Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 670: Chợ đêm khiến người ta chờ mong

.Tiêu Vô Y thật sự không biết liệu nàng có thể kiên trì hai ngày không, quản lý Nữ Nhân Phường không giống như buôn bán bình thường, việc này mang tính chất hội sở, phải không ngừng xã giao, không ngừng giao lưu. Việc này quả là rất đau khổ với nàng, nàng chỉ muốn rửa sạch hổ thẹn lúc trước, đả kích khí thế kiêu ngạo của Nguyên Mẫu Đơn là được rồi, những chuyện vụn vặt kia, nàng thật sự không muốn lo, nếu ngươi thật sự muốn nàng lo, phỏng chừng chính là dùng võ hành thương, nghĩ thế thôi cũng thấy kinh khủng.
.Hàn Nghệ sớm đã đoán được chuyện này, hắn chính là muốn Tiêu Vô Y biết, buôn bán không phải chuyện dễ dàng, bây giờ oai thì nàng cũng oai rồi, vậy thì nhanh chóng rút lui khi đang trên đỉnh vinh quang đi.
.- Ai! Hàn Nghệ, có phải chàng đã quên một người rồi không.
.Tiêu Vô Y đột nhiên nghiêng người sang bên Hàn Nghệ, đôi mắt đẹp chớp chớp.
.Hàn Nghệ hỏi:
.- Ai?
.- Chàng đúng là vô lương tâm.
.Tiêu Vô Y khinh bỉ nói.
.Hàn Nghệ hoang mang hỏi:
.- Nàng đang nói gì thế a?
.- Phi Tuyết a!
.Tiêu Vô Y nói:
.- Nàng ấy đang cùng Dương lão phu nhân tụng phật kinh ở Đại Hưng Thiện Tự, hai hôm trước ta đến đó tìm nàng ấy, chuẩn bị mời nàng ấy tham gia Ngày Nữ nhân, nhưng bị nàng khéo léo từ chối rồi, ả ngốc này suốt ngày cầu Phật Tổ phù hộ chàng có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, nếu không phải ta đến đó, nàng ấy còn lo lắng mù quáng cho chàng nữa, chàng thì tốt đấy, quên sạch người ta.
.Hàn Nghệ ngẩn người, buồn bực nói:
.- Nàng thân là thê tử của ta, nói những lời này, thích hợp sao?
.Tiêu Vô Y ngẩn ngơ, ngẫm lại cũng đúng, lời không cần nói rõ như vậy, lập tức phát huy tinh thần đà điểu, ánh mắt từ từ chuyển sang nơi khác.
.Hàn Nghệ tức giận trợn mắt, sau đó nghiêm mặt nói:
.- Chuyện này ta cũng định nói với nàng một tiếng, ta dự tính đem chuyện này nói cho Dương cô nương biết.
.- Không được.
.Tiêu Vô Y cả kinh nói:
.- Vậy sao mà được, chẳng may Phi Tuyết không cẩn thận nói ra ngoài, vậy thì hỏng hết rồi.
.- Ta đã quyết định rồi.
.Hàn Nghệ bảo:
.- Ta tin Dương cô nương sẽ không mắc lỗi tương tự, nếu cứ tiếp tục như thế, thật không công bằng với Dương cô nương, chuyện này không còn gì thương lương cả.
.Tiêu Vô Y kích động nói:
.- Chàng nói nghe dễ dàng, người gạt nàng ấy là ta, đâu phải là chàng, nếu chàng muốn nói cho nàng ấy biết thì nàng ấy sẽ hận ta, nhưng ta hoàn toàn là vì chàng đấy, chàng không thể làm thế.
.Hàn Nghệ lắc đầu, nói:
.- Tiêu Vô Y, nàng đừng vùng vẫy lúc sắp chết nữa, ta đã quyết định rồi.
.Tiêu Vô Y trừng mắt.
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn nàng, hiển nhiên không hề dự định nhượng bộ chút nào.
.Giữa lúc hai người giằng co, đột nhiên Tiêu Vô Y ngẩng đầu nói:
.- Chuyện này do ta mà nên, muốn nói thì cũng để ta đi nói, ai biết chàng có thừa cơ đổ hết trách nhiệm cho ta không.
.Hàn Nghệ do dự một hồi, bảo:
.- Vậy cũng được, nhưng nàng đừng thừa cơ kéo dài, lần sau ta gặp cô ta, ta sẽ thành thật nói hết mọi chuyện đấy.
.Tiêu Vô Y như bị nhìn xuyên nội tâm, buồn bực nói:
.- Có cần phải vội vã vậy không? Ta đây rất khó mở miệng đấy, ít nhiều chàng phải cho ta chút thời gian chuẩn bị chứ.
.- Có cần cho nàng một năm để chuẩn bị không?
.- Vậy thì không cần, nửa năm đủ rồi.
.Hàn Nghệ chỉ cười cười nhìn nàng.
.Tiêu Vô Y ngập ngừng vài lần, phất tay nói:
.- Được rồi, được rồi, ta đi nói là được rồi.
.Nói xong không quên khinh bỉ Hàn Nghệ một phen, uất ức nói:
.- Chỉ biết ăn hiếp ta.
.Hàn Nghệ hừ nói:
.- Đúng vậy a! Ta ăn hiếp nàng, suýt nữa còn ăn hiếp đến gãy mất tay ta, vậy nàng quay sang ăn hiếp ta là được rồi.
.- Thật sao? Vậy có thể gãy thật rồi, chứ không phải suýt nữa.
.- Vẫn là thôi đi.
.--------------
.Nguyên gia dù ỷ lại quan hệ giao tiếp của Nguyên Mẫu Đơn, hơn nữa sự công kích của dư luận, khiến ngày Nữ nhân của thị trường Nguyên gia không đến nỗi khó coi, nhưng so với ngõ Bắc, cũng là mất hết mặt của Nguyên gia rồi.
.Cái lấy mạng là, làm ăn của hai chợ cũng không tốt được bao nhiêu, bởi vì mọi người đều đem tiền đổi thành phiếu thay thế và thẻ VIP, không có tiền đến hai chợ tiêu dùng, cho dù hai chợ đã cho ra ưu đãi đầy đủ.
.Bó tay không biện pháp!
.Đây là quẫn cảnh của hai chợ và Nguyên gia.
.Nguyên gia chỉ có tài nguyên phong phú, nhưng không thể làm gì Hàn Nghệ.
.Đây cũng là vì kinh tế Đường triều là kinh tế tiểu nông, đa phần mọi người đều tự cung tự cấp, cái Nguyên gia có, mọi người cũng có, chẳng qua cái của nhà người tốt hơn chút xíu mà thôi, nhưng cái Hàn Nghệ có, mọi người không có, hơn nữa, nước hoa, giấy mực rượu, trang phục thiếu nhi, đây hầu như thu hút mọi hạng người.
.Việc này khiến Nguyên Triết vô cùng phiền não.
.Hơn nữa y cũng lần đầu làm chợ, lá bài trong tay đã ra hết, nhất thời nghĩ không ra thủ đoạn đáp trả Hàn Nghệ.
.Nhưng mà, tin xấu vẫn tiếp tục truyền đến.
.Nguyên Khánh bước nhanh vào nhà, thất kinh nói:
.- Công tử, chuyện lớn không lành rồi, Tử Nguyệt lâu ở Lạc Dương đột nhiên đổi ý, không hợp tác với Giọng hát hay của chúng ta nữa.
.Nguyên Triết kinh ngạc hỏi:
.- Lại chuyện gì xảy ra?
.Nguyên Khánh u uất nói:
.- Đây đều là do chúng ta sơ ý quá, tưởng Hàn Nghệ sẽ không giành với chúng ta trên phương diện này, ai ngờ Hàn Nghệ đã sớm phái người đến Lạc Dương, đợi sau khi người của chúng ta đi khỏi, người của bọn hắn lập tức tới cửa khuyên bảo những thanh lâu đó hợp tác với hắn, hơn nữa bảo đảm sẽ diễn kịch nói ở chỗ bọn họ, trước mắt ngoại trừ Tử Nguyệt lâu, còn có hai thanh lâu khác cũng bắt đầu do dự.
.Đang lúc này, Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên đi đến, nói:
.- Nguyên Triết, có phải Giọng hát hay của ngươi có vấn đề gì không?
.Nguyên Triết hỏi:
.- Cô cô biết được từ đâu?
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Ban nãy ta ở ngoài thoáng nghe được có người đàm luận chuyện chợ đêm, nói nay vụ xuân đã qua lâu rồi, nhưng triều đình cứ trì trệ không mở chợ đêm. Nay Giọng hát hay của chúng ta cũng chưa chuẩn bị xong, hơn nữa tiền của mọi người đều bỏ vào Tiền Hào ở ngõ Bắc, nếu mở chợ đêm vào lúc này, không cần nghĩ cũng biết sẽ là tình huống thế nào, cho nên ta cho rằng hết thảy là do Hàn Nghệ sắp đặt đấy, mặt khác hắn lại nhắc chuyện này vào lúc này, ta nghĩ nhất định là bên ngươi gặp trục trặc gì rồi.
.Nguyên Triết gật gật đầu, đem chuyện ở Lạc Dương nói với Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe xong lông mày nhăn lại, có chút nản lòng bảo, thầm nghĩ Hàn Nghệ này quả là khôn khéo, phát huy một cách triệt để ưu thế của mình, nàng làm sao cũng không ngờ, Hàn Nghệ lại lợi dụng Bạch sắc sinh tử luyến sắp bị lãng quên để phá hoại sự liên doanh của Nguyên gia. Hỏi:
.- Vậy ngươi định làm gì?
.Nguyên Khánh đáp:
.- Vậy chúng ta đừng lo bên Lạc Dương nữa, tự làm là được rồi.
.Nguyên Triết lắc lắc đầu nói:
.- Vậy không được, lúc trước chúng ta nói nghe hay như thế, nay lại thay đổi, vậy sẽ cho người khác chê cười vào mặt chúng ta.
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu. Nguyên gia họ là gia tộc lớn, tiền tài là chuyện nhỏ, mặt mũi là chuyện lớn, Giọng hát hay thiên hạ mà bọn họ làm, cuối cùng lại biến thành Giọng hát hay Trường An, vậy thật quá mất mặt.
.Trong lòng Nguyên Khánh cũng nghĩ thế, việc này thật mất mặt quá, cho nên lại nói:
.- Công tử, thật ra ngõ Bắc còn nhiều thứ hay hơn, đáng để chúng ta tham khảo đấy, ví dụ như Tiền Hào và máy ném bóng, đây đều là những thứ chúng ta có thể áp dụng vào chợ của chúng ta.
.Nguyên Triết nghe rồi lại thở dài một hơi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Lúc trước trên đại hội, Hàn Nghệ nói đây là sự tranh giành giữa hai sư đồ, nói Nguyên gia chúng ta luôn mô phỏng ngõ Bắc bọn họ, nếu chúng ta cũng làm Tiền Hào và máy ném bóng, vậy không khác nào thừa nhận đây là sự tranh giành giữa sư đồ. Hơn nữa, ưu thế lớn nhất của Tiền Hào là phiếu mua hàng, mà họa ngầm lớn nhất của phiếu mua hàng chính là bị người khác mô phỏng, ngõ Bắc làm được là vì họ có giấy mực và thuật in ấn độc nhất vô nhị, còn chúng ta không có, nếu ta cũng làm thì cực có khả năng bị người khác mô phỏng. Đến lúc đó Nguyên gia ta sẽ có khả năng sụp đổ, nước cờ này không thể tùy tiện hành động.
.Nguyên Triết thở dài, mãi đến hôm nay y mới biết, Nguyên gia vẫn luôn nằm trong cái bẫy của Hàn Nghệ, bảo:
.- Bây giờ chúng ta đã mất đi quyền chủ động, đợi thương nhân Tây Vực đến rồi tính sau vậy.
.Nguyên Khánh nói:
.- Ta nghe nói gần đây Hàn Nghệ vẫn luôn chỉnh đốn Thương Vụ lâu, Thương Vụ lâu này chính là chuẩn bị đón thương nhân Tây Vực đấy.
.Nguyên Triết nói:
.- Thương nhân Tây Vực đến chỗ chúng ta, thường đều mua tơ lụa, đồ sứ, lá trà, những thứ này đều là hàng hóa mà ngõ Bắc thiếu thốn, cái Hàn Nghệ có thể thu hút thương nhân Tây Vực chẳng qua là nước hoa, ta nghĩ nước hoa của hắn cũng không có bao nhiêu, mặt này hắn không thể so với chúng ta. Nhưng chúng ta phải cẩn thận một chút, ngươi lập tức phái người đến con đường thương nhân Tây Vực nhất định sẽ đi ngang qua chờ đợi, lần này tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ sơ suất nào.
.Phượng Phi Lâu.
.- Ha ha——!
.Chỉ nghe một tiếng cười sảng khoái,
.- Hàn tiểu ca, ta.
.Trịnh Thiện Hành vừa mới mở miệng, lại không biết phải nói thế nào nữa, liền quơ tay nói:
.- Ta cũng không biết phải nói như thế nào rồi.
.Hàn Nghệ ra vẻ buồn bực nói:
.- Trịnh công tử, khen người chỉ khen một nửa, đây là điều khiến người ta buồn bực nhất đấy.
.Trịnh Thiện Hành cười nói:
.- Vậy ngươi hãy dạy ta phải khen ngươi như thế nào đây a!
.- Vậy cũng đúng.
.Hàn Nghệ trầm tư nửa ngày, chân thành nói:
.- Soái!
.Trịnh Thiện Hành sửng sốt, lại ha ha cười to.
.Hàn Nghệ cũng cười cười, hỏi:
.- Đúng rồi, bên Chế y phường thế nào rồi?
.Trịnh Thiện Hành đáp:
.- Ngươi yên tâm, từ lần trước chúng ta lén xây dựng Chế y phường, lượng xuất hàng hóa bây giờ đã gấp hơn ba lần, còn trang phục của trẻ em đơn giản dễ làm, chỉ cần dùng tốt nguyên liệu là được rồi, đủ để ứng phó rồi.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói:
.- Vậy thì tốt.
.Trịnh Thiện Hành đột nhiên thu hồi ý cười, chân thành nói:
.- Hàn tiểu ca, ngươi cứ chơi như vậy, nói không chừng hai chợ sẽ bị ngươi chơi đến sụp luôn, triều đình nhất định không muốn chuyện này xảy ra, đến lúc đó triều đình cũng sẽ ra tay bảo vệ hai chợ, ta thấy tốt nhất ngươi nên thấy lành thì thu liễm lại, tránh khiến mọi người không ai vui vẻ, Hộ Bộ Thượng Thư không phải hạng dễ chọc đâu.
.Hàn Nghệ rất có lệ nói:
.- Đến lúc đó hãy tính.
.Trịnh Thiện Hành hồ nghi liếc mắt nhìn Hàn Nghệ một cái, bảo:
.- Hàn tiểu ca, có phải ngươi còn giấu diếm điều gì không.
.- Lá bài trong tay ta đã đánh ra hết rồi, ta còn giấu chuyện gì nữa.
.Hàn Nghệ thở dài, nói:
.- Trịnh công tử, ngươi nghĩ xem, nguyên do của cuộc tranh giành này là gì? Không gì khác, chính là vì lúc trước ta quá nhu nhược, luôn luôn nhượng bộ, nên mới khiến sự việc phát triển đến nông nỗi này, cho nên lần này ta nhất định phải thể hiện hết sức cứng rắn, nếu không họ cứ cách ba ngày năm ngày lại làm một trận như thế, rồi sẽ có một lần ta thua, họ có thể thua, nhưng ta thua không nổi a!
.Trịnh Thiện Hành nghĩ thầm cũng đúng thế, vì thế không nói gì thêm nữa.
.Chủ đề chợ đêm càng truyền càng xa, Hàn Nghệ lại quăng thêm một quả bom nữa, chính là tin tức ngõ Bắc hợp tác với Tử Nguyệt lâu ở Lạc Dương.
.Tin tức này vừa tung ra, lập tức một mảnh xôn xao.
.Vì Nguyên gia lúc trước có nhắc đến, Tử Nguyệt lâu ở Lạc Dương sẽ gia nhập Giọng hát hay của họ, nhưng kết quả ngõ Bắc lại truyền ra tin tức hợp tác với Tử Nguyệt lâu, đây thực sự khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
.Tin tức này nhanh chóng được chứng thực.
.Điều này thực khiến người ta mở rộng tầm mắt, nay thế lực Nguyên gia hùng hậu, cư nhiên lại bị Hàn Nghệ đào xó nhà.
.Cùng một ngày, phiên bản mới của Bạch sắc sinh tử luyến cuối cùng đã đổ bộ Hoa Nguyệt lâu, vì tiểu thuyết Bạch sắc sinh tử luyến nên kịch nói lần này lần nữa trở thành chủ đề sôi nổi ở Trường An.
.Hoa Nguyệt lâu và ngõ Bắc triển khai hợp tác toàn diện, phiếu mua hàng và thẻ khách quý của ngõ Bắc đều có thể sử dụng ở Hoa Nguyệt lâu, thúc đẩy khách hàng đến đó xem kịch, vì trong tay họ sở hữu dung lượng lớn phiếu mua hàng, đang lúc buồn rầu không biết sử dụng ở đâu. Hơn nữa Hoa Nguyệt lâu còn lấy ra Sinh Mệnh Chi Tửu độc nhất vô nhị của Hàn Nghệ, rượu của Dương Châu Đệ Nhất lâu là dùng nho để ủ thành, còn Hoa Nguyệt lâu là dùng anh đào để ủ rượu đấy, mùi vị hoàn toàn khác nhau, còn có món ăn do Dương Châu Đệ Nhất lâu cung cấp.
.Hoa Nguyệt Lâu nhiều ngày yên ắng lần nữa lại nghênh đón huy hoàng.
.Thương nhân bên Hàn Nghệ toàn bộ đều sống lại, còn bên Nguyên gia, đều gần như là ngã vào đáy cốc.
.Việc này khiến mọi người ở thành Trường An nghẹn họng nhìn trân trối, lời đồn Hàn Nghệ thay thế Nguyên gia trở thành thương nhân đệ nhất thành Trường An đã truyền khắp nơi.
.Địa vị của Nguyên gia tràn đầy nguy cơ.
.Hộ bộ bên kia vốn muốn đợi sau khi Nguyên gia chuẩn bị xong Giọng hát hay, mới mở chợ đêm, rất rõ ràng là nghiêng về bên Nguyên gia và hai chợ, nhưng áp lực dư luận hiện nay và Giọng hát hay của Nguyên gia vô thời hạn dời sau, dẫn đến Hộ bộ không thể không thả lỏng.
.Tin tức mở chợ đêm cuối cùng truyền ra, ấn định vào ba ngày sau.
.Hàn Nghệ vừa nhận được tin tức này, lập tức dán công cáo, Giọng hát hay Đại Đường sẽ theo kế hoạch diễn ra vào đêm mở chợ đêm, hơn nữa ngõ Bắc sẽ gia nhập hàng ngũ chợ đêm, đồng thời còn nói sẽ cho mọi người một phiên chợ đêm hoàn toàn mới, nhiều kinh ngạc.
.Nay khí thế ngõ Bắc đang thịnh vượng, nhưng lúc trước ngõ Bắc không có chợ đêm đấy, nhưng chợ đêm lại do một tay Hàn Nghệ thiết kế, điều này thật khiến người ta vô cùng chờ đợi đấy.Viptruyenfull.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận