Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 941.2: Trộm gà không thành còn mất nắm gạo

..
.Trong đại trướng Trung quân!
.- Đại tổng quản, những câu tiểu nhân nói là thật, không dám lừa Đại tổng quản.
.Chu Bích vâng vâng dạ dạ chắp tay nói.
.Chỉ thấy phía trước một vị lão tướng quân tóc trắng xóa ngồi phía trước, chịu đủ phong sương nét mặt già nua không có chút thay đổi, đó không phải Trình Giảo Kim là ai.
.Trái phải hai bên, ngồi hơn mười vị tướng quân vẻ mặt nghiêm túc.
.Chu Bích ngay cả Thương Tào cũng không phải, chỉ là sĩ quan phụ tá, ở trong hoàn cảnh này, y có thể không sợ sao.
.Trình Giảo Kim nghe xong, ánh mắt đảo qua đảo lại, lại nhìn Hàn Nghệ đang hôn mê bất tỉnh ở trên chiếu, mở miệng nói: - Đặc phái sứ! Trôi qua một lát, ông ta lại nói: - Đặc phái sứ.
.Giọng điệu tăng thêm vài phần.
.- Khụ khụ khụ!
.Chỉ nghe một trận ho khan, thân thể Hàn Nghệ mãnh liệt rung lên một chút.
.Liền ho khan liên tiếp, ảnh đế chẳng qua cũng chỉ như vậy.
.- Hàn đại ca!
.Tiểu Dã vội vàng tiến lên giúp đỡ Hàn Nghệ, nói: - Hàn đại ca, huynh sao rồi?
.- Tiểu Dã! Ta còn sống hả!
.Hàn Nghệ ôm Tiểu Dã, khóc lên ô ô.
.Tiểu Dã nói: - Hàn đại ca, huynh còn sống, huynh không có chết.
.Trình Giảo Kim mặt không chút cảm xúc hô: - Đặc phái sứ!
.Hàn Nghệ vẹo mắt thoáng nhìn, nói: - Hạ quan gặp qua Lư quốc công, chỉ có điều hiện giờ hạ quan bị thương trong người, xin thứ cho hạ quan không thể thi lễ.
.Hai bên tướng quân nghe được mỗi người mặt lộ vẻ giận dữ, đứng trong đại trướng Trình Giảo Kim, ngươi còn dám đối với Trình Giảo Kim kiêu ngạo như vậy.
.- Lễ này thì miễn đi!
.Trình Giảo Kim nói: - Việc này lão phu đã nghe nói, đây chỉ là hiểu lầm thôi, hiện giờ hai bên đang giao chiến kịch liệt, chuyện này có thể lý giải được.
.Hàn Nghệ hừ nói: - Gặp phải mưu sát mệnh quan triều đình, loại hiểu lầm này chắc thường xuyên phát sinh, vậy triều đình còn dám phái người tới sao?
.- Tiểu tử ngươi thật lớn mật, cũng không nhìn một chút xem đây là nơi nào, mà ngươi có thể giương oai được.
.Một tướng quân phẫn nộ đứng dậy quát.
.Người này đúng là Bùi Hành Kiệm lúc trước bị giáng chức, nhắc tới cũng đúng dịp, ông ta vừa mới bị giáng chức đến Tây Châu, hơn nữa đại ca của ông Bùi Hành Nghiễm và Trình Giảo Kim cũng là huynh đệ sống chết có nhau, hơn nữa Trình Giảo Kim biết rằng ông ta là một gã tướng tài hiếm có, bởi vậy khi Trình Giảo Kim chọn tướng, liền đưa ông ta lên, hy vọng ông ta có thể lập chút ít công trạng.
.Nhưng ông ta là thành viên của tập đoàn Quan Lũng, hơn nữa vô cùng ủng hộ Vương hoàng hậu, Hàn Nghệ là ủng hộ Võ phái, hơn nữa lúc trước Bùi Hành Kiệm bị giáng chức, Hàn Nghệ cũng tham dự, đây thực là kẻ thù gặp mặt nhau, hết sức tức giận!
.Hàn Nghệ cười lạnh nói: - Địa phương nào? Chẳng lẽ ta lại tới nước ngoài rồi.
.- Ngươi!
.- Im miệng!
.Trình Giảo Kim trừng mắt nhìn vị tướng quân kia một cái, lại hướng tới Hàn Nghệ hỏi: - Không biết ngươi muốn như thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Nghe nói Lư quốc công trị quân nghiêm minh, quân pháp như núi, hạ quan thật đúng là muốn mở mang kiến thức một chút.
.Nếu bàn về xử trí quân pháp, thì trăm phần vạn đây là tử tội rồi, bởi vì hiện giờ Hàn Nghệ một mực chắc chắn Triệu Húc phái người tìm cách giết hắn, điểm mấu chốt là hai tên lính kia cũng không có chứng cớ chứng minh sự trong sạch của mình, nhưng ít ra Chu Bích bọn họ tận mắt nhìn thấy, hai người này vọt vào, sau đó Hàn Nghệ liền bay ra.
.- Đại tổng quản, nhất định không được ạ! Triệu Húc hành động tuy có chút lỗ mãng, nhưng ty chức tin tưởng Triệu Húc tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, rõ ràng có người vu oan giá họa.
.Lại có không ít tướng quân đứng dậy vì Triệu Húc cầu xin
.Oa! Hóa ra có nhiều người như vậy muốn chỉnh ta à? Hàn Nghệ trong lòng không hiểu, thầm nói: - Thật sự là trị quân nghiêm minh quá! Ta trở về rất nên bẩm báo bệ hạ.
.Một đám tướng quân đều quay đầu, giận trừng Hàn Nghệ.
.Kỳ thật bọn họ trước đó đều biết rằng Hàn Nghệ đưa lương thực đến đây, đòi mạng chính là bọn họ đều hận Hàn Nghệ, lúc trước khi Lý Trị thanh trừ những người như Chử Toại Lương, Liễu Thích, Vương hoàng hậu, Tiêu Thục Phi đã liên lụy rất rộng, bọn họ cũng có rất nhiều người thân, huynh đệ, bằng hữu bị liên lụy, Hàn Nghệ chính là tả hữu hộ pháp của Võ Mị Nương, tứ Đại Kim Cang, hiện giờ đi vào địa bàn của bọn họ, không để cho hắn coi một chút nhan sắc, thì sao có thể xả được cục tức này.
.Triệu Húc kỳ thật chính là muốn bắt Hàn Nghệ tới quân doanh, mà lý do gã giải thích, mới vừa rồi Trình Giảo Kim cũng đã nói ra, hiện giờ là đang là thời kỳ giao chiến, cẩn thận một chút cũng là chuyện có thể lý giải được.
.Nhưng thật không ngờ, Hàn Nghệ đã nâng sự tình lên tới mức tạo phản luôn rồi.
.Tướng quân xuất ngoại đánh giặc, kiêng kỵ nhất là làm cho hoàng đế nghi kỵ, hơn nữa trước mắt thế cục chính trị trong triều thay đổi hết sức, Hoàng đế phái người tới, không quan tâm là đang làm gì, ngươi muốn giết hắn, vậy ngươi khẳng định có âm mưu quỷ kế gì, Hoàng đế nhất định sẽ nghi kỵ ngươi, bọn họ chỉ là quân viễn chinh, tổng cộng mấy vạn người, không có lực lượng tạo phản, Lý Trị căn bản không cần kiêng kỵ bọn họ, giờ mà Lý Tích dẫn đại quân tới, thì bọn họ đều phải chết. Bởi vậy Hàn Nghệ mới dám làm cho sự tình ồn ào lớn lên.
.Trình Giảo Kim mở miệng: - Các ngươi đi xuống trước đi.
.- Tướng quân!
.- Chẳng lẽ các ngươi còn ngại chưa đủ làm mất mặt lão phu sao.
.Trình Giảo Kim vỗ mạnh một cái xuống bàn, hai cặp mắt trừng lên quát.
.Lão tướng quân nổi cơn thịnh nộ, người nào không sợ, nói lại là bọn họ đã làm sai trước, các tướng quân đều chắp tay, sau đó lui ra ngoài, vừa ra đến cửa vẫn không quên trừng mắt liếc nhìn Hàn Nghệ một cái. Vẻ mặt kia, thật sự là điển hình ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo.
.Đợi cho sau khi bọn họ rời khỏi đây, Trình Giảo Kim đầu tiên nhìn Tiểu Dã, thấy Tiểu Dã bất động bảo vệ bên cạnh Hàn Nghệ, ngược lại cũng bảo cậu ta đi ra, rồi nói: - Tiểu tử ngươi vẫn còn tính toán nằm đó đến khi nào.
.Hàn Nghệ phủi phủi mông, đứng dậy, chắp tay hành lễ nói: - Lư quốc công chớ trách, tiểu tử cũng là bất đắc dĩ, nếu trong tay không nắm lấy nhược điểm này, tiểu tử chỉ sợ mấy ngày này sống không dễ dàng.
.Trình Giảo Kim mỉm cười một tiếng, nói: - Xem ra ngươi sớm đã có chuẩn bị.
.Hàn Nghệ không có lên tiếng.
.Trình Giảo Kim lại hỏi: - Ngươi muốn như thế nào, nói rõ đi!
.Hàn Nghệ nói: - Tiểu tử chỉ mong ở trong này yên ổn nghỉ ngơi mấy ngày, đợi cho lương thực đến đây, sau đó thuận lợi trở về phục mệnh.
.Trình Giảo Kim gật đầu nói: - Lão phu đồng ý với ngươi.
.Hàn Nghệ chắp tay nói: - Đa tạ Lư quốc công.
.- Lời dối trá như thế này, không cần phải nói nữa, lão phu cũng sợ ngươi trở về tố cáo lắm!
.Trình Giảo Kim vung tay lên, chỉ nói: - Lão phu rốt cuộc vẫn là xem thường tiểu tử ngươi a.
.Hàn Nghệ hơi cúi đầu không có trả lời.
.Trình Giảo Kim lại nói:
.- Ngươi đi xuống nghỉ ngơi một chút đi, lão phu xem ngươi giả bộ cũng đủ mệt rồi. Có ai không, đưa Đặc phái sứ đi nghỉ ngơi.
.- Hạ quan cáo lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận