Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 659.1: Chưa biết đi, bay trước đã

.Chỉ thấy trên tờ giấy nho nhỏ, xung quanh là gợn sóng màu lam nhạt, vây quanh một vầng trăng khuyết, trong trăng khuyết có một hình vẽ "một xu" vô cùng kỳ quái, thật ra đây chính là thể chữ nghệ thuật ở hậu thế, bởi vậy có thể thấy, Hàn Nghệ không muốn làm phiếu mua hàng của mình quá chính thức hóa. Ngoài ra, phía trên cùng còn viết một hàng chữ Ngõ Bắc, Hàn Nghệ sẽ không bỏ qua bất cứ một cơ hội nào tuyên truyền thương hiệu Ngõ Bắc này.
.Một xu!
.Ý nghĩa của phiếu mua hàng thì bọn họ đều hiểu, dù sao trước đó cũng thường xuyên dùng cho phương án ưu đãi, thông thường cũng là một đồng, năm đồng, mười đồng, chưa từng có một xu.
.Đám người Tiền Đại Phương hoàn toàn không hiểu đây là ý gì?
.- Mười xu tương đương một văn tiền!
.Hàn Nghệ giải thích đơn giản một câu.
.Mọi người lập tức hiểu ra, nhưng cũng càng thêm hoang mang.
.Đậu Nghĩa hiếu kỳ nói: - Không biết mục đích Hàn tiểu ca làm như vậy là gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Trước đó ta đã nói, sức mua bán của một văn tiền hiện giờ quá mạnh, nhưng có rất nhiều thương phẩm có giá trị dưới một văn tiền, người có tiền thì không sao, nhưng người bình thường thì đều hết sức tiết kiệm, giá trị của một văn tiền đối với họ không cần nói cũng biết, bởi vậy bọn họ thường sẽ lựa chọn từ bỏ và giữa lại một văn tiền này vì không cần thiết nhiều như vậy, nếu như có chế tiền xu, bách tính có thể tính toán chi tiêu tinh tế hơn một chút, số tiền bọn họ chi ra ngược lại sẽ nhiều hơn một chút.
.Đây đúng là thứ nhất, thứ hai, đều là nhằm vào hai chợ. Ngõ Bắc chúng ta một khi có chế tiền xu, vậy thì giá cả của chúng ta có thể nhỏ hóa thêm, điều này mang đến cho chúng ta ưu thế vô cùng lớn ở việc định giá, cùng loại thương phẩm, nếu như chúng ta thấp hơn hai chợ năm xu, bách tính sẽ đến chỗ chúng ta mua, nhưng lợi nhuận của năm xu đối với chúng ta mà nói cũng không nhiều, chế tiền xu này sẽ tăng thêm khách hàng giai cấp trung, thấp cho Ngõ Bắc chúng ta, tăng cường dòng người cho Ngõ Bắc chúng ta, vì vậy ta cũng dự định làm thử nghiệm mang tính đảo ngược một lần.
.- Tính đảo ngược?
.Tiền Đại Phương khó hiểu nói.
.- Không sai.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Bất luận là phiếu mua hàng trước đây, hay là thẻ khách quý, đều là tính một chiều, chỉ có thể bỏ tiền vào trong đó, nhưng không thể đổi lại thành tiền, điều này đã giảm thấp nghiêm trọng tính thực dụng của phiếu mua hàng, còn loại phiếu mua hàng này có thể đổi lại thành tiền, điều này sẽ thúc đẩy bách tính càng đồng ý lựa chọn đổi loại phiếu mua hàng này hơn. Hơn nữa, phiếu mua hàng sẽ có thể nghiệm tốt hơn thẻ khách quý, đều không cần phải ký sổ, có thể mua trực tiếp, một tờ giấy rất nhẹ, cho dù cầm cả trăm tờ bỏ trên người cũng không đáng kể gì, điều này có thể thôi thúc cực lớn khách hàng chi tiêu, ta tin rằng phiếu mua hàng sẽ trở thành biểu tượng mới của Ngõ Bắc chúng ta.
.Mọi người nghe vậy đều gật đầu, đây cũng đúng là một thứ tốt.
.Giả Phú Quý đột nhiên nói: - Nhưng lỡ như bị người khác phỏng chế thì hỏng bét rồi.
.- Đây cũng là điều tiếp theo ta muốn nói.
.Hàn Nghệ nói: - Các vị có thể sờ cẩn thận phiếu mua hàng trong tay các vị, có phải là có cảm giác không giống với tất cả loại giấy hiện nay không, hơn nữa còn hết sức rõ ràng.
.Mọi người cẩn thận sờ sờ, phát hiện tờ giấy này mang một kiểu thô ráp trong vẻ nhẵn nhụi, hết sức đặc biệt, là xúc cảm mà mọi loại giấy hiện giờ đều không có, sau đó gật gật đầu.
.Hàn Nghệ giải thích: - Là vì đây là loại giấy hoàn toàn mới, là ta chuyên dùng cho phiếu mua hàng, người khác rất khó làm ra, còn cả mực nước và in ấn, đây là dùng một loại nguyên liệu đặc biệt in lên, cũng không giống bình thường, còn điều nữa chính là, khi các vị cầm phiếu mua hàng này soi lên ánh sáng, hình vẽ sẽ hiện ra một lam quang đặc biệt.
.Cái này cũng rất mới lạ a!
.Mọi người đều giơ phiếu mua hàng trong tay lên hướng về phía cửa sổ, quả nhiên hình vẽ mơ hồ hiện lên lam quang, không khỏi tâc tăc kêu ky la.
.Điều này ở hậu thế thì không lạ kỳ, nguyên lý cũng rất đơn giản, đây chắc chắn là vì nguyên nhân bên trong có chứa loại khoáng vật nào đó, chẳng qua người đương đại cũng không hiểu.
.Hàn Nghệ muốn làm được điều này thực sự là đơn giản vô cùng. Thật ra hắn còn có các kiểu thủ đoạn chưa dùng đến, bởi vì không cần thiết, chỉ vài chiêu này đã có thể lừa được bọn họ rất nhiều năm rồi, cười nói: - Trừ khi bọn họ có thể phá giải được một loạt huyền bí này, nếu không thì không thể phỏng chế loại phiếu mua hàng này, mà các vị cũng có thể hết sức ung dung phân biệt ra thật giả.
.Nói là phiếu mua hàng, kỳ thật chính là tiền, chẳng qua bất cứ lúc nào tư nhân không thể bán tiền tệ, triều Đường cũng không thể ngoại lệ, chỉ có thể chui qua chỗ trống này, đây cũng là việc Hàn Nghệ sớm đã dự tính xong, bởi vì hắn cảm thấy tiền đồng và vải vóc đều quá cồng kềnh, sử dụng thực sự là không tiện, về tiêu phí bất lợi, là một thương nhân triều Đường, việc phải làm trước tiên nhất định là điều động tính tích cực chi tiêu của bách tính, thật ra ở triều Đường không có khái niệm chi tiêu gì, mọi người là tự cấp tự túc.
.Không hề bất ngờ, toàn bộ thông qua, tuy rằng bọn họ không có nhìn xa như Hàn Nghệ, nhưng chỉ cần cuối cùng phiếu mua hàng có đổi được tiền từ trong tay Hàn Nghệ, đối với bọn họ như vậy là đủ rồi.
.Kế tiếp Hàn Nghệ lại cùng bọn họ trao đổi chi tiết một chút về động tác cụ thể trong bước tiếp theo của Ngõ Bắc, nhưng Hàn Nghệ cũng không nói chi tiết về việc này, chủ yếu là hắn nhấn mạnh sự hợp tác giữa Ngõ Bắc với nhau, cũng thúc đẩy mấy vị giao dịch ngay tại chỗ, đều là triển khai xoay quanh Dương Châu Đệ Nhất Lâu. Hắn khuyên Thẩm Tiếu giao việc cung ứng lương thực của Dương Châu Đệ Nhất Lâu cho Tiền Đại Phương, coi như đáp tạ sự ủng hộ của Tiền Đại Phương với hắn trước đây, ngoài ra hắn giao thị trường lương thực mới ở chợ đêm cho Đậu Nghĩa.
.Hắn làm như vậy, đơn giản chính là muốn Ngõ Bắc ngưng tụ với nhau, nói hơi chút bi quan một chút, đó chính là nếu chết thì mọi người cùng ôm nhau chết chung.
.Sau khi bàn xong, mọi người đều quay về sắp xếp.
.- Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca.
.Lạp Mỗ Hi Đức lại không vội vã trở về, sau đó giơ khuôn mặt tươi cười chạy đến trước Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Chúng ta tìm một chỗ từ từ nói chuyện.
.- Đến tiệm của ta đi.
.- Đi.
.Đi vào trong tiệm son của Lạp Mỗ Hi Đức, Lạp Mỗ Hi Đức lập tức bảo tất cả tôi tớ ra ngoài.
.Hàn Nghệ cười nói: - Lạp Mỗ, giữa chúng ta thì không nói những lời khách sáo đó nữa, về vấn đề nước hoa, lúc nãy ta vẫn không nhắc đến, chính là vì ta đã dự định hợp tác với ông, nước hoa của ta sẽ bán trong tiệm của ông.
.Lạp Mỗ Hi Đức hưng phấn nói: - Hàn tiểu ca quả nhiên nhanh người nhanh miệng, ngươi có điều kiện gì cứ việc nói là được.
.Ông ta khôn khéo, đối với lợi nhuận của nước hoa, trong lòng hiểu rõ vô cùng, hơn nữa, nếu Hàn Nghệ không hợp tác cùng ông ta, sợ rằng tiệm son của ông ta sẽ bị đả thương nặng, bất kể như thế nào, ông ta cũng nhất định phải giữ được nước hoa.
.Hàn Nghệ nói: - Điều kiện thì ta cũng không có gì, dù sao thì tiền là mọi người cùng kiếm, ông cũng biết, con người ta trước giờ đều hết sức sòng phẳng đối với tiền bạc, cũng không thích cò kè mặc cả, đó sẽ thể hiện là ta quá nhỏ mọn.
.Lạp Mỗ Hi Đức liên tục gật đầu, đối với điều này ông ta cũng rất có cảm ngộ, mấu chốt cũng không phải là ở chỗ Hàn Nghệ hào phóng bao nhiêu, mà là ở chỗ Hàn Nghệ ra giá quá xảo quyệt, tiền thì chắc chắn ngươi có kiếm được, nhưng muốn nhiều thêm thì cũng không thể, nhưng vẫn được coi là hết sức sòng phẳng.
.Hàn Nghệ nói: - Nước hoa thì ta nhất định sẽ để bán trong tiệm các ông, nếu không sẽ có sự công kích rất lớn với việc làm ăn của ông, nhưng trước đó, ta cần phải tự kinh doanh trước một phen.
.Lạp Mỗ Hi Đức trong lòng giật thót, nói: - Ý... ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận