Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1071.1: Khó có thể lựa chọn

.Lý Tích đoán được Hàn Nghệ nhất định sẽ mở miệng, bởi vì kế hoạch tây bắc là do Hàn Nghệ đề ra, sâu xa hơn thì không cần phải nói thêm, nhưng một khi chiến hỏa lan tới địa khu Hà Lũng, vậy thì còn ai dám tới tây bắc buôn bán nữa, bởi vậy Hàn Nghệ nhất định sẽ không để cho Thổ Phiên thực hiện được ý đồ đâu, nếu không, kế hoạch tây bắc của hắn sẽ gặp phải thất bại, vậy thì con đường làm quan của Hàn Nghệ cũng sẽ gặp phải nguy cơ rất lớn.
.Hứa Kính Tông khẽ hừ một tiếng: - Thực lực của Thổ Phiên không phải là nhỏ, nếu như lời của Hàn Thị lang, vậy thì nếu Thổ Phiên thật sự tập kết đại quân tấn công, vậy thì khẳng định đã sớm có chuẩn bị, mà Đại Đường ta chỉ là vội vàng triệu tập một ít tướng lĩnh lãnh binh viện trợ, thì khác gì thiên thời địa lợi nhân hòa đều không đứng về phía chúng ta, vậy thì cuộc chiến này sao có thể đánh thắng được, còn không bằng không giúp.
.Hàn Nghệ đáp: - Tuy rằng thực lực của Thổ Dục Hồn không bằng Thổ Phiên, nhưng chung quy còn có chút lực lượng, chúng ta xuất binh cộng thêm binh lực của Thổ Dục Hồn, lại thêm nữa là tác chiến trên sân nhà, chúng ta cũng không hy vọng xa vời tấn công Thổ Phiên, mà chỉ cần phòng thủ, vậy thì quá là có thể làm được rồi.
.Lý Trị lập tức nhìn về phía Lý Tích, ở phương diện này, nhất định là lấy ý kiến của Lý Tích làm chủ rồi.
.Lý Tích giả vờ giả vịt suy tư nửa ngày, mới nói: - Thổ Phiên, Thổ Dục Hồn đều ở vùng cao nguyên, nếu như quân đội Đại Đường ta tiến công Thổ Phiên, thì khó có thể kịp thời tiếp tế tiếp viện, hơn nữa các tướng sĩ Trung Nguyên chưa chắc đã thích ứng được khí hậu vùng cao nguyên.
.Nói đến tận đây, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông thoáng yên tâm.
.Nhưng nào biết Lý Tích lại chuyển lời: - Nhưng chung quy Thổ Phiên là một cường địch tiềm tàng của Đại Đường, nếu như cứ mãi sợ hãi cao nguyên, thì chúng ta sẽ luôn bị vây trong cục diện bị động, nếu dùng kế sách của Hàn Thị lang, chúng ta không cần trực tiếp tấn công từ dưới lên trên, mà có thêm chỗ dựa là Thổ Dục Hồn, chung quy có thể giúp chúng ta luyện binh một chút, khiến cho bộ đội thích ứng với việc tác chiến trên cao nguyên. Còn về chuyện có bao nhiêu phần thắng, theo kế sách của Hàn Nghệ, chúng ta không có khả năng triệu tập đại bộ đội đến trợ giúp, bởi vậy ở phương diện binh lực khó mà chiếm được ưu thế, nhưng Thổ Phiên muốn tập kết đại quân đến tấn công, cũng sẽ gặp phải tiếp viện khó khăn, chuyện này cũng làm tiêu hao rất lớn cho binh lực nước họ, bởi vậy chúng ta chỉ cần bảo vệ cho những lần tấn công đầu tiên, ngược lại sẽ làm cho phần thắng của chúng ta lớn hơn, hơn nữa còn có thể tiêu hao quốc lực của Thổ Phiên, làm cho bọn họ không còn sức mà tuyên chiến với Đại Đường ta.
.Ở phương diện này, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cũng không dám xen mồm, Lý Tích có uy quyền tuyệt đối.
.Lý Trị cũng gật đầu
.Hàn Nghệ lại nói tiếp: - Bệ hạ, lần hành động này còn có thể trợ giúp Đại Đường ta kiếm được lợi ích lớn hơn nữa từ trong đónữa.
.Lý Trị nhìn Hàn Nghệ một cái nói: - Khanh nói nghe một chút.
.Hàn Nghệ nói: - Đầu tiên, chúng ta không cần thiết phái lượng lớn binh lính Trung Nguyên đến Thổ Dục Hồn, mà có thể trực tiếp trưng binh từ địa khu tây bắc.
.Thôi Nghĩa Huyền lập tức nói: - Hiện tại chúng ta chỉ vừa mới đánh bại Tây Đột Quyết, chỉ sợ người Hồ ở tây bắc sẽ không đồng ý nhận sự chiêu mộ từ triều đình đâu.
.Ngụ ý chính là người Hồ cũng sẽ không bằng lòng chinh chiến cho Đại Đường ta đâu.
.Hàn Nghệ nói: - Đó là chuyện đương nhiên, cho dù bách tính Trung Nguyên cũng là vì được miễn thuế, được ban đất nên mới đi làm lính, nhưng chúng ta có thể dùng tiền đi mộ binh.
.- Dùng tiền mộ binh?
.Lý Trị hiếu kỳ hỏi.
.- Đúng là như thế!
.Hàn Nghệ nói tiếp: - Nói đơn giản, chính là dùng phương thức thuê mướn để mộ binh, coi đánh giặc thành một công việc mà thôi, ngươi là đến kiếm tiền, còn có thể nhân cơ hội lấy được thăng tiến. Hiện giờ biên cảnh tây bắc có rất nhiều việc bị gác lại đang cần làm, cuộc sống của bách tínhnơi đó thật sự không tốt, cần có công tác, đây không phải là ăn nhịp với nhau sao. Mà cứ làm vậy, còn có thể làm suy yếu thế lực của các thủ lĩnh bộ lạc nữa, thêm chút người Hồ tòng quân vào biên chế của Đại Đường ta, do tướng quân Đại Đường thống lĩnh, có thể nói là làm một được công nhiều a.
.Lý Nghĩa Phủ hỏi: - Vậy thì cần phải dùng bao nhiêu tiền.
.Hàn Nghệ cười nói: - Không dối Lý Thị lang, nếu tiền này mà muốn Hộ Bộ ta bao hết thì ta tuyệt đối sẽ không nói ra, bây giờ là do Thổ Dục Hồn đến cầu xin chúng ta, bọn họ tất nhiên là phải chi trả một chút tiền tài, chúng ta không có khả năng giúp đỡ miễn phí cho bọn họ, ta tính là Thổ Dục Hồn cùng Đại Đường ta mỗi bên ra một nửa, ta tin rằng người Thổ Dục Hồn sẽ không cự tuyệt đâu, đạo lý đơn giản thôi, nếu thua cuộc chiến này, bọn họ sẽ không còn lại gì nữa.
.Lý Trị thoáng gật đầu, nhưng sự đắn đo thể hiện giữa hai đầu mày lại càng thêm đậm nét hơn.
.Hàn Nghệ nói tiếp: - Đây vẫn chỉ là phụ thôi, quan trọng là chúng ta có thể thuận thế trú binh ở Thổ Dục Hồn, bảo hộ bọn họ, mà người Thổ Dục Hồn cũng quả thật cần được bảo vệ, cứ như vậy, thực tế chúng ta có thể khống chế Thổ Dục Hồn, cân bằng lại ưu thế địa lý giữa Thổ Phiên với chúng ta, tuy nói viện trợ nhất định sẽ làm hao tổn quốc lực, nhưng tính trước tính sau, chúng ta vẫn được nhiều hơn là mất. Nhưng nếu chúng ta không viện trợ Thổ Dục Hồn, có lẽ sẽ không xảy ra việc gì, nhưng nếu để xảy ra chuyện, thì Đại Đường chúng ta sẽ phải chịu đựng tổn thất gấp mười lần, thậm chí là gấp cả trăm lần.
.Hứa Kính Tông lập tức nói:
.- Hàn Thị lang lại nói chuyện giật gân rồi, một khi chiến tranh xảy ra, ngươi dám đảm bảo chiến tranh sẽ diễn ra như những gì ngươi dự đoán sao?
.Hàn Nghệ sửng sốt nói: - Điều này thì hạ quan cũng không dám cam đoan! Hiểu biết của hắn với Thổ Phiên, hoàn toàn là từ tin tức có được lúc tác chiến ở tây bắc, là bởi vì lúc ấy có thể sẽ xảy ra một ít xung đột với Thổ Phiên, những lời hắn nói lúc trước, đều do hắn rất lo lắng cho tây bắc, chỉ chút gió thổi cỏ lay cũng có thể làm cho hắn kinh sợ đổ cả người mồ hôi lạnh, nhưng hắn mơ hồ cho rằng, lúc này Thổ Phiên động thủ, tuyệt đối không đơn giản.
.Lý Trị cau mày, sau khi trải qua cân nhắc, mới mở miệng nói: - Từ khi trẫm lên ngôi đến nay, vẫn luôn áp dụng chính sách nghỉ ngơi dưỡng sức, hơn nữa bách tính Trung Nguyên lại từng trải qua nhiều lần chiến tranh, trẫm thật sự không muốn làm thay đổi, khiến cho bách tính sinh sống trong nước sôi lửa bỏng. Hàn Thị lang nói như vậy, chỉ là dựa trên giả thuyết Thổ Phiên muốn dẫn binh tiêu diệt Thổ Dục Hồn, nhưng từ những gì trước mắt, thì tin tức này còn chưa được chứng thực, tuy nhiên, Hàn Thị lang nói cũng có lý, Đại Đường ta cũng không thể không đề phòng, bởi vậy trẫm cho rằng Đại Đường chúng ta vẫn nên dùng điều giải làm chủ, tận lực bình ổn trận tranh đấu này, hôm nay dừng thảo luận ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận