Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1042.1: Hết thảy được xác định

.Vào lúc giữa trưa.
.Hai chợ đều đầy ấp người, thương nhân ngõ Bắc cũng chạy đến hai chợ, bởi vì ngõ Bắc không có thị sở, vì vậy triều đình công bố tin tức thì vẫn nghĩ đến hai chợ là chính.
.Đứng ở bên ngoài đều là dân chúng bình thường, thuần túy là vì xem náo nhiệt mà tới, nhưng những người ở bên trong thì đều rất nổi tiếng, mỗi người đều là áo gấm hoa phục, đó đều là một vài phú hào siêu cấp lớn.
.Đúng giờ đúng khắc, thị sở đem bố cáo vừa mới lấy được ra dán.
.Chúng phú hào ngạc nhiên một trận, nhìn bố cáo mà trợn mắt há hốc mồm.
.Trong đó quý tộc Quan Trung và sĩ tộc Sơn Đông tạo thành hai tập đoàn lớn, không hề ngoài dự đoán thống trị hai tập đoàn vận chuyển, đây là chuyện hợp tình lý, không ai cảm thấy bất ngờ chút nào.
.Về phần công trình Tây Bắc hơn phân nửa đều là thương nhân trúng thầu, chỉ có một số ít là thương hiệu trong quý tộc, trong đó thương nhân ngõ Bắc cũng có năm sáu người trúng thầu, Triệu Tứ Giáp, Bành Vạn Kim đều ở trong đó, nhưng bọn họ cũng hợp thành một tập đoàn nhỏ.
.Nhưng những điều này đều không tính là cái gì.
.Mấu chốt là ở hai bến thuyền, thương nhân Trường An với sự dẫn đầu của Đậu Hành cùng với Trâu Phượng Sí dẫn đầu thương nhân Lạc Dương là hai tập đoàn vô danh nhất yên lặng lấy được.
.Điều này làm cho mọi người đều mở rộng tầm mắt.
.Phải biết rằng cạnh tranh bến thuyền là kịch liệt nhất, rất nhiều quý tộc đều tham dự vào trong đó, bởi vì nếu hai đại tập đoàn Quan Trung, Sơn Đông lấy được tập đoàn vận chuyển, như vậy bến thuyền một phần trăm vạn là kiếm được tiền, bởi vậy đã hấp dẫn rất nhiều quý tộc tham dự vào, bao gồm thành viên hoàng thất đều muốn ăn miếng bánh ngọt này, thực lực của những người này cũng có thể thấy được một hai a!
.Mà Đậu Hành và Trâu Phượng Sí hai tập đoàn kia đều là lấy mạng để gộp thành, đều là một vài phú thương, nhưng chính như hiện giờ mà nói, phú thương dù có tiền, cũng không có khả năng có tiền nhiều hơn so với quý tộc cầm quyền, từ bất kỳ một mặt nào mà so với, thì bọn họ cũng không sánh bằng.
.- Quả thế!
.Sau khi tự mình chạy tới xem hết kết quả, Nguyên Triết liền lập tức rời khỏi.
.Tập đoàn Sơn Đông bên kia đã sớm một bước được biết tin tức, bởi vì Trịnh Thiện Hành ở ngay tại Hộ bộ, đêm trước khi Hàn Nghệ công bố, thì y đã được biết kết quả rồi.
.- Chúng ta trúng rồi!
.- Chúng ta trúng rồi!
.Chợ Tây bộc phát ra một trận tiếng kinh hô, người của hai đại tập đoàn Đậu Hành, Trâu Phượng Sí kích động nhảy lên, quơ hai tay, bọn họ đều là ôm tâm lý may mắn, bởi vì bọn họ biết thực lực mình không đủ, trúng thầu đối với bọn họ mà nói, thì chính là cái loại cảm giác trúng giải đặc biệt năm triệu vậy, thật sự là quá mỹ diệu. Hơn nữa thương nhân trúng thầu công trình Tây Bắc cũng đều vui đến phát khóc.
.Nhưng càng nhiều quý tộc còn lại thì phẫn nộ, bọn họ đều cảm thấy như này quá không công bằng, bèn mắng cho nha dịch dán bố cáo đến máu chó xối đầu, những quý tộc này đều tập trung ở chợ Đông, bọn họ trực tiếp vọt tới thị sở, bắt lấy quan viên thị sở, tuyên bố muốn hỏi một cho rõ ràng, thực lực chúng ta hùng hậu như vậy, các ngươi lại không chọn chúng ta, ngược lại chọn hai tập đoàn thực lực yếu nhất, bên trong rõ ràng là có mờ ám.
.Quả thật có mờ ám!
.Quan viên thị sở trực tiếp đưa cho bọn họ xem chiếu lệnh của Lý Trị, về kết quả trúng thầu bến thuyền và tập đoàn vận chuyển, là Lý Trị tự mình phê, Hộ bộ chúng ta đã lựa chọn các ngươi, là Hoàng đế không chọn các ngươi, ngươi trách chúng ta cũng vô dụng.
.Lập tức cái này khiến những quý tộc kia ngây ngẩn, tại sao Lý Trị lại làm như vậy, trong lòng bắt đầu đánh trống, chắc không phải là bản kế hoạch của mình có chỗ nào chọc giận Lý Trị đó chứ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, phía trên đều là khen mình, ngay cả nửa điểm liên quan đến Hoàng đế cũng không có, chẳng lẽ bên trong dính đến nguyên nhân chính trị? Hoàng đế tham dự, làm cho ý nghĩ của bọn họ cũng có nhiều hơn. Nhưng bất kể như thế nào, bọn họ biết rằng tìm Hộ bộ thì cũng sẽ vô dụng thôi, Hộ bộ cũng là vô tội.
.Nguyên gia Bảo!
.- Đại gia gia, kết quả bến thuyền này quả thật là ngoài dự đoán mọi người.
.Nguyên Triết chạy về Nguyên gia Bảo, đem kết quả nói với đám người Nguyên Hi, nói: - Hơn nữa ta cho rằng đây hết thảy đều là chủ ý của cô phụ.
.Nguyên Hạc khó hiểu nói: - Nhưng vì sao Hàn Nghệ lại làm như vậy?
.Nguyên Hi nói: - Hàn Nghệ thân là Hộ bộ Thị lang, hắn đầu tiên nghĩ đến đương nhiên là tài chính quốc gia, nếu bệ hạ đều gật đầu, như vậy chắc chắn có đạo lý của nó, ở điểm này, thì chúng ta không thể thay đổi, cũng may sĩ tộc Sơn Đông bên kia khẳng định cũng giống như chúng ta, bây giờ chúng ta phải lựa chọn một phương để làm minh hữu của chúng ta. Các ngươi cho rằng chúng ta nên lựa chọn phương nào?
.Nguyên Triết nói: - Thương nhân bên Trâu Phượng Sí hơn phân nửa đều là tới từ Lạc Dương đấy, ở địa khu Lạc Dương, thế lực của sĩ tộc Sơn Đông hơn chúng ta, mà thương nhân Đậu Hành dẫn đầu, hơn phân nửa đều là thương nhân Quan Trung, như vậy dường như cũng không khó lựa chọn.
.Những người còn lại cũng đều gật đầu.
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên nói:
.- Theo ý ta, nếu hiện tại chúng ta liền lựa chọn đồng minh, sẽ chỉ làm chúng ta bị người ta khống chế.
.Nguyên Hi cau mày nói: - Lời này là thế nào?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Vì sao những người đó đều đi cạnh tranh bến thuyền, đơn giản chính là muốn kiếm tiền của chúng ta, bọn họ cho rằng quyền chủ động ở trong tay bến thuyền, chúng ta vận chuyển thì phải cầu cạnh bọn họ, bởi vậy nếu chúng ta lựa chọn đồng minh, như vậy sĩ tộc Sơn Đông thế tất cũng sẽ làm như thế, hai bên tương hỗ mà khóa lại, còn chúng ta cùng sĩ tộc Sơn Đông lại chắc chắn hình thành cạnh tranh, nhưng Đậu Hành và Trâu Phượng Sí cũng không hình thành trực tiếp cạnh tranh, cứ như vậy, cái chúng ta mong muốn đều là bến thuyền, mà bọn họ thì có thể treo giá rồi.
.Nàng thật ra là một nữ nhân có ham muốn khống chế vô cùng mạnh, nàng tuyệt sẽ không dễ dàng để bị mất quyền chủ động, nàng buôn bán nhất định phải tranh giành chủ động, tiền thì ta có thể kiếm ít một ít, đây là điểm khác nhau chủ yếu của nàng với Nguyên Triết, Nguyên Triết càng để ý hơn là ích lợi, bất kể là ngắn hạn, hay là lâu dài. Duy chỉ có hai người khiến Nguyên Mẫu Đơn không có cách nào để khống chế, người thứ nhất chính là Tiêu Vô Y, Tiêu Vô Y chính là chuyên môn đối nghịch với nàng, người kia chính là Hàn Nghệ, Hàn Nghệ chơi đểu nàng vài lần, khiến nàng lần nữa đánh mất quyền chủ động, kỳ thật nàng cùng Hàn Nghệ hợp tác, đó là có lời, bọn họ tranh được chính là quyền chủ động, nhưng Nguyên Mẫu Đơn thì chưa từng tranh giành được.
.Nguyên Nhạc nói: - Nhưng đây là sự thật, chúng ta không có thuyền, thì vận chuyển như thế nào?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nói thì nói thế, nhưng bọn họ có một khuyết điểm trí mạng, chính là thực lực của bọn họ quá yếu, bọn họ nhất định phải khẩn trương có được đơn đặt hàng, như vậy bến thuyền của bọn họ mới có thể vận hành, chỉ bọn họ thì không keo dài được, mà chúng ta có thể kéo dài, kiếm tiền ít đi một hai năm, đối với chúng ta mà nói, cũng không quan trọng, đây chính là ưu thế của chúng ta, chúng ta cũng có thể mượn việc này để lấy được quyền chủ động.
.Nguyên Hi nói: - Nhưng chúng ta cứ kéo dài, sĩ tộc Sơn Đông thấy không cần thiết làm như vậy, thì bọn họ có thể nhân cơ hội hợp tác với hai nhà kia, vậy sẽ vô cùng bất lợi đối với chúng ta.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Ta cho rằng bọn họ sẽ không, sĩ tộc Sơn Đông tài lực không bằng chúng ta, nếu sĩ tộc Sơn Đông làm như vậy, thì chúng ta có thể dùng tiền để thi đấu với bọn họ, Đậu Hành, Trâu Phượng Sí đều là thương nhân bình thường, bọn họ đều là hám lợi, đều không có bất kỳ giao tình gì với hai phe chúng ta, mà đấu tài lực thì sĩ tộc Sơn Đông không đấu nổi với chúng ta, đến lúc đó sẽ chỉ để cho bến thuyền kiếm tiền.
.Nguyên Hi gật gật đầu, nói: - Vậy không biết ý của ngươi là?
Bạn cần đăng nhập để bình luận