Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1147.1: Toàn gia xuất động

.Tất cả mọi người trợn trừng hai mắt đỏ ngầu lườm Hàn Nghệ, hận không thể đem hắn ra ăn tươi nuốt sống, nhưng không một ai mở miệng, bởi lẽ Hàn Nghệ đưa ra lô- gíc vô cùng rõ ràng, lại đưa ra không ít ví dụ, có lý có cứ, bọn họ tìm không ra lý do phản bác, Tần Thủy Hoàng dựa vào Pháp gia thống nhất sáu nước, vậy Pháp gia có phải là lợi hại nhất hay không? Rõ mười mươi là không phải, ngươi vừa mở miệng đã nói Nho gia cường mạnh, còn không phải để Hàn Nghệ chê là người không có đầu óc?
.Thế nhưng đối với những loại người thông minh như Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo mà nói, bọn họ chỉ cảm thấy đầu óc phút chốc thông suốt, đã lĩnh hội được rất nhiều thứ, bọn họ thấy rằng luận điểm của Hàn Nghệ vô cùng xuất sắc.
.Hàn Nghệ chờ giây lát, thấy không có người lên tiếng, vì thế tổng kết nói: - Các ngươi phải nhớ, toán học không phải là thứ phát hiện ra quy luật vì nó không phải là quy nạp. Toán học cũng không phải thứ sáng lập ra lý luận, vì nó không phải giả thuyết, nhưng toán học là phán quyết hay chúa tể của quy luật và lý luận, vì quy luật và giả thuyết đều phải nhìn từ góc độ toán học để chứng tỏ chủ trương của chúng, sau đó chờ đợi phán quyết của toán học. Nếu như không có sự tán thành của toán học thì quy luật không có tác dụng, lý luận không thể giải thích.
.Câu nói này đã trực tiếp mang toán học lên một cảnh giới cao nhất, phá vỡ khái niệm truyền thống của nhiều người khi coi toán học là tính toán, toán học là một loại tư tưởng cao thượng, là chân lý, bất luận tư tưởng gì cũng bị toán học chi phối, đây quả thực là trời với đất.
.Người kẻ thông minh đến mấy cũng không có ai nghĩ Hàn Nghệ có thể giải thích toán học như thế, mặc dù Lý Thuần Phong là một kẻ thông thái, ban đầu ông ta cũng cho rằng Hàn Nghệ chẳng qua chỉ đang chứng minh về tác dụng của toán học, nhưng không ngờ Hàn Nghệ lại đặt toán học lên trên các tư tưởng.
.- Ngươi nhìn từ một phía ăn nói bậy bạ!
.Đột nhiên có không ít sĩ tử bỗng đứng dậy, phẩy tay áo bỏ đi.
.Hàn Nghệ chỉ vào những kẻ này nói: - Ta dám tiên đoán, loại người giống như các ngươi tương lai nhất định không có tiền đồ, bởi vì các ngươi đều là những kẻ hèn nhát, hơn nữa còn ngu muội đến không chịu nổi. Vì sao các ngươi lại phẩy tay áo bỏ đi, là bởi vì các ngươi cho rằng lý luận của ta làm đảo lộn tín ngưỡng cao nhất trong lòng các ngươi, thế nhưng các ngươi lại không tìm ra lý lẽ phản bác lại ta, mà các ngươi lại không muốn chấp nhận, nội tâm không chịu được đả kích này, liền lựa chọn trốn tránh, đây không phải là kẻ nhu nhược thì là gì.
.Mỗi tư tưởng của các gia, bọn ngươi cũng chỉ học một ít, chính là cách làm việc chủ quan, ta cho rằng là đúng thì là đúng, Khổng thánh nhân đã từng nói, mẫn nhi hảo học, bất sỉ hạ vấn, thị dĩ vị chi văn dã. Bọn ngươi liền lựa chọn xem nhẹ, có thể thấy tư tưởng Nho gia chỉ là công cụ, đến lúc có lợi cho mình thì lấy ra để nói hai câu, lúc vô dụng thì lại vứt sang một bên, làm như chưa từng học, các ngươi quả thực vận dụng tư tưởng toán học thành một loại toán học siêu việt, đơn giản mà nói, chính là tư tưởng hoàn toàn tương phản với tư tưởng toán học, trong lòng các ngươi, 1+ 1 tuyệt đối có thể thành 3 đấy, ai cũng không chịu nổi. Nếu bệ hạ dùng kẻ như thế làm thần tử, trông coi thiên hạ, vậy thì làm khổ dân chúng rồi! Nếu dân chúng không có lương thực ăn, bọn ngươi phỏng chừng sẽ nói, vì sao không lấy thịt cho dân chúng ăn, ta mỗi ngày ăn thịt không ăn cơm a. (Tử Cống hỏi đức Khổng Tử: Tại sao ông Khổng Văn Tử được đặt thụy là Văn? Khổng Tử nói: Ông ấy minh mẫn lại ham học, cúi mình hỏi người dưới mà không xấu hổ cho nên được đặt thụy là Văn.) - Phụt!
.Có không ít người nghe được bật cười.
.Những người đó đã đi tới cửa rồi, nghe được lời của Hàn Nghệ, cả người hoàn toàn suy sụp, gần như muốn che mặt rưng rưng chạy ra ngoài, Hàn Nghệ nói như vậy không sai, loại người này tâm lý hết sức yếu đuối.
.Những người vẫn đang ngồi gần như không dám nhúc nhích, ngươi nói đến nước này, ta còn dám đi, trừ phi ta có thể nói lại ngươi.
.Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng, nói: - Nhưng nói đi nói lại, ta đang sỉ nhục tư tưởng Nho gia, Đạo gia, Pháp gia sao? Đương nhiên không phải, định nghĩa về công cụ là gì? Không phải chính là biện pháp để đạt được, hoàn thành hoặc thúc đẩy một sự việc gì đó sao. Quân chủ vận dụng tư tưởng Nho gia để trị quốc, ngươi dùng tư tưởng Nho gia để tu thân, đây có phải là công cụ hay không?
.Hơn phân nửa mọi người đều gật gật đầu.
.Hàn Nghệ nói: - Ta chỉ muốn làm sáng tỏ một điều, đó là tác dụng của tư tưởng toán học không phải chỉ đơn giản là 1+ 1=2, tư tưởng toán học có thể dạy các ngươi làm thế nào để vận dụng các loại công cụ này, nói cho cùng, các ngươi muốn dùng các tư tưởng Nho gia, Đạo gia hay Pháp gia vậy tại sao điều này lại khiến các ngươi cảm thấy phẫn nộ? Ta không thể hiểu nổi, ta một lòng suy nghĩ vì các ngươi, truyền thụ một vài kinh nghiệm của ta cho các ngươi, khoa cử hiện giờ cũng không phân biệt Đạo gia, Nho gia, sẽ chỉ cho các ngươi vài ví dụ, về phần vận dụng Đạo gia, Nho gia, hay Pháp gia, vậy phải xem đề bài nói về cái gì? Nếu như các ngươi một mực chỉ dùng Nho giáo để giải đề, vậy thì hỏng bét.
.Bài giảng miêu tả sơ lược như vậy, lại quay trở lại vấn đề, hơn nữa lời nói rất có lý có cứ, ta chỉ đang dạy các ngươi làm sao để ứng biến trong cuộc thi khoa cử với cách thức hoàn toàn mới này, đây không phải là chủ đề chính.
.Mọi người nghe vậy cũng vui lòng phục tùng.
.Hàn Nghệ lại nói: - Không có toán học, chúng ta không thể nhìn thấu chiều sâu tư tưởng; không có tư tưởng, mọi người cũng không thể nắm rõ chiều sâu của toán học, nhưng không có hai thứ này, mọi người cái gì cũng không thông suốt. Học tốt toán học, các ngươi sẽ có được lợi ích rất lớn, ví dụ tốt nhất chính là bản thân ta, rất nhiều người hỏi ta vì sao ta còn trẻ như vậy đã có thể lên làm đại quan Tứ phẩm, nhưng người bình thường ta không nói cho bọn họ biết đâu.
.- Ha ha!
.Mọi người nghe vậy ngay tức bật cười ra tiếng.
.Chờ bọn họ ngưng cười, Hàn Nghệ mới lại nói tiếp: - Kỳ thật điều này liên quan nhiều đến niềm yêu thích của ta với toán học, vì ta còn rất trẻ, thiếu kinh nghiệm, mỗi vấn đề ta gặp phải trong quan trường, ta đều chưa trải qua bao giờ, cũng không có ai chỉ dạy ta, về phần tại sao không có ai dạy ta, ta không muốn nói nhiều về vấn đề này, vì thế ta chỉ có thể tự mình suy luận lặp đi lặp lại không ngừng, nếu như suy luận 100 lần, vẫn là phải làm như vậy, ta sẽ đi làm như thế.
.Ví dụ này tuyệt đối không một ai phản bác, ví dụ rõ rành rành đang đứng ngay trước mặt họ còn gì. Hơn nữa điều này đối với mỗi thí sinh mà nói là cực kì quan trọng, nếu như tương lai bọn họ được làm quan, bọn họ sẽ giống như Hàn Nghệ, thiếu nhất vẫn là kinh nghiệm, hơn phân nửa thí sinh có xuất thân cũng không tốt.
.Trải qua một hồi trình bày, toán học không còn được coi là tính toán nữa, mà đã trở thành một loại tư tưởng, đương nhiên là Hàn Nghệ đã sớm có dự mưu trước, cho dù không phải là hôm nay, sớm muộn gì hắn cũng sẽ đăng trên Đại Đường nhật báo, bởi vì hắn phải tuyên truyền toán học, tuyên truyền như thế nào? Hắn suy tính như vậy, nhiều lý luận toán học khiến mọi người đau đầu, khoa học kĩ thuật, y học cổ đại đều vẫn lạc hậu, làm thế nào khiến mọi người tiếp thu toán học, theo góc độ tư duy của thương nhân thì phải xem dân chúng thời này thích gì, đó chính là tư tưởng, còn sợ các ngươi không lên thuyền hải tặc này, à không, đạo này sao?
.Sau khi định hình tư tưởng, Hàn Nghệ mới bắt đầu giúp thí sinh giải đáp vấn đề của họ, Hàn Nghệ không đọc sách, kiến thức đều là tự mình học lấy, toán học là môn học bắt buộc của lão thiên, đời sau tài chính phát đạt, đến toán học ngươi cũng không hiểu, vậy sao lừa được người ta, khoa văn nhất định không dạy được, nhưng khoa học tự nhiên mà nói thì cứ tùy tiện thôi, cả một đám sĩ tử ngu ngốc ngồi phía dưới không hiểu về khoa học tự nhiên, quyển sách này chỉ là một số kiến thức tiểu học sơ cấp, trong mắt bọn họ thì lại quá khó hiểu, bởi vì Nho gia, Đạo gia đều là tư tưởng chủ quan, toán học hoàn toàn là tư tưởng khách quan, rất nhiều người không tiếp thu kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận