Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1184.1: Ai đi đường nấy

.Đêm đã khuya!
.- Thật sự là buồn cười!
.Lý Trị ngồi trong điện Lưỡng Nghi, vẻ mặt đầy giận dữ, ném một bản tấu chương lên mặt bàn thấp phía trước mặt.
.Chợt nghe ngoài cửa có người hỏi: - Ai làm cho bệ hạ tức giận vậy?
.Két... một tiếng!
.Chỉ thấy một vị thiếu phụ đi vào, mặt phấn xinh đẹp, môi anh đào đỏ hồng, bộ ngực cao vút đầy đặn, váy dài màu vàng ôm sát mơ hồ có thể nhìn thấy những đường cong lồi lõm rõ ràng, cao quý thanh lịch lại có vài phần thục nữ nhu mì, quả là đẹp không góc chết.
.Không phải Võ Mị Nương thì là ai?
.Lý Trị nhìn thấy Võ Mị Nương, sắc mặt hơi hòa hoãn vài phần, nói: - Hoàng hậu tới rồi à.
.Võ Mị Nương hướng tới Trương Đức Thắng liếc mắt ra ý một cái.
.Trương Đức Thắng lập tức kêu hai tỳ nữ hầu hạ lui ra ngoài.
.Võ Mị Nương đi đến bên cạnh Lý trị ngồi xuống, hỏi:
.- Vì sao bệ hạ lại tức giận như vậy?
.Lý Trị thở dài, cầm lấy bản tấu chương trên bàn lên, đưa cho Võ Mị Nương nói: - Nàng tự xem đi.
.Võ Mị Nương mở tấu chương ra xem, kinh ngạc nói: - Tại sao Diêm Thượng thư đột nhiên xin từ quan?
.Lý Trị nói: - Còn không phải là vì Lý Nghĩa Phủ bọn họ. Diêm Lập Bản này vốn cũng thật sự quá cẩn thận, trẫm cũng không nói gì, ông ta dâng bản tấu chương xin từ quan này lên ngay trong đêm, chẳng lẽ trẫm là một bạo quân ư? Động một chút là giết người. Y càng nói càng uất ức, y biết Diêm Lập Bản chắc chắn là muốn quân tử phòng thân. Hôm nay nhìn thấy Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bọn họ muốn Công Bộ đã ngay lập tức chuyển đơn từ chức lên rồi, các ngươi đừng nhằm vào ta, ta chẳng qua chỉ là một thợ vẽ mà thôi.
.Nhưng Lý Trị cũng vô cùng thích tranh của Diêm Lập Bản, hơn nữa ai động đến Diêm Lập Bản, y đều sẽ không đồng ý, bởi vì y biết Diêm Lập Bản là người vô hại, chỉ mê vẽ tranh, hơn nữa lại có bản lĩnh, thử hỏi người như thế, ngươi đi đâu cầu cho được, bởi vậy y cảm thấy Diêm Lập Bản đã hiểu lầm y.
.Võ Mị Nương trong lòng rất buồn bực, tấu chương này của Diêm Lập Bản, dâng lên cũng quá không đúng lúc rồi, ánh mắt hơi chớp động nói: - Lý Nghĩa Phủ bọn họ lại làm chuyện gì rồi, đến mức Diêm Thượng thư còn dâng tấu xin từ quan.
.Lý Trị nói: - Lý Nghĩa Phủ bọn họ chủ yếu là xuất chưởng Lại Bộ, mà Lại Bộ cùng Công Bộ quan hệ cũng không phải lớn, vì vậy Công Bộ là vô tội liên lụy trong đó.
.Trong lòng y đương nhiên hiểu rõ ràng là đang xảy ra chuyện gì.
.- Xuất chưởng Lại Bộ? Võ Mị Nương hơi sững sờ.
.Lý Trị liền đem chuyện hôm nay nói lại với Võ Mị Nương một cách đơn giản. Lại nói: - Lý Nghĩa Phủ này cũng quá tham lam rồi, trẫm vừa mới bổ nhiệm ông talàm Trung thư lệnh, hiện giờ ông ta lại chưởng quản Lại Bộ.
.Võ Mị Nương trầm ngâm một lát, nói: - Bệ hạ, thần thiếp nghĩ điều này cũng trách không Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bọn họ được.
.Lý Trị hỏi: - Sao lại nói vậy?
.Võ Mị Nương nói: - Thiếp nghe nói quan hệ của Lại Bộ Thượng thư Đường Lâm và Thái úy, Hàn Viện, Lai Tể đều vô cùng tốt, mà Lại Bộ lại liên quan đến việc lên chức của quan viên, bởi vậy thần thiếp cho rằng Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cũng không phải là muốn chưởng quản Lại Bộ, mà là sợ bị người khác trả thù, chuyện này có nguyên nhân của nó.
.Lý Trị nhíu mày, trôi qua một lát, y mới nói: - Vài ngày trước đó trẫm cũng có nghe Hứa Kính Tông nói qua, hồi đầu năm, Đường Lâm đã chuyển giao cho Môn Hạ Tỉnh không ít văn điệp bổ nhiệm quan viên. Nói tới đây, y lại nói: - Nhưng Hàn Nghệ nói cũng có lý, Lý Nghĩa Phủ kinh nghiệm không đủ, mà năm nay khoa cử lại rất quan trọng, cũng không thể có chút sai lầm nào.
.Hàn Nghệ này cũng là đại thần tâm phúc của Lý Trị, đề nghị của hắn, Lý Trị không thể không suy nghĩ, hơn nữa y cũng biết Đường Lâm và Hàn Nghệ rất gần gũi, nếu không thì, viện sĩ cửu phẩm kia phê chuẩn như thế nào. Nhưng đồng thời y cũng có thể lý giải, bởi vì trước mắt Hàn Nghệ phải âm thầm muốn làm biến pháp, chuyện này cần Lại Bộ ủng hộ, nếu Lại Bộ nằm trong tay Lý Nghĩa Phủ, thì Lý Nghĩa Phủ kia chắc chắn sẽ không để cho Hàn Nghệ sống thoải mái, nhưng Lý Trị đã ngầm đồng ý cho Hàn Nghệ âm thầm làm biến pháp này.
.Võ Mị Nương trong lòng cũng hiểu được, hơn nữa nàng ta cũng tán thành biến pháp của Hàn Nghệ, bởi vì chính sách hiện giờ đều là do đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ chế định, nàng ta phải phá hỏng chính sách này, giảm thấp công trạng danh tiếng của Trưởng Tôn Vô Kỵ, nhưng chỉ có Hàn Nghệ mới có thể đề ra chính sách mới, đương nhiên, theo nàng ta thấy, Hàn Nghệ chẳng qua là lợi dụng Đường Lâm, hoặc nói là lợi dụng lẫn nhau, bởi vậy nàng ta có thể chấp nhận việc tiếp xúc của Hàn Nghệ và Đường Lâm, nàng ta không cho rằng Hàn Nghệ sẽ phản bội nàng ta, chạy sang phe Trưởng Tôn Vô Kỵ, nàng ta và Lý Trị tín nhiệm Hàn Nghệ như thế, mọi người cùng nhau đi qua hoạn nạn, Trưởng Tôn Vô Kỵ không thể cho Hàn Nghệ cái gì cả, vì sao Hàn Nghệ lại chọn Trưởng Tôn Vô Kỵ, làm ra vẻ suy tư nói: - Thần thiếp có một biện pháp này, không biết có được hay không?
.Lý Trị nói: - Biện pháp gì?
.Võ Mị Nương nói: - Thiếp nhớ khi Lai Tể làm Trung thư lệnh, cũng từng kiểm giáo Lại Bộ Thượng thư, sao bệ hạ không để cho Lý Nghĩa Phủ kiểm giáo Lại Bộ Thượng thư, để bọn họ cùng nhau quản lý Lại Bộ. Kể từ đó, có thể tránh việc thiếu thốn Tả Hữu Phó Xạ, hơn nữa, còn có thể khiến bọn họ cân bằng lẫn nhau, như vậy mọi người đều có thể yên tâm.
.Lý Trị nghe vậy không nói, trầm mặc một hồi lâu mới gật đầu nói: - Xem ra cũng chỉ có một biện pháp này thôi.
.Đương nhiên y biết năng lực hành chính của Đường Lâm hơn Lý Nghĩa Phủ, mà tác phong quan lại lại vô cùng trọng yếu, bởi vậy y có chút do dự. Nhưng vấn đề là Lý Nghĩa Phủ người ta ban đầu là vì giúp y, mới đắc tội nhân vật lớn như Trưởng Tôn Vô Kỵ này, người của Trưởng Tôn Vô Kỵ đương nhiên không dám trả thù vị hoàng đế này, như vậy thì về vấn đề này, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông vẫn là người xông lên phía trước nhất. Ý của Võ Mị Nương đơn giản chính là lại cho bọn họ một chút ô dù.
.Đấu tranh quyền lực vẫn luôn xếp ở vị trí thứ nhất. Bởi vậy Lý Trị liền đồng ý.
.Ngày thứ hai, Lý Trị đã hạ chiếu, để cho Lý Nghĩa Phủ kiểm giáo Lại Bộ Thượng thư, Đỗ Chính Luân kiểm giáo Công bộ Thượng thư, Lý Trị hiểu, hai người bọn họ quyết không đội trời chung. Nhưng tấu chương từ quan của Diêm Lập Bản, vẫn là bác bỏ trả về, mặt sau tấu chương Lý Trị còn phê bình Diêm Lập Bản một phen, minh quân ở trên đời, sao động một chút khanh lại đầu hàng, đó là việc mà đại thần như khanh làm đấy sao, khanh còn dám dâng tấu kiểu này, trẫm sẽ không tha cho khanh.
.Nhưng bất kể như thế nào, chiếu lệnh này vừa xuống, nhìn có vẻ như Lý Nghĩa Phủ, Đường Lâm cùng chưởng quản Lại Bộ, kì thực Lý Nghĩa Phủ rõ ràng chiếm thế thượng phong, bởi vì Lý Nghĩa Phủ còn nắm giữ Trung Thư Tỉnh, lão ta chính là Tể tướng danh xứng với thực.
.Như vậy có thể thấy được tình cảnh của Đường Lâm là vô cùng khó khăn đấy.
.Mà Lý Nghĩa Phủ ngày đó liền đi đến Lại Bộ, bảo quan viên của Lại Bộ, lấy danh nghĩa Lại Bộ khởi thảo một bản tấu chương, bởi vì lão ta hiện tại kiểm giáo Lại Bộ Thượng thư, đã có quyền lực này, quan viên Lại Bộ không thể không viết. Nhưng khi Đường Lâm nhìn thấy bản tấu chương kia, thì ông ta vẫn đang giữ con dấu, thiếu chút nữa đã nôn ra máu, dù sao không phải thân thích của Lý Nghĩa Phủ, chính là thân thích của Hứa Kính Tông, con trai, con rể của bọn họ thì cũng thôi đi, vấn đề là ngay cả người bên nhà vợ bọn họ cũng báo lên, tổng cộng hơn hai mươi người, đây còn vẫn là ngày đầu tiên a.
.Ngươi cũng hơi ác quá đấy! Đường Lâm nhìn thấy tướng ăn của Lý Nghĩa Phủ, chỉ cảm thấy ghê tởm, nhưng cũng không có cách nào, nghiến răng nghiến lợi đóng con dấu lên.
.Lý Nghĩa Phủ dương dương đắc ý cầm tấu chương này liền về Tam Tỉnh, bởi vì Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh đều là bọn họ nắm trong tay, hơn nữa quan viên ngũ phẩm trở xuống không cần qua hoàng đế, Tam Tỉnh trực tiếp phê là được rồi.
.Cho dù Lý Trị biết thì sao? Trưởng Tôn Vô Kỵ kia đến con của thiếp cũng trực tiếp phong ngũ phẩm, hiện tại ta cũng là Tể tướng. Bên Đường Lâm đương nhiên là tức giận, chạy đến Hộ Bộ, tìm thấy Hàn Nghệ liền xả nỗi bực dọc một trận, đây mới là ngày đầu tiên, lão ta đã làm như vậy, sau này Lại Bộ còn có việc gì của ta nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận