Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1187: Ít người thì câu cá.

.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ biết không thể diễn trò được nữa, cũng chỉ có thể bỏ qua, càng tranh giành, hoàng đế sẽ chỉ càng giúp Hàn Nghệ.
.Hai người bọn họ cũng không ồn ào nữa, những kẻ phía dưới muốn náo loạn giờ cũng không dám ho he gì, đừng nói đến những kẻ khác. Trung Thư Tỉnh, Môn Hạ Tỉnh là người bị ảnh hưởng nhiều nhất, người ta còn không dám ho he, nếu kẻ nào còn lên tiếng, vậy thì đúng là chỉ số thông minh quá thấp.
.Trương Đại Tượng tuyệt đối không ngờ mọi chuyện sẽ tiến hành nhẹ nhàng như vậy, hoàn toàn không cảm thấy bất kì cản trở nào! Trước đây cho dù Hộ Bộ muốn giảm bớt chi tiêu một chút, đều sẽ bị kẻ khác chặn ở cửa mắng cả tổ tông, đạo lý rất đơn giản, ngươi chỉ là một tên quản gia mà thôi, tiền này cũng không phải của ngươi, ngươi cần gì phải tiết kiệm tiền, mọi người đều là đồng liêu, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, ngươi không biết xấu hổ à.
.Nhưng Hàn Nghệ cũng thật không biết thẹn, nếu không phục thì mọi người cùng nhau chịu thiệt, chọc giận ta, ngay cả bổng lộc ta cũng ghi giấy nợ cho các ngươi.
.Con người thật sự có chút ti tiện, ngươi càng sợ, càng phải thương lượng với bọn họ, bọn họ càng không chịu, còn mắng cả tổ tông mười tám đời nhà ngươi. Vậy nhưng, nếu Hàn Nghệ cứng rắn như vậy, trực tiếp bẩm báo với hoàng đế một câu, sau đó liền lập tức thay đổi chế độ, thương lượng gì đó, không phải thương lượng, giao tình đồng liêu gì đó, không có giao tình, trong mắt ta chỉ có tiền, ta xuất thân là thương nhân, không phục thì ngươi cắn ta đi. Ngược lại mọi người rất sợ Hàn Nghệ, người này thật quá đáng sợ rồi, bởi vậy, các đại thần chẳng những không càu nhàu, ngược lại còn giơ ngón tay cái lên tán thưởng Hàn Nghệ thủ đoạn dứt khoát, trị tài cứng rắn, hiền thần chẳng qua chỉ như vậy a.
.Đường Lâm đại khái đã hiểu đường đi nước bước của Hàn Nghệ, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, lão đại vẫn là người rất mạnh mẽ.
.Sau chuyện này, danh tiếng của Hàn Nghệ vang danh lừng lẫy chưa từng thấy, thật sự không hề khoa trương một chút nào, hơn hẳn hành động lập uy trước đây của hắn. Đây là một nhân vật nói lời giữ lời, nếu ngươi làm hắn bực, hắn sẽ chỉnh chết ngươi.
.Mà hiện giờ các đại thần cũng đều vỡ lẽ ra, tiền trong tay hắn chính là kẻ khốn nhất. Hơn nữa Hàn Nghệ giỏi quản lý tài sản, mọi người đều biết điều này, đến sách cũng xuất bản rồi, trong thiên hạ chỉ hắn xuất bản sách về quản lý tài sản. Hắn thay đổi thất thường, có thể chơi cho các ngươi kêu khổ cũng không kêu được ra tiếng, giống như lần này, nhìn qua, Hộ Bộ muốn theo đuổi hiệu suất, công bằng, nhưng kì thật Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh bị làm cho suýt nữa là nhà chỉ còn bốn bức tường, đãi ngộ đặc biệt gì đó, gần như đều hủy bỏ hết, các ngươi khóc đến bất tỉnh cũng vô dụng, ta chẳng những không phát, ta trực tiếp hủy luôn khoản chi tiêu này, sau này không có nữa, Tể tướng các ngươi tự bỏ tiền ra nâng cao phúc lợi cho phụ tá của các ngươi, rõ ràng chính là trả thù, ngươi còn không biết mình sai ở chỗ nào.
.Cục Dân An!
.- Ha ha! Sảng khoái, thật là sảng khoái, Hàn Nghệ, ta thích nhất loại người có thù tất báo như ngươi!
.Trình Xử Lượng vỗ bàn cười to, lần trước Lý Nghĩa Phủ diễu võ dương oai ở Cục Dân An, bắt bọn họ đều đứng ở góc tường, lần này cuối cùng Hàn Nghệ cũng khiến bọn họ trút được cục tức rồi.
.- Cái gì mà có thù tất báo, ngươi có biết dùng thành ngữ không! Hàn Nghệ nói: - Ta đây là cương trực công chính, thanh chính liêm khiết, ta trả thù ai, ngươi nói cho rõ xem nào.
.Trình Xử Lượng cười ha ha không dứt, nói: - Đúng đúng đúng, cương trực công chính, ta khen ngươi cương trực công chính.
.Lý Tư Văn lúng túng nói:
.- Việc này đúng là kì quái, trước làm như vậy, thế nào cũng phải huyên náo ầm ĩ, cửa chính Hộ Bộ đã bị người ta đạp hỏng rồi, thế mà giờ ngươi làm, những đại thần kia chẳng những không chửi, còn khen ngươi, thật không thể hiểu nổi.
.Hàn Nghệ nói: - Chẳng lẽ là trung thần cương trực công chính như ta đây lại không thể khen sao?
.Lý Tư Văn cười mà không nói, ngươi mà là trung thần gì chứ.
.Vi Đãi Giới cười ha hả nói: - Kỳ thật cũng không khó hiểu, hiện giờ Thượng Thư Tỉnh bỏ trống, Hộ Bộ đều do Hàn Nghệ định đoạt, hơn nữa Hàn Nghệ lại đang ác như vậy, kẻ nào không sợ, đây cũng chỉ là giảm chi tiêu quan thự mà thôi, nếu chẳng may chọc giận Hàn Nghệ, trở thành cắt giảm bổng lộc của bọn họ, chẳng phải sẽ mất nhiều hơn được sao.
.Trình Xử Lượng đột nhiên nói: - Hàn Nghệ, chi tiêu của Cục Dân An chúng ta sẽ không giảm đấy chứ!
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt nói: - Ai ôi! !! Ta quên mất việc này, đều tại Cục Dân An mới mở chưa được bao lâu, trên bản ghi chép không có tư liệu để tham khảo.
.Trình Xử Lượng đầu tiên là "hả" một tiếng, ngay lập tức phản ứng lại, cười ha hả nói: - Quên là tốt, quên là tốt, quên thì thôi coi như kệ đi.
.Mấy người ngồi phòng làm việc tán dóc với nhau hồi lâu, thấy không còn sớm, vì thế đi đến phòng họp. Thôi Hữu Du, Uất Trì Tu Tịch đã đợi hồi lâu.
.- Các tiểu đội trưởng nói về tình hình gần đây đi!
.Trình Xử Lượng ngồi giữa, hết sức quan uy nói.
.Thôi Hữu Du nói: - Mấy ngày nay ban ngày đều vẫn rất yên ổn, chỉ là ban đêm!
.Hàn Nghệ nói: - Ban đêm thì sao?
.Thôi Hữu Du hết sức cẩn thận nói:
.- Theo như tin tức bọn ta nghe ngóng được, gần đây ban đêm đạo tặc đi cướp càng ngày càng nhiều, chỉ bởi vì đi đêm là đã vi phạm luật pháp, vì vậy cho dù bị cướp, bọn họ cũng không dám nói ra.
.Trình Xử Lượng hiếu kỳ nói: - Vậy sao ngươi biết được?
.Thôi Hữu Du cười gượng không nói.
.Uất Trì Tu Tịch cười ha hả nói: - Bọn ta là nghe được một ít phong thanh mà thôi.
.Trình Xử Lượng sửng sốt, đột nhiên hiểu được, mấy tên này ấp a ấp úng, đơn giản chính là sợ nói ra tên thì phải đi bắt người, đi đêm chính là vi phạm luật pháp, nhưng y là kẻ trọng nghĩa khí, rất không thích thái độ này của bọn họ, vì vậy cũng không hỏi nhiều, nói: - Chẳng lẽ những kẻ trộm này không để cảnh sát hoàng gia chúng ta vào mắt.
.Thôi Hữu Du nói: - Cũng không phải chuyện này, chỉ là nhân lực của cảnh sát hoàng gia có hạn, cảnh sát hoàng gia trực ban buổi tối lại càng ít ngươi, số lượng không thể so sánh với tuần tốt trước đây, thành Trường An rộng như vậy nên rất khó để chiếu cố chu toàn.
.Trình Xử Lượng gật gật đầu, đưa mắt nhìn quanh, nói: - Các ngươi thấy thế nào?
.Trưởng Tôn Diên nói: - Những kẻ trộm này thì chuyên môn cướp những người đi đêm, nếu không có người đi đêm, những kẻ trộm này tự nhiên sẽ biến mất, bởi vậy chỉ cần chúng ta tăng cường hình phạt những kẻ đi đêm, thì có thể cắt đưt căn nguyên chuyện này.
.Nguyên Liệt Hổ lại nói: - Nếu có thể ngăn cản được thì sớm đã không có ai dám đi đêm rồi, hơn nữa đi đêm không phải chuyện lớn gì, ai mà chưa từng đi đêm, ta không tán thành làm như vậy.
.Hàn Nghệ nói: - Ta tán thành với Nguyên cảnh trưởng, đi đêm rất khó cấm cản hoàn toàn, nhưng chúng ta nhất định phải ngăn chặn tình trạng này tiếp diễn, nếu không ngăn chặn, những kẻ này sẽ càng lúc càng trở nên trầm trọng hơn, chỉ sợ tương lai sẽ còn vào nhà cướp bóc, hơn nữa sẽ xuất hiện thêm nhiều những kẻ bí quá hóa liều.
.Trình Xử Lượng cau mày nói: - Dứt khoái vẫn là điều người từ quân đội đến.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nếu làm như vậy, Cục Dân An há lại không bị người ta cười chết luôn.
.Trình Xử Lượng nói: - Vậy làm sao?
.Hàn Nghệ nói: - Không biết Tổng cảnh ti đã từng câu cá chưa?
.Trình Xử Lượng ngẩn người nói: - Ai mà chưa từng câu cá, ngươi hỏi cái này làm gì?
.Độc Cô Vô Nguyệt nói: - Ý của ngươi là, thả mồi dụ những kẻ kia mắc câu.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Chúng ta có thể cho cảnh sát hoàng gia đóng giả công tử đi đêm, dụ kẻ cướp xuất đầu lộ diện, sau đó thừa cơ bắt bọn chúng.
.Vi Đãi Giới cau mày nói: - Nhưng như vậy có phải quá nguy hiểm rồi không.
.Hàn Nghệ nhún nhún vai nói: - Cảnh sát hoàng gia không phải là một chức nghiệp an toàn, nhưng cũng không đến mức nguy hiểm bằng binh lính. Nhưng ta tin chỉ cần chúng ta triển khai phòng bị tốt, có thể giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhất, hơn nữa những kẻ trộm đó cũng chỉ là trộm đồ mà thôi, cũng không có đả thương người, nguy hiểm không cao.
.Uất Trì Tu Tịch đĩnh đạc nói: - Phó đốc sát nói phải, chúng ta chưa bao giờ sợ, hơn nữa ở trại huấn luyện vài năm chúng ta đã học kỹ thuật bắt giữ, đều vẫn không dùng nhiều, dứt khoát lấy những tên tiểu tặc này để luyện tay nghề một chút đi.
.Cảnh sát hoàng gia đều tỏ vẻ tán thành, mặc kệ trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, nhưng bọn họ đều biết là không thể sợ hãi được!
.Lý Tư Văn, Vi Đãi Giới cũng cảm thấy nếu chức trách của cảnh sát hoàng gia đã là phải đi tróc nã kẻ trộm, thì nhất định sẽ có nguy hiểm, vì thế cũng đều gật đầu tán thành.
.Hàn Nghệ nói: - Việc này sẽ do ta cùng Nguyên cảnh trưởng, Độc Cô cảnh trưởng cùng nhau bố trí đi.
.Kiểu câu cá chấp pháp này, kỳ thật là một loại mánh khóe bịp người, vậy đương nhiên Hàn Nghệ sẽ việc nhân đức thì không nhường ai.
.Trình Xử Lượng gật gật đầu nói: - Vậy chuyện này giao cho ngươi.
.Vi Đãi Giới nói: - Mặt khác, chúng ta cũng nên từng bước phái người đi huyện thành xung quanh, dù sao tin tức truyền đi đã lâu, nếu lâu lâu không đi, quan huyện địa phương có thể sẽ cảm thấy hoang mang.
.Trình Xử Lượng nói: - Việc này giao cho ngươi sắp xếp.
.Vi Đãi Giới nói: - Nhưng bên trại huấn luyện sắp phải tuyển người rồi.
.Trưởng Tôn Diên nói: - Về việc phái cảnh sát hoàng gia đến huyện thành xung quanh, hay là để ta sắp xếp đi.
.Trình Xử Lượng gật gật đầu, uy danh của Trưởng Tôn gia ở địa khu Quan Trung cũng không còn gì để nói.
.Uất Trì Tu Tịch bát quái nói:
.- Không biết trại huấn luyện khi nào tuyển người, chúng ta có thể đi xem thử không?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta sẽ cho các ngươi đi, dù sao thì các ngươi mới là lão sư tốt nhất, các ngươi có thể truyền thụ kinh nghiệm của các ngươi cho bọn họ, để bọn họ ít giở thói đi đường vòng.
.- Đúng thế!
.- Ví dụ như nói với bọn họ, tuyệt đối đừng bỏ thuốc hoặc thả rắn cho Phó đốc sát.
.Biểu cảm đắc ý trên mặt Uất Trì Tu Tịch liền trở nên cứng ngắc.
.Đám người Trình Xử Lượng bật cười.
.Độc Cô Vô Nguyệt đột nhiên nói: - Kỳ thật bên phía Học viện quân sự Đại Đường cũng xây gần xong, cũng có thể tuyển người rồi.
.Lúc trước chủ ý này là y đề ra, bởi vậy Lý Trị cũng sẽ liền giao nhiệm vụ này cho Độc Cô Vô Nguyệt, đừng nhìn Độc Cô Vô Nguyệt bất thanh bất khí, trong vòng mấy tháng đã xây xong Học viện quân sự Đại Đường rồi, đương nhiên trong này cũng có rất nhiều đại lão trong quân hỗ trợ, bởi vì quân đội nhất định ủng hộ Học viện quân sự Đại Đường.
.Nhưng Độc Cô Vô Nguyệt cũng hiểu, việc này vẫn phải thỉnh giáo Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu đã như vậy, dứt khoát để hai bên cùng tuyển người, tránh cho có những người chần chừ do dự, đánh phía đông không được, chú ý đến phía tây, như vậy cũng có thể khiến bọn họ suy xét cẩn thận rốt cuộc là lựa chọn bên nào.
.Độc Cô Vô Nguyệt gật gật đầu, nói: - Nhưng việc này e là phải cần Đại Đường nhật báo của ngươi hỗ trợ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Không thành vấn đề, tài trợ miễn phí.
.Uất Trì Tu Tịch xoa xoa cằm nói: - Học viện quân sự Đại Đường, ây, phó đốc sát, chúng ta cũng có thể tham gia chứ?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Có thể chứ! Chỉ cần ngươi đồng ý cởi bỏ bộ trang cảnh phục này, ngươi có thể đi.
.Uất Trì Tu Tịch cười ha hả nói: - Vậy thì ta lại không nỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận