Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 762.1: Gốc rễ Nho giáo

.Những lời này mới hay biết bao, lời thánh nhân nói có phải là chân lý không? Nếu là đúng, vậy nó chắc chắn đã được nghiệm chứng để tìm ra sự thực chứ không phải tự nhiên mà có. Như vậy, việc truy tìm chân lý trong vở kịch “Thiếu niên Khổng Tử” đưa ra lý luận này là hết sức hợp lý.
.Nhóm Nho sinh đều gật đầu, tuy rằng Bùi Thanh Phong có uy tín rất cao, thế nhưng với sự quỷ biện của Hàn Nghệ, bọn họ thực sự tin tưởng cách giải thích của Hàn Nghệ. Vì nếu tuân theo "Thuật nhi bất tác, tín nhi hảo cổ", Nho gia sẽ phải thấp hơn Đạo gia một bậc. Suy cho cùng, tư tưởng của Lão Tử xuất hiện sớm hơn, đây là đại kị của Nho gia, Nho sinh nhất định phải bảo vệ địa vị của Nho gia, bất kỳ điều gì cũng có thể bỏ qua.
.Kỳ thật những lời "Thuật nhi bất tác, tín nhi hảo cổ" này, trong lúc Hàn Nghệ tra tìm tư liệu Nho học cũng đã từng thấy. Đối với chuyện này cảm thấy vô cùng phẫn nộ, cảm thấy những lời này là trở ngại nghiêm trọng cho sự tiến bộ của dân tộc Hoa Hạ. Kỳ thực tại sao lời dạy của Khổng thánh nhân so với thánh chỉ còn có phần phổ biến hơn. Mọi người coi lời dạy của Khổng Tử là tín ngưỡng, Khổng thánh nhân đánh rắm thì cũng đều tràn đầy hương vị chân lý. Đây thật ra là một loại tư tưởng thống trị, Hàn Nghệ cho rằng mặc kệ Khổng Tử nói lời này là xuất phát từ ý đồ gì, mức độ ảnh hưởng lớn như vậy, những lời này thật không thể nói lung tung.
.Nếu là lúc trước, Hàn Nghệ nhất định sẽ phủ định những lời này, nhưng nếu hắn muốn thay đổi chế độ, thì hắn nhất định phải thừa nhận tuyệt đối tư tưởng Nho giáo, quyết không thể phủ định Nho học. Như vậy hắn chỉ có lựa chọn giải thích khác đi. Hắn cũng đã định liệu rằng có thể sẽ có người mượn việc này để công kích lời kịch của hắn, hắn đã có sự chuẩn bị.
.Lần này, Bùi Thanh Phong đối với phen quỷ biện này của Hàn Nghệ thì rất là bất đắc dĩ, bởi vì Hàn Nghệ luôn cầm Phật giáo và Đạo giáo uy hiếp để thay đổi nhận thức của Nho sinh. Đây không thuần túy là tranh luận về học thuật, thật quá vô sỉ rồi. Nhưng y vẫn duy trì phong độ của bậc quân tử mà cười nói:
.- Hàn tiểu ca nói có lý. Kỳ thật ta cho rằng ý nghĩa của vở kịch này cũng không hề thể hiện tư tưởng của Nho gia chúng ta. Tư tưởng Nho gia tuân theo theo chính là nhân, đức, tín, lễ, nghĩa, trung, hiếu, liêm, sỉ. v.v. Về phần nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật kia, chẳng qua một câu “đại học” cuối cùng là có ý nghĩa gì? Đều có nhiều cách nói khác nhau. Ta cho rằng “Thiếu niên Khổng Tử” có sự thiếu hụt về tư tưởng Nho gia.
.Y là người khôn ngoan, cái trò lực hấp dẫn này trên đời chỉ một mình Hàn Nghệ biết. Một khi môn học này được các nho sinh đều biết đên thì thanh danh của Hàn Nghệ nhất định sẽ càng ngày càng tăng. Nhưng Hàn Nghệ ở trong mắt y chẳng qua chỉ là một nông dân, một thương nhân, nào có thể có được danh vọng như thế. Nếu Hàn Nghệ hồi quy Nho gia chính thống, như vậy Hàn Nghệ sẽ không có bất kỳ ưu thế gì.
.Một câu nói này nhưng thật ra là muốn nhắc nhở Nho sinh nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật chỉ là một tư tưởng nho nhỏ không đáng kể trong Nho giáo không phải tư tưởng trung tâm; kịch diễn về Khổng Tử đương nhiên phải biểu đạt tư tưởng trung tâm của Nho gia. Điều này có chút lẫn lộn đầu đuôi.
.Mới đầu mọi người không để ý đến điểm này. Chủ yếu là bởi vì bốn triều đại đều tôn sùng lý luận này, hiện giờ lời nói của Bùi Thanh Phong như đã cảnh tỉnh bọn họ.
.Một nho sinh mở đầu:
.- Những lời này của Bùi công tử quả là không sai, tuy rằng “Thiếu niên Khổng Tử” xem rất hay nhưng đều khiến người xem cảm thấy hình như thiếu một cái gì đó.
.- Đúng vậy, Hàn tiểu ca, ta đề nghị ngươi tăng thêm một số tư tưởng Nho gia trọng yếu như: đức trị, lễ trị, nhân trị.
.- Nếu là Hàn tiểu ca có chỗ nào không rõ, chúng ta đều nguyện ý trợ giúp.
.Lúc đầu, đám người Trịnh Bá Ngung cũng cho rằng Hàn Nghệ đã lợi dụng sự phân tranh của Nho Đạo Phật để thuyết phục bọn họ, nhưng đây chẳng qua là lén thảo luận. Ở trong này, Hàn Nghệ nào dám nói như vậy, vạn nhất truyền ra ngoài, Đạo gia, Phật giáo chẳng phải sẽ tìm đến hắn gây phiền phức. Đạo gia thuỷ tổ là tổ tiên của Lý Đường, Phật giáo là tín ngưỡng của cha vợ hắn. Đối với hắn mà nói cả hai đều là cấm kị.
.Nhưng mà Hàn Nghệ đã tính trước đến vấn đề này, đương nhiên cũng đã chuẩn bị sẵn lí lẽ giải thích trước công chúng, hắn cười nói:
.- Bùi công tử nói thực sự không sai, nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật đích xác không phải tư tưởng trọng yếu của Nho gia, nhưng là trụ cột chống đỡ tư tưởng của Nho gia.
.Mọi người nghe xong không khỏi khiếp sợ.
.Điều này hoàn toàn không có chút đạo lý nào, đến kẻ ngốc cũng sẽ không tin. Nếu không có nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật xuất hiện ở trong “đại học”, thì gần như sẽ không ai quan tâm. Ngay cả tư tưởng trọng yếu cũng chưa được tính, nói gì đến là tư tưởng trụ cột của Nho gia.
.Vi Quý không dám tin nói:
.- Ngươi nói phải thì phải sao.
.Hàn Nghệ nói:
.- Ta thực sự là có căn cứ.
.Bùi Thanh Phong có vẻ vô cùng sợ hãi nói:
.- Hàn tiểu ca, những lời này chớ có nói lung tung, nếu không khả năng sẽ mang lại tai họa, nói cẩn thận, nói cẩn thận.
.Mẹ nhà ngươi, lão tử chẳng qua là nói có một câu thôi, thế mà cũng mang tới tai họa, vậy còn có để cho ta nói hay không đây. Ta còn xem ngươi chính là tai họa ấy! Hàn Nghệ âm thầm khinh thường, nói:
.- Bởi vì ta không phải Nho sinh, vì vậy đối với tất cả tư tưởng Nho gia ta vẫn phát ngôn vô cùng cẩn trọng. Ta đúng là đã trải qua suy nghĩ rất cặn kẽ rồi đó.
.Vì Bùi Thanh Phong đối mặt với Hàn Nghệ nên cũng không dám khinh suất.nhưng điều này hoàn toàn không có cơ sở, trước giờ không ai nói như vậy, điều này thật là không thể tin nổi.
.Một nho sinh hiếu kỳ nói:
.- Hàn tiểu ca, tại sao ngươi lại nói vậy?
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Mọi người đều biết, tư tưởng chủ yếu của Nho gia chính là đức trị, lễ trị, nhân trị, nhưng điều này có thể dùng một câu để tổng kết, chính là dựa vào dân tộc Hoa Hạ chúng ta ở nơi này đây tạo thành một vùng đất riêng biệt với cuộc sống trường kỳ tạo thành giá trị quan, tập quán, thông lệ, sau đó đúc kết tinh hoa, lọc bỏ cặn bã. Từ đó thiết lập thành một bộ quy phạm và chuẩn tắc hành vi. Cố gắng kiến tạo ra một quốc gia quốc thái dân an. Không biết mọi người có cùng suy nghĩ với ta không?
.Mọi người đều gật đầu
.Đức trị, lễ trị, đây không phải là một tiêu chuẩn hành vi sao.
.Cũng không phải do Bàn Cổ khai thiên lập địa tạo ra mà do con người nghĩ ra.
.Vì thế Hàn Nghệ nói đương nhiên là đúng rồi.
.Hàn Nghệ hỏi lại Bùi Thanh Phong:
.- Không biết Bùi công tử nghĩ như thế nào?
.Bùi Thanh Phong biết Hàn Nghệ có ý đồ nên không dám tùy tiện gật đầu, cẩn thận suy nghĩ. Đây đúng là sự thật, với lại không có quan hệ gì đến nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật, vì vậy nói:
.- Đương nhiên là như thế, nhưng không biết điều này cùng nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật có quan hệ như thế nào?
.- Chuyện này có rất nhiều quan hệ.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Bởi vì trong đó có một yếu tố vô cùng quan trọng, chính là tư tưởng Nho gia được hình thành ở riêng một vùng đất riêng, còn có thể nói rằng đây là một vùng đất khởi nguyên của tư tưởng Nho gia, là nơi sinh ra thánh nhân, như vậy quy phạm hành vi phải tốt hơn. Muốn kiến tạo một quốc gia hoàn mỹ, đầu tiên không phải là hiểu biết vùng đất này, đây là một điều cơ bản. Giống như nói viết chữ, ngươi cần có bút có giấy, nhưng cho dù ngươi dùng viên đá viết lên vách đá, thì ban đầu ngươi cũng phải biết rằng viên đá có thể ở viết được trên vách đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận