Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 888: Tường đổ mọi người đẩy thêm

.Vào đêm đó, Lý Trị đã hạ lệnh thả Hàn Nghệ.
.Nhưng thật ra là Hàn Nghệ tự mình lựa chọn ban đêm ra tù, nếu như là ban ngày có lẽ có rất nhiều người tới đón tiếp hắn, hắn không muốn để chính mình giống như đại ca xã hội đen đâu, ở bề ngoài, hắn vẫn luôn rất khiêm tốn đấy, hắn muốn có được chính là nhiều người ủng hộ tư tưởng và chủ trương của hắn, như vậy là được rồi. Hắn không cần phô trương bất luận cái gì, bởi hắn biết điều này sẽ khiến cho hắn chết thật sự nhanh.
.Bởi vậy không có bao nhiêu người biết tin tức hắn ra tù.
.Đương nhiên, hắn vẫn còn bớt thời giờ tắm rửa một cái, sửa sang lại mình một chút, hắn cũng không muốn dơ thối như vậy hừng hực trở lại Phượng Phi Lâu, dù sao nên giả bộ đáng thương thì hắn cũng đã giả bộ rồi.
.Vào lúc canh ba.
.Một chiếc xe ngựa đi tới hậu viện Phượng Phi Lâu.
.Hàn Nghệ xuống xe ngựa, liền để cho những cấm quân kia trở về, sau đó bước vào hậu viện. Nhưng vừa đi vào hậu viện, hắn đột nhiên ý thức được chính mình phạm vào một sai lầm vô cùng trọng yếu, đó là trước đó không thông báo cho Tang Mộc, đứng trước một cánh cửa sắt đang đóng chặt, có chút buồn bực, cũng có chút hơi sợ, nghĩ thầm rằng nếu chẳng may bọn họ đều ngủ rồi vậy thì phải làm như thế nào cho phải! Dùng sức gõ cửa, hô:
.- Này! Có người ở nhà không? Chủ nhân các người đã trở về.
.Nhưng khiến Hàn Nghệ không tưởng được rằng chẳng bao lâu cửa rất nhanh liền mở ra, chỉ thấy một nữ nhân dáng vóc nổi bật đang đứng ở trước cửa, kích động không thôi nói:
.- Hàn —— Hàn Nghệ.
.- Là ta.
.Hàn Nghệ khẽ mỉm cười nói.
.- Ngươi cuối cùng cũng đã trở lại, ngươi thật sự làm ta lo lắng chết đi được.
.Nữ nhân kia đột nhiên ôm Hàn Nghệ nức nở nghẹn ngào.
.Hàn Nghệ sợ tới mức lập tức hai tay giơ cao, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, khóc không ra nước mắt nói:
.- Mỹ nữ, nhiều ngày không gặp, công phu chiếm tiện nghi của cô lại thăng cấp rồi, trước kia còn giới hạn trong lời nói, hiện giờ đã trực tiếp thăng lên đến làm nhục thân thể rồi, cô tiến bộ nhanh như vậy có suy nghĩ cân nhắc đến cảm giác của ta hay không.
.- Ta chỉ là lo lắng cho ngươi.
.- Được được được! Ta hoàn toàn cảm nhận được lo lắng của cô, nhưng cô bây giờ có thể buông ta ra, làm như vậy dễ khiến cho người ta hiểu lầm. Dù sao ta cũng là một người đàn ông đã có vợ.
.- Thật sự là không biết tốt xấu!
.Cố Khuynh Thành buông Hàn Nghệ ra, có thể thấy ánh mắt hiện lên lệ quang, quan sát Hàn Nghệ thâm tình chân thành nói:
.- Hàn Nghệ, ngươi gầy rồi.
.Hàn Nghệ cảm động nói:
.- Khuynh Thành, cô mập lên.
.Cố Khuynh Thành lúc này xì một tiếng khinh miệt, mắt phượng giận trợn:
.- Ta lo lắng cho ngươi như vậy ngươi về đến liền chế giễu, ức hiếp ta.
.Hàn Nghệ vội nói:
.- Cô đã hiểu lầm, chỉ có điều mới vừa rồi thời điểm cô ôm ta, ta mới phát hiện thì ra cô đối với ta tốt như vậy, thật sự là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, ngực cũng không thể nhìn ra a, cho nên mới cảm thấy cô mập lên, đây là lời khen phát ra từ nội tâm.
.Cố Khuynh Thành ngẩn người, đột nhiên tỉnh ngộ lại, dậm chân nói:
.- Hạ lưu!
.Nói xong hất đầu đi vào bên trong viện.
.Người phụ nữ này thật là khiến người khó có thể đoán a! Hàn Nghệ cười lắc đầu, đi vào trong viện, chỉ thấy trên bàn đá bày đặt một bầu rượu, nghĩ thầm rằng, hoá ra nữ nhân này lại ở trong này uống rượu, thảo nào cửa liền mở ra nhanh như vậy. Chợt nghe được một hồi tiếng gõ cửa.
.- Qua nửa đêm rồi, là ai ở gõ cửa.
.- Xảy ra chuyện gì ở đây?
.Chỉ thấy Hùng Đệ, Tiểu Dã, Mộng Đình bọn họ dụi mắt từ trong nhà đi ra.
.Cố Khuynh Thành ngồi ở trên bàn đá, thản nhiên nói:
.- Là đông chủ của các ngươi đã trở về.
.- Hàn đại ca?
.- Tiểu Mập! Tiểu Dã, Mộng Đình ta đã trở về.
.Hàn Nghệ hai tay dang ra, hưng phấn nói.
.- Hàn đại ca, vậy là huynh đã trở lại! Trở về là tốt rồi, bây giờ không còn sớm, huynh nghỉ ngơi sớm một chút đi, ta về phòng ngủ trước, a.
.- Tiểu Nghệ ca, huynh sao lại trở về lúc muộn như vậy làm ầm ĩ đến người khác ngủ, vẻ đẹp của nữ nhân đều là từ ngủ mà ra đó, thật là đáng ghét mà.
.Mấy tiểu tử kia đùa hắn vài câu, rồi từng người trở về phòng ngủ.
.Việc này giống như dội một gáo nước lạnh xuống đầu của Hàn Nghệ, lại nghe được từng hồi tiếng đóng cửa. Trong đêm gió Hàn Nghệ ngây ra như phỗng, thế này là —— như thế nào? Bạn hữu vừa mới ở tù ra, làm sao bọn họ lại phản ứng như vậy?
.Thật không biết có phải đều do Hàn Nghệ nhắn nhủ quá nghiêm túc rồi không, vì vậy không ai cảm thấy hắn là đi ngồi tù, chỉ coi như hắn vừa đi làm về thôi.
.Chợt nghe được bên cạnh một trận tiếng cười vang lên như chuông bạc.
.Hàn Nghệ quay đầu, nhìn Cố Khuynh Thành cười ngật ngưỡng, khóe miệng co quắp, nói:
.- Bây giờ ngươi đã biết rằng ngươi giả dối cỡ nào rồi nha.
.Tiếng cười vang nhưng dừng nhanh.
.Cố Khuynh Thành đột nhiên đứng dậy, hừ nói:
.- Xứng đáng.
.Nói xong liền lập tức ngúng nguẩy trở về phòng.
.- Xem ra bọn họ cuối cùng cũng hiểu ta, ta thích khiêm tốn.
.Hàn Nghệ ngậm ngùi trở về phòng, nhân tiện lấy bầu rượu trên bàn kia, hắn cảm thấy bản thân muốn mượn rượu tiêu sầu một chút.
.Bên trong Phượng Phi Lâu việc Hàn Nghệ ra tù như thế bình thản, nhưng đối với bên ngoài mà nói, Hàn Nghệ ra tù có thể không giống bình thường.
.Bởi vì Hàn Nghệ ngồi tù đó là lối mòn mà sĩ tộc vẫn làm, căn cứ theo lối mòn này thì Hàn Nghệ nhất định phải bị trừng phạt, giết gà dọa khỉ, để ép làn gió tà này xuống, hiện giờ Hàn Nghệ toàn thân trở ra, tương đương chính là phá cái lối mòn này.
.Ở trong triều đình còn chưa chính thức công bố tin tức này, nhưng đại thần trong triều cũng đã nghe được phong thanh rồi.
.Lần này hướng gió đại chuyển, rất nhiều quan viên hàn môn vừa thấy, con mẹ nó, Hàn Nghệ chiếm ưu thế rồi, cơ hội này hiếm có nha! Vì thế bắt đầu tận hết sức lực thượng tấu ủng hộ chủ trương và tư tưởng cỉa Hàn Nghệ. Mà đồng thời giai cấp quý tộc phân hoá ngày càng thêm nghiêm trọng, đầu tiên thế phiệt Quan Lũng rõ ràng tỏ vẻ ủng hộ Hàn Nghệ, không hề che che lấp lấp. Tuy rằng bọn họ cũng là quý tộc nhưng Lưu Yến Khách kia vì cầu tự bảo vệ mình liền vô căn cứ nói cho thành viên của tập đoàn Quan Lũng, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ lợi dụng tính toán việc này của Hàn Nghệ kéo chúng ta xuống nước, muốn tính sổ với chúng ta. Địch nhân của chúng không phải Hàn Nghệ, mà là bọn Hứa Kính Tông, chúng ta nhất định phải ủng hộ Hàn Nghệ, hơn nữa đồng thời với việc ủng hộ Hàn Nghệ, còn có thể công kích đối thủ một mất một còn là sĩ tộc Sơn Đông một chút.
.Lưỡng hại tương quyền, chọn cái nhẹ hơn.
.Dù sao lời nói của Hàn Nghệ chính là nhằm vào bốn đại gia tộc Thôi, Lư, Trịnh, Vương. Hàn Nghệ thắng, đương nhiên sẽ thương tổn đến lợi ích của tập đoàn Quan Lũng, nhưng đây là cả một quá trình không phải ngày một ngày hai hàn môn liền có thể thay thế được quý tộc, việc này vẫn là có thể thay đổi, nhưng nếu chẳng may đám người Hứa Kính Tông dụng tâm gây rối, dụ dỗ hết cả bọn họ, như vây chính là tội lớn mưu phản nha. Hiện giờ lão đại Trưởng Tôn Vô Kỵ lại vừa mới thoái vị, nội tâm vốn là vô cùng bất an rồi, gây chuyện không tốt thì mạng cũng không còn, bọn họ chỉ có ủng hộ Hàn Nghệ.
.Càng đòi mạng hơn chính là Lý Nghĩa Phủ đám quan viên hàn môn vừa mới được cất nhắc lên, cũng bắt đầu ra tiếng ủng hộ Hàn Nghệ.
.Chủ trương và tư tưởng Hàn Nghệ được truyền bá với một tốc độ chóng mặt, khiến cho mỗi đại thần đều chạy đi nghiên cứu tư tưởng và chủ trương của hắn, bởi vì ủng hộ Hàn Nghệ sẽ có được một điểm, điểm này chính là chủ trương và tư tưởng của Hàn Nghệ tôn sùng nhân sĩ làm ra cống hiến cho quốc gai và dân chúng, mà không phải là dòng họ.
.Đây chính là gốc rễ của sĩ tộc cũ nha, sĩ tộc cũ hoàn toàn luống cuống, giờ là loại tình huống tường đổ mọi người đẩy thêm.
.Mà đúng lúc này, triều đình công bố tin tức phóng thích Hàn Nghệ, và chứng tỏ Hàn Nghệ vô tội, những lời buộc tội kia đều là phỉ báng.
.Hàn môn lập tức vô cùng vui vẻ.
.Hàn Nghệ ra tù biểu thị bọn họ hoàn toàn đại thắng, cũng tạo thành một vòng tuần hoàn tốt, bọn họ cũng biết rằng hóa ra chúng ta cũng có thể chiến thắng sĩ tộc, bọn họ trở nên càng thêm ủng hộ Hàn Nghệ cùng với chủ trương và tư tưởng của hắn.
.Mặt khác đối với sĩ tộc cũ lại là một vòng tuần hoàn xấu, ngoài xã hội tiếng phê bình bọn họ càng ngày càng nhiều.
.Tin tức này lan ra không lâu, hàn môn đã lũ lượt tìm đến Hàn Nghệ, nhưng Hàn Nghệ mượn cớ sức khỏe không tốt một mực không ra tiếp, hắn muốn là uy tín chứ không phải là vây cánh.
.Nhưng một ngày sau, Đại Đường nhật báo mới rốt cuối cùng cũng đã xuất hiện.
.Chỉ có một bài văn, cực dài, bao gồm tiêu đề, thế gian có người phỉ báng ta, nhục mạ ta, cười ta, khinh ta, ti tiện ta, làm thế nào đây?
.Chỉ cần nhẫn nhịn hắn, nhường hắn, trốn tránh hắn, kiên trì chịu đựng hắn, tôn kính hắn, không cần để ý hắn, tiếp qua một vài năm hãy nhìn lại hắn.
.Chỉ ngay cái tiêu đề thôi đã cổ vũ sĩ tử hàn môn rất lớn.
.Mà thiên văn chương này cũng được viết vô cùng khéo léo, nội dung chính là viết về việc Hàn Nghệ bị giam giữ, mặt ngoài xem như mượn chuyện này cổ vũ hàn môn phải kiên cường, không nên bị khó khăn quật ngã, vô cùng cao lớn. Nhưng lại âm thầm để lộ ra mặt hắc ám của sĩ tộc, làm sao để áp bách sĩ tộc, từng bộ từng bộ một.
.Hàn Nghệ rõ ràng là vẫn không chịu bỏ qua, hung hăng muốn tiêu diệt dĩ tộc Sơn Đông.
.Tình thế ồn ào như vậy, chỉ ở Trường An Thôi, Lư, Trịnh, Vương đều sắp đi đến trình độ xú danh, chuyện này mà truyền tới các địa phương, thì bốn bốn đại gia tộc tồn tại mấy trăm năm này liền thật sự sẽ Game Over luôn, bởi vì Trường An là trung tâm truyền đi tin tức, cũng đại biểu cho tính chính xác của tin tức.
.Đám người Thôi Tư, Trịnh Bá Ngung, Lư Thu Tử đã sụp đổ, vào cùng một ngày tất cả đã ngã bệnh, bọn họ thật sự không biết nên làm sao, ở dân gian dân chúng đều đứng về phía Hàn Nghệ, kiên quyết ủng hộ Hàn Nghệ, ở trong triều ủng hộ Hàn Nghệ cũng tăng lên nhanh chóng, hơn nữa mọi người đều có mục đích riêng phải đạt được, đều nhìn chằm chằm vào ích lợi của mình, không ai quan tâm tới sống chết của bọn họ, hận không thể giẫm đạp lên thêm, có một cảm giác đã mất đại thế.
.Nhưng cùng lúc đó, Lan Lăng Tiêu thị cũng ở trong vòng đấu tranh này, thì uy tín lại tăng mạnh, tự mình thức tỉnh, tự phê bình, phong thái quân tử, nhưng qua điều này dân chúng cảm thấy đây mới là sĩ tộc, có gan thừa nhận sai lầm của mình, cho nên có rất nhiều quý tộc đều lựa chọn con đường của Lan Lăng Tiêu thị, bắt đầu vì chính mình biện bạch, phủi sạch quan hệ với sĩ tộc Sơn Đông
.Hàn Nghệ ở tại Phượng Phi Lâu một ngày, sau đó liền đi tới Tiêu phủ, nơi này nhất định phải đến, Cùng Tiêu Vô Y triền miên một đêm, sáng sớm ngày thứ hai lại cùng Tiêu Nhuệ ăn điểm tâm sáng.
.Sau khi ăn xong bữa sáng, Tiêu Nhuệ chủ động bảo Hàn Nghệ cùng ông ta đi tản bộ ở hoa viên.
.Tiêu Vô Y biết vậy nên thức thời rời đi.
.Cha vợ con rể hai người cùng đi dạo trong hoa viên, Tiêu Nhuệ vừa đi vừa nói:
.- Hàn Nghệ, con cần tìm chỗ khoan dung mà độ lượng nha, chuyện này cũng chưa đến mức ngươi chết ta sống, Thôi, Lư, Trịnh, Vương kia đều là gia tộc mấy trăm năm, lập tức bị lật đổ là một điều đáng tiếc đấy.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Tiểu tế cũng cho rằng như vậy.
.Tiêu Nhuệ giật mình nói:
.- Vậy con—— con đang tính toán cho bọn họ một con đường sống?
.Hàn Nghệ nói:
.- Nhạc phụ, cha cũng quá coi trọng tiểu tế rồi, đây cũng không phải là do con nói là được, chẳng lẽ một câu của con những người đó sẽ lập tức dừng lại sao? Việc này ai đeo chuông vào thì người đó phải cởi, cho nên việc này còn phải xem chính bọn họ.
.Tiêu Nhuệ cười khổ nói:
.- Nếu bọn họ có thủ đoạn, thì đã sớm sử dụng rồi, hiện giờ ta xem ra, bọn họ đã là tới nước sơn cùng thủy tận rồi.
.Hàn Nghệ ha hả nói:
.- Nói không chừng cuối cùng lại có một lối thoát thì sao?
.Tiêu Nhuệ có vẻ kinh ngạc liếc nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ nhún nhún vai nói:
.- Việc này không ai giúp được bọn họ, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ mà thôi.
.Chùa Đại Hưng Thiện
.Thôi Bình Trọng ngồi một mình ở trong phòng, nhẹ nhàng gảy nhẹ dây đàn, một khúc nhạc chậm rãi du dương vang lên, tiếng đàn của ông ta luôn nhẹ nhàng như vậy, có thể khiến cho người ta không tự chủ được mà an tĩnh lại. Nguyên Ưng thì vô cùng thích nghe ông ta đánh đàn, bởi vì Nguyên Ưng trời sinh tính tình tăng động, căn bản là không ở yên được, ông ta cần phải dựa vào phương thức này để bình ổn lại cảm xúc xao động trong lòng mình.
.Phịch một tiếng vang!
.Cửa gỗ kia vốn cũng không được chắc chắn lắm, đột nhiên bị một người từ bên ngoài đá văng ra.
.- Ngươi là một hậu sinh hư, Thôi gia chúng ta đang gặp biến cố, ngươi còn tính muốn trốn ở đây bao lâu nữa.
.Thôi Nghĩa Huyền vẻ mặt đầy giận dữ nhìn vào Thôi Bình Trọng ở trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận