Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 381.2: Phiếu mua hàng.

.Ngoài ra còn có rất nhiều thương gia đều lần lượt lắc đầu, đều cho rằng phiếu mua hàng tương sinh tương khắc với tiệm của mình, không dùng được, không dùng được.
.Hàn Nghệ cười nói: - Tiền lão ca chắc chắn là không xem phía sau rồi.
.Phía sau?
.Tiền Đại Phương lật sang xem, hai mắt trừng lên, nói: - Nhất định phải tiêu phí hơn năm mươi văn tiền mới có thể sử dụng.
.Hàn Nghệ nói tiếp:
.- Hiện nay tuy rằng giá gạo thấp, nhưng đang là thời điểm thu hoạch vụ thu, gạo mới rất nhanh sẽ đổ vào thị trường, gạo cũ cũng nên đào thải rồi, giá tiền chắc chắn phải thấp, thúc đẩy tiêu thụ như vậy, có thể giúp cho Tiền lão ca nhanh chóng bán xong gạo cũ rồi.
.Tiền Đại Phương đảo mắt mấy cái, liền không lên tiếng.
.Hàn Nghệ đằng hắng một tiếng, nghiêm túc nói: - Căn cứ theo dự đoán của ta, ba ngày trước khi Tự Do Chi Mỹ khai trương, buôn bán nhất định sẽ cung không đủ cầu, như vậy sẽ có rất nhiều phiếu mua hàng tuôn vào ngõ bắc. Mười văn tiền nhiều không phải nhiều, ít cũng không phải ít, nếu không xài hết, vậy cũng thật đáng tiếc. Đến lúc đó chắc chắn sẽ kích thích các khách nhân vào cửa tiệm của các bị tiến hành tiêu phí, như vậy có thể nâng cao ngạch tiêu thụ của các vị rất lớn, nói cách khác, dùng mỗi một phiếu mua hàng này, chí ít có bốn mươi văn tiền rơi vào trong túi của các vị. Ngoài ra có thể sẽ tăng thêm không ít khách hàng mới, việc này còn quan trọng hơn là lợi ích trước mắt nữa. Khách nhân là gốc rễ của chúng ta, các vị đều là người thông minh, hẳn sẽ không cự tuyệt chuyện tốt này chứ.
.Mọi người nghe được đều liếc mắt nhìn nhau.
.Đậu Nghĩa trước nay cẩn thận đột nhiên nói: - Đây đích thực là chủ ý hay, nhưng, nếu có người làm giả thì sao?
.- Ta sẽ cảm kích hắn. Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Đầu tiên, phiếu mua hàng này chỉ giới hạn trong bảy ngày, ta dám bảo đảm trong bảy ngày không ai có thể phá giải được phiếu mua hàng này. Lùi một vạn bước mà nói, cho dù có tạo ra được thì giá trị cũng không nhỏ, hơn nữa còn phải chuẩn bị mấy chục văn tiền mới có thể dùng hết tấm phiếu mua hàng này. Chuyện làm giả này, lẽ nào các vị lại để ý?
.Đậu Nghĩa sửng sốt, vỗ trán nói: - Đúng đúng đúng, ta già hồ đồ mà.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vẫn là câu nói kia, các vị tốt, ngõ bắc mới có thể tốt, ta cũng không ngu đến mức tát ao bắt cá đâu.
.Loại chuyện tốt này không ai lại cự tuyệt cả.
.Tất cả thương nhân nhất trí gật đầu thông qua.
.Một cao trào tiêu phí mới lại đang được ấp ủ.
.Hàn Nghệ cười nhạt, thầm nói, các ngươi đợi là được rồi, đợi sau này khi phiếu mua hàng này lên thị trường, nhất định sẽ chấn động cả Trường An, thậm chí là cả Đại Đường.
.Sau khi thương lượng xong việc này, mọi người đều tự mình trở về, dù sao thì hôm nay vẫn là ngày nữ nhân, đã có nữ nhân đến rồi, bọn họ không dám ở lại đây quá lâu, lần lượt đi con đường chuyên dụng rời đi.
.Hàn Nghệ vừa rời khỏi Phượng Phi Lâu, vừa hay thấy Lưu Nga đi qua, đang chuẩn bị chào hỏi, lại nghe có người hét lên: - Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca, xin dừng bước.
.Hàn Nghệ qay đầu lại, chỉ thấy Lạp Mỗ Hi Đức chạy đến, thầm nói, lão cáo già này thật sự là tranh thủ thời gian mà, hơn nữa da mặt đủ dày, nếu là ở hậu thế, e rằng cũng sẽ có được thành công, cười ha ha nói: - Nếu ta không đoán sai, Lạp Mỗ tiên sinh nhất định đến vì biểu ngữ kia.
.Lạp Mỗ Hi Đức cười ha ha nói: - Hàn tiểu ca quả nhiên thông minh, vị trí nay ta muốn chắc rồi.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Lạp Mỗ tiên sinh đừng nóng lòng, vị trí này ta cũng sẽ giữ lại giúp ngươi. Ngoài ra, ta còn dự định hợp tác lâu dài với ngươi, sau này để ngươi toàn quyền tài trợ son phấn và hương liệu cho kịch nói, trình diễn Thời trang. Đương nhiên, ngươi vẫn phải trả một khoản tiền thuê, nhưng việc này có thể bàn bạc.
.Lạp Mỗ Hi Đức đảo mắt trái phải: - Ai ôi, thật sự là quá cảm tạ, chúng ta một lời đã định.
.- Một lời đã định.
.Hàn Nghệ gật đầu.
.Con người Lạp Mỗ Hi Đức này, chỉ thích bàn buôn bán, nói xong thì đi, tương đối trực tiếp.
.Hàn Nghệ cũng cười lắc đầu.
.Lưu Nga liếc nhìn bóng lưng vui sướng của Lạp Mỗ Hi Đức, lại kích động nói với Hàn Nghệ:
.- Hàn tiểu ca, ngươi thật là lợi hại, những vị trí đó vốn không chỗ dùng, nhưng treo biểu ngữ lên, lập tức giá cả tăng lên không biết bao nhiêu lần. Tính một năm thôi, chúng ta cũng có thể kiếm trên ngàn quan nha, còn kiếm được nhiều tiền hơn bán máy dệt vải nữa.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu kịch nói của chúng ta không nóng hổi như vậy, những vị trí kia không đáng một văn. Ta đã nói với tỷ từ sớm, lợi ích của văn hóa một văn tiền này của chúng ta là vô cùng vô tận mà, sẽ có càng nhiều thu nhập đủ loại nữa. Có điều ta cho rằng tỷ đã chuẩn bị phát tài từ lâu rồi chứ, bây giờ xem ra, tỷ hoàn toàn không chuẩn bị nha!
.Lưu Nga ngượng ngùng mỉm cười, không nói tiếng nào.
.Nàng chưa bao giờ nghĩ đến Phượng Phi Lâu sẽ có một ngày có thể quý giá đến mức này, ngay cả bức tường cũng có thể kiếm tiền, thật sự là quá khoa trương mà.
.Hàn Nghệ nói: - Chuyện ở đây ta giao lại cho tỷ, ta có chút việc phải làm.
.Lưu Nga đột nhiên nói: - Hàn tiểu ca, mấy ngày gần đây, ngươi luôn chạy ra ngoài, rốt cuộc là ngươi đang làm gì vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Chuyện mua bán thôi, sau này tỷ sẽ biết, hôm nay ta có thể sẽ không về.
.Lưu Nga dường như cũng quen chuyện Hàn Nghệ thần thần bí bí, cũng không hỏi nhiều, dẫn ngươi đi đến Tự Do Chi Mỹ, sắp xếp chuyện hàng hóa.
.Sau khi từ biệt Lưu Nga, Hàn Nghệ liền dẫn theo Tiểu Dã xuất môn, cho đến sáng sớm ngày hôm sau mới trở về.
.Sở dĩ hắn vội vàng như vậy, là bởi vì hôm nay là ngày Tự Do Chi Mỹ khai trương. Tuy hắn không thể lộ diện, nhưng hắn cũng phải xem chừng để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
.Chỉ thấy ngoài trừ Nữ Sĩ Các ra, trước cửa cửa tiệm lớn nhất chen đầy nữ nhân, đông nghìn nghịt, nếu ngươi bên cạnh không biết, còn cho rằng là cửa tiệm nam kích, chỉ thấy trên mái hiên trước cửa tiệm treo bốn chữ lớnTự Do Chi Mỹ.
.Bởi vì hoành phi ở triều Đường cũng có quy định, nhưng trên có chính sách, dưới có đối sách, Hàn Nghệ không dựng hoành phi, mà trực tiếp treo bốn chữ lên, giống như là chợ lớn Đào Bảo vậy, hơn nữa còn là thể chữ nghệ thuật, ngoài ra còn có một đóa hoa mẫu đơn nở rộ, đây là dấu hiệu của Tự Do Chi Mỹ.
.- Sao còn chưa mở cửa? Thật sự là gấp chết ta.
.- Hàn tiểu ca này cái gì cũng tốt, chỉ là quá lề mề, chuyện gì cũng phải kéo tới kéo lui, đường đường một đại nam nhân, làm gì cũng lề mà lề mề, thật không biết nói sao mới được.
.Bây giờ mặt trời đã lên rồi, cửa lớn Tự Do Chi Mỹ vẫn đóng chặt, thật khiến người ta sốt ruột. Trước cửa càng oán thán không ngừng, thoạt nhìn giống như sắp xảy ra bạo động vậy.
.Giờ Thìn ba khắc, cửa tiệm Tự Do Chi Mỹ rốt cuộc đã mở, các nữ nhân đợi trước cửa ào ạt tuôn vào như nước lũ vậy.
.Thật sự chớp mắt chật kín!
.Cửa hàng bên cạnh thấy thế, lại nhìn cửa tiệm trống trải của mình, thật sự là đủ mọi hâm mộ ghen tỵ hận nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận