Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1039.1: Cạnh tranh

.Thật ra Thị Thự lệnh là tòng lục phẩm, chủ quản chỉ là tòng bát phẩm, nhưng tương lai thành viên của những tập đoàn này chắc chắn đều là do quý tộc đảm đương, nhất định phải chọn một người có vai vế để ra mặt, kỳ thực Cao Thanh Vân cũng xuất thân quý tộc, có họ hàng dây mơ rễ má với Cao Lý Hành, nhưng danh vọng của gã không đủ, Trịnh Thiện Hành là ứng cử viên thích hợp nhất.
.Từ Quý và Cao Thanh Vân cũng không có ý kiến gì, dù sao đối phương là gia tộc của Huỳnh Dương Trịnh thị, mà còn thanh danh tại ngoại.
.Còn về tại sao Hàn Nghệ chỉ nhắm vào đăng ký tập đoàn, thương nhân bình thường thì không cần thiết, chính là bởi vì hắn muốn kích thích nền kinh tế hàng hóa, nếu thủ tục quá rườm rà thì ngược lại sẽ giảm thấp tính tích cực của thương gia, điều này không có lợi cho thương gia phát triển, giống như trước đây là được, còn về tập đoàn, trong lợi ích lớn như vậy, triều đình đối đãi đặc biệt cũng là đương nhiên.
.Hàn Nghệ phân phó xong, lại đặt sự chú ý vào công trình tây bắc, đối với quốc gia mà nói, công trình tây bắc còn quan trọng hơn nhiều, thậm chí có thể nói là quan trọng trong quan trọng của chiến lược quốc gia.
.Mấy ngày sau, cuối cùng Thị Thự cũng đã công bố cáo thị chính thức liên quan đến bến thuyền và tập đoàn vận chuyển.
.Áp dụng phương thức đấu thầu, nhưng lại không có cơ chế đặt giá, giá cả đã định sẵn rồi, bến thuyền giá ba vạn quan, triều đình cũng sẽ cung cấp sự ủng hộ về kỹ thuật, tập đoàn vận chuyển cần tài chính khởi điểm mười vạn quan, mọi người cạnh tranh là bản kế hoạch, xem ai quy hoạch tốt hơn.
.Mục đích Hàn Nghệ làm như vậy rất đơn giản, hắn muốn toàn quyền làm chủ, nếu như đặt giá thì người trả giá cao là được, triều đình sẽ không thể điểu khiển được, như vậy chẳng khác nào đấu giá.
.Thời đại này vẫn chưa phù hợp để tự do cạnh tranh, nhất định phải có khống chế từ triều đình.
.Nhưng mọi người không ngờ rằng, giá tiền lại cao như vậy, mười vạn quan thì đừng nói nữa, ba vạn quan này cũng đâu phải một người là có thể nuốt được, cho dù có thể nuốt được, lỡ như thua lỗ thì đúng là táng gia bại sản, rất nhiều người đều đã chùn bước, chưa từng thấy vụ buôn bán nào lớn như vậy, dùng đến mấy vạn quan.
.Không sao, triều đình đã nghĩ cách giúp các ngươi rồi.
.Chính là tập đoàn chế độ cổ phần, tổ chức thành lập thế nào, hoạt động ra sao, trên cáo thị đều viết rất rõ ràng.
.Và còn quy định nghiêm khắc, phàm là người tham gia đấu thầu, đều không thể để một người tham gia, nhất định phải dùng tập đoàn chế độ cổ phần để tham gia.
.Chỉ là khi đấu thầu, đưa lên một bản khế ước chứng tỏ mấy người liên hợp là được rồi, không cần vội đi đăng ký, nhưng người trúng thầu thì nhất định phải đăng ký.
.Điểm này cũng phù hợp với hiện thực, nếu một người chơi, đầu tư quá lớn, mạo hiểm cũng lớn, nếu trở thành tập đoàn, vậy thì mạo hiểm sẽ san bằng, hơn nữa, triều đình đã nói rõ, sẽ dần dần giao hàng hóa của triều đình cho hai tập đoàn vận chuyển, mỗi năm triều đình vận chuyển bao nhiêu hàng hóa từ các nơi đến Trường An, trong việc này nhất định có lợi ích, hơn nữa là lợi ích vô cùng lớn.
.Rất nhiều người bị giá cả hù dọa, lại bắt đầu động lòng.
.Các quý tộc bắt đầu đôn đáo khắp nơi, bởi việc này nhất định cần phải liên hợp, nhưng hơn phân nửa người đều đặt mục tiêu vào bến thuyền, bến thuyền giá thấp, mà còn là ngành chế tạo, mạo hiểm cũng thấp, bọn họ vẫn hết sức khôn khéo.
.Trịnh gia!
.- Xin lỗi, xin lỗi, ta đến muộn rồi.
.Chỉ thấy Lư Sư Quái đeo một cái túi da Tự Do Chi Mỹ đang lau mồ hồi đi vào.
.Thôi Tập Nhận cười khổ nói: - Lư huynh, hiện giờ ngươi đã là gia chủ Lư gia rồi, việc khám nghiệm tử thi này, hay là đừng làm nữa.
.Lư Sư Quái cười nói:
.- Đa tạ sự quan tâm của ngươi.
.Nhưng chỉ vậy mà thôi, hiển nhiên là không muốn đáp lại Thôi Tập Nhận. Hiện giờ y toàn tâm vùi đầu vào sự nghiệp khám nghiệm tử thi của mình, nguyên nhân chính là vì vụ án Trương Minh trước đây khiến y bị đả kích, y lại rất ấu trĩ, nhất định phải chứng minh là y đúng, nhưng sau khi y bước vào cánh cửa này, y phát hiện trong phương diện này hàm chứa rất nhiều kiến thức y học, bởi vì lang trung không thể giải phẫu, nhưng người khám nghiệm tử thi có thể làm việc này, việc này khiến y tiến một bước trong việc hiểu về nhân thể học, đối với phương diện y học của y có gia tăng rất lơn, hiện tại y rất ít ở Trường An, thông thường đều đi lại ở các huyện thành xung quanh, hễ ở đâu xuất hiện án mạng là y liền chạy đến đó.
.Cả ngày ở cùng với người khám tử thi kinh nghiệm phong phú kia, hư tâm cầu giáo.
.Nhưng khám nghiệm tử thi là việc tiện nhân mới làm, Thôi Tập Nhận cũng là có lòng tốt, dù sao thì bảy người bọn họ hiện giờ càng lăn lộn càng kém, hoàn toàn khác với sự kỳ vọng của mọi người trước đây, Trịnh Thiện Hành đến Hộ Bộ làm tiểu quan tòng bát phẩm, Vương Huyền Đạo còn phải tham gia khoa khảo, sĩ đồ bất minh, Thôi Tập Nhận cũng là một quan chính bát phẩm, ba người lăn lộn tốt nhất vẫn là Trưởng Tôn Diêm, Độc Cô Vô Nguyệt và Nguyên Liệt Hổ, nhưng đều không có thực quyền gì, vẫn luôn ở trong trại huấn luyện, y chỉ không hiểu, sao Trường An Thất Tử chỉ được như vậy, nhưng thấy Lư Sư Quái qua loa có lệ như vậy, lòng biết cũng không được người ta hoan nghênh, hơn nữa bọn họ cũng sẽ không quá can dự đối phương, vẫn là câu nói đó, quân tử chi giao đạm như thủy, quyết định dừng lại.
.Lư Sư Quái lau mồ hôi, nói: - Thiện Hành, ngươi tìm chúng ta đến là vì chuyện gì?
.Trịnh Thiện Hành ho nhẹ một tiếng, nói: - Liên quan chuyện đấu thầu của triều đình gần đây.
.Lư Sư Quái ngẩn người, nói: - Ngươi sẽ không định bảo chúng ta tham gia đấy chứ?
.Trịnh Thiện Hành gật gật đầu.
.Vương Huyền Đạo rất hứng thú nói: - Không biết là về bên phía tây bắc, hay là bến thuyền, vận chuyển?
.- Là về tập đoàn vận chuyển. Trịnh Thiện Hành nói: - Theo ta được biết, bên phía Nguyên gia đã đang liên hệ với quý tộc Quan Trung, dự định lấy một trong hai tập đoàn vận chuyển, chúng ta có nên cũng liên thủ lấy cái còn lại không?
.Lư Sư Quái hoàn toàn không có hứng thú, nói: - Nguyên gia tuy là quý tộc, nhưng bọn họ vẫn luôn buôn bán, việc này cũng không phải sở trường của chúng ta, hơn nữa cần hơn mười vạn quan, miễn đi, miễn đi.
.Nhưng Thôi Tập Nhận thì dò xét Trịnh Thiện Hành.
.Trịnh Thiện Hành quay sang Thôi Tập Nhận gật gật đầu nói: - Phải, đây là đề nghị của Hàn Nghệ.
.Vương Huyền Đạo nói: - Sở dĩ Hàn Nghệ làm việc gì cũng thành đôi, đơn giản chính là để cho hai bên cân bằng lẫn nhau, tránh một nhà độc đại, đây đều là thuật của quan trường, hiện tại quý tộc Quan Trung muốn lấy một trong hai tập đoàn vận chuyển, người duy nhất có thể chống lại quý tộc Quan Trung, chính là sĩ tộc Sơn Đông chúng ta.
.- Đúng là như thế! Trịnh Thiện Hành gật gật đầu.
.Thôi Tập Nhận cười nói: - Trịnh huynh, từ trước đến nay huynh đều không thích nói chuyện tiền với chúng ta lắm, lần này làm sao mà huynh lại bị Hàn Nghệ thuyết phục như vậy?
.Trịnh Thiện Hành nói: - Đạo lý thì giống như Huyền Đạo đã nói, nếu như chúng ta không ra tay, quý tộc Quan Trung rất có thể sẽ đạp đổ tập đoàn vận chuyển kia, mà Sơn Đông chúng ta và Quang Trung từ trước đã có cạnh tranh khu vực, nhưng tất cả sĩ tộc Sơn Đông chúng ta cũng cần có tập đoàn vận chuyển, nếu như bị quý tộc Quan Trung nắm giữ triệt để, thì sau này việc vận chuyển của chúng ta cũng nhất định phải nhờ cậy bọn họ, hơn nữa đây không chỉ giới hạn trên mặt buôn bán, ngành nghề vận chuyển trải khắp toàn quốc, việc này sẽ khiến danh vọng của quý tộc Quan Trung tăng cao trên toàn quốc, nếu chúng ta không tranh, có thể chúng ta sẽ tổn thất cực lớn.
.Lư Sư Quái nói: - Nhưng Nguyên gia buôn bán nổi tiếng lợi hại, chúng ta cũng chưa chắc là đối thủ của bọn họ.
.- Tuy là nói vậy, nhưng nếu như vậy thì chúng ta lại không thể không tranh. Vương Huyền Đạo nói: - Sĩ tộc Sơn Đông chúng ta quý ở căn cơ và văn hóa, nhưng văn hóa cần phải truyền bá, nếu để quý tộc Quan Trung giành được, bọn họ có thể mượn vận chuyển để tuyên truyền văn hóa Quan Trung của bọn họ, nếu ngay cả văn hóa mà chúng ta cũng để cho quý tộc Quan Trung vượt qua, đó là cú đả kích mang tính hủy diệt đối với sĩ tộc Sơn Đông chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận