Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1407.1: Nhan sắc và tài hoa.

.Kỳ thực Phượng Phi Lâu cũng là nhà của Hàn Nghệ, Lưu Nga, Mộng Nhi các nàng cũng đều là người nhà của Hàn Nghệ, nếu nói Tiêu phủ có thể mang đến cho Hàn Nghệ cảm giác hạnh phúc, vậy thì Phượng Phi Lâu có thể mang đến cho Hàn Nghệ niềm vui đại gia đình, ở cùng với các nàng vô cùng thoải mái, không có e dè gì, nếu là ở Tiêu phủ, bởi vì lễ pháp gia quy của quý tộc, hắn vẫn có cảm giác gò bó, thật sự là Tiêu Nhuệ tin Phật, khá hiền hòa, bên Dương Tư Nột lại là quý tộc vô cùng chính thống, làm việc gì cũng đều có nề nếp.
.Mấy người ngồi trong phòng khách, nói về những chuyện xảy ra ở Phượng Phi Lâu mấy tháng gần đây, chính sự gần như không có, bởi vì chuyện của bản thân Phượng Phi Lâu tương đối ít, kỳ thực chỉ là kịch nói, chuyện mua bán đều do Tang Mộc bọn họ quản lý, Mộng Nhi các nàng chưa bao giờ hỏi đến, vẫn là nói đến Khuynh thành chi luyến, cùng với tin đồn về Khuynh thành chi luyến, chính là mấy công tử ca theo đuổi Quý Vô Song, Thảo Nhi các nàng.
.Cười nói vui vẻ, thật sung sướng.
.Cứ nói mãi, đã đến giữa trưa, Tiểu Mập bọn họ và Cố Khuynh Thành vẫn chưa trở về, cho nên mấy người bọn họ tùy tiện ăn trước một chút, đến buổi tối mới chơi lớn, đêm nay nhất định phải chơi hết mình, đây đã là truyền thống của Phượng Phi Lâu rồi.
.Sau bữa cơm trưa, Hàn Nghệ liền cùng Tang Mộc đến căn phòng nhỏ của mình, hỏi về việc trên phương diện buôn bán, chủ yếu chính là về báo cáo của năm ngoái.
.- Về các xưởng thì đều tiến hành đâu vào đấy, lượng hàng xuất ra vẫn đang không ngừng gia tăng, Tiểu Ngũ ở Lạc Dương lại mới tăng thêm ba nhà xưởng
.Tang Mộc trước tiên đưa một bản báo cáo cho Hàn Nghệ, sau đó là lại luôn miệng báo cáo một vài việc quan trọng, nhưng xu thế này vẫn tăng lên vững vàng, Trường An tuy là đã bão hòa, nhưng một khi ra khỏi Trường An, chính là đối mặt với vùng đất rộng lớn kia của Đường triều, nhất thời sao có thể cung ứng kịp, lượng tiêu thụ chắc chắn sẽ tăng vững vàng.
.Tiếp theo đó, Tang Mộc lại báo cáo với Hàn Nghệ tình hình của Kim Hành, đầu năm nay sau khi Kim Hành báo cáo thống kê, khiến tất cả mọi người phải cả kinh, năm trước khoản vay của Kim Hành gấp mười lần năm kia, nhưng tiền gửi lại gấp năm kia đến ba mươi lần, bởi vì năm kia mọi người vẫn chưa tín nhiệm Kim Hành, khoản tiền gửi này đã trực tiếp phản ánh chỉ số tín nhiệm, năm trước đúng là một năm khởi phát của Kim Hành, hơn nữa chỉ có một số ít nợ xấu, đa số đều là lợi nhuận, bởi vì kinh tế đang phát triển, chỉ cần nghiêm khắc kiểm tra thì thật sự rất khó bị lỗ vốn.
.Tình hình tài chính của Kim Hành đã ổn định lại, những địa chủ kia muốn động vào Kim Hành thêm lần nữa là chuyện không thể, chính bọn họ cũng đều có rất nhiều tiền gửi ở Kim Hành, nếu Kim Hành sụp đổ, bọn họ phải chịu lỗ lớn.
.Nhưng lúc nói đến những điều này, sự sùng bái của Tang Mộc giành cho Hàn Nghệ giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt, là Hàn Nghệ vẫn luôn yêu cầu gia tăng các khoản vay của Kim Hành, thì ra là đã đoán được nhất định sẽ tăng lên.
.- Ấy! Tang Mộc nói xong đột nhiên nhớ tới gì đó, nói: - Ân công, hơn một tháng trước, Nguyên Triết từng tới tìm ta, bọn họ đã thành lập Nguyên Hành ở Dương Châu, còn nói ân công người và bọn họ đã đạt thành hiệp nghị, hai bên có thể trao đổi, y cho rằng hiện giờ rất nhiều thương nhân vào nam, nếu lúc này bắt đầu trao đổi thì đều có trợ giúp rất lớn đối với cả Kim Hành và Nguyên Hành, nhưng bởi vì việc này ân công không có căn dặn ta, nên ta không dám tùy tiện đáp ứng.
.Choáng! Cuối cùng thì ta đã quên mất bao nhiêu việc chứ! Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đúng là có việc này, nhưng hai bên hợp tác qua lại, vẫn còn nhiều vấn đề phải xử lý ổn thỏa, ta sẽ thương lượng với bên đó.
.Tang Mộc gật gật đầu, chuyện tiền bạc này ông ta không làm nổi, nhất định phải do Hàn Nghệ quyết định, lại nói: - Còn nữa, hiện giờ phiếu mua hàng do Kim Hành phát hành cũng đã càng ngày càng lớn, rất nhiều người cũng đã quen dùng phiếu mua hàng của chúng ta, nhưng phiếu mua hàng của chúng ta sử dụng loại giấy chưa phải là bền cho lắm, thường xuyên bị hư hỏng, thành ra ân công xem có thể thay đổi giấy không.
.Hàn Nghệ ồ một tiếng, nói: - Theo ý ngươi là, chúng ta đã nghiên cứu ra loại giấy mới hơn ư?
.Tang Mộc gật đầu nói: - Bên xưởng chế tạo giấy, có một thợ thủ công từng thử dùng một loại cỏ, có thể làm ra một loại giấy càng bền hơn, ta đã xem qua và thấy vô cùng tốt.
.Kỳ thực Hoa Hạ cổ đại thực sự là có rất nhiều thợ thủ công khéo tay, chỉ là không nhận được sự xem trọng của người khác, về phương diện này Hàn Nghệ cho rằng không cần hắn một mực tập kích, cho bọn họ một lối suy nghĩ, bọn họ sẽ có thể làm được. Hàn Nghệ tất nhiên cũng hiểu rất rõ về đồ cổ, có những thời điểm cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng bởi những tác phẩm tinh xảo thời cổ đại, ví như nói về triều phục của hoàng hậu Đường triều, phượng vàng đều là dùng chỉ vàng để thêu thành, có thể thấy chỉ vàng kia nhỏ như thế nào, nếu thợ thủ công của đời sau không dùng máy móc thì không cách nào làm ra được.
.Hàn Nghệ nói: - Đến lúc đó đem tới ta xem thử, ồ, đừng quên đề bạt người nọ, đồng thời tăng lương cho y, hơn nữa phải tăng lên mức khiến người khác ngưỡng mộ, ta hy vọng mỗi một công nhân của chúng ta đều hiểu được một đạo lý, chúng ta đã đặt tiền trước mặt họ, chỉ xem tay của họ lớn cỡ nào, có thể ôm đi bao nhiêu.
.Tang Mộc nói: - Điều này ta biết rồi, ta đã thăng chức người tạo giấy mới đến bộ môn phát triển nghiên cứu rồi, cũng đã tăng lương gấp năm lần cho y.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Còn một điểm, ta phát hiện chúng ta cũng đầu tư không nhiều trên lĩnh vực nguyên liệu, tiền của chúng ta đầu tư vào nhà xưởng và xây dựng nhiều hơn, nhưng nguyên liệu đối với chúng ta mà nói là vô cùng quan trọng, chúng ta bắt buộc phải tăng đầu tư lớn vào thị trường nguyên liệu.
.- Nhưng ân công, Phượng Phi Lâu chúng ta nhiều nhất cũng chính là mua đất xây nhà, những chỗ đất khác chúng ta cũng không mua.
.- Hiện giờ ta cũng đâu có kêu ngươi mua a! Hàn Nghệ nói: - Ta nói phải tăng đầu tư lớn, là bảo dùng tiền đi chỉ dẫn cho dân chúng các loại nguyên liệu chúng ta cần, nhưng ngươi phải nhỡ kỹ, tận lực chọn lựa những nơi cằn cỗi, năm nay đầu tư vào nguyên liệu, ít nhất cũng phải tăng lên ba lần cho ta, nếu không có đủ nguyên liệu, thì đừng bàn đến bất cứ thứ gì.
.- Vâng, ta biết rồi.
.Đúng lúc này, chợt nghe bên ngoài có tiếng người gọi: - Hàn đại ca, Hàn đại ca!
.- Tên mập này cuối cùng cũng trở về rồi!
.Hàn Nghệ nói: - Báo cáo này buổi tối ta sẽ xem. Nói xong hắn liền vội vàng đi ra ngoài.
.Vừa ra đến bên ngoài, chỉ thấy Hùng Đệ mồ hôi đầy đầu đứng trong sân hết nhìn đông lại ngó tây, phía sau còn có Tiểu Dã và Hoa Tử.
.- Hàn đại ca!
.Hùng Đệ nhìn thấy Hàn Nghệ, kích động vạn phần, lập tức chạy về phía Hàn Nghệ, chuẩn bị cho Hàn Nghệ một cái ôm gấu.
.Nhưng lại bị Hàn Nghệ một phen ghìm chặt, nói: - Tên mập nhà ngươi được lắm, được đấy, lại dám giấu ta phát tài!
.- Ây da! Ây da! Hàn đại ca, đệ đâu có giấu giếm huynh, lúc ấy huynh không có ở đây! Hùng Đệ bị Hàn Nghệ ghìm chặt, mặt mập đỏ bừng bừng, nhưng vẫn còn cười nói oang oang.
.Tiểu Dã ở bên cạnh vui tươi hớn hở cười không ngừng.
.Hàn Nghệ nới lỏng ra, hừ nói: - Còn không mau khai thực ra!
.Hùng Đệ sờ cổ, cười đến nỗi cả một thân thịt béo chỉ rung bần bật.
.Hàn Nghệ nói: - Thật không biết Mộng Đình để mắt đệ ở điểm nào.
.Hùng Đệ lúc này đỏ mặt lên, ngượng ngùng nói: - Hàn đại ca huynh nói gì thế.
.- Còn giả vờ với ta!
.Hàn Nghệ hừ một tiếng, lại khoác vai cậu ta, nói: - Đi đi đi, ra đằng sau nói.
.- Ài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận