Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 883.2: Kế ly gián thuận theo tự nhiên

.Hàn Nghệ cười nói: - Ta đã viết bên trên vô cùng rõ ràng, ta chỉ là theo bước chân của bệ hạ, tôn sùng làn sóng còn hiền.
.- Hừ! Đây chẳng qua là cái cớ của ngươi, ngươi tôn sùng làn sóng còn hiền, vì sao lại không ngừng công kích sĩ tộc? Ngươi rõ ràng chính là có ý định khơi mào mâu thuẫn giữa sĩ thứ, để cầu đạt tới mục đích không thể cho người biết của ngươi.
.- Đầu tiên, sĩ tộc ở trong triều không ngừng xa lánh hàn môn, làm việc gì cũng đều lấy xuất thân mà nói, như vậy có vi phạm vào còn hiền, ta đương nhiên phải công kích loại hiện tượng này, nếu như ngươi cảm thấy không đúng, ngươi có thể phản bác ta nha. Một vài ngày trước, Thôi Lư Trịnh Vương những người đó không ngừng công kích ta, tại sao các ngươi không hỏi bọn họ một chút vì sao lại công kích ta, hơn nữa, ta có chứng cớ chứng minh bọn họ là đang bịa đặt, chỉ là tuổi của ta nhỏ, không rõ lắm hoá ra bịa đặt cũng có thể nhấc lên quan hệ với mưu phản, đợi lát nữa ta còn muốn đi cáo bọn họ.
.Hàn Nghệ nói xong dường như nghĩ tới điều gì, nói: - Đúng rồi, con cac ngươi nưa, trước đó nói ta tụ chúng gây rối, ta đã nhiều ngày cũng chưa lộ mặt, vẫn ở trong nhà, duy nhất một lần lộ diện thì đã bị các ngươi chộp tới rồi, ta tụ chúng nháo sự như thế nào. Nhưng ngược lại Trịnh Bá Ngung bọn họ mỗi ngày tụ chúng, về phần có gây rối hay không, ta cũng không có chứng cớ, cho nên ta không nói hươu nói vượn, há mồm liền phun phân.
.Lưu Yến Khách khí vội la lên: - Ngươi dám mắng ta phun phân?
.- Kính nhờ! Hàn Nghệ nói: - Ta là nói những quan viên ở dưới tình huống không có bất kỳ chứng cớ nào, liền chụp mũ cho người khác, vừa rồi cũng không có nói Lưu Thị lang ngươi, ngươi kích động như vậy làm gì.
.Giờ mà ở Hình Bộ, thế nào cũng phải giết chết ngươi.
.Lưu Yến Khách hướng về phía Lý Tích vẻ mặt cầu xin nói: - Tư Không, ngươi xem hắn hắn là cái bộ dáng gì thế.
.Lý Tích liếc nhìn Hàn Nghệ, nói: - Hàn Nghệ, ngươi là Hoàng gia Đặc phái sứ, thế nào mà miệng lại đầy ô ngôn uế ngữ, nếu ngươi còn nói như thế nữa, lão phu có thể dùng quân pháp xử lý ngươi.
.- Vâng, hạ quan đã biết.
.Hàn Nghệ vô cùng nhu thuận nói.
.Lưu Yến Khách buồn bực, ngươi đối với Lý Tích thì thành thật như vậy, đối với ta lại cứ ngang ngược như vậy, ngươi đây là phân biệt đối xử với quan chức a!
.Không có cách nào! Nơi này là địa bàn của ông ta, ta dám trêu ông ta ấy ư, ta đã chịu đủ cái loại đồ ăn mà ngay cả heo cũng không ăn này rồi, nếu ở Hình Bộ ngươi, ta cũng sẽ khách khách khí khí đối với ngươi đấy. Hàn Nghệ cảm thấy rất vô tội nha.
.Viên Công Du lại nói:
.- Nhưng theo chúng ta biết, ngay tại mấy ngày trước, ở ngõ Bắc đã xảy ra sự kiện dân chúng ẩu đả, hơn nữa cũng là bởi vì Đại Đường nhật báo của ngươi.
.- Đúng vậy, là có việc này.
.Hàn Nghệ kích động vạn phần nói: - Ta muốn cáo đám người Bùi Thanh Phong, là bọn họ tụ chúng đến ngõ Bắc ta gây rối. Oa! Các ngươi lúc ấy không biết đâu, ta cũng dọa đến đái ra quần, trốn ở nhà cũng không dám ra ngoài cửa, may mắn có một đám hiệp sĩ trung can nghĩa đảm chặn bọn họ cho ta, bằng không mà nói, chỉ sợ hôm nay các ngươi cũng không gặp được ta. Bởi vậy, vì an toàn của bản thân ta và tính mạng của mọi người, ở kỳ báo Đại Đường nhật báo thứ ba này sẽ khuyên ngăn cảnh cáo mọi người đừng đấu với đám con cháu sĩ tộc này, các ngươi hẳn đã điều tra qua Đại Đường nhật báo của ta, mặt trên viết rất đều rất rõ ràng Nói tới đây, đôi mắt hắn chuyển vòng vòng, nảy ra ý hay: - Ta nghe nói việc này Hình Bộ đã lập án, hẳn là có thể đi Hình Bộ tra được đấy, Lưu Thị lang, ngươi phải làm chứng cho ta a!
.Viên Công Du nhìn về phía Lưu Yến Khách.
.Lưu Yến Khách nhíu mày, thản nhiên nói: - Bởi vì án này người bị đánh chủ động lựa chọn không tố cáo, bởi vậy Hình Bộ chúng ta mới không lập án, hơn nữa ta đã bẩm báo chuyện này với bệ hạ rồi.
.Nghĩ thầm rằng, buồn cười, Viên Công Du rõ ràng chính là đang ôm cây đợi thỏ nha.
.Viên Công Du coi thần sắc khác thường của Lưu Yến Khách, trong lòng sao có thể không rõ, Lưu Tuấn Anh là cháu họ của Lưu Yến Khách, tất cả mọi người đều biết, nghĩ thầm rằng, hiện giờ vẫn là chuyện Hàn Nghệ lớn hơn, ta cũng không cần truy cứu tiếp nữa, để tránh phức tạp.
.- Phải không?
.Hàn Nghệ hồ nghi nhìn Lưu Yến Khách.
.Lưu Yến Khách bị hắn nhìn đến chột dạ, bởi vì Hoàng đế vừa mới để Ngự Sử Đài tham dự điều tra án này, hừ nói: - Ngươi ở đây đông một câu, tây một câu, rõ ràng chính là đang tránh nặng tìm nhẹ. Như vậy đi, trước tiên ngươi đem việc này kể lại tỉ mỉ từ đầu tới đuôi một lần.
.- Được! Hàn Nghệ gật gật đầu, vô cùng sảng khoái, âm thầm đắc ý, các ngươi thật đúng là thượng đạo. Nghiêm trang nói: - Việc này còn phải nói từ chuyện hôn sự của ta cùng với Vân Thành quận chúa, lúc ấy Vân Thành quận chúa của ta sau khi truyền ra tin tức, cũng không biết vì sao, Hứa Kính Tông ở ngay trên triều đình viết bài văn bốn phía công kích ta cùng Tiêu gia, cho nên ta mới dùng Đại Đường nhật báo phản kích quan điểm của ông ta.
.Viên Công Du đột nhiên nói: - Ngươi ngừng cái việc ở chỗ này đánh lừa dư luận đi, chuyện giữa ngươi và Hứa đại học sĩ, đó là một chuyện, khác, có liên quan gì đến chuyện này.
.Lưu Yến Khách nói: - Hắn vẫn còn chưa nói xong, ngươi làm sao biết rõ không có liên quan.
.Viên Công Du đầu tiên là sửng sốt, lập tức hiểu được, nghĩ thầm rằng, buồn cười, ta hảo tâm tha cho ngươi một lần, ngươi còn không biết tốt xấu, muốn mượn việc này đến công kích chúng ta, được, hãy đợi đấy. Nói: - Việc này bệ hạ đã hạ định luận, chẳng lẽ ngươi muốn phủ định thánh dụ của bệ hạ.
.Lưu Yến Khách nói: - Phải không? Ta đây cũng không biết, không biết chuyện này là khi nào?
.Lúc ấy Lý Trị là tư đàm với Hứa Kính Tông và Hàn Nghệ, không có công khai hóa, đương nhiên, đại thần trong triều cũng biết là chuyện gì đã xảy ra.
.Viên Công Du khoát tay chặn lại, nói: - Việc này đợi lát nữa bàn lại, nói chuyện Mao Hâm và Lưu Tuấn Anh trước đi, theo ta được biết, Mao Hâm bị Lưu Tuấn Anh đánh đến hộc máu, thiếu chút nữa ngay cả mạng cũng đánh mất, tại sao y lại không tố cáo, cho dù y không tố cáo, Hình Bộ cũng có thể lập án, đây chính là tội làm trọng thương, sao có thể có chuyện qua loa đại khái như thế.
.Bọn họ một Hình Bộ, một Đại Lý Tự, đều là cao thủ vu oan giá họa, di hoa tiếp mộc, coi như là kỳ phùng địch thủ.
.- Ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy, lang trung đã phán định là vết thương nhẹ, hộc máu là bởi vì bệnh cũ tái phát, bản quan chẳng qua là chiếu chương làm việc, về phần vì sao y không tố cáo, thì ngươi đi mà hỏi y đi, là y không tố cáo, cũng không phải ta bảo y không tố cáo. Lưu Yến Khách hừ nói.
.Hàn Nghệ xem cực kỳ nhập thần, hắn vốn chưa từng được chạm phải một toà án thẩm vấn thoải mái như thế, nghĩ thầm rằng, nếu có chút gì để ăn thì không thể tốt hơn rồi, ta thật sự rất đói nha.
.- Đủ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận