Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 458.1: Dẫn ngươi đi ra vẻ, dẫn ngươi bay

.Thường nói, phúc vô song chí, họa bất đơn hành.
.Thế nhưng, trong thương giới, họa bất đơn hành không hề sai. Chuyện làm ăn, một khi có chút không thuận lợi, thì thật sự là bị khống chế nơi nơi, chuyện gì cũng xui xẻo, giống như ngõ Bắc mấy ngày trước, thật sự là còn ê răng hơn nước lạnh nữa nha.
.Có điều phúc vô song chí lại không đúng trong thương giới. Thương nhân mà bắt đầu may mắn thì thật sự làm gì cũng thuận lợi, chuyện tốt liên tục kéo đến.
.Đây cũng không phải câu nói tướng số gì, mà là đạo lý hàng thật giá thật. Khi ngươi phong quang, ai ai cũng tranh nhau nịnh nọt, đương nhiên làm chuyện gì cũng thuận lợi. Khi ngươi xui xẻo, cây đổ bầy khỉ tan, dĩ nhiên là làm gì cũng không thuận lợi.
.Hôm nay toàn bộ cửa hàng ở ngõ Bắc mở cửa, lần này nếu còn không nhanh chóng mở cửa thì thật sự biến thành heo nha.
.Nương theo những cửa hàng kia mở cửa lần nữa, ngõ Bắc lập tức trở nên ngựa xe như nước, dòng người tấp nập, chen vai thích cánh, hình như còn náo nhiệt hơn so với lúc trước.
.Hơn nữa đa số đều là những công tử ca. Thật ra bọn họ cũng không muốn mua gì, bọn họ đến ngõ Bắc chỉ là muốn tạo quan hệ tốt với những ông chủ cửa tiệm kia, đến lúc đó mới dễ đòi vé của Giọng hát hay, vậy thì ít nhiều gì cũng phải mua về một ít, thậm chí đến cả chợ Đào Bảo cũng không chịu buông tha, do vậy ngõ Bắc yên lặng mấy ngày vừa mở cửa thì làm ăn lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt, phảng phất như những gì xảy ra trước đó đều là ảo giác.
.Đám người Tiền Đại Phương vui mừng muốn chết. Giọng hát hay Đại Đường còn chưa bắt đầu thì làm ăn đã tốt như vậy, hơn nữa lòng tự tôn của bọn họ cũng được thỏa mãn, dù sao thì những công tử ca này có chuyện cầu bọn họ, dĩ nhiên là phải ôn tồn nhã nhặn, không giống như lúc trước, khoa tay múa chân với bọn họ. Lần này nếu bắt đầu thì càng tốt hơn rồi, càng thêm kiên định quyết tâm đến ngõ Bắc của mình.
.Tất cả đều tốt đẹp như vậy.
.Hàn Nghệ nhìn thấy cảnh tượng này, ngược lại không vội trở về, quan trọng là lười bị những người này quấn lấy hỏi đông hỏi tây, mà là đi đến khu dân cư phía trên của ngõ Bắc. Bây giờ nơi này đã được Hàn Nghệ mua lại toàn bộ, trên trăm công tượng đang xây dựng nhà cửa trong gió lạnh.
.Thật ra trước đó, Hàn Nghệ cũng đã bắt đầu lặng lẽ xây dựng khu dân cư rồi. Ngươi trước tiên phải để cho những dân chúng này có nhà ở, ngươi mới có thể tiến hành cải tạo quy mô lớn được. Cái gọi là khu dân cư chính là từng dãy từng dãy nhà lầu sâu trong cùng, không cao, cũng chỉ hai lầu, nhưng đều xây bằng gạch ngói. Ngoài ra, nông cụ, súc vật thống nhất đặt một chỗ, Hàn Nghệ hứa phái người chuyên canh giữ tài sản của bọn họ, đây đều là nghiệp vụ ở đời sau.
.Việc này cũng là để tiết kiệm chỗ, cho nên nếu nói thoải mái thì thật sự cũng không phải, chắc chắn là không thoải mái như tiểu trạch tiểu viện, dù sao thì ở nhà lâu vô cùng dày đặc, có điều bọn họ đều vui vẻ, bởi vì bọn họ được khoản tiền giải phóng lớn, một số người trong bọn họ đã làm ăn ở chợ Đào Bảo rồi, còn một số người là giúp cải tạo. Phải biết là nhân công xây dựng ở Phượng Phi Lâu tiền công vô cùng cao nha, điều này đối với dân chúng thời nay mà nói thật sự là công việc nhẹ nhàng mà.
.Hàn Nghệ đi mãi đi mãi, chợt thấy phía trước có hai bóng người quen thuộc, vội vẫy tay hét lên: - Trịnh công tử, Lư công tử.
.Hai người Trịnh, Lư xoay đầu lại.
.Hàn Nghệ bước nhanh đến trước mặt bọn họ, nhìn trái nhìn phải, tò mò hỏi: - Hửm? Sao lại không thấy Vương công tử?
.Lư Sư Quái nói: - Nơi này rất nhiều bụi đất, Huyền Đạo không thích đến những chỗ thế này.
.- Đúng nha, suýt chút quên Vương công tử vô cùng thích sạch sẽ. Hàn Nghệ gật đầu, trong lòng thầm mắng, cái tên thích sạch sẽ này.
.Trịnh Thiện Hành đột nhiên cười nói: - Trước đó nghe Trà Ngũ nói bệ hạ gọi ngươi vào cung, nhất định là về chuyện hai chợ rồi?
.Hàn Nghệ gật đầu.
.- Vậy bệ hạ nói thế nào?
.- Còn có thể nói thế nào, bảo ta tha cho hai chợ một con đường.
.- Ngươi đồng ý không?
.- Ta có thể cự tuyệt sao?
.- Nhưng ngươi đã ký hợp đồng với không ít thương nhân rồi, nếu nuốt lời, e rằng không tốt lắm.
.- Việc này sẽ không thay đổi.
.- Hả?
.Hai người vô cùng khiếp sợ nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ lập tức giải thích nguyên nhân một phen.
.Lư Sư Quái vừa giận vừa buồn cười nói:
.- Hóa ra ngươi đã tính toán xong từ sớm rồi.
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Bằng không ngươi cho rằng ta thật sự lợi hại như vậy, dám đào đi nhiều người từ chợ Tây như vậy.
.Trịnh Thiện Hành cười nói: - Vậy thật là đáng vui đáng mừng, lần này ngươi coi như là thu được toàn thắng rồi.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Cái gì mà thu được toàn thắng. Thật ra trong trận tranh đấu này chỉ có một người thắng là triều đình, ta thuần túy chỉ là gây sức ép một phen thôi.
.Trịnh Thiện Hành nói:: - Ngươi cũng đừng khiêm tốn ở đây, ngươi một hơi chiêu nhiều thương nhân đến như vậy, cửa tiệm còn chưa xây xong mà cơ bản đã cho thuê được, lại giải quyết được một nan đề vô cùng lớn như chợ đêm, ta thấy ngươi mới là người thắng lớn nhất.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhưng ta vốn có thể đạt được nhiều hơn như vậy nữa.
.Trịnh Thiện Hành gật đầu nói: - Nói vậy cũng đúng. Nói đoạn y lại cười ha ha, nói: - Có điều ta chưa từng nghĩ ngươi sẽ thua.
.Hàn Nghệ nói: - Đó là đương nhiên, dù sao thì ta còn có ngày nữ nhân, ta còn có kịch nói, ta sợ cái gì.
.Trịnh Thiện Hành ha ha nói: - Thấy ngươi lúc trước cũng không nắm chắc tất thắng, đến đường lui cũng đã nghĩ xong rồi.
.Hàn Nghệ thở dài nói: - Thế sự không tuyệt đối mà, dù sao thì hai chợ còn có triều đình chống đỡ sau lưng, làm gì cũng kéo đến chính trị, vậy cũng không nói rõ ràng được.
.Lư Sư Quái cười nói: - Mặc kệ thế nào thì chuyện này coi như kết thúc rồi, ngươi có thể yên tâm làm chợ đêm rồi. Nói đến đây, y đột nhiên nói: - Ta thấy phòng ốc này đa số là dùng gạch đá, lẽ nào là để phòng lửa?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Một khi mở chợ đêm, chợ là nơi dễ hỏa hoạn nhất, dùng gạch đá tốt hơn dùng gỗ, giá thành cao một chút, nhưng cũng an toàn hơn một chút, làm vậy ngược lại lời hơn một chút.
.Thật ra với bố cục của Trường An mà nói, lý phường đã có thể phòng lửa rất tốt rồi, bởi vì rất nhiều lý phường hoàn toàn không dày đặc, hơn nữa lại có tường phường vây quanh, lửa có lớn hơn nữa cũng khó đốt ra tới bên ngoài. Tuy triều Đường có chế độ cấm đi lại ban đêm, nhưng thật ra buổi tối trong phường cũng là đèn đuốc sáng trưng, chỉ cần không xâm phạm vào phố thì không sao, ngươi làm gì trong phường cũng được. Mà chợ vừa lớn vừa dày đặc, bởi vì đất lớn như vậy, thương nhân trong thiên hạ tập trung ở đây, một khi lửa cháy thì thật sự là khó ngăn cản, do vậy Hàn Nghệ thà tốn thêm chút tiền, cũng phải dùng gạch đá xây nhà.
.Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Đúng rồi, tình hình Ngự Sử Đài thế nào rồi? Trịnh Thiện Hành nói: - Nhìn bề ngoài giống như là chưa từng xảy ra chuyện gì vậy, chỉ là Tưởng Hiến nói mình bị nhiễm phong hàn, nghỉ ngơi ở n
Bạn cần đăng nhập để bình luận