Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1193.1: Tranh cãi văn võ

.Kỳ thực nói cho cùng, điều duy nhất mấy bản cam đoan này có thể thể hiện chính là sự bất lực tràn trề của Hàn Nghệ, bởi vì chế độ đẳng cấp của xã hội phong kiến thực sự là quá hà khắc, đơn vị liên quan hiện giờ lại là chế độ bảo hộ, con trai tể tướng phải có đặc quyền. Thành ra Hàn Nghệ chỉ có thể dựa vào chính mình, ở trong một phạm vi đặc định để phá vỡ các quy củ, phạm vi lớn là căn bản không thể được, hoặc là các ngươi đừng đến, đến rồi thì phải tuân thủ quy củ của ta, giống như việc mua bán vậy, mọi người tình thì ta nguyện.
.Lý Tích, Trình Giảo Kim, Dương Tư Nột lại ngồi một lát, sau đó liền rời đi.
.Nhưng Trình Xử Lượng lại tìm một cái cớ ở lại.
.- Hàn Nghệ, ngươi hãy nói thật với ta đi, con trai ta có thể tham gia Học viện quân sự Đại Đường hay không. Trình Xử Lượng càng nghĩ càng chột dạ, còn trước đó đã ký xong vào giấy cam đoan rồi, rõ ràng là muốn làm trầm trọng thêm, chết cái là con trai y vẫn phải tham gia trong đó.
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Nếu lệnh công tử chạy một vòng cũng sẽ té xỉu, vậy ta cũng không có cách nào.
.Trình Xử Lượng hiển nhiên không tin, hồ nghi nói: - Chỉ có thế thôi sao?
.Hàn Nghệ rất là bất đắc dĩ nói: - Tổng cảnh ti, lúc trước ở trại huấn luyện ta đã để lại cho ngươi một ít ấn tượng không hay, nhưng nói cho cùng cũng là bọn Vi Phương không hiểu chuyện trước, lệnh lang không thể giống họ được!
.Trình Xử Lượng ngập ngừng nửa ngày, mới nói: - Ta nói rõ với ngươi vậy, thằng con đó của ta so với Vi Phương bọn họ còn nghịch ngợm hơn chút.
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt, nói: - Điều này cũng chẳng sao, ta sẽ không chỉnh người giống trước kia nữa.
.Trình Xử Lượng ngạc nhiên vui mừng nói: - Lời này là thật.
.Hàn Nghệ lập tức nói:
.- Lừa ngươi là con chó con.
.Trình Xử Lượng vừa mới thở phào, lại nghe Hàn Nghệ nói: - Ta liền trực tiếp khai trừ, chúng ta hiện tại không sợ không có ai đến.
.Mặt Trình Xử Lượng lập tức xụ xuống.
.Hàn Nghệ lại cười ha hả nói: - Vấn đề học tập này, cha mẹ đương nhiên cũng phải phối hợp, ngươi ở nhà cũng phải cảnh cáo lệnh công tử một chút.
.Sau khi thu phục Trình Xử Lượng, Hàn Nghệ lại đi tới một thao trường, thao trường này chính là nơi Binh Bộ chuyên môn dùng để chiêu sinh, Binh Bộ không giống với Cục Dân An, tổng bộ của Binh Bộ ở Hoàng thành, không thể chiêu sinh ở tổng bộ.
.Đi vào thao trường kia, bên trong tấp nập người, đầu người chen chúc. Những văn lại phụ trách ghi chép, viết đến mức tay cũng đang run rẩy.
.Mấu chốt là Hàn Nghệ đã mở cửa công thương, thợ thủ công và thương nhân kỳ thật đều tính là gia đình trung đẳng, con trai họ có thể đọc chút sách, cho nên bọn họ đều để con trai mình đến báo danh.
.Đương nhiên, Độc Cô Vô Nguyệt, Nguyên Liệt Hổ chỉ là phụ sách giám sát, không có khả năng tự mình ra trận giúp đỡ đăng ký.
.Hàn Nghệ sợ dẫn tới xáo động, lặng lẽ vào trong phòng, Nguyên Liệt Hổ, Độc Cô Vô Nguyệt cũng không có nhàn rỗi, đang chỉnh lý tư liệu báo danh.
.Lúc Nguyên Liệt Hổ xem qua mấy bản cam đoan, vô cùng kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ nói: - Hàn Nghệ, làm sao ngươi làm được việc này?
.Hàn Nghệ miêu tả sơ lược nói: - Đây chỉ có thể chứng tỏ Tư không bọn họ vô cùng tin tưởng đối với con trai mình, kỳ thực ta cũng không hề làm gì.
.Nguyên Liệt Hổ vẻ mặt hồ nghi nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cũng không muốn nói nhiều, nói: - Hôm nay hình như nhân số còn nhiều hơn so với hôm qua.
.Độc Cô Vô Nguyệt nói:
.- Đúng là rất nhiều. Hơn nữa! Nói xong, y lấy ra một bản tư liệu báo danh đưa cho Hàn Nghệ, nói: - Ngươi xem qua cái này.
.Hàn Nghệ cầm lấy vừa xem, thì thầm: - Trương Chí, ngoại trừ hộ tịch là ngoại địa, đều bình thường a!
.- Người này là thí sinh đến Trường An tham gia khoa cử!
.- Thí sinh?
.Độc Cô Vô Nguyệt ừ một tiếng, nói: - Tham gia khoa cử, cho dù là đậu tiến sĩ, cũng không nhất định có thể lập tức làm quan, nhất là con cháu hàn môn, nhưng Học viện quân sự Đại Đường chỉ cần tốt nghiệp sẽ là quan tướng, hơn nữa cho dù không thông qua cuộc thi nhập học, bọn họ vẫn có thể trở về tiếp tục thi khoa cử, vậy cũng không chậm trễ, bởi vậy đã có thí sinh động tâm suy nghĩ, muốn đến học viện quân sự này để thử vận may, có lẽ gã ta chỉ là một người bắt đầu.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Như vậy cũng tốt, mấy thí sinh này đọc qua sách thánh hiền, thậm chí còn có thể xem qua binh pháp, như vậy chỉ cần đạt tiêu chuẩn phương diện thể năng, vậy là phù hợp yêu cầu của Học viện quân sự Đại Đường chúng ta, hơn nữa nếu bọn họ có gan đến, vậy thì nhất định có chút tự tin.
.Độc Cô Vô Nguyệt thì lại cau mày nói: - Nhưng vậy có thể sẽ dẫn tới sự bất mãn của văn thần?
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Cái này không đến mức chứ.
.Độc Cô Vô Nguyệt nói: - Vốn dĩ cuộc thi lớn sắp tới, lúc này Trường An nên là văn chương khắp nơi, thổi phồng đến văn phong, nhưng chúng ta mà làm như thế, ngược lại làm cho võ đạo thịnh hành.
.Nguyên Liệt Hổ cười ha hả nói: - Mấy văn thần đó ai nấy đều là nhỏ nhen, ngươi đợi mà xem, bọn họ nhất định sẽ nghĩ cách đến chỗ bệ hạ buộc tội ngươi.
.Hàn Nghệ hơi trầm ngâm, đột nhiên cười nói: - Vậy cũng không có vấn đề gì, ta tin các võ tướng sẽ bảo vệ chúng ta.
.Nguyên Liệt Hổ ngẩn người nói: - Nói cũng đúng, lúc đó có kịch hay xem rồi.
.Độc Cô Vô Nguyệt lại nói: - Ngoài ra, không ít tướng lĩnh Cấm Quân chạy đến hỏi ta, liên quan đến danh ngạch củaCấm Quân nên tính ra sao?
.Hàn Nghệ nói: - Danh ngạch của Cấm Quân không cần thông qua cuộc thi nhập học, mà là do tướng quân của các quân doanh trực tiếp đề cử, cái này đợi sau khi xác định nhân số thông qua cuộc thi nhập học rồi xét tình hình mà định. Tuy nhiên chúng ra phải nói rõ ràng trước với bọn họ, danh ngạch này chỉ có thể cho các quan tướng nhỏ hàn môn, hoặc là binh lính, nếu như là con cháu công huân quý tộc, vẫn là để bọn họ tới báo danh.
.Nguyên Liệt Hổ hừ nói: - Cái này bọn họ sao có thể đáp ứng.
.Hàn Nghệ nói: - Cái này rất đơn giản, cứ nói đây là vì bệ hạ thương cảm tướng sĩ, mới cho danh ngạch Cấm Quân, con trai của họ đã có cửa che chở rồi, như vậy danh ngạch này đương nhiên phải c cho những tướng sĩ không có cửa che. Hơn nữa, nếu không hạn chế như vậy, bọn họ nhất định sẽ đề cử người thân của mình, như vậy đến cuối cùng có thể đạt được điều kiện nhập học không thì cũng không nhất định, nếu có thể đạt được điều kiện nhập học, vậy thì tại sao không đến tham gia cuộc thi nhập học.
.Độc Cô Vô Nguyệt gật đầu, nói: - Ta đây sẽ nói với bọn họ.
.Bất kể là Học viện quân sự Đại Đường, hay là tình hình chiêu sinh của trại huấn luyện hoàng gia, đều vẫn đang nảy mầm, hình như không có một hạn mức, ngươi đây là tính toán chiêu bao nhiêu người nha.
.Không chỉ như thế, có một ít thí sinh cũng đã động lòng, bởi vì Cục Dân An trên cơ bản là một nửa quý tộc một nửa hàn môn, chức vụ mọi người cũng giống nhau, đây là rất công bằng nha.
.Nhưng còn khoa cử, nhân tố dòng dõi chiếm tỉ trọng không nhỏ, một số thí sinh suy nghĩ tham gia khoa cử cũng là vì làm quan, còn không bằng đi tham gia Học viện quân sự Đại Đường, bởi vì thời đầu Đường vẫn là một quốc gia thượng võ, văn võ phân chia không phải quá rõ ràng, tướng quân trở về cũng có thể làm Thượng thư, thậm chí là Tể tướng, ra ngoài là Tướng quân, vào triều là Tể Tướng cũng là chuyện thường xảy ra, bởi vậy có một bộ phận nhỏ thí sinh cũng không để ý văn và võ, chỉ có thể nói bọn họ là một đám thí sinh hạnh phúc, mà con đường chọn lựa thật sự là quá nhiều.
.Nhưng nếu như thế, văn thần sẽ không làm nữa, mấu chốt là ngươi báo danh không có hạn mức, gần như là ai cũng có thể báo danh, ngươi đây phải chiêu bao nhiêu người, ta khoa cử ba năm mới chiêu một chút người như vậy, ngươi một năm đã chiêu nhiều người thế, rốt cuộc tỉ lệ võ quan chắc chắn cao hơn văn quan, đây nhất định phải hạn chế lại a.
.Trong buổi thượng triều, Đại học sĩ Thôi Nghĩa Trung liền dẫn đầu nói với Lý Trị: - Khởi bẩm bệ hạ, khoa cử năm nay là cuộc thi lớn đầu tiên từ khi triều đình ta thay đổi chế độ khoa cử tới nay, triều đình trên dưới với dân gian đều là vô cùng chú ý. Nhưng, theo thần biết, có một vài thí sinh cũng chạy qua báo danh ở Học viện quân sự Đại Đường, những người này do dự như vậy, có thể thấy được tâm kia không thành, đã phụ thánh ân của bệ hạ, bởi vậy vi thần đề nghị tước bỏ hết thảy tư cách tham dự khảo thí của những thí sinh đó.
.Chính là vừa không cho phép bọn họ tham gia khoa cử, cũng không có phép bọn họ báo danh Học viện quân sự Đại Đường.
.Không ít văn thần lập tức đứng ra phụ họa, hiển nhiên là đã sớm câu kết rồi.
.Hàn Nghệ vừa nghe, các ngươi đúng thật là ác độc quá rồi, bởi vậy một khi làm như thế, Học viện quân sự Đại Đường chẳng phải là sẽ mất hết lòng người, sau này ai còn dám đến Học viện quân sự Đại Đường báo danh.
.Nhưng không đợi hắn lên tiếng, Khế Bật Hà Lực kia lập tức đứng ra, nói:
.- Hừ! Các ngươi đây đều là ghen tị, dựa vào cái gì mà không cho thí sinh báo danh Học viện quân sự Đại Đường, triều đình cũng không có quy định này. Hứa Kính Tông lập tức phản bác: - Khế Bật tướng quân lời này là sai rồi, chúng ta đây tuyệt không phải
Bạn cần đăng nhập để bình luận