Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 913.2: Mạng già cũng phải quyên góp

.- Dương Châu Đệ Nhất Lâu quyên góp năm trăm quan!
.Thẩm Tiếu dẫn đầu đứng dậy, giơ tay hô lên.
.Thẩm Quý bên cạnh không kiềm chế được một trận nhức nhối, nhưng ngẫm lại Hàn Nghệ quyên góp năm trăm quan, trong lòng lập tức ổn định không ít, hơn nữa Thẩm gia cũng là thương nhân, chỉ là Thẩm Tiếu quyên góp hơn ba trăm quan, vốn dĩ ông ta không đồng ý, nhưng Thẩm Tiếu đe dọa ông ta, nếu ông ta không đồng ý, sẽ la lên một nghìn quan, ông ta không chặn được miệng của Thẩm Tiếu.
.- Tự Do Chi Mỹ quyên góp năm trăm quan.
.Từ Cửu cũng giơ tay lên, hô to.
.Đây là do Trịnh Thiện Hành phân phó, làm việc thiện, Trịnh Thiện Hành không keo kiệt, nhưng muốn để cho y mời khách, tiêu chuẩn là ba thịt một rau, chỉ cần ăn no, không cần ngon.
.Bỗng nhiên Đậu Nghĩa giơ tay, nói:
.- Cửa hàng Đậu gia quyên góp hai trăm quan.
.Nhũng đại phú thương của Trường An Triệu Tứ Giáp, Cổ Phú Quý, Vạn Quý Xuân, Cố Ngôn Thương, Chu Phí chen lấn quyên góp tiền, danh ngạch khoa cử đối với bọn họ, quả thực là tha thiết ước mong, tiêu số tiền này thật đáng giá.
.Nhưng ngươi muốn bọn họ quyên nhiều hơn một văn tiền, là không thể nào, đây là điều làm cho người ta không thích thương nhân, tính toán thái quá.
.Đợi những thương nhân tranh giành xong, Thôi Tập Nhận mới chậm rãi nói:
.- Thanh Hà Thôi gia quyên góp năm trăm quan.
.Lư Sư Quái kinh ngạc nói”
.- Tập Nhận, ngươi quyên góp nhiều như vậy sao?
.Thôi Tập Nhận nói:
.- Chúng ta không thế ít hơn thương nhân, hơn nữa, ta muốn nói cho đám hàn môn kia, sĩ tộc Sơn Đông chúng ta đã làm cho bọn họ cạnh tranh hết sức công bằng.
.- Nói có lý!
.Vương Huyền Đạo thản nhiên nói:
.- Thái Nguyên Vương thị cũng quyên góp năm trăm quan.
.Y vừa dứt lời, ba người ký sổ cùng nhau ngẩng đầu lên, nhìn Vương Huyền Đạo hoang mang.
.Hóa ra tiếng nói của Vương Huyền Đạo không to, y không thích nói to, y thích yên tĩnh, nhưng ngươi im lặng ở đây, tuyệt đối là đến chọc cười.
.Hàn Nghệ núp sau khán đài trông thấy một màn như vậy, hắn cười phun cả ra, đây là bị ép đến quá đáng rồi.
.Vương Huyền Đạo lúng túng, mặt đỏ rần.
.Trịnh Thiện Hành lập tức nói:
.- Huỳnh Dương Trịnh thị và Thái Nguyên Vương thị đều quyên góp năm trăm quan.
.Lư Sư Quái nói:
.- Phạm Dương Lư thị quyên góp năm trăm quan.
.Đối với một người thì năm trăm quan là khá nhiều, nhưng bọn họ là đại diện của một gia tộc, năm trăm quan chỉ là một ít lòng thành thôi.
.Những thương nhân kia hoàn toàn không cảm thấy lúng túng.
.Vương Đức Kiệm ngồi chỗ khách quý trông thấy những người này mãnh liệt như vậy, đây là quyên tiền, vẫn còn đang quyên tiền đó, nhỏ giọng nói:
.- Cữu cữu, người ta đều quyên góp nhiều tiền như vậy, ngươi quyên góp quá ít, có thể Hoàng hậu sẽ không vui đấy.
.Hứa Kính Tông bên cạnh, vừa lau mồ hôi, vừa nói:
.- Ngươi quyên bao nhiêu?
.Vương Đức Kiệm nói:
.- Ta làm gì có tiền, tối đa ta chỉ có thể bỏ ra tám mươi quan, nhưng ngươi đức cao vọng trọng, ngươi không thể quyên ít tiền như thế.
.- Mấy trăm quan, ta cũng lấy đâu ra!
.Hứa Kính Tông hướng về phía Lý Nghĩa Phủ, nói:
.- Nghĩa Phủ, ngươi quyên góp bao nhiêu?
.Nói đến tiền, trong lòng Lỹ Nghĩa Phủ đau như bị kim đâm, không biết vì sao bị đau, mơ hồ lắc đầu.
.Nhưng vào lúc này, một tiếng nói không lớn không nhỏ sợ hù dọa chết bọn họ vang lên.
.- Khụ khụ khụ! Lão hủ quyên góp hai ngàn quan.
.Mọi người lập tức tìm nơi phát ra tiếng nói, trông thấy Nguyên Hi, lập tức thu lại vẻ kinh ngạc, mọi người và Hàn Nghệ đều quyên góp năm trăm quan, mặc dù là sách vở, nhưng đầu năm này thứ đáng giá nhất là sách vở, Nguyên gia mới quyên hai nghìn quan, vẫn có vẻ hơi hẹp hòi.
.Lý Tích chậm rãi nói:
.- Lão phu quyên góp năm trăm quan.
.Dương Tư Nột nghe xong, lập tức nói:
.- Dương gia cũng là gia tộc, vẫn có thể bỏ ra mấy trăm quan.
.Quyên góp bao nhiêu?
.Rốt cuộc là quyên góp bao nhiêu?
.Bọn người Hứa Kính Tông rất rối rắm, bọn họ không ngờ rằng sẽ diễn hóa thành thế này, trong lòng chưa tính toán chu đáo.
.Nhưng đúng lúc bọn họ đang do dự, chợt nghe thấy tiếng nói của Hàn Nghệ từ trên đài truyền đến:
.- Đa tạ các vị, đa tạ sự quyên góp hào phóng của các vị, tấm lòng của các vị đã đặt nền móng tốt đẹp cho tương lai của Đại Đường chúng ta.
.Bọn người Hứa Kính Tông vừa nghe thấy, dường như là lời kết thúc, trong lòng không khỏi buông lỏng, vậy thì không tốt rồi.
.Khí này còn chưa thoát ra hết, đột nhiênVương Đức Kiệm bên cạnh nói:
.- Đặc Phái Sứ chúng ta còn chưa quyên góp.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ sửng sốt, vội nói:
.- Ồ! Thật xin lỗi! Xin lỗi! Vừa rồi ta thấy không có ai lên tiếng, tưởng rằng mọi người đã quyên góp xong rồi.
.Vương Đức Kiệm cười nói:
.- Không sao, không sao cả, ta quyên góp tám mươi quan.
.Y vừa nói ra, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung trên mấy người bọn họ, chỗ khách quý này vẫn còn có mấy người chưa quyên góp.
.Hứa Kính Tông thấp giọng, nói:
.- Tiểu tử ngươi đang làm cái gì vậy?
.Vương Đức Kiệm nói:
.- Cữu cữu, rõ ràng Hàn Nghệ đang cố ý hãm hại chúng ta, chúng ta ngồi ở đây, hắn không thể không để ý đến, chúng ta còn chưa lên tiếng, hắn liền đi ra chuẩn bị kết thúc, nhưng cữu cữu đừng quên, Hoàng hậu đang an vị ở phía trên!
.Hứa Kính Tông vừa nghe xong thì bừng tỉnh, bị dọa đến mức cả người toát mồ hôi lạnh, bọn họ là một phái đấy, sĩ tộc Sơn Đông người ta đều quyên góp nhiều như thế, các ngươi còn không biết xấu hổ mà không quyên góp sao? Võ Mị Nương sẽ nghĩ thế nào, thầm mắng tiểu tử này thực sự quá xấu xa.
.Viên Công Du lập tức nói:
.- Ta quyên góp sáu mươi quan.
.Làm quan đấy, luôn giẫm phía trên mọi người, nhìn chằm chằm người trước mặt, Vương Đức Kiệm là một Trung thư xá nhân cũng đã quyên góp tám mươi quan, y là Đại Lý Tự Thừa quyên góp sáu mươi quan là đủ.
.Cả người Hứa Kính Tông sắp sụp đổ, ông ta tiếc tiền như tiếc mạng, nếu không lúc trước ông ta cũng sẽ không bán nữ nhi, nhưng lần quyên góp đầu tiên này, đã mất trắng một nữ nhi rồi.
.Hàn Nghệ cũng nhìn Hứa Kính Tông, hắn đứng ở trên đài, ánh mắt của hắn dẫn dắt mọi người, ánh mắt của mọi người cũng nhìn vào Hứa Kính Tông.
.Mà Hứa Kính Tông ngồi ở chỗ khách quý, vô cùng khiến mọi người chú ý, lập tức trở thành tiêu điểm của toàn đại hội.
.Hứa Kính Tông như vác áp lực lớn trên lưng, ông ta không thể so với Vương Đức Kiệm, Viên Công Du, ông ta yêu tiền nhưng cũng rất sĩ diện, bởi vậy ông ta không thể nhìn Dương Tư Nột quyên góp, ông ta cảm thấy mình và Lý Tích, Trưởng Tôn Vô Kỵ là đồng lứa, vấn đề là Lý Tích đã quyên năm trăm quan, thể diện, tiền, thể diện, tiền, nội tâm đấu tranh, cuối cùng cắn răng một cái, run rẩy giơ tay lên, nói:
.- Lão ——lão phu quyên góp năm ——năm trăm quan.
.Lúc hô lên câu này, trái tim của ông ta vỡ tan, miệng không ngừng run run.
.Liều mạng vậy sao? Trong lòng Hàn Nghệ thầm cả kinh, vượt xa ngoài dự tính của hắn, vội vàng chắp tay tán thưởng.
.- Hứa đại học sĩ thực sự là nhân nghĩa, không hổ là trụ cột của Đại Đường, thực sự làm người ta kính nể.
.Lý Nghĩa Phủ vốn định quyên góp ít hơn Hứa Kính Tông một chút, thương chắn phía trước, y có thể quyên góp ít hơn chút, nhưng y không ngờ Hứa Kính Tông mãnh liệt như thế, quyên góp năm trăm quan, Thôi Tập Nhận bọn họ là một gia tộc, bọn họ cũng là một gia tộc, nhưng đây là hai khái niệm khác nhau, bất kể như thế nào, y cũng đã bị ép đến đường cùng, lại thấy ánh mắt của mọi người nhìn theo ánh mắt của Hàn Nghệ chuyển đến trên người y, y sắp sụp đổ đến nơi rồi, từ xưa đến nay, người Trung Quốc trọng thể diện nhất, nhất là quan viên, cắn răng nói:
.- Ta quyên —— hai trăm quan.
.Y vừa lên chức, còn chưa kịp kiếm tiền, hai trăm quan này đã là cực hạn, y không biết khi về đến nhà, phu nhân y có đòi ly dị với y hay không.
.Đám thương nhân thấy quan viên liều mạng như vậy, trong lòng tương đối hài lòng, mà ngay cả Tiền Đại Phương cũng không còn thấy đau xót nữa rồi.
.Còn hai người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ giờ phút này đang thầm ôm đầu khóc rống!
.Thực sự là muốn lấy mạng người mà!
.Không còn vốn mua quan tài nữa rồi.
.Hàn Nghệ nhìn vẻ mặt của hai người giống như cha mẹ chết, thiếu chút nữa không nhịn được bật cười.
.Hắn nhịn được, nhưng Tiêu Vô Y không nhịn được, phốc xì một tiếng, nhưng lập tức mím chặt môi, liếc trộm Võ Mị Nương.
.Khóe miệng Võ Mị Nương mỉm cười, cũng không có vẻ mặt khác thường nào, trong lòng nàng sao không nhìn ra, thực ra quyên góp nhiều hay ít, nàng thì không sao cả, vấn đề là nàng nghĩ thế nào, nhưng mọi người không biết nàng nghĩ gì, nàng cũng không để ý, nói cho cùng cũng chỉ là một chút tiền, là một trò đùa dai của Hàn Nghệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận