Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 582.2: Lên chức bị ngăn trở

.Nói tới đây, y dừng một chút, rồi mới tiếp tục nói: - Ngự Sử Đài gánh vác việc tả túc chính đài và giám sát sự vụ các quan ở kinh thành cũng như quân đội, cùng với các chức vị chính vụ quan trọng ở các vùng đất bên ngoài, là cơ quan không thể thiếu dù chỉ một ngày đấy, nhưng việc chọn người cho chức Ngự sử đại phu nhất địn phải được suy xét thận trọng, vì vậy trẫm đề nghị cứ tuyển chọn ra Ngự sử trung thừa trước, sau đó mới từ từ lựa chọn Ngự sử đại phu, không biết các vị ái khanh có ứng cử viên tốt nào không?
.Quần thần trầm mặc.
.Phe phái của Trưởng Tôn Vô Kỵ tất nhiên là không còn mặt mũi để tiến cử lần nữa rồi, mà phái trung lập cũng hiểu được, Lý Trị bắt buộc phải nắm lấy Ngự Sử Đài trong tay mình, nếu không được Lý Trị cho phép, thì y chắc chắn sẽ không đáp ứng đâu, nói ra cũng chỉ là tự rước lấy nhục thôi.
.Lý Trị cực kỳ hài lòng với kết quả này, nói: - Nếu các vị ái khanh không đề cử người nào, vậy thì ngược lại trong lòng trẫm đã có một người rất tốt để chọn đấy.
.Nói xong, ánh mắt của y nhìn về phía một người: - Người này chính là Hàn Nghệ. Vụ án này có thể phá giải nhanh như vậy, toàn bộ nhờ vào sự cố gắng ngày đêm của Hàn Nghệ, có thể nói là hắn có công từ đầu đến cuối, hơn nữa trong quá trình thẩm án, hắn cũng sử dụng một loại phương pháp thẩm vấn mới, sau khi được trẫm xem xét, cảm thấy vô cùng khả thi, cũng từng trao đổi qua với Đại Lý Tự khanh, cho rằng phương pháp này giản tiện và quy phạm, cũng có thể giảm bớt quá trình thẩm án, có thể đồng thời tiến hành thẩm vấn nhiều phạm nhân, trẫm cũng chuẩn bị đưa phương pháp này ứng dụng vào quá trình thẩm án sau này đấy.
.- Bởi vậy có thể thấy được, ở trong phương diện này, Hàn Nghệ có được thiên phú không tầm thường, hơn nữa hắn vốn cũng là Giám sát ngự sử, trẫm hy vọng có thể đặc biệt đề bạt hắn làm Ngự sử trung thừa.
.Trước mắt y vẫn chưa có luận công ban thưởng, chính là để khi cạnh tranh chức vị Ngự sử trung thừa này, cho Hàn Nghệ sự khẳng định thật lớn.
.Không ít đại thần lúc này mới kịp phản ứng, hóa ra Lý Trị tính toán đề bạt Hàn Nghệ lên làm Ngự sử trung thừa, trong lòng thầm nghĩ, một chiêu này cũng quá giảo hoạt, Lý Trị cũng biết nếu đề bạt Hàn Nghệ làm Ngự sử đại phu, nhất định là không thực tế rồi, chỉ riêng hai chữ đại phu, Hàn Nghệ đã không đảm đương nổi rồi, kinh nghiệm lý lịch của hắn quá nông cạn, vì thế y học theo Trưởng Tôn Vô Kỵ, trước đề bạt Hàn Nghệ làm Ngự sử trung thừa, nắm lấy quyền lực ở trong tay, bởi vì y có thể không cần lựa chọn Ngự sử đại phu, chỉ cần không có Ngự sử đại phu, vậy thì Ngự sử trung thừa chính là người đứng đầu ở Ngự Sử Đài rồi.
.- Bệ hạ, hành động này vạn lần không được.
.Lý Trị vừa dứt lời, một người đã lập tức đứng ra, người này đúng là Vi Hưu, chính là nhị bá của Vi Phương, hiện giờ nhậm chức ở Hoằng Văn quán. Ông ta nói: - Hàn Nghệ chỉ mới đến tuổi nhược quán thôi, hắn có tài đức gì mà có thể được làm Ngự sử trung thừa chứ.
.Lời nói ra không hề lưu tình, ngày ấy ở trại huấn luyện bị Hàn Nghệ nhục mạ thảm hại nhưu vậy, đến nay ông ta vẫn còn đang ghi hận trong lòng đấy.
.Lại có một người nữa đứng ra: - Vi học sĩ nói có lý, từ xưa đến này, Ngự sử trung thừa đều do những người đức cao vọng trọng đảm nhiệm, tuổi của Hàn Nghệ còn quá nhỏ, hơn nữa xuất thân bần hàn, sao có thể đạm nhiệm chức Ngự sử trung thừa này được.
.Lý Trị nói: - Việc này xảy ra quá đột nhiên, Ngự Sử Đài thiếu thốn nhân tài, đương nhiên việc gấp tòng quyền, tuy rằng tuổi của Hàn Nghệ còn nhỏ, nhưng năng lực siêu quần, trẫm cho rằng có thể đặc biệt đề bạt hắn.
.Gián Nghị Đại Phu Tiêu Quân đứng dậy: - Bệ hạ, Hàn Nghệ còn đang đảm nhiệm Hoàng gia Đặc phái sứ ở Dân an cục, hiện giờ lại để hắn đảm nhiệm chức vị Ngự sử trung thừa nữa, điều này cực kỳ không ổn a.
.Lý Trị nói: - Lúc trước trẫm phong Hàn Nghệ làm Hoàng gia Đặc phái sứ, chủ yếu vẫn là để hắn giúp đỡ thành lập Dân an cục, bởi vì đây là do hắn đề xuất, Dân an cục vẫn là do Tổng đốc sát Trình Xử Lượng chưởng quản, hai việc này cũng không có gì xung đột với nhau.
.Hoàng gia Đặc phái sứ tuy rằng có được thực quyền nhất định, nhưng không có tư cách nói chuyện trong triều đình, Lý Trị cần được người trong triều ủng hộ, so sánh cả hai với nhau, có thể giữ lại Ngự sử trung thừa, vứt bỏ Hoàng gia Đặc phía sứ đi.
.Thôi Nghĩa Trung đột nhiên đứng lên nói: - Bệ hạ, năng lực của Hàn Nghệ có siêu quần hay không, thần không dám bình luận, nhưng Ngự sử trung thừa chưởng huấn đủ loại quan lại, nếu không thể phục chúng, cho dù hắn có năng lực siêu quần, cũng tuyệt đối không thích hợp, bằng không, ngày sau nhất định là mầm tai vạ.
.Lý Trị nghe vậy hơi hơi không hài lòng: - Lúc trước trẫm hỏi các ngươi, các ngươi đều không nói lời nào, hiện tại trẫm đề xuất một người, các ngươi lại đều phản đối, đến tột cùng các ngươi có mục đích gì?
.Vi Hưu nói: - Vi thần sở dĩ không có mở miệng, đó là vì không biết nên tiến cử người nào, nhưng nếu bệ hạ cho rằng Hàn Nghệ có khả năng, thì vi thần cho rằng mỗi người trên triều đình đều thích hợp hơn Hàn Nghệ đấy.
.Lại có không ít đại thần đứng ra kiên quyết phản đối Hàn Nghệ đảm nhiệm chức Ngự sử trung thừa, lời nói ra đều không chút nào lưu tình cả, thậm chí còn lôi cả xuất thân của Hàn Nghệ ra nói, nói rằng một nông dân nho nhỏ, ta sẽ không thể nào phục hắn, dựa vào cái gì cho hắn làm Ngự sử trung thừa.
.Phải biết rằng đây là dưới tình huống phe phái của Trưởng Tôn Vô Kỵ không có lên tiếng.
.Trong vòng một năm Hàn Nghệ lên tới chức quan lục phẩm, đã là sự thừa nhận cực hạn với đám đại thần này rồi, lần này Lý Trị còn muốn trực tiếp phong Hàn Nghệ làm Ngự sử trung trung thừa, là quan tứ phẩm, đó chính là địa hạt của quý tộc a, phải biết rằng con trai thứ của Trưởng Tôn Vô Kỵ mới là chức quan ngũ phẩm thôi, đây cũng là việc chưa bao giờ xảy ra ở triều Đường đấy, Mã Chu tuy rằng lên tới chức quan tam phẩm, nhưng ông ta phải dùng hơn mười hơn hai mươi năm mới đạt tới được độ cao đó, đấy đã xem như kỳ tích của thứ tộc rồi.
.Cho nên, bọn họ sẽ không thể nào đáp ứng đâu, mặt khác, trong lòng bọn họ quả thật cũng sợ hãi, chức quan của Hàn Nghệ còn nhỏ như vậy, đã nhiều lần làm cho bọn họ mất hết mặt mũi, sống không bằng chết rồi, giờ còn lên làm Ngự sử trung thừa, vậy thì mọi người đừng nghĩ sống nữa.
.Mà bản thân Hàn Nghệ lại đứng ở phía cuối cùng, trầm mặc không nói, việc này hắn thật đúng là không có quyền mở miệng, chỉ có thể trông chờ vào Lý Trị thôi.
.Lý Trị lạnh mắt nhìn những đại thần này, vị trí Ngự sử trung thừa này y nhất định phải nắm được trong tay, không có khả năng để nó rơi vào tay kẻ khác, bởi vì Ngự sử trung thừa chính là một thanh lợi kiếm, nếu thanh lợi kiếm này nằm trong tay y, vậy thì sẽ có cải thiện thật lớn với hiện trạng bây giờ, hiện tại lại là cơ hội tốt nhất, bởi vì vụ án của Trương Minh vừa vặn mới được phán quyết, Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ không dễ dàng an bài người ngồi lên, nếu cứ kéo dài nữa, vậy thì có thể đoán được, chức vị này vẫn sẽ rơi vào trong tay Trưởng Tôn Vô Kỵ đấy.
.Trong lòng quả thật là quá sốt ruột nha! Lý Trị hừ một tiếng:
.- Nhớ rõ lần đầu tiên trẫm muốn đề bạt Hàn Nghệ làm Giám sát ngự sử, khi đó các ngươi cũng đều phản đối, lần thứ hai phong Hàn Nghệ làm Hoàng gia Đặc phái sứ, các ngươi cũng là phản đối, nhưng sự thật chứng minh trẫm lựa chọn không sai, từ khi Hàn Nghệ nhập sĩ đến nay, nhiều lần lập công lớn, lại đều xuất những đề nghị hữu ích cho quốc gia, lần này cũng đồng dạng như thế, trẫm nhất định phải đề bạt Hàn Nghệ lên làm Ngự sử trung thừa đấy.
.Vi Hưu đột nhiên quỳ xuống, đưa tay đặt thẻ triều xuống đất, nói: - Nếu bệ hạ cố ý như thế, vậy thì thần đành phải lấy cái chết để thể hiện rõ ý chí.
.- Ngươi --- !
.Lý Trị thật sự không ngờ Vi Hưu sẽ làm như vậy.
.Ông ta quỳ xuống thế này, có không ít đại thần cũng lập tức quỳ xuống, mặt ngoài đều là muốn lấy cái chết để thể hiện ý chí, nói tóm lại, chính là kiên quyết phản đối Hàn Nghệ làm Ngự sử trung thừa.
.Hàn Nghệ cũng bị dọa đến rồi, hắn vạn lần không ngờ, những đại thần này sẽ dùng tính mạng để ngăn trở hắn lên chức. Hiển nhiên từ khi bắt đầu hắn đã xem nhẹ trình độ oán hận của quần thần với mình rồi, nhưng loại sự tình này từ trước chính là nói thẳng ra trước mặt, mà hiện giờ ngay cả tư cách mở miệng hắn cũng không có, chỉ có thể bàng quan thôi.
.Đám người Chử Toại Lương, Liễu Thích đều liếc nhìn nhau một cái, trong lòng đều nhịn không được mỉm cười.
.Bọn họ một câu đều không có nói, cũng không có giật giây người khác mở miệng quấy nhiễu, lần này không thể trách bọn họ, muốn trách cũng chỉ có thể trách Lý Trị chọn ai không chọn, cố tình muốn chọn Hàn Nghệ, nếu chọn đám người Trịnh Thiện Hành, phỏng chừng cũng sẽ không có nhiều người phản đối đến vậy, dù sai thì bọn Trịnh Thiện Hành cũng có xuất thân là quý tộc cao quý, mà Hàn Nghệ lại chỉ là một nông dân nhỏ đến từ Dương Châu mà thôi.
.Nhưng đặc điểm của bọn Trịnh Thiện Hành quá rõ ràng, tính nguyên tắc quá mạnh mẽ, có rất nhiều chuyện cũng không thể giúp đỡ cho Lý Trị, ở trong lòng Lý Trị chỉ có Hàn Nghệ là người duy nhất thích hợp thôi.
.Lý Trị cũng thật không ngờ sẽ có nhiều đại thần phản đối đến vậy, hắn cũng không có khả năng chỉ vì Hàn Nghệ mà giết cả triều văn võ đi, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, hơn nữa còn nói chắc chắn đến vậy, nếu thu hồi lại cũng không có mặt mũi, y đâm lao đành phải theo lao, vỗ bàn một cái, nổi giận đùng đùng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận