Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 898.2: Nho Đạo Pháp binh hiền

.Hứa Kính Tông nói: - Nhưng bệ hạ, nhu cầu chủ yếu của triều đình vẫn là nhân tài trị quốc, ở trong chế khoa chỉ là nhân tài đặc thù, còn tạp văn khoa là lấy văn chương mà nói, vi thần vẫn cho rằng chỉ lấy tiến sĩ khoa làm chính, bất lợi cho triều đình lựa chọn nhân tài, không nên hủy bỏ minh kinh khoa.
.Sao ông ta lại không nhìn ra Hàn Nghệ đang có ý định gì, tiến sĩ khoa trước đây chủ yếu là lấy thi phú và sách vấn làm chính, việc này cần có sức sáng tạo, người cần là thiên tài, rất khó thi đỗ, tuy là quy thi phú vào tạp văn khoa, nhưng gia tăng đều là sách luận, độ khó cũng không giảm bớt bao nhiêu, triều đình không thể một năm chỉ lấy một hai nhân tài a! Như vậy thì chỉ có thể tìm kiếm nhân tài từ trong chế khoa, địa vị của chế khoa sẽ tăng cao, địa vị của Hàn Nghệ nhất định sẽ nước lên thì thuyền cũng lên.
.Nhất định không thể để Hàn Nghệ được như ý.
.Lão già này sắp xuống lỗ rồi, sao đầu óc còn xoay chuyển nhanh như vậy! Hàn Nghệ bị Hứa Kính Tông nhìn thấu, trong lòng cũng có chút hậm hực, hắn chính là tính toán như vậy, cướp lấy sinh nguyên của minh sinh khoa.
.Lý Trị gật gật đầu nói: - Ái khanh nói như vậy, cũng không phải không có lý, thực ra khoa cử triều ta cũng có rất nhiều khoa mục, nhưng những khoa mục đó, người thi rất ít, rốt cuộc nên giữ lại, hay là nên hủy bỏ, trẫm cũng đang suy nghĩ.
.Lai Tể hơi trầm ngâm, nói: - Vi thần đề nghị giữ lại minh kinh khoa và tam sử, đạo trị quốc này, Nho Đạo Pháp vẫn là không thể thiếu thứ nào, triều ta từ trước đến nay đều hết sức coi trọng pháp luật, triều đình nên coi trọng minh pháp khoa, để minh pháp khoa thay thế địa vị của minh kinh khoa, nếu như vậy, Nho Đạo Pháp sẽ đều được coi trọng, mà tam sử là nghiên cứu về lịch sử, dĩ sử vi kính, khả tri hưng thế, khoa mục này không có bao nhiêu người cũng phải, nhưng nhất định phải giữ lại. Còn về minh tự khoa, có thể đưa vào tạp văn khoa, còn minh toán khoa cùng "hiền giả lục học" của đặc phái sứ trùng hợp, thì không cần phải thiết lập nữa.
.Lý Trị gật gật đầu, minh kinh và tiến sĩ khoa đều lấy Nho giáo làm chính, có chút trùng hợp, minh pháp khoa lấy Pháp gia khoa mục làm chính, quốc gia luôn không thể tách khỏi luật pháp.
.Lý Tích vốn dĩ đã sắp ngủ đến nơi nghe thấy Lai Tể nói như vậy, không khỏi khẽ nhíu mày, không đúng lắm nha, trong lòng bắt đầu lẩm bẩm, ta ngồi ở đây làm gì? Khó mà mở miệng nói:
.- Bệ hạ, lão thần cho rằng nhân tài trị quốc không thể thiếu, nhưng nhân tài hàng binh đánh trận cũng không thể thiếu như vậy a, đầu tiên là an bang, mới có thể trị quốc, trước đây việc liên quan đến phương diện quân chính là đưa vào trong tiến sĩ khoa, hơn nữa thi đỗ cực ít, mà bây giờ trong tiến sĩ khoa lại Nho Đạo song hành, bởi vậy lão thần kiến nghị có thể nào tăng thêm một khoa mục đề cập đến quân sự, để lựa chọn nhân tài trong quân hay không.
.Ông ta là một nguyên soái thuần túy, chỉ biết lãnh binh đánh trận, trước đó ông ta cũng không có ý định lên tiếng, ông ta rất tự biết mình, trị quốc không phải sở trường của ông ta, nhưng thấy những đại thần này cứ chỉ lo lựa chọn văn thần, đối với quân đội thì lại không nhắc đến một chữ, trong lòng đương nhiên rất không vui. Ông ta không ngu, một khi khoa cử được coi là con đường vào triều làm quan duy nhất, vậy thì nhất định có được địa vị vô cùng cao trong lòng bách tính, lâu dài như vậy, triều đình nhất định sẽ trở nên trọng văn khinh võ.
.Hiện giờ Đại Đường là quốc gia thượng võ, ông ta là một quân nhân, đương nhiên không hy vọng tình huống này xảy ra, nhất định phải nói chuyện cho quân đội, nói vài câu công bằng cho tướng sĩ của mình, người đánh trận thì văn khoa không được, cách làm như vậy, là quá không công bằng đối với tướng sĩ trong quân, nếu thi binh pháp, không những có thể lựa chọn nhân tài, còn có thể thể hiện sự coi trọng của triều đình đối với quân đội.
.Lý Trị vừa nghe, bỗng dưng sợ toát mồ hôi, cảm thấy thật nguy a!
.Phải biết rằng đây không phải là triều Tống, thiên hạ của văn nhân. Hiện tại là thiên hạ của võ tướng, chuyện gì ngươi cũng không thể vứt bỏ võ quan không màng đến, võ quan hiện tại đều là người rất oách, hoàng đế ngươi không nể mặt ta, chúng ta cũng sẽ không nể mặt ngươi, Lý Trị cười gật đầu nói: - Ái khanh đúng là một câu làm người trong mộng bừng tỉnh a, suýt nữa thì trẫm đã xem nhẹ quân phương. Không sai, triều đình quyết không thể bỏ bê quân sự, nhất định phải coi trọng điểm này, khoa này nhất định phải gia nhập khoa cử.
.Ai dám phản đối chuyện này. Bao gồm cả những văn thần như Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa phủ, cho dù kiến nghị này không phải là Lý Tích đề xuất ra, bọn họ cũng không dám nói thêm gì, võ tướng của triều Đường ai nấy cũng đều là mãnh tướng huynh dám vung tay đánh người trên đại điện, cực kỳ có ảnh hưởng, tương đối dũng mãnh, không giống như Nho tướng của triều Tống, thế lực quân đội ở triều Đường không phải là dũng mãnh bình thường.
.Tiến sĩ khoa, tạp văn khoa, minh pháp khoa, quân sự khoa. Shit, sau này sẽ có thêm nhiều đối thủ cạnh tranh rồi. Hàn Nghệ rất buồn bực, với cuộc nói chuyện lúc nãy cũng nhìn ra được, bọn họ hoàn toàn không nhắc đến chế khoa, mà những khoa mục còn lại đều có đại thần ủng hộ, không cần suy nghĩ cũng biết, chế khoa không được người khác coi trọng cỡ nào, đây cũng là lý do một ngàn năm sau, sẽ có chuyện liên quân tám nước xảy ra, chuyện này thực sự chỉ có thể trách mình, tầm mắt quá nông cạn.
.Lý Trị đột nhiên liếc mắt nhìn Hàn Nghệ, thấy hắn vẻ mặt buồn bực, trong lòng hiểu rất rõ, nhưng thật sự y cũng không phải là không coi trọng "hiền giả lục học", hoàn toàn ngược lại, y đã từng suy nghĩ, bởi vì "hiền giả lục học" này là thứ trước nay chưa từng có, nếu như thêm nó vào khoa cử, nếu thất bại, dù sao thì từ trước đến nay chế khoa đều thất bại như vậy, sẽ không có ai chú ý, nhưng lỡ như thành công, vậy thì điều đó hoàn toàn thuộc về công tích của y, đừng nói là không có quan hệ với Lý Thế Dân, với bất cứ thế hệ quân chủ nào trước đó cũng không có quan hệ.
.Y ho nhẹ một tiếng, nói: - Hàn Nghệ đề nghị đưa "hiền giả lục học" vào trong chế khoa, trẫm cũng cảm thấy điều này có lợi đối với quốc gia, bởi vậy trẫm dự tính căn cứ vào "hiền giả lục học", xây dựng Lục Viện, chuyên môn chiêu nạp nhân tài trong phương diện này cho triều đình. Nói xong, y lại nhìn sang Hàn Nghệ, nói: - Hàn Nghệ, nếu đã đề xuất chuyện này rồi, thì trẫm để khanh làm tổng viện trưởng của Lục Viện này.
.Y cũng không hiểu "hiền giả lục học này", trong thiên hạ, cũng chỉ có một mình Hàn Nghệ hiểu, chỉ có thể để hắn làm chức tổng viện trưởng này.
.Hứa Kính Tông bọn họ cũng không phản đối, trong lục học này, không có môn học vấn nào móc nối đến quyền lực, tổng viện trưởng phỏng chừng cũng chỉ là cái danh, không có vai trò gì lớn, sớm muộn cũng sẽ bị vứt bỏ.
.- Đa tạ bệ hạ.
.Trong lòng Hàn Nghệ vui vẻ, lại nói: - Bệ hạ, vi thần muốn tìm một người làm phó viện trưởng.
.- Người nào?
.- Thái sử lệnh.
.- Lý Thuần Phong?
.- Đúng vậy.
.- Ông ta cũng có rất nhiều đóng góp trong phương diện này.
.Lý Trị gật đầu, nhưng lại suy nghĩ lại, Lý Thuần Phong dù gì cũng nổi tiếng bên ngoài, bảo ông ta đi làm hạ thủ cho Hàn Nghệ, người ta có đồng ý không, vì thế nói: - Chuyện này trẫm vẫn phải hỏi Thái sử lệnh xem sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận