Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1266: Dị quân đột khởi

.Lý Trị vội vàng thị sát Hiền giả lục viện, chớ quên hàng trăm hàng ngàn thí sinh đang cố gắng thi, hai canh giờ đối với cuộc thi của cổ nhân mà nói, quả thực chỉ là nhỏ bé nhanh chóng đến cực hạn, chớp mắt đã qua rồi.
.Thời gian vừa hết, các khảo quan bắt đầu thu bài.
.- Đề này thật sự khó quá đi!
.- Đề vẫn còn được, nhưng căn bản thời gian không đủ, đề của bệ hạhạ ban ta mới viết được một nửa.
.- Ngươi còn tốt, đã viết được một nửa, ta vẫn còn đang suy nghĩ hạ bút như thế nào, kết quả đã hết giờ.
.- Ai! Đáp án số nghịch đảo của đề thứ ba là bao nhiêu thế?
.- Chính là độ nghiêng của cầu núi?
.- Đúng đúng đúng!
.- Ta tính ra sáu mươi độ.
.- Ta là bảy mươi lăm độ.
.- Toán học này thật sự là kỳ quái, xem trên sách đều rất đơn giản, nhưng một khi tự mình làm đề, thì cảm thấy vô cùng khó, đều không biết xuống tay thế nào.
.- Đó là bởi vì ngươi căn bản không nghe Hàn Thị lang giảng bài, lúc Hàn Thị lang giảng bài, đã nói cho chúng ta biết giải đề như thế nào rồi.
.- Vậy ngươi nói đáp án là bao nhiêu?
.- Sáu mươi độ.
.Một đám thi sinh hỏi lẫn nhau đi ra khỏi thí viện, nhưng mới vừa đến cửa, chỉ thấy mấy quan lại đang dán gì đó trên tường.
.- Đây là cái gì?
.- Ôi chao! Là đáp án cuộc thi.
.- Ta xem nào! Ai da! Đúng là đáp án! Vị quan gia này, vì sao nhanh thế đã công bố đáp án rồi?
.- Đây là Viện trưởng chúng ta căn dặn đấy, để đánh giá công bằng, trước khi khảo quan chấm bài thi, đem công bố đáp án trước, dù sao đáp án cũng được gỡ bỏ niêm phong cùng với bài thi, sớm hay muộn gì cũng phải công bố thôi.
.- Thì ra là thế!
.Thí sinh mới đi đến trước cửa, người của Hiền giả lục viện đã công bố đáp án ra, thế này nghiêm trọng rồi, các thí sinh chen chúc đi lên, ngay lập tức nghe thấy hàng loạt tiếng kêu ô ô.
.- Trời ạ! Hóa ra đơn giản thế á, vì sao ta lại không nghĩ ra.
.- Ai ôi! Rõ ràng lúc ấy ta tính ra b, kết quản kiểm tra lại đổi thành a. Ôi tức chết ta mất.
.Từ phản ứng cúi đầu giậm chân của các thí sinh, cũng không khác gì thời sau.
.- Huyền Đạo, vì sao ngươi không đi xem đáp án?
.Thôi Tập Nhận đứng ở trước cửa viện chờ hỏi Vương Huyền Đạo đang đi thẳng về hướng y.
.Vương Huyền Đạo bủn xỉn cười nói: - Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, cũng đã thi xong rồi còn chú ý đáp án cái gì.
.Mà lúc này mấy người Lý Trị cũng đi tới phòng chấm thi, thấy phòng chấm thi còn trống hoắc, nói: - Sao còn chưa đưa bài thi đến?
.Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ, trước mắt còn đang niêm tên, chỉ sợ vẫn phải đợi chút nữa.
.- Niêm tên?
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Thế nào gọi là niêm tên?
.Hàn Nghệ ồ một tiếng: - Chính là che tên của thí sinh lại, đảm bảo khi quan chấm thi chấm bài, không thể nhìn thấy tên của thí sinh!
.Lý Trị nghe được trong mắt sáng ngời, cười nói: - Chủ ý này hay, vậy chúng ta cứ đợi chút đi!
.Lý Nghĩa Phủ thật cẩn thận hỏi: - Chẳng lẽ bệ hạ định đích thân chấm thi?
.Lý Trị cười ha hả nói: - Xem chút cũng đâu sao, dù sao cũng đã đợi lâu như vậy rồi. Nói đến chấm bài thi, y bỗng nhiên lại hướng Hàn Nghệ hỏi: - Khanh sẽ không để mấy viện sĩ cửu phẩm chấm thi đấy chứ?
.- Đương nhiên không phải.
.Hàn Nghệ lắc đầu, lại nhìn mắt giờ, nói: - Chắc cũng sắp đến rồi.
.Hắn vừa dứt lời, một tiểu lại đã đi tới, nói: - Khởi bẩm Viện trưởng, quan lại Hộ Bộ đến rồi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Mau mời họ vào.
.Qua một lát, chỉ thấy hai mươi tiểu lại mặc phục quan đang lau mồ hôi đi đến, nhưng vừa thấy Lý Trị ngồi ở đây, sợ đến mức biến sắc, vội vàng tiến lên quỳ xuống nói: - Tiểu nhân tham kiến bệ hạ.
.Hứa Kính Tông thấy nhóm tiểu lại này, nói: - Hàn Thị lang, ngươi không định để mấy người này chấm thi đấy chứ?
.Ở triều Đường mà nói, Lại là ti tiện, mà bài thi là việc thần thánh, nhìn thế nào cũng không tương xứng!
.- Chấm bài thi?
.Mấy tiểu lại này sợ tới mức cả kinh.
.Lý Trị cau mày nói: - Các ngươi không biết ư?
.- Tiểu nhân chỉ là vừa mới nhận được mệnh lệnh của Thị lang, bảo chúng tiểu nhân đến Lục viện. Một tiểu lại vẻ mặt mờ mịt nói.
.Lý Trị nhìn Hàn Nghệ nói: - Hàn Nghệ, cuối cùng là thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ, đây cũng là vì công bằng, nếu sáng sớm đã an bài xong quan chấm thi, chỉ sợ sẽ có người thông báo cho nhau trước, bởi vậy vi thần mới quyết định an bài quan chấm thi lâm thời, ngoài ra, Hiền giả lục viện chúng thần cũng sẽ phái thêm một nhóm người, do Lý Thái sử và Diêm Thượng thư dẫn đầu, sau khi chấm xong vòng một, lại phê sửa lần nữa, điểm số này có thể liên quan đến vận mệnh của thí sinh, nhất định phải thận trọng. Đương nhiên, đây cũng là bởi tính duy nhất của toán học, bọn họ đều biết chữ, có chút hiểu biết về toán học, như vậy là đủ rồi, cứ chấm theo đáp án là được rồi.
.- Không tệ! Không tệ!
.Lý Trị cười ha hả nói: - Vì sự công bằng này, khanh quả là tâm tư lao lực a!
.Hàn Nghệ nói: - Đây cũng là chỗ hấp dẫn người ta nhất của chế khoa.
.Mà lời này đến tai Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ lại dường như có hàm nghĩa khác.
.- Nhưng mà!
.Hàn Nghệ nói: - Về đề mà bệ hạ ban, ở Hiền giả lục viện thần, chỉ có Diêm Thượng thư và Lý Thái sử là có năng lực phê duyệt.
.Trong lòng Lý Trị sớm có tính toán, nói: - Nếu các vị ái khanh đều ở đây, vậy thì cùng trẫm giúp Hiền giả lục viện đi.
.Lư Thừa Khánh bọn họ lúc này mới bừng tỉnh, hóa ra Lý Trị luôn kéo bọn họ tới đây, mục đích chính là muốn để họ tham gia chấm thi, từng đường bước trong chuyện này, trong lòng họ cũng nghiền ngẫm bảy tám phần, biết là Lý Trị muốn mượn chế khoa mất bò mới lo làm chuồng, tuyển nhân tài chân chính vào trong triều, bọn họ đương nhiên hi vọng mình có thể tham dự, thế nên vui vẻ đồng ý.
.Đến sau khi Lý Trị trả lời chắc chắn, Hàn Nghệ, Diêm Lập Bản, Lý Thuần Phong liền lập tức an bài nhiệm vụ, sai quan chấm thi vẫn đang không hiểu đầu cua tai nheo ngồi vào ghế, chờ bài thi đến.
.Những tiểu lại này còn chưa kịp phản ứng, thường thì chuyện chấm thi đều là các Đại học sĩ Tam tỉnh làm, giờ thì hay rồi, lại phái mấy tiểu lại này lên sân khấu, hơn nữa còn cùng bệ hạ chấm bài thi, so với nằm mơ còn ảo hơn một chút, có vài người phải thử bấm đùi mình một cái, đau nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng cũng hưng phấn dị thường, cơ hội thế này thật là có thể gặp chứ không thể cầu được!
.Đợi một lúc lâu, bài thi mới được đưa đến, bài thi này thiết kế giống thời sau, tên ở bên cạnh, trực tiếp che lại, quyết không nhìn thấy tên, bút tích thì, mấy tiểu lại này lâm thời ra trận, căn bản không phân biệt được.
.Nhưng phương thức chấm bài thi rất đơn giản, không giống với thường khoa, thường khoa chủ yếu là khảo sát văn chương, người có thể vào kinh thành thi cuộc thi lớn, loại đề điền vào chỗ trống cơ bản này, bình thường đều sẽ không sai, phán đoán chất lượng của bài văn, đây thật sự phải cần Đại học sĩ có cả một bụng kinh luân, tài trí hơn người mới có tư cách chấm thi, ngươi bảo Hàn Nghệ đi chấm thi, Hàn Nghệ cũng đọc không hiểu. Chế khoa thì cứ theo đáp án tiêu chuẩn mà chấm là được.
.Rất nhanh, mấy tiểu lại này liền tiến vào trạng thái.
.Mà Lý Trị cùng một loại đại thần cũng đang cả bụng háo hức tiếp nhận xấp bài thi, nhưng cảm giác chờ mong rất nhanh liền tan vỡ, hoặc chính là viết không hiểu được, hoặc chính là viết được một nửa, thậm chí có vài bài thi bỏ trống.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ lại rất vui vẻ, hoàng đế này đích thân chấm bài, rất rõ ràng là nhặt châu rơi, nếu không có, thì chứng minh thường khoa không có vấn đề.
.Nhưng Lý Trị vô cùng bình tĩnh, mặc dù bài văn viết rất tệ, đây là vì Hàn Nghệ sớm đã tiêm thuốc vacxin cho y, đầu tiên, hoàng đế ban đề, công bố một khắc trước cuộc thi, thí sinh hoàn toàn không có chuẩn bị. Tiếp theo, đề thi kiểu văn - lý kết hợp này, tư duy khó mà xoay chuyển, mấu chốt là không khống chế được thời gian một cách thuần thục. Cuối cùng, đề này cũng rất lừa người, dùng tư tưởng toán học ra sao để trị quốc, nếu đến tư tưởng toán học cũng không hiểu, thế thì còn viết cái gì.
.Nhưng Hàn Nghệ cũng nói, đây là chiến trường của thiên tài, không có thiên phú nhất định, là rất khó trổ hết tài năng.
.- Bệ hạ, người xem bài văn này!
.Hứa Ngữ Sư bỗng kích động chuyển bài thi trong tay đến trước mặt Lý Trị.
.Lý Trị nghe thấy trong lòng vui vẻ, khẩn trương lấy qua xem, cười ha hả nói: - Là hắn ta!
.Hứa Ngữ Sư hiếu kỳ nói: - Bệ hạ quen người này?
.Tên bị che lại rồi đó nha!
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Nhìn văn phong giống như bài thi Nhậm Tri Cổ.
.Lý Trị gật đầu nói:
.- Ái khanh nói không sai, người này cuồng ngạo không kiềm chế được, bộc lộ tài năng, văn chương cũng như thế, không hề khó để nhận ra.
.Lý Nghĩa Phủ cười nói: - Thần thấy người này phải trúng Tiến sĩ đầu bảng hai bên thường khoa và chế khoa rồi.
.Nhậm Tri Cổ này kỳ thật chính là mảnh vải che đậy của Lý Nghĩa Phủ, Nhậm Tri Cổ thi tốt, lão ta vui nhất rồi, có thể chứng minh tính công bằng của thường khoa.
.- Chưa chắc!
.Lư Thừa Khánh cũng cầm một bài thi lại, nói: - Bệ hạ, người xem bài văn này xem, giải thích này mới nghe qua lần đầu a!
.- Thế ư?
.Lý Trị vội vàng cầm lấy, vừa mới xem hai ba dòng, không khỏi trợn mắt. Hàn Nghệ vẫn luôn đi lòng vòng cũng quay đầu sang, nhìn thấy sắc mặt cả kinh, bài văn này hắn xem không hiểu, có chút gần giống với tư tưởng quản lý số hóa, chính là vận dụng tính tinh chuẩn, duy nhất, logic trong toán học để trị quốc, đem số hóa quản lý sự vụ cơ bản trong triều, đại thần trung tâm có ý kiến gì, quốc gia có chính sách gì, đều không quan trọng, quan trọng là hệ thống vận chuyển nhất định phải quy phạm, giống như công thức toán học, phải quy định tốt.
.Đem nhân trị tổng hòa với số trị, quyết sách quốc gia vẫn dựa vào nhân trị, nhưng người làm việc phải quy trình hóa, từ đó nâng cao hiệu suất làm việc của triều đình và có thể chỉ thị phía dưới hoàn thành chuẩn xác.
.- Hay hay hay! Bài văn này viết thật sự không tồi!
.Lý Trị xem xong, khen ngợi lia lịa.
.Lư Thừa Khánh cũng nói: - Thần không hiểu toán học, nhưng bài văn này lại làm cho thần có cái nhìn khác về toán học.
.Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cố gắng nhận biết xem bài văn này viết bởi ai, nhưng hoàn toàn không có ấn tượng nào.
.- Bài thi của ai thế?
.Lý Trị có chút khẩn trương rồi.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Bệ hạ, việc này đợi chấm xong mới có thể xem.
.- Phải phải phải! Quy củ không thể phá hỏng!
.Lý Trị lại nói: - Đưa bút đây.
.Trương Đức Thắng lập tức đưa bút lên, Lý Trị cầm bút tự mình viết một chữ "giáp" ở phía trên.
.Lập tức có không ít đại thần cầm bài văn mình phát hiện viết rất tốt đưa cho Lý Trị xem, toán học này chỉ là một cái cớ, chỉ cần nhờ một chút đặc tính trong toán học, sau đó đưa ý kiến của bản thân vào là được rồi, quả thực còn tự do hơn so với thường khoa một chút, tuyệt đối là đề mục tốt nhất để thiên tài phát huy.
.Nhưng những bài văn đó cũng chia làm hai cực, hoặc là viết vô cùng hay, hoặc là viết vô cùng dở, không có một bài văn nào trùng với tiêu chuẩn nhất định, đây cũng là vì đặc thù của bài thi, đề thi, hơn nữa mọi người vẫn tương đối xa lạ với toán học, cáo này thật sự cần có tư duy của thiên tài.
.Điều này cũng thúc đẩy tốc độ chấm thi đến cực đại, hơn nửa số bài thi chỉ xem hai ba dòng là có thể quăng sang một bên, không cần thiết chấm điểm.
.Mà bên kia phê chữa đề cũng nhanh vô cùng, mỗi người đại khái cũng chỉ hai ba mươi bài, cứ chấm theo đáp án là được.
.Được khoảng hai canh giờ, tất cả bài thi đều chấm xong.
.Cả ngàn thí sinh, nhưng tổng cộng chỉ có hai người được điểm tối đa.
.Sau khi đánh điểm lên, mới mở danh tính.
.Lý Trị kỳ thực đã mệt chết rồi, nhưng y vẫn chưa đi, chính là đang chờ giờ khắc này.
.Một người được điểm tối đa trong đó là Vương Huyền Đạo, bởi vì Vương Huyền Đạo học về huyền học, trong đó cũng bao gồm toán học, nền tảng của y không tệ, thiên phú cũng không tệ, hơn nữa làm việc lại khá cẩn thận, nghiêm túc.
.Về phần người còn lại, là một thí sinh tên Địch Nhân Kiệt.
.Nhậm Tri Cổ ngược lại chỉ làm được chín mươi điểm, xếp thứ sáu, có thể thấy được phương diện này ẩn chứa không ít nhân tài.
.- Địch Nhân Kiệt?
.Lý Trị hoàn toàn xa lạ đối với cái tên này, nhìn lại bút tích này, đột nhiên nói: - Đem bài văn "Chế độ con số" đó tới cho trẫm.
.Lư Thừa Khánh khẩn trương đi tìm, qua một khắc, ông ta liền kinh hô: - Địch Nhân Kiệt, quả nhiên là người này.
.Khi nói, ông ta đã kích động đem bài văn chuyển đến trước mặt Lý Trị.
.Lý Trị cầm lên xem, cười ha hả nói: - Không ngờ Địch Nhân Kiệt này lại là dị quân đột khởi!
.(lực lượng mới xuất hiện đột ngột)
.Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông nghe thấy liếc nhìn nhau một cái, hai đầu mày lộ ra một vẻ bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận