Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 986.2: Một tiếng kêu dọa người

.Tờ Đại Đường nhật báo số này đúng là khủng khiếp, bởi vì đây là tờ Đại Đường nhật báo đầu tiên sau khi Hàn Nghệ làm Tể tướng, cho dù bán một quan tiền nhất định cũng bán hết ngay lập tức, nhất định phải tâng bốc.
.Nhưng điều khiến người ta trợn tròn mắt chính là, cả tờ báo không hề nhắc đến chuyện Hàn Nghệ thăng quan, chỉ nói đến một chuyện, tuyển dụng!
.Phượng Phi Lâu sắp sửa hướng ra xã hội, tuyển dụng năm ngàn người! Năm ngàn người viết chữ khổ lớn, hết sức bắt mắt!
.Hù chết một đám người a!
.Từ xưa đến nay, ngoài trừ triều đình trưng binh thì không có ai nói tuyển dụng một lúc năm ngàn người, dù gì đây cũng là một xã hội kinh tế tiểu nông, đây là khái niệm gì, đó là cho dù hoàng đế thưởng công tước thực ấp cũng chỉ hai, ba ngàn hộ, Hàn Nghệ thì ác rồi, tuyển một hơi năm ngàn người.
.Hơn nữa còn không hề dấu hiệu báo trước!
.Nhưng sau khi xem xong nội dung bên dưới, có vài người đã hiểu ra.
.Điều kiện, dưới bốn mươi tuổi, cơ thể khỏe mạnh, điểm quan trọng nhất, chỉ tuyển nhận tá điền hoặc là hòa thượng.
.Đãi ngộ, bảy ngày nghỉ một ngày, mỗi ngày cơ bản làm việc bốn canh giờ, tạm thời chỉ bao cơm, lương thấp nhất hai trăm văn, làm nhiều được nhiều, còn có thưởng cuối năm, thưởng cuối năm bao nhiêu thì trực tiếp tính theo tăng ca. Khế ước dài nhất ký mười năm, ngắn nhất ba năm, và còn làm trên một năm, mỗi tháng tăng thêm năm mươi văn tiền.
.Nếu như so sánh với đãi ngộ dành cho nông phu dưới quân điền chế, mức lương này không được coi là cao, nhưng phúc lợi tốt, có cơ hội tấn thăng, hơn nữa không cần phải gánh vác trách nhiệm nguy hiểm gì.
.Nhưng tá điền là người không có đất đai, nếu như bọn họ giao tô thì chẳng khác nào chịu một cổ hai tròng, mức đãi ngộ này là quá tốt rồi.
.Đồng thời, Kim Hành cũng đăng một bài viết trên đó, cho thấy Kim Hành sẽ hợp tác với Phượng Phi Lâu, đưa ra một khoản vay hoàn toàn mới, cũng chính là nói nếu như ngươi là tá điền nợ tiền địa chủ, nhưng ngươi lại muốn đến Phượng Phi Lâu làm việc, vậy thì ngươi có thể đến Phượng Phi Lâu đăng ký trước, cầm chứng nhận và giấy nợ của Phượng Phi Lâu đến Kim Hành vay tiền, nhưng mức vay không thể vượt quá hai mươi quan, lợi tức là hai văn tiền, là khoản cho vay thấp nhất hiện nay, mỗi tháng trực tiếp khấu trừ số tiền tương ứng trong tiền lương, nhưng đủ để đảm bảo cuộc sống vô ưu của ngươi.
.Phía sau Hàn Nghệ còn bổ sung một câu, nếu ngươi làm hòa thượng vì kiếm miếng cơm, thì ngươi nên đến chỗ ta làm việc, còn kiếm được nhiều tiền hơn là làm hòa thượng.
.Cuối cùng chính là địa điểm tuyển dụng, không ngoại lệ, địa điểm tuyển dụng này đều sắp xếp ở bên cạnh ruộng đất của đám người Lý Sùng Giang, trong đó đương nhiên cũng bao gồm Thiên Ân Tự, Đại Hưng Thiện Tự, tính châm chích thì không cần nói cũng biết!
.Nháy mắt, tin tức Hàn Nghệ làm Tể tướng đã bị che lấp, hoàn toàn không có ai nhắc đến chuyện này nữa, bao gồm cả đại thần trong triều, vốn dĩ bọn họ chuẩn bị dâng tấu lý luận với Lý Trị một chút, bây giờ thì bọn họ không có công sức này rồi, bởi vì chuyện này cũng có quan hệ với lợi ích thiết thân của bọn họ.
.Chuyện này đúng là chấn động trong ngoài toàn thành, vì Hàn Nghệ làm Tể tướng, bách tính chỉ kinh ngạc một chút, không có quan hệ quá lớn với bọn họ, nhưng thông báo tuyển dụng lần này đều có liên quan mật thiết với người của mọi giai cấp a!
.- Lão Tứ, ta ta không nhìn nhầm đấy chứ! Năm ngàn người à!
.- Lão Tiền, ông đừng run rẩy mãi a, ông run tay làm ta cũng không xem rõ nữa!
.- Ta cũng không muốn run a, nhưng hai tay này không nghe sai khiến, ta cũng không có cách nào!
.Tiền Đại Phương và Triệu Tứ Giáp rụt cổ lại, vừa run rẩy vừa đọc, mồ hôi chảy xuống dòng dòng.
.- Đúng là năm ngàn người a! Hàn tiểu ca đây là muốn làm gì?
.- Ông nói đây có thể nào là in sai không?
.- Ừ! Cũng đúng là có khả năng này.
.Nguyên gia bảo!
.- Rốt cuộc Hàn Nghệ nó muốn làm gì? Nó điên rồi sao?
.Nguyên Hạc đập tờ báo xuống bàn đánh bộp, nổi trận lôi đình, thỉnh thoảng lại liếc mắt về phía Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Hi vẫn tỏ vẻ không kinh ngạc, nhìn sang Nguyên Mẫu Đơn nói: - Mẫu Đơn, việc này chắc con biết?
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Hàn Nghệ cũng có nói với con một chút, nhưng chàng cũng chưa nói rõ chàng sẽ làm thế nào, chàng chỉ nói xem chuyện này như là sự bắt đầu khởi động kế hoạch nam tiến, con nghĩ
.Nguyên Hạc gầm lên: - Con còn không hiểu sao, nó làm như vậy thì kế hoạch nam tiến cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi!
.Nguyên Mẫu Đơn bị ông ta giáo huấn, cũng không dám lên tiếng.
.Nguyên Hi liếc nhìn Nguyên Hạc, nói: - Lão tứ, đệ ngồi xuống đã, vị hiền tế này của chúng ta tuyệt không phải hạng người lỗ mãng, nó làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, chúng ta cứ yên lặng quan sát đi!
.Nguyên Hạc nói: - Đại ca, chuyện này còn không rõ sao, chỉ tuyển nhận tá điền, trong nhà người nào có tá điền, không phải là những hương thân quý tộc chúng ta sao, bất luận mục đích của nói là gì, cho dù nó không lấy đi một tá điền từ Nguyên gia chúng ta, nó làm như vậy cũng làm tổn hại đến lợi ích của Nguyên gia chúng ta, Nguyên gia chúng ta là quý tộc Quan Trung, chứ không phải thương nhân, nó làm như vậy không phải là muốn khơi mào chiến tranh giữa thương nhân và địa chủ sao, đây chính là gốc rễ của chúng ta a.
.Đây đã không phải là lợi ích cá nhân, mà là lợi ích giai cấp, hành động này của Hàn Nghệ đã làm tổn hại đến lợi ích của cả một giai cấp, như vậy thì ai cũng không thể tránh thoát.
.Nguyên Hi nhíu mày nói: - Lão phu tin Hàn Nghệ sẽ cho chúng ta một lời đáp về chuyện này.
.Hậu cung!
.- Con gái, chắc con đã xem Đại Đường nhật báo số mới nhất?
.Dương thị vội vội vàng vàng chạy tới hậu cung, tìm gặp Võ Mị Nương.
.Võ Mị Nương trong lòng hơi thấp thỏm, nói: - Vẫn chưa xem, sao thế?
.- Con tự xem đi!
.Dương thị chìa tờ Đại Đường nhật báo ra trước mặt Võ Mị Nương.
.Võ Mị Nương vội vàng cầm lên, tiêu đề đã khiến nàng ta kinh ngạc ngây người.
.Dương thị nói: - Rõ ràng là Hàn Nghệ đang hướng về phía hương thân quý tộc Trường An, bên phía Dương gia, Võ gia và Hạ Lan gia tỷ tỷ con đều chạy đến tìm ta, lần này Hàn Nghệ sắp đắc tội với mọi người rồi.
.- Họ tìm người làm gì?
.- Bọn họ cho rằng Hàn Nghệ là người của con, muốn ta cho một lời đáp, đây không phải là lũ lụt tràn miếu Long Vương sao. Dương thị vẻ mặt buồn bực.
.Võ Mị Nương nhíu lông mày, đặt tờ báo lên mặt bàn, nói:
.- Vậy họ muốn thế nào?
.Dương thị kinh ngạc nói: - Đương nhiên bọn họ mong Hàn Nghệ mau chóng thu tay.
.- Đây là việc buôn bán của cá nhân Hàn Nghệ, con cũng không quản! Võ Mị Nương nói xong lại nói: - Với lại, những hương thân quý tộc đó biết rõ con và Kim Hành có hợp tác, bọn họ còn vì chút lãi cao mà muốn lật đổ Kim Hành, lúc đó bọn họ cũng đâu có nhìn mặt con, bây giờ lại chạy đến tìm con, đúng là buồn cười, Hàn Nghệ làm rất đúng, nên cho bọn họ mở mắt ra một chút.
.Dương thị nói: - Nói như vậy không sai, nhưng bên phía Võ gia, Hạ Lan gia cũng không có công kích Kim Hành, nhưng Hàn Nghệ đây là đắc tội với tất cả mọi người.
.Võ Mị Nương cười lạnh một tiếng nói: - Mẫu thân, lẽ nào người quên trước đây mấy ca ca tốt đó của con đã đuổi mẹ con chúng ta ra khỏi Võ gia như thế nào rồi sao? Thêm nữa, chuyện này con cũng không có cách nào, Hàn Nghệ người ta trả được số tiền này, thì người bảo bọn họ trả nhiều tiền hơn là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận