Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 895: Lùi một bước trời rộng bao la

.Từ đầu đến cuối Lý Trị đều không nói ra ai đã dâng bản tấu chương này, nhưng hiện giờ xem ra, cũng không giống như Hàn Nghệ dâng lên, nhưng các đại thần đều không rảnh rỗi suy nghĩ chuyện này, bọn họ suy nghĩ đến khoa cử nhiều hơn, đương nhiên, tuyệt đại đa số người đều không suy xét đến việc nên cải cách khoa cử này thế nào, mà là đang suy xét lợi hại mà chấn hưng khoa cử mang lại cho bọn họ, bởi vậy sau khi bãi triều, các đại thần đều nghị luận rần rần.
.Nếu nhìn từ cả nền lịch sử Trung Quốc, sự xuất hiện của khoa cử, đó là điều tất nhiên, là việc không thể ngăn cản, chính thể chất phong kiến mà nói, hoặc là chế độ cửu phẩm công chính, hoặc là ngươi đỗ khoa cử, không có mục lục thứ ba.
.Nhưng hiện giờ là đầu Đường, khoa cử mới xuất hiện ở triều Tùy, mọi người vẫn đều chịu ảnh hưởng nhiều của chế cửu phẩm công chính, vì vậy đối với khoa cử, trong triều có người ủng hộ, cũng có người phản đối.
.Ngoài ra, chế độ khoa cử của triều Đường cũng tương đối hợp lý, khoa mục rất nhiều, và còn khuyến khích mọi người phát huy trí tưởng tượng và sức sáng tạo của mình, thi phú là cần phải mở rộng tư tưởng, sự rực rỡ của thơ Đường cũng có quan hệ lớn lao với khoa cử của triều Đường, cho đến bát cổ văn của triều Minh mới coi khoa cử là công cụ giam cầm tư tưởng, đây thực sự là một kiểu đảo thoái.
.Lý Trị tuy chưa ra định luận, nhưng hiện nay rõ ràng là y muốn chấn hưng khoa cử, muốn phá vỡ sự lũng đoạn của sĩ tộc đối với trung tâm quyền lực, vấn đề là sĩ tộc Sơn Đông lại hoàn toàn ủng hộ khoa cử, cộng thêm ý dân cũng là như vậy, rất nhiều đại thần cũng đều hiểu, hoàng đế hiện giờ muốn cải cách, khoa cử chính là hòn đá thử vàng, chuyện này là không thể ngăn chặn, suy nghĩ của bọn họ dần dần từ lợi và hại chuyển thành làm sao để khiến khoa cử biến thành có lợi với mình.
.Thật ra chấn hưng khoa cử cũng phù hợp với lợi ích của Hàn Nghệ, vì hắn cũng muốn mượn khoa cử, tuyên truyền quảng bá hiền giả lục học của mình, không có gì phù hợp hơn khoa cử trong việc tôn sùng hiền giả lục học, bởi vậy hắn kiến nghị là sửa đổi nội dung khoa cử.
.Sau buổi triều sáng, người của tứ đại gia tộc tề tụ tại Vương gia.
.- Xem ra Hàn Nghệ đã hiểu rõ dụng ý của chúng ta.
.Thôi Nghĩa Huyền sắc mặt ngưng trọng nói.
.Vương Phúc Trù nói: - Nếu là thi Nho, Đạo nhị kinh, tứ đại gia tộc chúng ta toàn bộ đều chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu là thi vấn đáp, việc này cần phải lâm tràng phát huy, từ đó làm suy yếu ưu thế của tứ đại gia tộc chúng ta.
.Thôi Nghĩa Huyền nói: - Và còn Hàn Nghệ hy vọng đưa hiền giả lục học của hắn vào khoa cử, những thứ này đều không phải sở trường của gia tộc chúng ta.
.Thôi Nghĩa Trung nói: - Chế khoa vẫn luôn không được coi trọng, cứ mặc hắn là được.
.- Chuyện này chưa chắc.
.Lư Thu Tử nói: - Hiện giờ hàn môn vô cùng tôn sùng hiền giả lục học, nếu hầu hết hàn môn đều coi trọng chế khoa, nói không chừng còn thật sự có thể phát triển nó nữa.
.Thôi Nghĩa Huyền đột nhiên nhìn về phía Thôi Tập Nhận, nói: - Tập Nhận, sao cháu không nói, đây là do cháu đề ra mà.
.Thật ra bản tấu chương đó, chính là Thôi Tập Nhận dâng lên.
.Thôi Tập Nhận khẽ mỉm cười, tự tin nói: - Tứ đại gia tộc chúng ta có căn cơ thâm hậu, hơn nữa chúng ta có thể động dụng tài lực, vật lực của cả một gia tộc để ứng phó khoa cử, cho nên bất luận thi cái gì, so sánh với hàn môn mà nói, chúng ta đều chiếm ưu thế cực lớn, nếu vậy mà chúng ta cũng không thi qua được, đó chỉ có thể nói chúng ta quá ngu ngốc, không trách được người khác, còn không bằng về nhà cày ruộng.
.Vương Huyền Đạo thản nhiên nói: - Chỉ cần chấn hưng khoa cử, tứ đại gia tộc chúng ta nhất định có thể trở lại triều đình, điều này là không thể nghi ngờ, các vị trưởng bối không cần lo lắng.
.Thôi Nghĩa Huyền mấy người bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, chỉ than thế đạo đã thay đổi rồi. Trịnh Bá Ngung vuốt râu cười ha hả nói: - Được được được, bây giờ các ngươi là gia chủ, đều do các ngươi định đoạt.
.Lư Sư Quái vừa nghe Trịnh Bá Ngung nói lời này, lập tức lên tinh thần, đột nhiên nói: - Chúng ta muốn mượn khoa cử để quay lại triều đình, điều trước tiên, chính là phải làm làm tốt bản thân, bởi vì khoa cử dựa vào bản lĩnh thực sự, tăng cường thực lực của bản thân, là sự chuẩn bị cho khoa cử mà chúng ta cần phải làm, chúng ta không thể bảo thủ thêm nữa, chúng ta nên học tập tinh thần chăm lo việc nước của bệ hạ, trước tiên hoàn thành cải tạo bản thân, đầu tiên là việc thành hôn cận thân này bất lợi đối với thế hệ sau, chúng ta nhất định phải tránh điểm này.
.Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đều không lên tiếng.
.Lư Thu Tử ho nhẹ một tiếng, nói: - Sư Quái, việc này để sau hãy nói đi.
.Lư Sư Quái nói: - Việc này còn kéo dài nữa, càng bất lợi với gia tộc chúng ta, cháu tôn trọng suy nghĩ của các vị trưởng bối, nhưng cháu hy vọng chúng ta không thể chỉ giới hạn liên hôn trong tứ đại gia tộc chúng ta, chúng ta cũng có thể áp dụng liên hôn với quý tộc Quan Trung, sĩ tộc Giang Nam, ngoài ra, chúng ta cũng có thể thi hành làn sóng còn hiền trong hôn nhân, mấy năm trước cháu đã từng đến phía bắc, đã gặp được một nhà đại hộ, áp dụng phương thức bỉ võ cầu thân, chọn nữ tế cho mình, chúng ta đổi võ thành văn, dùng hiền đức, phẩm hạnh, tài học để đánh giá một người.
.Cuộc đời y hận nhất liên hôn cận thân, bởi vì y học y, y biết rõ hậu quả của việc này, thế hệ sau của bọn họ đều chịu đủ cực khổ, y lại không thể làm như không thấy, hiện tại y đã là gia chủ, việc hàng đầu chính là phải thay đổi hiện tượng này.
.Thôi Tập Nhận hơi nhíu mày, nói: - Đây cũng là một ý kiến hay, nếu có thể thu hút được nhiều sĩ tử tham dự cuộc bỉ văn chiêu thân này, danh vọng của gia tộc chúng ta ngược lại sẽ ngày càng tăng cao, hơn nữa còn có thể bổ sung thêm nhiều nhân tài vào gia tộc chúng ta.
.Vương Huyền Đạo đương nhiên là người ủng hộ Lư Sư Quái, nói: - Thật ra chúng ta chỉ cần huyết thống của đích trưởng tử thuần chính là đủ rồi, như vậy thì có thể giảm thiểu gia tộc chúng ta thông hôn với nhau. Hơn nữa cháu cho rằng tinh thần quý tộc mà Hàn Nghệ đề ra ở trại huấn luyện đáng để chúng ta đề xướng. Sở dĩ trước đó chúng ta bị Hàn Nghệ công kích không kịp trở tay, chính là bởi vì trong gia tộc chúng ta cũng không ít con sâu làm rầu nồi canh, bọn họ không tuân thủ môn phong gia quy của gia tộc chúng ta, ngạo mạn vô lễ trước mặt bách tính, không coi ai ra, chúng ta cần phải để sự ngạo mạn của sĩ tộc trong lòng, dùng tâm thái khiêm tốn quân tử đối đãi với mỗi người, như vậy mới lấy lại sự tôn trọng của bách tính.
.Trịnh Thiện Hành gật đầu nói: - Cháu tán thành lời Huyền Đạo nói, tại sao người của Phượng Phi Lâu lại ủng hộ Hàn Nghệ như vậy, chính là vì hắn tôn trọng mỗi một người, trong đó cũng bao gồm cả hạ nhân, còn gia tộc chúng ta hoàn toàn coi những người hạ tiện này giống như súc vật, điều này sẽ chỉ tạo thành một kiểu không khí không tốt, trước tiên chúng ta cần phải bắt đầu từ người hầu trong nhà chúng ta, nếu người nhà chúng ta đều có thể tôn trọng người hầu trong nhà, thì tự nhiên bọn họ cũng sẽ tôn trọng bách tính, điều này cần phải dưỡng thành từ bé.
.Ngoài ra, trước đây gia tộc chúng ta thông qua liên hôn để thu hoạch lượng lớn tiền tài, hiện giờ tiếp tục kiểu liên hôn này, hiển nhiên là không được, nhưng để bù đắp phần tổn thất này, cháu hy vọng gia tộc chúng ta có thể tích cực tham gia vào việc buôn bán, gia tộc chúng ta có quan hệ, nhân lực, tài lực, đây là ưu thế của chúng ta, chúng ta cũng cần phải nắm chắc ưu thế này mới được.
.Bốn người này ngươi một lời, ta một câu, Trịnh Bá Ngung bọn họ đều không thể chen vào, chỉ có thể ngẩn người nhìn bọn họ.
.Hơn nữa đề nghị của bọn họ, thực sự là khác một trời một vực với truyền thống của sĩ tộc Sơn Đông.
.Thôi Nghĩa Huyền nói: - Lời này giấu trong lòng các ngươi rất lâu rồi phải không.
.Thôi Tập Nhận nói: - Tòng phụ, bài văn của Lan Lăng Tiêu thị viết vô cùng đúng, nếu chúng ta còn không thay đổi nữa, e là cũng sẽ bị tụt hậu.
.Trịnh Bá Ngung nói: - Nhưng các ngươi có từng nghĩ hay không, chúng ta chỉ là nhánh trong gia tộc mà thôi, nếu chúng ta thay đổi, thì những người khác trong gia tộc sẽ có ý kiến.
.Thôi Tập Nhận tự tin nói: - Đây chỉ là chuyện nhất thời, không quá ba năm, là bọn họ sẽ học theo chúng ta.
.Vương Huyền Đạo nói: - Các vị trưởng bối, dùng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không dùng người, nếu các vị trưởng bối đã truyền vị trí gia chủ cho chúng cháu, có phải là nên tin tưởng chúng cháu hay không.
.Câu này rất thẳng thắn a, mấy lão già này bị chặn họng mặt lúc xanh lúc trắng, trong lòng có chút hối hận, sớm biết vậy đã không truyền vị trí gia chủ cho bọn họ rồi, bây giờ bốn người bọn họ mới là gia chủ, căn cứ theo gia pháp, lời của gia chủ, nhất định phải nghe a.
.Lư Thừa Khánh vuốt râu cười nói: - Lão phu cho rằng bốn người các ngươi nói cũng không phải là không có lý, có thể đáng để thử, nhưng nhất định phải làm từ từ, tránh phá hỏng sự hài hòa trong nội bộ gia tộc, ta biết các ngươi đều có tínhtoán của mình, nhưng hiện tại các ngươi đã trở thành gia chủ rồi, chuyện gì cũng phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm.
.Tiêu phủ.
.- Thật kỳ lạ, tứ đại gia tộc vẫn luôn ủng hộ chế cửu phẩm công chính, sao hôm nay đột nhiên tất cả đều ủng hộ khoa cử, một khi chấn hưng khoa cử, thì sẽ phá vỡ ưu đãi của quý tộc, trong này nhất định có âm mưu.
.Tiêu Quân nhíu mày suy tư nói.
.Tiêu Nhuệ nhìn về phía Hàn Nghệ, hỏi: - Hàn Nghệ, con thấy thế nào?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Nếu con là tứ đại gia tộc, con cũng sẽ thúc đẩy khoa cử.
.- Sao lại nói vậy?
.Mọi người cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.
.Hàn Nghệ nói: - Ưu thế của tứ đại gia tộc là gì, không phải chính là học vấn sao? Khoa cử thi về cái gì, không phải cũng là học vấn sao? Mà hiện giờ hoàn cảnh khó khăn mà tứ đại gia tộc đối mặt là, do bởi đủ mọi áp chế của tiên đế và bệ hạ, dẫn đến bọn họ không thể đi vào cơ cấu trung tâm, mà vì cơ cấu trung tâm hiện giờ đều do khai quốc công thần nắm giữ trong tay, vậy nhưng, khai quốc công thần trong tứ đại gia tộc là vô cùng ít, trong Lăng Yên Các không có người nào xuất thân từ tứ đại gia tộc, nhiều nhất cũng chỉ là liên hôn với tứ đại gia tộc.
.Nếu tiếp tục phát triển như vậy, tứ đại gia tộc căn bản là khó mà vươn lên, nhưng mà, một khi nếu chấn hưng khoa cử, bọn họ có thể dựa vào ưu thế của mình, lũng đoạn khoa cử, cộng thêm danh vọng của bọn họ, một khi mà thành công, trong vòng mười năm đến hai mươi năm, tứ đại gia tộc sẽ trở lại trung tâm quyền lực.
.- Thì ra là thế!
.Tiêu Nhuệ gật gật đầu, nói: - Nói như vậy, thì việc này cũng cực kỳ có lợi với Tiêu gia chúng ta?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Cha vợ nói không sai, trong tình hình hiện này, thật ra ở bất cứ mặt nào thì khoa cử đều có lợi cho chúng ta, chấn hưng khoa cử có thể dập tắt lửa giận của hàn môn, mà bản thân sĩ tộc lại chiếm ưu thế trong khoa cử, đặc biệt là đối với sĩ tộc Sơn Đông mà nói, là việc vô cùng có lợi, còn bệ hạ khát vọng nhân tài, và còn có thể cân bằng thế lực các phương, một khi mà chấn hưng khoa cử, bệ hạ có thể càng ung dung cân bằng thế lực của các phương hơn. Khoa cử sẽ chỉ làm tổn hại đến những quý tộc hiện giờ nắm quyền, nhưng lại không muốn phát triển, mà kiểu quý tộc này, cho dù không có khoa cử, bọn họ cũng tất nhiên sẽ bị đảo thải.
.Tiêu Cự cười một tiếng, nói: - Đúng là khó tưởng tượng được đám người bảo thủ Trịnh Bá Ngung đó mà lại có sự thay đổi lớn như vậy.
.Tiêu Thiện cười nói: - Đại ca, huynh còn không biết sao, chắc huynh đã nghe nói, hiện giờ gia chủ của tứ đại gia tộc đã đổi người toàn bộ rồi, Thôi Tập Nhận, Vương Huyền Đạo, Trịnh Thiện Hành, Lư Sư Quái bốn tên tiểu tử đó đã trở thành gia chủ mới của tứ đại gia tộc rồi, đây tám phần là bọn họ quyết định.
.Tiêu Cự kinh ngạc nói: - Chuyện này sao có thể, bọn họ còn trẻ như vậy.
.Tiêu Quân cười ha hả nói: - Huynh đừng có quên, là bài văn của ai đã cứu vớt danh dự của tứ đại gia tộc, khiến bọn họ an toàn qua được ải này, bọn họ muốn không đổi cũng khó a! Nói xong ông ta liếc mắt nhìn Hàn Nghệ với thâm ý khác.
.Hàn Nghệ cười mà không nói.
.Mấy lão già này cũng đều hiểu, trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ, tứ đại gia tộc người ta đã đổi hậu bối trẻ như vậy ra trận, có phải là chúng ta cũng nên làm như vậy hay không, dù sao thì trước mắt còn có một vị nhân tài có thể chống lại tứ đại gia tộc ở đây.
.Đáng tiếc Hàn Nghệ dù sao cũng là con rể, không phải con trai, không giống với tình hình của tứ đại gia tộc lắm.
.Tiêu Quân lại nói với Hàn Nghệ: - Vậy tất cả những gì cháu nói trên triều đình hôm nay, cũng là vì cân bằng ưu thế của sĩ tộc?
.Hàn Nghệ ừm một tiếng, nói: - Nếu chấn hưng khoa cử, triều chính vẫn là trường kỳ bị sĩ tộc nắm giữ, việc này không hợp với lợi ích của bệ hạ, cũng không phù hợp với lợi ích của hàn môn, nhất định phải tận lực để khoa cử trở nên công bằng một chút, khoa cử như vậy mới phát dương quang đại, sĩ tộc căn cơ thâm hậu giống Tiêu gia chúng ta mới có thể có được lợi ích từ đó.
.Đúng lúc này, một tôi tớ đi đến, nói: - Lão gia, Lý thái sử cầu kiến.
.Tiêu Nhuệ đầu tiên là sửng sốt, sau đó vui vẻ nói: - Mau mau cho mời.
.Một lát sau, chỉ thấy một ông già khoảng chừng năm mươi tuổi đi vào.
.Hàn Nghệ nhìn người này thân hình cao ráo, tùng hình hạc cốt, tướng mạo thanh kỳ, âm thầm cả kinh, chỉ với tướng mạo của người này, nếu chịu đi làm thần côn (giả thần giả thánh để lừa đảo), wow! Quả thực là hoàn mỹ a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận