Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1380.2: Đốt nến nói chuyện đêm khuya

.Nghi thức đăng cơ hết sức ngắn gọn, cũng hết sức thuận lợi.
.Công chúa Hoằng Hóa trở thành nữ khả hãn đầu tiên từ xưa đến nay, không chỉ là Thổ Dục Hồn.
.Đây cũng là một ngày mang tính cách mạng.
.Hàn Nghệ, Trần Thạc Chân đứng ở một bên nhìn quần thần quỳ một chân trước mặt công chúa Hoằng Hóa, trong mắt hai người lóe lên ánh sáng khác nhau.
.Đương nhiên, thuận lợi thì thuận lợi, nhưng áp lực cũng theo đó mà đến, nếu ngươi đã ngồi lên rồi, ngươi phải giải quyết cục diện rối rắm này đi chứ.
.Vậy thì đầu tiên tất nhiên là vấn đề dân sinh, bách tính không có cơm ăn, ngươi đánh thắng ai cũng chẳng nghĩa lý gì, vấn đề kinh tế là vấn đề hàng đầu mà Thổ Dục Hồn đối mặt. Mất đi phần lớn địa khu Hà Nguyên, lại thêm vết thương chiến tranh, kinh tế của Thổ Dục Hồn đã rớt xuống đáy vực rồi, phải mau chóng khôi phục kinh tế. Công chúa Hoằng Hóa tuy thông minh, có quyết đoán, nhưng phương diện kinh tế thì nàng ta cũng không hiểu lắm, việc này thì phải cần đến Hàn Nghệ, lúc đầu Hàn Nghệ cũng từng hứa với nàng ta rồi.
.Vì thế ngay trong buổi tối kế thừa hãn vị, công chúa Hoằng Hóa liền đến hẹn gặp Hàn Nghệ, lại hỏi Hàn Nghệ: - Xin hỏi Hàn Thị lang xuất thân thương nhân, giỏi về tài chính, rất nhiều chính sách đều khiến người ta nói chuyện say sưa, hiện giờ Thổ Dục Hồn ta đối mặt với nguy cơ tài chính, vẫn mong Hàn Thị lang có thể ra tay viện trợ, giúp đỡ ta một tay,
.Hàn Nghệ tự tin cười nói: - Nếu nửa năm trước khả hãn hỏi ta câu hỏi này, cho dù ta có tâm, cũng không thể nào có thể giúp khả hãn, nhưng còn hiện giờ, ta cũng có thể giúp khã hãn một tay.
.Công chúa Hoằng Hóa nghe vậy khó hiểu, nửa năm trước Thổ Dục Hồn lớn mạnh hơn bây giờ nhiều, nói: - Tại sao lại vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Cổ ngữ co noi, không phá thì không xây được. Thổ Dục Hồn của nửa năm trước, thế lực lâu đời mà lại hủ bại xoắn bện với nhau, muốn thi hành bất cứ chính sách nào, chỉ sợ là khó khăn trùng trùng. Mà hiện giờ Thổ Dục Hồn vừa mới chiến đấu xong, mọi người đều là bắt đầu lại từ đầu, là từ không đến có, hơn nữa khả hãn có được sự ủng hộ lớn của các đại thần, vậy thì bất cứ chính sách nào cũng sẽ nhanh chóng thông qua. Khả hãn đừng chỉ nghĩ Thổ Dục Hồn vừa mới trải qua một kiếp nạn, nguyên khí đại thương, nhưng cũng có cơ hội vô cùng tốt. Chắc hẳn khả hãn biết Đại Đường ta lập quốc khi nào, tại sao lại hồi phục nhanh đến như vậy, hơn hai mươi năm đã lại xưng bá thế giới lần nữa, chính là bởi vì một đạo lý như vậy.
.Công chúa Hoằng Hóa nghe vậy chỉ cảm thấy hết sức có lý, lại thấy Hàn Nghệ tràn trề tự tin, không khỏi mừng rỡ, vội vàng hỏi Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cũng là không biết thì không nói, đã nói là nói hết.
.Nhưng vấn đề mà Thổ Dục Hồn gặp phải thật sự là nhiều lắm, trong lúc bất tri bất giác trời đã sáng rồi.
.- Phù!
.Hàn Nghệ khẽ thở hắt ra, cuối cùng cũng coi như đã nói xong rồi, lại thấy công chúa Hoằng Hóa vẫn là vẻ mặt trầm tư, hiểu ý cười cười, chợt thấy xung quanh đã sáng hẳn lên, liếc mắt nhìn, nói: - Ây dô! Trời đã sáng rồi.
.Công chúa Hoằng Hóa ngẩn ra, liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, cũng hơi hơi kinh ngạc nói: - Không ngờ chúng ta đã nói chuyện lâu như vậy.
.Hàn Nghệ vội vàng đứng lên nói: - Khả Hãn người nghỉ ngơi trước, ta cáo lui trước.
.Công chúa Hoằng Hóa đầu tiên là gật gật đầu, khi Hàn Nghệ vừa mới xoay người đi, vội vàng nói: - Hàn Thị lang, xin dừng bước.
.Hàn Nghệ xoay người lại, hỏi: - Khả Hãn, còn có việc gì sao?
.Công chúa Hoằng Hóa ngập ngừng, mặt lộ vẻ xấu hổ, nói: - Ta Hàn Thị lang có thể ngồi thêm lát nữa không?
.Hàn Nghệ sửng sốt. Đệch! Lẽ nào nàng ta tính tán ta, chuyện này!
.Công chúa Hoằng Hóa thấy Hàn Nghệ sắc mặt quái dị, vội vàng nói: - Ý của ta là, lúc này Hàn Thị lang ra ngoài, chỉ sợ để người khác thấy lại không hay, sao không chờ một lát nữa rồi về.
.Hàn Nghệ bừng tỉnh đại ngộ, hắn tới đây bàn chuyện, cho dù là bàn suốt đêm thật ra cũng rất bình thường, nhưng trời vừa mới sáng, hắn đã vội vội vàng vàng trở về, thế này thì giống lão Vương cách vách quá rồi. Muốn ra ngoài cũng phải quang minh chính đại mà đi ra ngoài, như vậy người ta sẽ không hoài nghi. Phải biết rằng công chúa Hoằng Hóa này mặc dù đã không phải thiếu nữ, nhưng cũng chỉ là chừng ba mươi tuổi, đang độ hoa niên tươi đẹp nhất của phụ nữ, cao quý thanh lịch, mà hiện giờ lại thêm một chút khí chất vương giả, hiển nhiên càng thêm mê người hơn nữa. Hàn Nghệ cũng huyết khí tràn trề, khó tránh khỏi sẽ có người nói ra nói vào, ngượng ngùng gật đầu nói: - Được rồi!
.Công chúa Hoằng Hóa trước tiên gọi một nữ tỳ vào, bảo cô ta đi chuẩn bị bữa sáng, để cho bọn họ nhìn thấy, mình và Hàn Nghệ đã thức suốt đêm, đều là đang bàn chuyện, không phải làm việc gì khác. Sau đó nàng ta lại nói với Hàn Nghệ: - Tài của Hàn Thị lang, thật khiến người ta cảm thấy thán phục, chẳng trách bệ hạ lại coi trọng ngươi như thế.
.Hàn Nghệ cười nói: - Công chúa quá khen, kỳ thật nghĩ kế không khó, mấu chốt vẫn là ở chỗ khả hãn có thể thuyết phục những đại thần kia hay không.
.Công chúa Hoằng Hóa nói: - Hàn Thị lang đã nói rõ ràng rành mạch như vậy, ta nghĩ chắc hẳn không có vấn đề gì. Nói tới đây, nàng ta đột nhiên giống như nhớ ra cái gì đó: - Ồ, chỗ ta đã viết xong một bản danh sách phong thưởng, vẫn mong Hàn Thị lang có thể chỉ điểm một chút.
.- Có thể cống hiến sức lực vì khả hãn, đó là vinh hạnh của Hàn Nghệ.
.Công chúa Hoằng Hóa lập tức đưa một bản danh sách cho Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ xem xong, cười nói: - Bản danh sách này của khả hãn ẩn chứa trí tuệ, còn vượt xa tất cả những gì tại hạ vừa nói lúc nãy.
.Địa khu Hà Nguyên.
.Tuy đại quân Thổ Phiên đã rút lui, nhưng Lộc Đông Tán cũng không về Thổ Phiên, mà đang đóng trại ở địa khu Hà Nguyên, nơi này vừa mới giành được, hơn nữa lại là tiền tuyến, phải củng cố thống trị địa phương, lão ta cũng hết sức bận rộn.
.- Đại tướng, Đại tướng, lúc nãy bên phía thành Phục Sĩ truyền đến một tin tức khiến người ta chấn kinh.
.Tố Hòa Quý vội vã đi vào trong doanh trướng của Lộc Đông Tán.
.- Tin tức gì? Lộc Đông Tán hiếu kỳ nói.
.Tố Hòa Quý nói: - Thổ Dục Hồn không lập con trai thứ của Nặc Hạt Bát làm khả hãn, mà là ủng hộ công chúa Hoằng Hóa làm khả hãn.
.- Cái gì?
.Lộc Đông Tán đứng phắt dậy, kinh ngạc nói: - Chuyện này sao có thể?
.Tố Hòa Quý nói: - Chuyện này cực kỳ chính xác, thành Thổ Dục Hồn cũng đã nhận được tin tức, tin là không lâu nữa tin tức sẽ truyền tới đây.
.- Hàn Nghệ, nhất định là Hàn Nghệ ở sau lưng giở trò quỷ.
.Lộc Đông Tán đi tới đi lui ở trong trướng, đột nhiên dừng lại, nhắm mắt thở dài, nói: - Xem ra lần tranh đấu này, chúng ta chỉ có thể coi là đánh hòa nhau a!
.Tuy lão ta đã đoạt được một phần lãnh thổ, nhưng công chúa Hoằng Hóa kế thừa hãn vị, chẳng khác nào Thổ Dục Hồn đã nhập vào bản đồ Đại Đường, công chúa Hoằng Hóa chính là đường tỷ của Lý Trị, chảy trong cơ thể đều là huyết mạch của Lý gia, đó chẳng phải là người một nhà rồi sao.
.Vậy chẳng khác nào Thổ Phiên đã đánh với Đại Đường. Hơn nữa, thậm chí lão ta còn cảm thấy là lão ta đã may áo cưới cho Đại Đường nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận