Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 422.1: Ai sợ ai

.Những lời nói đẫm nước mắt của Cố Khuynh Thành thực sự là cảm động lòng người, trước đó, không ai ngờ tới Cố Khuynh Thành sẽ nói ra những lời như vậy, bọn họ còn tưởng rằng giống như Hoa Nguyệt Lâu, đi ra gảy đàn, hát hò, nói lời cảm ơn, nhưng bọn họ cũng không thất vọng vì điều này, mà nghe đến mức vô cùng mê mẩn, cũng vô cùng cảm động, không ít công tử mẫn cảm hốc mắt đã đỏ lên.
.Ví dụ như, Dương Mông Hạo khát khao sinh thêm mấy đứa con trai.
.Tình yêu!
.Một chủ đề vĩnh viễn sẽ không lỗi thời, cũng là giai điệu vĩnh hằng của nhân loại.
.Nhưng vì chế độ xã hội đương thời, dẫn đến nhân loại kiềm nén khát vọng tính yêu trong lòng, những lời này của Cố Khuynh Thành lập tức dấy lên cộng hưởng của mọi người, khiến trong lòng bọn họ xuất hiện một kiểu kích động theo đuổi tình yêu, mặc dù điều này là rất khó, bởi vì bọn họ đều là con cháu quý tộc, từ khi sinh ra, hôn nhân của bọn họ đã được định đoạt rồi, bọn họ cũng chỉ có thể ảo tưởng về một mối tình thuộc về mình trong tưởng tượng giống như trong "Bạch sắc sinh tử luyến", vì vậy, tất cả những điều Cố Khuynh Thành nói, là một kiểu khích lệ đối với bọn họ, khiến bọn họ không còn có cảm giác chịu tội khi ảo tưởng tình yêu nữa.
.Trịnh Thiện Hành đứng trong góc nghe vậy thoáng gật đầu, nói: - Cố nương tử này quả thực là đáng thương a!
.Vương Huyền Đạo ở bên cạnh cười một tiếng.
.Trịnh Thiện Hành đảo mắt nhìn về phía Vương Huyền Đạo, nói: - Huyền Đạo, dường như ngươi có cách nhìn khác?
.Vương Huyền Đạo nói: - Trịnh huynh, dù gì ngươi cũng đã buôn bán mấy năm, sao có thể đến hàm ý của câu này cũng không nghe ra, tất cả những điều Cố Khuynh Thành nói, ta thấy tám chín phần mười đều là Hàn tiểu ca dạy.
.Trịnh Thiện Hành hơi hơi nhíu mày, có vẻ hơi nghi hoặc.
.Vương Huyền Đạo tiếp tục nói: - Chẳng lẽ ngươi không chú ý đến, Cố Khuynh Thành nhắc đến Bạch sắc sinh tử luyến không chỉ một lần, và còn tỏ vẻ Bạch sắc sinh tử luyến đã dẫn dắt nàng ta, xét cho cùng, nàng ta vẫn là đang ca tụng Bạch sắc sinh tử luyến.
.Trịnh Thiện Hành sửng sốt, đột nhiên vỗ xuống trán, nói:
.- Ai da, sao ta lại không nghĩ đến.
.Vương Huyền Đạo cười nói: - Trịnh huynh không chú ý đến, đều vì thủ pháp ẩn giấu này của Hàn tiểu ca thực sự là quá cao minh, trước tiên hắn lợi dụng thân thế của Cố Khuynh Thành, giành được sự đồng cảm của mọi người, lại dẫn ra chủ đề tình yêu, rồi từ tình yêu dẫn ra Bạch sắc sinh tử luyến, sau cùng từ Bạch sắc sinh tử luyến giải thích tại sao Cố Khuynh Thành đến đây, khiến người ta không những sẽ không cảm thấy Cố Khuynh Thành một dạ hai lòng, thất tín bội nghĩa, ngược lại sẽ bị sự chấp nhất và hiếu tâm của nàng ta làm cảm động, từng vòng đan xen, không để lại dấu vết, khiến người ta không thể phát giác, bề ngoài là đang nói về Cố Khuynh Thành và tình yêu, trên thực tế lại là đang tâng bốc Bạch sắc sinh tử luyến, phụ vi tôn, sư vi đại, thử hỏi thứ gì dạy dỗ con người ta hơn thần thánh, những lời này không phải tùy tiện là có thể nói ra được.
.Trịnh Thiện Hành cười ha hả nói: - Nhưng cuối cùng cũng không giấu được Huyền Đạo ngươi a.
.Vương Huyền Đạo cười mà không nói.
.Đây đương nhiên là Hàn Nghệ đứng đằng sau thao túng, cũng là điều sớm đã nghĩ ra.
.Bất luận nói thế nào, Cố Khuynh Thành cũng là đổi chỗ làm, nhất định sẽ cho người ta một cảm giác phản bội, đối với một nhân vật của công chúng mà nói, đây là đòn chí mạng, vì vậy làm sao để loại bỏ ảnh hưởng tiêu cực này, là vấn đề Hàn Nghệ cần giải quyết đầu tiên.
.Phương thức giải quyết tốt nhất, chính là cải tà quy chính, tà nhập chính, chính nhập tà, trên bản chất chính là một kiểu đổi chỗ làm, khác biệt là ở chỗ người trước sẽ khiến người khác cảm thấy an ủi, người sau sẽ khiến người khác cảm thấy căm hận, vì vậy Hàn Nghệ mới đưa ra quân bài tình cảm, đem đồng tình, thân tình, ái tình vào những lời nói này, khiến trong đó tràn ngập tình người, cuối cùng hòa hợp những thứ này với nhau, thăng hoa đến vĩ đại.
.Tìm kiếm tình yêu thuộc về mình, đây là chuyện đương nhiên, chuyện này không có gì đáng trách, nhưng đi tìm giá trị tình yêu vì người chết, đây chính là cử chỉ vĩ đại, đương nhiên, đồng thời cũng đưa hành vi của Bạch sắc sinh tử luyến thăng hoa đến cảnh giới vĩ đại.
.Hơn nữa sẽ không khiến người ta cảm thấy giả tạo, bởi vì liên quan đến thân thế của Cố Khuynh Thành sớm đã là bí mật công khai, lúc trước Tào Tú còn mượn chuyện này để giành được không ít cảm thông cho Cố Khuynh Thành, Hàn Nghệ chẳng qua chỉ là thuận tiện lợi dụng một chút, chứng minh ý nghĩa tồn tại của tình yêu vì mẫu thân, đây là câu chuyện cảm động biết bao nhiêu.
.Từ tiếng vỗ tay mãi không dứt, không khó để nhìn ra sách lược tuyên truyền này của Hàn Nghệ thành công đến cỡ nào.
.- Không liên quan cái khác, chỉ liên quan đến tình yêu!
.Đợi sau khi tiếng vỗ tay ngừng lại, Hàn Nghệ vừa vỗ tay vừa đi lên, khẽ lau khóe mắt, động tác không nhiều, nhưng hết sức hợp cảnh, không hổ là xuất thân kẻ lừa đảo, xuất chiêu rất đúng lúc đúng chỗ, hơi nghẹn ngào nói: - Nói thật sự rất hay, tin là Cố mẫu trên trời có linh thiêng nghe được những lời này của cô, sẽ cảm thấy vô cùng vui mừng.
.- Cảm ơn!
.Cố Khuynh Thành nức nở, nước mắt rơi xuống như mưa, đúng là ta thấy còn thương a!
.Hàn Nghệ lập tức hướng tới mọi người nói: - Các vị, Cố nương tử hiện giờ có thể hết sức mệt mỏi, hay là hãy để cô ấy xuống nghỉ ngơi một lát, để ta thay cô ấy trả lời nghi vấn trong lòng các vị.
.Ai mà không thương hoa tiếc ngọc, mọi người thấy Cố Khuynh Thành khóc đến nỗi không ngừng được, sao còn nhẫn tâm bắt nàng đứng ở đây, đều lên an ủi, lại bảo nàng trước tiên xuống nghỉ ngơi một lát.
.Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng thi lễ với mọi người, rồi thi lễ với Hàn Nghệ, nói hết sức nhỏ tiếng: - Ngươi thật là đáng sợ.
.Hàn Nghệ thấp giọng nói: - Là cô diễn xuất sự đáng sợ của ta vô cùng nhuần nhuyễn.
.Trong mắt Cố Khuynh Thành hiện lên một chút xấu hổ, sau đó đi xuống dưới.
.Nàng đi rồi, chỉ còn lại một mình Hàn Nghệ đứng trên sân khấu, hắn nói: - Nói từ đáy lòng, ta chưa từng nghĩ Cố nương tử sẽ đến Phượng Phi Lâu chúng ta, càng không ngờ rằng nàng lại chủ động đến tìm ta. Nói thật, ta không thể cho cô ấy sự đãi ngộ ở Hoa Nguyệt Lâu, cũng không thể đưa cô ấy lên cao cao tại thượng, chúng tinh phủng nguyệt, đây không phải văn hóa của Phượng Phi Lâu ta, hơn nữa, Cố nương tử danh tiếng bên ngoài, ta cũng thật sự sợ là miếu nhỏ này của ta không chứa được đại thần như cô ấy, nhưng sau khi ta nghe suy nghĩ của cô ấy, ta đã thay đổi tâm ý, bởi vì ta cảm thấy chúng ta có ước mơ giống nhau, ước mơ của cô ấy chính là mong muốn ban đầu khi Bạch sắc sinh tử luyến ra đời, nguyên nhân trong đó thì ta không nói nhiều nữa, chuyện đã qua rồi, tin rằng rất nhiều người đều đã nghe nói, có thể nói Phượng Phi Lâu chính là được hồi sinh trong tình yêu.
.Sau một lời tổng kết đơn giản, hắn lại tiếp tục nói: - Nếu các vị còn có vấn đề gì, có thể hỏi bây giờ.
.Còn chưa dứt lời đã nghe một người hét lên: - Ý của ngươi là Cố nương tử sẽ diễn kịch?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Đương nhiên, đây là mục đích chủ yếu Cố nương tử đến đây. Cố nương tử sẽ đảm nhiệm vai nữ chính của vở kịch tiếp theo.
.Lời này vừa nói ra, toàn trường chấn động, kịch, Cố Khuynh Thành đã là người bọn họ yêu thích nhất, hiện giờ hai người sẽ hợp hai làm một, rất khó không khiến người ta cảm thấy kích động a. Mọi người chỉ cảm thấy cảm giác hạnh phúc ngập tràn.
.Dương Mông Hạo đột nhiên kêu lên: - Vậy khi nào chúng ta có thể xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận