Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 971.2: Chiến lược văn hóa

..
.Lý Trị hơi có chút không hài lòng, hóa ra hoàng đế ta không phải hoàng đế sao, nhưng y cũng không thể không phục, lúc Lý Thế Dân qua đời, dân chúng Đông Đột Quyết bi phẫn hàng nghìn hàng vạn, thậm chí có người tự sát, không thể không thừa nhận sự thật này, chuyện này cực kỳ hiếm thấy trong lịch sử Trung Quốc đấy, gần như chỉ có đúng lần này, nhưng có rất ít người nghĩ đến Lý Trị sẽ lên ngôi, điều này có ảnh hưởng rất lớn đối với y.
.Hàn Nghệ vội nói: - Bệ hạ, vi thần không phải cố ý muốn mạo phạm bệ hạ, mà đó là sự thật, vì sao đám dân chúng Đột Quyết đó sẽ tin phục Thái Tông Thánh Thượng như thế, đó là bởi vì Thái Tông Thánh Thượng có ân với bọn họ nha, lấy đức thu phục người, nhưng loại ban ân này là có thể gặp mà không thể cầu được đấy, bởi vì thời đại đã thay đổi, chỉ có thể tham khảo, không thể bắt chước được. Bởi vậy sách lược của Thái Tông Thánh Thượng không thể kéo dài nữa. Vi thần cho rằng, hơi thay đổi chút sách lược của Thái Tông Thánh Thượng, thay đổi từ quân chủ hóa thành quốc gia hóa. Khiến cho người Hồ tin phục không phải là một mình quân chủ, mà là một quốc gia, là Đại Đường của chúng ta, muốn cho người Hồ coi chính mình thành con dân của Đại Đường, chứ không phải là con dân của Thiên Khả Hãn, nếu không, khi quân chủ thay phiên, chung quy sẽ nổi lên sóng gió.
.- Còn có một điều, Thái Tông Thánh Thượng áp dụng sách lược lấy di chế di, từ thủ lĩnh các bộ lạc tuyển chọn ra một người quản lý phạm vi thế lực của Đột Quyết, sách lược này mấu chốt ở chỗ di, mà không phải là ta, nếu di này trung thành với bệ hạ, tất nhiên rất tốt, nếu không, gã có thể lợi dụng quyền lợi bệ hạ cho, âm thầm tích góp thế lực từng chút một, giống như A Sử Na Hạ Lỗ vậy, A Sử Na Hạ Lỗ do chính bệ hạ sắc phong đấy, nhưng kết quả thì sao? Gã lợi dụng bệ hạ ban cho quan tước, thành công liên hợp các bộ lạc, cuối cùng phản lại Đại Đường ta, đây không phải nói là người Hồ thay đổi thất thường, mà là do bệ hạ cho gã hy vọng.
.Lời nói không có khuyết điểm nào!
.Một trận chiến với A Sử Na Hạ Lỗ, đã chọc thủng khiếm khuyết của sách lược Đại Đường dùng với người Hồ.
.Lý Trị nghe vậy hơi gật đầu, nói: - Nhưng nếu không làm như vậy, thì phải làm thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Đánh giặc là hạ hạ sách, hao tài tốn của chung quy là không tốt, cũng chỉ có thể chiếm được chút uy danh, không thể thực hiện. Vi thần cho rằng nên dùng văn hóa đồng hóa người Hồ, tiêu trừ đi phân cách Hồ Hán, vậy thì Đại Đường mới có thể chân chính thống trị mảnh đất kia cùng với dân chúng trên mảnh đất đó được.
.Lý Trị thở dài nói: - Kế sách này lúc trước cũng không phải không có người nói qua, nhưng người Hồ là bộ tộc du mục, người Hán lại là dân tộc nông canh, rất khó tiêu trừ được khoảng cách giữa hai bên, qua nhiều năm như vậy, người Hồ cũng có di chuyển đến Trung Nguyên, mà người Trung Nguyên cũng có đi đất Hồ đấy, nhưng kết quả chính là, sống ở thảo nguyên phương bắc, thì họ lại biến thành người Hồ, mà người sống ở đất Trung thì lại thành người Hán, chuyện này có liên quan đến địa vực, chứ không liên quan gì tới văn hóa.
.Hàn Nghệ cười nói: - Văn hóa trong lời của bệ hạ và văn hóa của ta có sự khác nhau.
.Lý Trị hỏi: - Khác nhau gì?
.Hàn Nghệ đáp: - Bệ hạ vẫn có quan niệm văn hóa Hồ, văn hóa Hán.
.Lý Trị hiếu kỳ hỏi: - Chẳng lẽ ngươi không có sao?
.- Ta không có!
.Hàn Nghệ lắc đầu:
.- Trong lòng ta chỉ có một loại văn hóa.
.- Văn hóa gì?
.- Đương nhiên là văn hóa Đại Đường a!
.Lý Trị trừng mắt nhìn, câu này không thể phản bác nha, nếu phản bác những lời này, không phải là phản bác chính mình sao.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vì sao người Trung Nguyên tự xưng là người Hán, đó là do kế thừa từ thời triều Hán đến nay, bởi vậy đã định nghĩa người Hán chính là người Trung thổ, nhưng văn hóa triều Hán không thể thay cho văn hóa Đại Đường ta được, triều Hán độc tôn học thuật Nho gia, mà Đại Đường ta chính trị khai sáng, Nho Đạo song song, Phật giáo cũng rất thịnh hành, còn có Huyền học, có thể nói là trăm hoa đua nở. Hán Vũ Đế hận quân Hung Nô nhất, xem thường người Hồ nhất, nhưng đó là bởi vì triều Hán bị Hung Nô ức hiếp nhiều năm, tên Thiền Vu kia còn từng làm nhục Lã thái hậu, đương nhiên phải hận a! Nhưng là chúng ta không thể kế thừa hận ý của Hán Vũ Đế được, dù sao thì thời gian qua đi cảnh vật cũng thay đổi rồi.
.- Không thể luôn lấy khác biệt Hồ Hán để đối đãi với dân tộc phương bắc được, từ xưa quý là Trung Hoa, Địch di ti tiện, mà duy nhất Đại Đường ta lại yêu như một, đây chính là văn hóa đặc biệt của Đại Đường ta. Nếu dùng văn hóa người Hán đi thống trị người Hồ, người Hồ sẽ phản đối, thôi cũng không cần đi thi hành, nhưng nếu như nói lấy văn hóa Đại Đường ta đi thống trị người Hồ thì sao? Văn hóa Đại Đường là gì? Văn hóa người Hồ cũng thuộc loại văn hóa Đại Đường ta đấy, giường người Hồ, giày Hồ, y phục Hồ, cũng cực kỳ được lưu hành ở Đại Đường ta a! Văn hóa của Đại Đường chính là không phân biệt văn hóa Hồ Hán đấy, như vậy thì cả Hồ Hán đều sẽ không phản đối. Thứ gọi là văn hóa Đại Đường, cũng không phải do ai chế tạo ra, mà là căn cứ vào văn minh văn hóa của các tộc đàn hình thành một loại văn minh văn hóa cao nhất, có lực ảnh hương được khuếch trương vô hạn.
.- Đương nhiên, sở dĩ có thể hình thành văn hóa Đại Đường ta, chủ yếu vẫn là tư tưởng yêu như một của Thái Tông Thánh Thượng. Những lời mới vừa rồi của bệ hạ kỳ thật đều là thói quen, không phải là tư tưởng và văn hóa, thói quen của hòa thượng và khách làng chơi cũng không giống nhau, nhưng bọn họ lại đều là con dân của Đại Đường ta cả.
.Lý Trị trừng mắt lườm thằng nhãi này một cái, đằng trước còn nói được rất hay, kết quả phía sau ngươi lại thêm một câu hòa thượng và khách làng chơi, thật đúng là một đống cứt chuột làm hỏng cả nồi cháo, nghe thôi đã thấy gượng gạo rồi!
.Hàn Nghệ vội nói: - Bệ hạ tha tội, thần xuất thân phố phường, có rất nhiều chỗ không sửa được.
.- Không sửa được hay là không muốn sửa? Lý Trị là người trí thức, ngươi cứ hơi chút lại hòa thượng với khách làng chơi, những lời này y cũng không chịu nổi a!
.- Bệ hạ nói rất đúng, vi thần cố gắng cố gắng!
.Lý Trị bất đắc dĩ lắc đầu, lại cẩn thận suy nghĩ lại lời nói của Hàn Nghệ, tuy rằng không hiểu lắm, nhưng cảm thấy rất giỏi nha, văn hóa Đại Đường, người Đường, cỡ nào dễ nghe nha, nếu y có thể làm được điểm này, vậy thì thật sự còn giỏi hơn cả phụ thân y rồi: - Ngươi nói ngược lại êm tai, nhưng chuyện này nên làm như thế nào a!
.Hàn Nghệ nói: - Lợi dụng việc buôn bán mà mở rộng văn hóa Đại Đường ta ra bên ngoài.
.- Buôn bán?
.Lý Trị hơi sững sờ, mở rộng văn hóa hẳn là chuyện của triều đình mà, liên quan rắm gì tới buôn bán chứ.
.Hàn Nghệ đột nhiên ngẩn người, vội nói: - Bệ hạ, nói đến việc buôn bán, vi thần có một chuyện cực kỳ bức thiết, cần phải bẩm báo cho bệ hạ, chuyện này có liên quan đến giang sơn Đại Đường ta.
.Lời này rất dọa người a! Lý Trị vội hỏi: - Chuyện gì?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, vi thần đang nghiên cứu vụ phản loạn của A Sử Na Hạ Lỗ, phát hiện Đại Đường ta có một vấn đề cực kỳ trọng yếu, vấn đề này có thể sẽ mang lại tai họa ngập đầu cho Đại Đường ta đấy.
.- Vấn --- vấn đề gì?
.Lý Trị đều bị hắn làm cho sợ hãi.
.Hàn Nghệ nói: - Chính là quân điền chế (chế độ chia đều ruộng đất) của triều ta đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận