Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 588.1: Kịch bản không phải như vậy nha!

.u viện Phượng Phi Lâu.
.- Hàn Nghệ, cuối cùng thì ngươi cũng quay trở lại rồi.
.Hàn Nghệ vừa nghe thấy giọng điệu này của Dương Triển Phi, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Hình như không phải đến từ biệt nha, ngơ ngác hỏi: - Có chuyện gì mà cần đến ta thế?
.Dương Triển Phi sắc mặt ngưng trọng nói: - Cha ta cần gặp ngươi bàn chút chuyện.
.Quan quốc công phủ.
.Hàn Nghệ đi theo Dương Triển Phi tiến vào một gian phòng, chỉ thấy Dương Tư Nột đang một mình ngồi ở bên trong.
.- Hàn Nghệ bái kiến Dương công!
.Hàn Nghệ chắp tay thi lễ.
.- Đến rồi đấy à? Dương Tư Nột giơ tay cười nói: - Ngồi đi.
.Hàn Nghệ vừa mới ngồi xuống, Dương Triển Phi đột nhiên lên tiếng: - Phụ thân, nhi tử có việc phải đi trước.
.Dương Tư Nột gật gật đầu.
.Hàn Nghệ thấy thế cũng có chút khó hiểu, chẳng lẽ ngay cả Dương Triển Phi cũng không có tư cách tham dự vào chuyện này à? Cmn, rốt cục là chuyện gì mà lớn thế?
.Dương Triển Phi vừa lui ra, Dương Tư Nột liền cười nói: - Phi Tuyết vừa ra ngoài cùng ngươi đúng không?
.Hàn Nghệ trong lòng rùng mình, thầm nghĩ. Không phải là tìm ta vì chuyện của Phi Tuyết đấy chứ? Ta chẳng qua chỉ ôm nàng ấy một chút mà thôi, hơn nữa còn ôm cực kỳ thuần khiết, chưa gì đã tìm ta hỏi tội thế này, không khỏi cũng có chút quá đáng đi chứ. Vội vàng đáp: - Vâng ạ, lệnh ái nói muốn đi ngắm phong cảnh bốn phía Trường An lần cuối, vừa vặn tại hạ cũng có chút thời gian, liền theo nàng cùng đi.
.Dương Tư Nột gật gật đầu nói: - Chắc Phi Tuyết cũng đã nói cho ngươi rồi, chúng ta định ngày mai sẽ khởi hành quay về Dương Châu.
.Chẳng lẽ không phải vì chuyện của Phi Tuyết? Hàn Nghệ "vâng" một tiếng biểu thị đã biết.
.Dương Tư Nột thở dài, nói: - Kỳ thật về tình về lý, ta hẳn nên mời ngươi qua phủ một chuyến, hơn nữa mẫu thân đại nhân cũng đã từng phân phó, nhưng mà.... Đến hôm qua ta mới kêu Phi Tuyết đem chuyện này nói cho ngươi.
.Tuy Dương Tư Nột không nói rõ cho lắm, thế nhưng trong lòng Hàn Nghệ cũng có chút hiểu rõ, nói: - Chuyện này tại hạ cũng biết, đổi lại là tại hạ cũng không có cách nào, dù sao thân ở trong triều, luôn phải hiểu được thân bất do kỷ.
.- Ngươi có thể hiểu được cho ta thì không có gì tốt hơn rồi.
.Dương Tư Nột gật gật đầu cười nói: - Kỳ thật năm ngoái ta đã định trở về rồi, dù sao ta cũng không muốn quấn vào trận phong ba này, chắc hẳn ngươi cũng hiểu rõ tại sao. Dưới loại tình huống tranh chấp này, một khi lựa chọn không đúng bên, chỉ sợ Dương gia một nhà già trẻ không ai có thể may mắn thoát khỏi.
.Hàn Nghệ nghe thấy thế liền cảm thấy rất hoang mang, hỏi: - Dương công cho mời tại hạ đến đây không phải chỉ để giải thích mỗi chuyện này thôi đấy chứ?
.Dương Tư Nột lắc đầu, thở dài nói: - Ban đầu ta vốn định nửa tháng nữa mới khởi hành quay về Dương Châu, thế nhưng lại xảy ra vụ án của Trương Minh, khiến cho ta cảm thấy Trường An này rất không an toàn, vì thế mới định đi luôn ngày mai, không ngờ cũng không thoát kịp.
.Hàn Nghệ nháy măt hỏi: - Dương công nói thế là có ý gì?
.Dương Tư Nột đáp: - Hôm nay có một vị đường cô của ta đến chơi.
.- Đường cô?
.- Vị đường cô này của ta chính là mẫu thân của Võ Chiêu Nghi.
.- Khụ khụ khụ!
.Hàn Nghệ cả kinh nói: - Cái gì? Mẫu thân của Võ Chiêu Nghi lại là đường cô của Dương công? Như vậy Võ Chiêu Nghi chẳng phải là... Nói tới đây, Hàn Nghệ đột nhiên nhớ tới trước đó Dương Phi Tuyết có đề cập đến một vị quý khách đến nhà chơi, chắc hẳn chính là vị Dương thị này rồi.
.Chuyện này không khỏi cũng quá trùng hợp nha.
.Dương Tư Nột gật đầu nói: - Võ Chiêu Nghi có thể tính là đường muội của ta.
.Hoá ra ngoại công của Võ Chiêu Nghi chính là đệ đệ ruột của ông nội Dương Tư Nột, hai người này gọi là Dương Đạt và Dương Hùng, đều là tông thất trong hoàng thất tiền triều.
.Quan hệ này cũng quá là hỗn loạn nha!
.Hàn Nghệ đưa tay lau mồ hôi trán, nói:
.- Không biết bà ấy tới tìm Dương công là vì chuyện gì?
.Dương Tư Nột nói: - Bà ấy tuy nói là đến nhà chơi, nhưng thực ra là muốn mời chào ta mà thôi. Bà ấy thậm chí còn ám chỉ rằng bệ hạ hy vọng ta có thể điều chuyển về kinh thành làm quan.
.- Điều chuyển về kinh làm quan?
.Hàn Nghệ nhíu mày suy nghỉ, trầm ngâm một lúc mới nói: - Chẳng lẽ...
.Dương Tư Nột gật đầu nói: - Tuy rằng bà ấy không nói rõ ràng, thế nhưng ta cũng đoán được chút ít, có lẽ bệ hạ là muốn để ta đảm nhiệm vị trí của Trương Minh tại Ngự Sử Đài, bởi vậy ta mới gọi ngươi đến hỏi thăm chuyện này.
.- Chuyện này tại hạ cũng không rõ lắm.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Không biết Dương công trả lời thế nào?
.Dương Tư Nột nói: - Ta cũng không có đáp ứng, nhưng cũng không hoàn toàn cự tuyệt.
.Nói xong ông ta thở dài thườn thượt, nói: - Việc này ta cũng không dám nói với người khác, chỉ có thể tìm ngươi đến nghĩ kế cho ta.
.Hàn Nghệ nói: - Tại hạ có điều không hiểu, tại sao bà ấy không thử tìm Quan Quốc Công?
.Dương Tư Nột thở dài nói: - Tình tình của nhị ca ta thế nào, ngươi còn không rõ hay sao? Con người ông ấy rất bảo thủ, đặc biệt là trên phương diện vợ chồng. Việc này mà nói cho ông ấy biết, ngươi thấy có thích hợp hay không?
.Nói thế cũng đúng, suýt chút nữa quên mất, vị Dương Tư Huấn này là một người cực kỳ ủng hộ chế độ một vợ một chồng nha. Nếu để chuyện bệ hạ muốn bỏ vợ lọt vào tai ông ấy, ngươi nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra? Hàn Nghệ hơi hơi nhíu mày, trầm ngâm hồi lâu mới nói: - Dương công, không phải ngài vẫn có ý đứng về phía Quốc Cữu Công hay sao?
.Dương Tư Nột nói: - Cũng không thể nói như thế, dù sao ta vẫn luôn làm quan bên ngoài, rất ít lui tới với mấy vị trọng thần trong triều. Chẳng qua Dương gia và Trưởng Tôn gia đều là thế gia lâu đời tại Quan Trung, cha ta và Quốc Cữu Công lại đều là thần tử trong cùng một điện, bởi vậy có thể xem là thế giao.
.Tuy nói trong triều có người dễ làm việc, thế nhưng dù sao Dương gia cũng thuộc loại siêu cấp quyền quý, bởi vậy Dương Tư Nột cũng không cần phải kết bè kết phải làm gì, chỉ dựa vào địa vị của gia tộc là đủ.
.Xem ra từ vụ án của Trương Minh, bệ hạ đã phát hiện thế lực trong triều của mình có bao nhiêu bạc nhược, bởi vậy mới định tăng cường phương diện này. Tuy nhiên chủ ý mời chào Dương Tư Nột, hẳn là do Võ Chiêu Nghi bày ra. Hàn nghệ cau mày, suy nghĩ hồi lâu liền nói: - Dương công, nếu bệ hạ đã cho người tìm tới tận cửa thế này, như vậy ngài đã không có cách nào trốn tránh rồi. Nếu như ngài cự tuyệt bệ hạ, như vậy sẽ hoàn toàn chặt đứt sự tín nhiệm của bệ hạ, chỉ cần sau này bệ hạ có đủ thực lực cầm quyền, như vậy sợ rằng sĩ đồ của ngài sẽ rất khó tiến thêm bước nào nữa.
.Dương Tư Nột cũng mặt ủ mày chau, gật đầu nói: - Đây cũng là điều mà ta lo lắng, ta vốn chỉ định đứng ở ngoài xem xét, nào ngờ bệ hạ lại phái người tìm đến tận cửa thế này. Hiện tại ta hoàn toàn không biết phải làm thế nào bây giờ?
.Đối với một thần tử mà nói, việc khó đối mặt nhất chính là phải đưa ra lựa chọn khi được hoàng đế tung ra cành ô- liu. Nếu chẳng may đưa ra lựa chọn sai lầm, như vậy hậu quả là rất nghiêm trọng. Đối với Dương Tư Nột lại càng khó khăn hơn, vì ông ta không có đường lùi, nếu như ông ta cự tuyệt, như vậy sau này khẳng định Lý Trị sẽ không bao giờ cân nhắc đến việc sử dụng ông ta. Dù sao lúc này đang là thời điểm khó khăn nhất của Lý Trị, nếu như ông ta không thể cộng khổ, như vậy sao có thể đồng cam?
Bạn cần đăng nhập để bình luận