Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1038: Sách lược cân bằng

.Nếu không phải thật lòng bái phục, đường đường là quý tộc Quan Trung, sao lại hành lễ với Hàn Nghệ.
.Cuối cùng Trương Đại Tượng cũng hiểu được, nếu Hàn Nghệ muốn bẫy ông ta thì quá đơn giản, để cho ông ta lên, để ông ta đi chủ trì, ông ta nhất định sẽ phạm sai lầm, bởi vì lợi ích trong chuyện này thực sự là quá lớn, đến lúc đó lại buộc tội ông ta vào chỗ chết, còn có thể tạo ra một trận đả kích nhằm vào tập đoàn Quan Lũng.
.Hàn Nghệ không để ông ta tham dự, kỳ thực là đang cứu ông ta, chứ không phải đang áp chế ông ta.
.Tái Ông mất ngựa, cứ tưởng là họa nhưng hóa ra lại là phúc.
.Thật ra hôm nay Trương Đại Tượng đến cũng là Cao Lý Hành khuyên ông ta đến, nếu không thì ông ta đâu có thông suốt, Cao Lý Hành bảo ông ta dốc toàn lực ủng hộ Hàn Nghệ, đừng đẩy Hàn Nghệ về bên Lý Nghĩa Phủ bọn họ, thêm một kẻ thù không bằng thêm một bằng hữu, vốn dĩ ông ta còn có chút do dự, nhưng bây giờ lại cảm thấy Cao Lý Hành vẫn là nhìn xa trông rộng.
.Nói đi nói lại, Hàn Nghệ cũng quả thực là cần Trương Đại Tượng, không chỉ là vì tập đoàn Quan Lũng, dù sao thì Hộ Bộ quan hệ với cả triều văn võ, phải đi giao tiếp với mỗi một đại thần, danh tiếng của hắn trong triều không tốt, vẫn là câu nói đó, nhân tình này khó tránh, với lại, hắn cũng không quen chương trình vốn có của Hộ Bộ, hắn cần một Hộ Bộ Thị lang kinh nghiệm phong phú như Trương Đại Tượng giúp hắn quản lý tốt Hộ Bộ, hắn mới có thể toàn tâm toàn ý để làm chuyện đấu thầu.
.Hai người lại nói chuyện một lát, đại khái là phân chia công việc rõ ràng, Trương Đại Tượng liền lập tức đi làm việc, hiện tại Hộ Bộ bận túi bụi, ông ta phải phụ trách giảm quân số, cùng với cải chế nguyệt bổng.
.- Phù!
.Sau khi Trương Đại Tượng đi khỏi, Hàn Nghệ thở dài một hơi, giữa hai đầu lông mày hiện lên vẻ mệt mỏi, hiện tại đối với hắn mà nói, đó đúng là trên có mẹ già tám mươi tuổi phải hiếu kính, dưới có con nhỏ một tuổi phải chăm sóc, nhưng ngươi muốn có càng nhiều thì nhất định phải bỏ ra càng nhiều, đây là hắn tìm chuốc lấy, không trách ai được, bưng một chén trà lên, vừa thưởng thức vừa suy ngẫm.
.Chợt nghe trước mặt có có người nói: - Hạ quan tham kiến Hàn Thị lang.
.Hàn Nghệ ngẩng đầu nhìn lên, khẽ giật mình, sau đó buồn bực nói: - Thôi thôi thôi, bây giờ ta đã sắp phiền chết rồi.
.Người tới chính là Trịnh Thiện Hành. Chỉ thấy y thân mặc một bộ quan phục màu xanh, thì ra hôm nay y đến Hộ Bộ báo danh. Hàn Nghệ chỉ cần một chủ quản mà thôi, nếu ngay cả điều này mà Lý Trị cũng không đáp ứng, vậy thì dứt khoát ngươi đến làm cho xong, chuyện này cũng không có gì để lo lắng, hơn nữa Lý Trị vẫn sợ Tam Tỉnh lại bỏ qua chiếu lệnh của y, bởi vậy bảo Trung thư tỉnh khi soạn thảo chiếu lệnh thì trực tiếp nói rõ, Hộ Bộ cần nhân thủ gấp, trước tiên để Trịnh Thiện Hành đến Hộ Bộ nhậm chức, chuyện này cấp tòng quyền, Lý Nghĩa Phủ bọn họ vừa xem liền vội vã chấp hành ngay.
.- Tùy ý ngồi là được. Hàn Nghệ cười nói.
.Trịnh Thiện Hành ngồi xuống, cười ha hả nói: - Ta còn tưởng hiện giờ ngươi phong quang vô hạn, định đến ăn hôi của ngươi một chút, nhưng không ngờ ngươi lại như thế này, may mà người đến tìm ngươi là ta, nếu là Huyền Đạo, nhất định y sẽ vô cùng thất vọng.
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Đây là nỗi chua xót sau ánh hào quang, ta chưa bao giờ để người khác biết, nếu không thì, làm sao ta dụ được ngươi đến Hộ Bộ.
.Trịnh Thiện Hành cười ha hả, lại nói: - Vậy không biết ta có thể giúp được gì cho ngươi?
.Từ câu nói này cũng có thể nhìn ra, y hoàn toàn là đến đây kiêm chức, trợ giúp và phân phó là khái niệm hoàn toàn khác nhau.
.Ánh mắt Hàn Nghệ lóe sáng, nói: - Cái này trước tiên chưa nói, ta có một chuyện khác muốn nói với ngươi.
.Trịnh Thiện Hành kinh ngạc nói: - Chuyện gì?
.Hàn Nghệ hỏi: - Về chuyện tập đoàn vận chuyển, Trịnh gia các ngươi có hứng thú hay không?
.Trịnh Thiện Hành sửng sốt, nói: - Ngươi hỏi ta, hay là hỏi Trịnh gia chúng ta.
.- Trịnh gia các ngươi. Hàn Nghệ nói chắc nịch.
.Trịnh Thiện Hành có chút không hiểu ra sao cả, nói: - Trịnh gia ta bình thường không buôn bán, chuyện này ngươi cũng biết.
.- Đó là lúc trước, bây giờ ngươi là đương gia rồi.
.- Cho dù ta có hứng thú, Trịnh gia ta cũng không thể lấy ra nhiều tiền như vậy, tập đoàn vận chuyển này cần phải đầu tư vô cùng nhiều tiền vào đó.
.- Vậy ngươi có thể tìm ba nhà Thôi, Vương, Lư hợp tác a!
.Trịnh Thiện Hành hoang mang nhìn Hàn Nghệ, chỉ cảm thấy Hàn Nghệ đang đặt bẫy y a.
.Hàn Nghệ thành thật nói:
.- Không giấu ngươi, theo ta biết, Nguyên gia đã đang liên hệ với quý tộc Quan Trung, chuẩn bị lấy một tập đoàn vận chuyển trong số đó, ta đoán chừng một khi Nguyên gia ra tay, mà còn liên hợp với nhiều quý tộc như vậy, căn bản là không có ai có thể chống lại bọn họ, ta hy vọng sĩ tộc Sơn Đông các ngươi có thể lấy được một tập đoàn vận chuyển còn lại.
.Trịnh Thiện Hành nhíu mày suy tư một lát, nói: - Sở dĩ ngươi thành lập hai tập đoàn vận chuyển, là muốn tránh để một nhà độc đại, nhưng quý tộc Quan Trung dựa vào Nguyên gia làm đầu, tài lực lớn mạnh, người duy nhất có thể chống lại bọn họ chính là sĩ tộc Sơn Đông chúng ta, nếu không thì, tập đoàn vận chuyển kia sớm muộn sẽ bị bọn họ đánh bại.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Chính là đạo lý này, tài lực của quý tộc Quan Trung hùng hậu, không có quý tộc có thể chống lại bọn họ, nhưng ngành vận chuyển, ngoại trừ tài lực ra, còn phải có nhân mạch, ở phương diện này, sĩ tộc Sơn Đông các ngươi có ưu thế cực lớn, bởi vì các ngươi nội tình thâm hậu, năm đó khi y quan nam độ, rất nhiều người trong gia tộc các ngươi đã di chuyển đến Giang Nam, chỉ có các ngươi có thể chống lại quý tộc Quan Trung tài lực hùng hậu ở phương diện này.
.Trịnh Thiện Hành cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, nói:
.- Chuyện này chắc là người sớm đã dự tính rồi.
.Hàn Nghệ ừ một tiếng.- Ngành vận chuyển không phải buôn bán ở một chỗ nào đó, mà là đi toàn quốc, tuy nói cường long nan áp địa đầu xà, nhưng nếu bản thân đã là một con rắn thì Giang Đô chẳng qua cũng chỉ có quý tộc mới có thể đi thông khắp toàn quốc, nếu là thương nhân bình thường, sẽ phải đối mặt với vô cùng nhiều khó khăn. Ví dụ như quan viên châu huyện địa phương, nếu là thương nhan thì địa vị của bọn họ quá ư là hèn mọn, quan viên địa phương nhất định sẽ mổ bọn họ một đao, cứ như vậy thì rất nhanh sẽ sụp đổ, nếu như là sĩ tộc Sơn Đông và quý tộc Quan Trung, vậy thì địa vị sẽ bình đẳng.
.Trịnh Thiện Hành nghe vậy thoáng gật đầu, cũng có chút động tâm, nhìn từ góc độ làm ăn, Tự Do Chi Mỹ của y cũng cần phải mở rộng thị trường, nói: - Nhưng mà ta làm sao đi thuyết phục ba đại gia tộc khác đây?
.Hàn Nghệ nói: - Đầu tiên, gia tộc các ngươi cũng cần tiền, nếu không thì các ngươi cũng không cần mua hôn bán hôn, nhưng mua bán hôn nhân vẫn luôn bị người ta lên án, làm buôn bán chính là một con đường, hơn nữa đây chắc chắn là một ngành nghề kiếm được tiền. Tiếp nữa, tứ đại gia tộc các ngươi cũng không phải hoàn toàn dính vào buôn bán, chẳng qua đều là để cho nô tỳ đi làm, bản thân không tham dự, nhưng lương thực, vải vóc mà gia tộc các ngươi sản xuất cũng cần phải lưu thông, một khi quý tộc Quan Trung hoàn toàn nắm giữ vận chuyển đường sông trong tay, tương lai nhất định các ngươi sẽ phải cầu cạnh bọn họ, ngươi cho rằng bọn họ sẽ để các ngươi được dễ dàng sao? Sĩ tộc Sơn Đông các ngươi nhất định phải duy trì vị trí bình đẳng với bọn họ, ở bất cứ mặt nào.
.Trịnh Thiện Hành cân nhắc hồi lâu, nói: - Ta thử xem sao, nhưng ta không chắc là nhất định sẽ thành công.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu các ngươi mất đi cơ hội này, các ngươi sẽ bị người khác khống chế mọi nơi, đặc biệt là trong tương lai.
.Trịnh Thiện Hành gật gật đầu, nói: - Cái này thì ta chắc chắn.
.Hàn Nghệ không phải một người cấp tiến, cũng không phải người thù phú, cho dù quý tộc đối với hắn như vậy, hắn cũng sẽ không nói phải đả đảo quý tộc triệt để, hắn chỉ theo suy nghĩ của mình mà làm, việc này hắn sớm đã tính toán xong, miếng bánh này, chia đều cho tập đoàn Quan Lũng và tập đoàn Sơn Đông, bởi vì thương nhân bình thường không ăn được miếng bánh này, cho dù ngươi có nhiều tiền đến đâu, thuyền của ngươi phải đi qua các châu huyện, ngươi không có thế lực thì sẽ người ta chèn ép dến phá sản, chuyện này chỉ có thể giao cho quý tộc làm, hơn nữa Hàn Nghệ còn dự tính lợi dụng hai công trình này, moi hết toàn bộ tiền và tri thức của quý tộc ra, hiện giờ tiền đều nằm trong tay bọn họ, bọn họ lại đều là thần giữ của, tiền đã sắp lấp đầy bụng rồi, nhưng thị trường cần có tiền lưu thông, không để cho bọn họ tham dự vào thì chỉ có một cách, giết hết bọn họ, cướp đoạt của cải của bọn họ, tẩy bài lại lần nữa, đây là thổ phỉ, không phải lão thiên.
.Lúc đang nói chuyện, một nha dịch đi vào, nói: - Khởi bẩm Hàn Thị lang, Từ Thị lệnh của Thị Thự chợ Tây và Cao Thị lệnh của Thị Thự chợ Đông ở ngoài cầu kiến.
.- Mời bọn họ vào đi!
.Hàn Nghệ nói xong lại quay sang Trịnh Thiện Hành nói: - Nhiệm vụ của ngươi đến rồi.
.Chỉ chốc lát sau, đã thấy hai người thân mặc áo bào xanh đi vào, người bên trái hơi béo, người khá thấp tên là Từ Quý, chưởng quản Thị Thự chợ Tây, người cao lớn khôi ngô bên phải tên là Cao Thanh Vân, chưởng quản Thị Thự chợ Đông. Bọn họ đều mới đảm nhiệm hai năm nay, bởi vì chợ càng ngày càng lớn, Cao Lý Hành đã sắp xếp một số người tương đối có năng lực đến chưởng quản Thị Thự.
.- Hạ quan bái kiến Hàn Thị lang!
.Hai người nhất tề hành lễ nói.
.Hiện tại trên dưới Hộ Bộ đều vui vẻ phục tùng Hàn Nghệ, Hàn Nghệ vừa đến, thân phận của bọn họ tăng lên nhanh chóng, ngày nào cũng có người đến tìm bọn họ uống trà, cảm giác được người khác coi trọng thật là quá tốt.
.- Nhị vị mời ngồi!
.Hàn Nghệ duỗi tay ra, giữa bọn họ trước đây cũng từng quen biết, không phải xa lạ gì.
.Đợi sau khi hai người ngồi xuống, Hàn Nghệ đưa tay về phía Trịnh Thiện Hành, nói: - Trịnh công tử, không cần ta giới thiệu nữa chứ!
.Hai người vội chắp tay thi lễ.
.Trịnh Thiện Hành khẩn trương chắp tay đáp lễ lại.
.- Bắt đầu từ hôm nay, Trịnh công tử chính là chủ quản Kim Bộ của Hộ Bộ chúng ta.
.Hàn Nghệ nói.
.Lời này vừa nói ra, một phen nịnh bợ là không thể tránh được, cái gì mà như hổ thêm cánh, cái gì mà đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, muốn buồn nôn bao nhiêu là có buồn nôn bấy nhiêu, Trịnh Thiện Hành hết sức xấu hổ.
.Hàn Nghệ đã quen rồi, trước đây đến Ngự Sử Đài không phải cũng như vậy sao, đợi sau khi bọn họ nịnh xong, móc ra ba tập tài liệu từ trong cặp công văn, nói: - Bản tài liệu này liên quan đến chế độ cổ phần mà gần đây ta nghĩ ta, sẽ dùng cho việc đấu thầu xưởng tàu, tập đoàn vận chuyển, các ngươi xem qua đi. Nói xong, hắn liền đưa ba xấp tài liệu cho ba người.
.Ba người càng xem càng kinh ngạc, đây là kiểu hình thức kinh doanh trước giờ chưa từng có.
.Hàn Nghệ nói: - Ta cho các ngươi xem, không phải bảo các ngươi đề ý kiến, mà là muốn để các ngươi đi chấp hành. Có thể thấy rằng, hình thức tập đoàn chế độ cổ phần này sẽ dính dáng đến lợi ích khổng lồ, bởi vậy Thị Thự chúng ta không thể đi quy phạm thương nhân giống như trước đây nữa, ta dự định thành lập một cơ quan đăng ký ở Thị Thự, chuyên môn nhằm vào hình thức tập đoàn chế độ cổ phần này, bởi vì tập đoàn không phải là một người, mà là một nhóm người, cực kỳ bất đồng với chủ quán trước đây. Trước đây nếu có chuyện gì thì trực tiếp tìm chủ quán là được, nhưng kiểu tập đoàn này, một khi xảy ra chuyện, phải làm sao phân chia trách nhiệm, đây là điều chúng ta cần phải chuẩn bị từ trước, bởi vậy Thị Thư nhất định phải ghi chép lại mỗi một người có cổ phần, để đến lúc đó truy cứu trách nhiệm.
.Để đảm bảo quyền lợi của mỗi một người, nếu người không tham gia đăng ký, cho dù gã và tư nhân có khế ước, triều đình cũng tuyệt không thừa nhận cổ phần của bọn họ, bọn họ sẽ không nhận được bất cứ sự đảm bảo nào, người đăng ký có thể tùy ý nuốt gọn tài sản của gã, việc này là hợp pháp, như vậy thì có thể tránh cho có người đẩy một con cừu thế tội ra, bản thân ở phía sau lừa gạt người khác, đến lúc đó Thị Thự nhất định phải trình bày rõ ràng điểm này. Ngoài ra, đến lúc đó Thị Thự còn phải tra rõ đăng ký tài chính của bọn họ, bên trên đều có viết.
.- Vâng, hạ quan hiểu.
.Từ Quý và Cao Thanh Vân lập tức đáp, đây không phải là Hàn Nghệ đang trưng cầu ý của bọn họ, đương nhiên bọn họ không tiện nói nhiều, hon nữa cứ như vậy cũng tăng thêm chức quyền của Thị Thự.
.Trịnh Thiện Hành nói:
.- Vậy còn thương gia bình thường?
.- Thương gia bình thường thì không cần!
.Hàn Nghệ lắc đầu, nói: - Trịnh chủ quản, việc này phải giao cho ngươi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận