Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 775.1: Kẻ lừa đảo mời trợ thủ.

.Ngay lúc hắn đi ra sân, tại cửa sổ có một bóng người hiện lên.
.Chỉ thấy Nguyên Mẫu Đơn đi đến bên cửa dựa tai vào nghe ngóng, thấy bên ngoài không có động tĩnh gì, trong lòng nhẹ nhàng nhẹ nhàng thở ra, hừ nói: - Coi như ngươi còn biết điều.
.Hàn Nghệ đi vào ngoài viện, kêu tới một tên hạ nhân.
.- Cô gia, có chuyện gì cần phân phó?
.- Giúp ta mang ít chăn gối đến đây.
.- Vâng! Không biết cô gia thích tơ lụa, hay là vải thô? Gối đầu là muốn loại nào.
.Mẹ nó! Hạ nhân nhà có tiền cũng có chút khoa trương! Hàn Nghệ không nhịn được nói: - Ngươi đùa ta đấy à! Loại nào cũng được, nhanh lên.
.Tên hạ nhân kia vốn dĩ là muốn lộ diện một chút trước mặt vị Cô gia mới tới, biểu hiện bản thân một chút, chưa từng nghĩ đến, cú vỗ mông ngựa này lại vỗ vào đùi ngựa, vội vàng đi lấy một bộ chăn gối mới tinh cho Hàn Nghệ, vội vàng nói: - Cô gia, ngươi xem cái này được không?
.- Tốt lắm!
.Hàn Nghệ lạnh lùng cười, nói: - Đưa ta tới chỗ Nhị bá.
.Đi tới trước phòng của Nguyên Nhạc, Hàn Nghệ tiếp nhận chăn gối, hướng tới hạ nhân kia hất đầu.
.Hạ nhân kia lập tức hiểu ý liền rời đi.
.Hàn Nghệ đoan chính ôm chăn và gối, hít thở sâu một hơi, sắc mặt dần dần từ giả dối biến thành ủy khuất.
.- Cốc cốc cốc !
.- Chuyện gì ?
.Bên trong truyền ra tiếng của Nguyên Nhạc.
.- Nhị bá --------! Là ta! Hàn Nghệ.
.Một lúc sau, nghe kẹt một tiếng, cửa phòng liền mở ra, chỉ thấy một người đứng ở cửa, Hàn Nghệ lập tức liến duỗi một tay ra, liền ôm tới, - Nhị bá----------- !
.- Ta là Nhị thẩm ngươi.
.- Nhị thẩm? Khụ khụ khụ! Thật có lỗi! Thật có lỗi!
.Hàn Nghệ vừa cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy Nhị thẩm mặt đen lên nhìn hắn, lập tức sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh.
.Theo sau mới thấy Nguyên Nhạc vội vội vàng vàng chạy ra, hiếu kỳ nói:
.- Hàn Nghệ, muộn như vậy ngươi tìm đến ta có chuyện gì? Hả? Ngươi như thế nào còn cầm chăn gối ?
.- Nhị bá, ta bị Mẫu Đơn đuổi ra ngoài.
.Hàn Nghệ lúc này nhìn chuẩn rồi, một phen ôm lấy lão nhân hiền lành này, bi thương nói.
.Nguyên Nhạc nghe thấy một trong kinh sợ, cùng phu nhân nhìn nhau liếc mắt một cái, lại kinh ngạc nói: - Mẫu Đơn vì sao lại đuổi ngươi ra ngoài?
.Hàn Nghệ nói: - Cái này cũng đều trách ta tối qua quá cố gắng, Nhị bá, xem ra ta tối này phải tá túc một đêm ở đây rồi.
.Nhị thẩm không biết nguyên do nha, nói: - Hàn Nghệ, lời này của ngươi là có ý gì?
.Nguyên Nhạc tâm sáng như gương, ho nhẹ một tiếng, vỗ vỗ lưng Hàn Nghệ, nói: - Hàn Nghệ, ngươi trước tiên buông ta ra, không có chuyện gì đâu, vợ chồng son cãi nhau, cái này rất bình thường, đợi lát nữa Nhị bá để Nhị thẩm ngươi qua nói với Mẫu Đơn.
.- Cảm ơn Nhị Bá!
.Hàn Nghệ lúc này mới buông ra.
.Nguyên Nhạc lại Hướng phu nhân phất phất tay, cùng phu nhân đi qua một bên, nói nhỏ mấy tiếng.
.Một lúc sau, Nhị thẩm đi đến trước mặt Hàn Nghệ, hơi có vẻ trách mắng liếc nhìn Hàn Nghệ, nói: - Ngươi không phải đã từng kết hôn sao, sao còn không biết nặng nhẹ.
.Hàn Nghệ ủy khuất nói: - Ta chỉ là muốn để Mẫu Đơn lưu lại một cái ấn tượng tốt.
.- Phì !
.Nguyên Nhạc cười rộ lên, thằng cháu rể này thật sự là quá mãnh liệt rồi, nhưng lại thấy phu nhân trừng mắt nhìn, khẩn trương ngậm miệng lại, vẫy tay nói: - Được rồi, được rồi, mau đi cùng Nhị thẩm người đi.
.Nhị thẩm không kìm được lại lườm Hàn Nghệ một cái, sau đó liền đi cùng Hàn Nghệ ra ngoài.
.Nhị thẩm nhỏ giọng nói: - Hàn Nghệ, Mẫu Đơn da mặt mỏng, ngươi đợi bên ngoài trước đã.
.- Dạ ! Làm phiền Nhị thẩm rồi. Hàn Nghệ nhu thuận gật đầu, sau đó trốn sang một bên.
.Nhị thẩm cười lắc đầu, đi lên trước, gõ vài cái lên cửa.
.Bên trong lập tức truyền đến thanh âm tức giận của Nguyên Mẫu Đơn, - Hàn Nghệ, ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng mơ bước qua cái cửa này.
.Nhị thẩm không khỏi lại trừng mắt Hàn Nghệ, lập tức nói: - Mẫu Đơn, là ta, Nhị thẩm cháu.
.- Nhị thẩm?
.Trong phong truyền ra âm thanh ngạc nhiên của Nguyên Mẫu Đơn.
.Hàn Nghệ trốn ở một bên thiếu chút nữa không kìm được cười thành tiếng.
.Nhị thẩm nói: - Mẫu Đơn, hiện tại cháu có thuận tiện không?
.- Thuận Thuận tiện!
.Trong thanh âm tràn đầy xấu hổ, chỉ qua một lúc, cửa liền mở ra, chỉ thấy một thân dáng vẻ thướt tha mềm mại đứng ở trước cửa, tràn đầy hiếu kỳ nói: - Nhị thẩm, sao thẩm lại tới đây?
.Nhị thẩm cười ha hả nói: - Có chút việc muốn tìm cháu nói chuyện.
.- Ồ, Nhị thẩm mau mau mời vào.
.Nguyên Mẫu Đơn vội vàng mời Nhị thẩm vào.
.Trốn ở ngoài cửa, Hàn Nghệ không ngừng tưởng tượng ra vẻ mặt đang nói chuyện của Nguyên Mẫu Đơn, nhưng cũng chưa làm cho hắn quá vui mừng, vui sướng vui sướng, hắn đột nhiên thầm nghĩ, thế này có phải hơi có chút quá vô sỉ rồi hay không? Cho dù vô sỉ cũng không thể trách ta, ai kêu nàng không cho ta vào, xứng đáng, ha ha.
.Thời gian qua độ một nén nhang, nghe được két.. Một tiếng, cửa mở ra.
.Nhị thẩm từ trong nhà đi ra, nói: - Xuất hiện đi.
.Hàn Nghệ đã sớm không chờ được, vội vàng đi ra, yếu ớt nói: - Nhị thẩm. Ánh mắt nhìn thoáng vào bên trong, chỉ thấy Nguyên Mẫu Đơn đứng ở bên trong, trên cổ dường như bị ánh nắng chiều đỏ vậy, thật sự sắp chảy ra nước rồi, tuy nhiên ánh mắt có chút dọa người, giống như muốn giết người.
.Hừ! Dọa ta, ta đây là bị dọa mà lớn lên đấy. Hàn Nghệ coi như không nhìn thấy.
.Nhị thẩm đầu tiên là trừng mắt nhìn Hàn Nghệ, nói: - Ta đã nói với Mẫu Đơn rồi, lần này tha thứ cho ngươi đó, ngươi sau này phải cẩn thận, thân mình nữ nhân cũng không so được với nam nhân các ngươi.
.Hàn Nghệ vội vàng gật đầu nói: - Dạ dạ dạ, Nhị thẩm nói đúng, tiểu chất nhất định ghi nhớ trong lòng.
.Nhị thẩm lại nhỏ giọng nói: - Đi vào nói mấy lời dễ nghe đi, ta nghe nói ngươi rất biết cách nói chuyện.
.Hàn Nghệ nhỏ giọng đáp lại nói: - Nhị thẩm nghe nói không sai, ta rất biết ăn nói, nhưng nếu như nàng đóng cửa, thì ta liền không có cơ hội thể hiện tài năng ở phương diện này.
.Nhị thẩm nghe được mấp máy miệng, nói: - Tiểu tử ngươi đừng ba hoa nữa, mau vào đi thôi.
.- Làm sao như vậy được chứ! Ta phải tiễn Nhị thẩm về.
.- Cái này ngươi không phải bận tâm, An Phú đứng đợi bên ngoài rồi.
.- ồ ! Vậy để ta tiễn Nhị thẩm ra cửa.
.Nhị thẩm gật đầu.
.Hàn Nghệ sau khi tiễn nhĩ thẩm ra khỏi sân, quay đầu lại, vẻ mặt vô cùng đắc ý, khiêng đệm chăn đi về hướng bên trong cánh cửa.
.- Tiểu nhân - vô sỉ.
.Nguyên Mẫu Đơn đứng ở trước cửa, bốn chữ này gần như là từ trong kẽ răng rít ra. Nguyên Mẫu Đơn này là nữ nhân chính phái bực nào chứ, làm việc gọn gàng, quang minh lỗi lạc, trước kia khi còn là người chủ quản Nguyên gia, càng là người đứng đầu thiên hạ thương, đối mặt với những khách hàng kia đều là quyền quý, nghĩ đến hồi Lý Trị đi Vạn Niên Cung, đều đặt mua hoa quả nhà bọn họ, còn được mời tham gia yến hội, thương nhân làm được đến mức này, đã là có một không hai rồi, đây là uy phong bực nào a, tuyệt đối là nữ tổng tài bá đạo.
.Chỉ sợ trong vòng hơn hai mươi năm qua, nàng cũng không ngờ tới sẽ có lúc cùng với nhị thẩm nói cái loại chuyện n
Bạn cần đăng nhập để bình luận