Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 712.2:. Lời nói dối có thiện ý

.Hàn Nghệ nói:
.- Kỳ thật chúng ta không có lúc nào là không đang nói dối. Ví dụ như lúc ta tới trại huấn luyện vào buổi chiều, tình cờ gặp được Trưởng Tôn công tử, lúc ấy hắn đã hai mắt thâm quầng, râu tóc xõa tung hỗn độn, khuôn mặt vô cùng tiều tụy, nhưng ta lại dối lòng nói với y rằng trông y rất tinh thần, kỳ thật trong lòng ta lại suy nghĩ y có phải đã tẩu hỏa nhập ma rồi hay không.
.Đoàn người đều quay đầu lại nhìn Trưởng Tôn Diên liếc mắt một cái, sau đó cúi đầu trộm cười rộ lên, bọn họ đương nhiên không dám không kiêng nể gì cười nhạo Trưởng Tôn Diên, hậu quả kia sẽ là vô cùng nghiêm trọng đấy.
.Độc Cô Vô Nguyệt mấp máy môi, nhỏ giọng nói với Trưởng Tôn Diên:
.- Còn có việc này?
.Trưởng Tôn Diên cười khổ lắc đầu.
.Hàn Nghệ lại nói:
.- Kỳ thật các ngươi cũng giống vậy thôi. Ta tin tưởng các ngươi đều từng nói ra một số lời khen tặng, ví dụ như các ngươi cũng thường nói với bạn tốt của mình rằng, bạn hữu ngươi học phú ngũ xa, tài trí hơn người, kỳ thật trong lòng ngươi căn bản liền xem thường đối phương. Nhưng nếu ngươi nói thẳng ra như thế, rất có thể sẽ làm cho người khác tổn thương, đây là lời nói dối có thiện ý. Nhưng lời nói dối cuối cùng vẫn là nói dối, hơn nữa thánh nhân dạy bảo chúng ta, nói dối tương đương thất tín, thất tín tương đương thất đức, kia đến tột cùng nói dối là đúng hay sai đây?
.Mờ mịt!
.Tất cả mọi người mờ mịt!
.Lưu Khai Minh nhỏ giọng nói:
.- Này phải quan sát kĩ trường hợp mới quyết định đi.
.Hàn Nghệ nói:
.- Quan sát kĩ trường hợp mới quyết định, nói cách khác ngươi tán thành một phần chuyện nói dối, ngươi cổ vũ mọi người nói dối, đúng không?
.Lưu Khai Minh kích động nói:
.- Ta cũng không nói như vậy.
.Cái mũ này chụp tới thật ác độc nha!
.- Vậy ngươi có ý gì ?
.- Ta!
.Lưu Khai Minh ấp úng nửa ngày, cuối cùng cúi thấp đầu xuống.
.Bùi Thiếu Phong nói:
.- Người chân thành, chân thành sẽ đến. Không chân thành không thể động lòng người. Thất tín chính là thất đức, nói dối chính là không đúng. Đã nói dối thì sao lại là thiện ý được? Đã là thiện ý thì cần gì phải nói dối đâu?
.Theo ta lí luận sao? Hừ, ta cũng biết nha, ngươi chẳng lẽ không biết kẻ lừa đảo là vạn năng sao. Hàn Nghệ cười nói:
.- Nhưng binh pháp có câu, binh giả quỷ đạo dã (dùng binh đánh giặc là hành động dối trá). Binh bất yếm trá (chiến tranh không ngại dối lừa). Cái gì gọi là lừa dối? Chính là lừa gạt, chính là nói dối, chẳng lẽ đây cũng là sai hay sao?
.- Này!
.Khí thế của Bùi Thiếu Phong lập tức yếu xuống.
.Uất Trì Tu Tịch gãi đầu nói:
.- Vậy nó đúng đi.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Vậy là ngươi cho rằng nói dối là đúng?
.Uất Trì Tu Tịch lắc lắc đầu nói:
.- Ta cũng không có nói như vậy.
.Cả phòng học chìm trong im lặng.
.- Vậy mà đã á khẩu không trả lời được sao? Ta vừa mới không tới đây bao lâu, các ngươi đã trở nên yếu kém vậy à?
.Hàn Nghệ khinh miệt cười nói.
.Bùi Thiếu Phong nói:
.- Kia không biết phó đốc sát thấy việc nói dối là đúng hay sai vậy?
.Hàn Nghệ nghiêm túc nói:
.- Nói dối đương nhiên là không đúng, hơn nữa chắc chắn là không đúng đấy, đây là ngọn nguồn của tội ác, là sự khởi nguyên của việc vô đạo đức.
.Bùi Thiếu Phong hoang mang nói:
.- Vậy tại sao ban nãy Phó đốc sát lại nói như thế?
.Hàn Nghệ không đáp mà lại hỏi ngược lại:
.- Nếu ngươi không phải là một người giữ vững chữ tín thì dựa vào đâu ngươi lại đi thảo luận chuyện nói dối đúng hay sai? Nhưng nếu ngươi là một người coi chuyện giữ vững chữ tín còn quan trọng hơn tính mạng của mình, như vậy đến tột cùng là điều gì khiến cho ngươi phải nói dối? Ta tin tưởng ngươi nhất định nói vậy là xuất phát từ thiện ý. Ban nãy ngươi nói vô cùng đúng, nói dối thì sao lại là thiện ý được? Đã là thiện ý thì cần gì phải nói dối đâu? Đáng tiếc ngươi không có kiên trì.
.Không cần biện giải gì về sự nói dối của chính mình, nói dối chính là không đúng, đây là điều không thể nghi ngờ. Chỉ khi nào các ngươi đem chuyện giữ vững chữ tín còn quan trọng hơn tính mạng của mình thì cho dù có một ngày các ngươi có nói dối đi chăng nữa, lời nói dối của các ngươi khẳng định cũng xuất phát từ sự thiện ý. Nhưng nếu ngay từ ban đầu, trong lòng ngươi đã tồn tại ý niệm mờ mịt rằng nói dối có thiện ý, như vậy chỉ có thể nói rõ một điều chính là ngươi là một kẻ tiểu nhân không giữ vững chữ tín.
.Bỗng vang lên một trận cười sang sảng từ bên ngoài vọng vào:
.- Nói rất hay! Đại học chi đạo, ở chỗ quang minh chính đại, ở sự thân dân, ở sự vươn về cái thiện. Đề cao tu dưỡng của bản thân mới là biến pháp tốt nhất khi tự ngẫm cách giải quyết vấn đề.
.Chỉ thấy bên cửa sau kia đi vào một người, đúng là Lư Sư Quái, phía sau y còn đi theo Vương Huyền Đạo, Trịnh Thiện Hành.
.- Đại!
.Lư Khai Minh đang muốn đứng lên, Lư Sư Quái đã đưa tay ngăn y lại, rồi nói với Hàn Nghệ rằng:
.- Hàn phó đốc sát, ban nãy ta nghe được quá mức hưng phấn cho nên mới không kìm nổi ra tiếng, quấy rầy giờ học của Phó đốc sát cùng với các vị, thật sự là vạn phần thật có lỗi.
.- Không có gì, lớp học của ta cổ vũ việc tự do ngôn luận.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Hơn nữa Lư công tử tổng kết cực kỳ tốt, đề cao tự thân tu dưỡng, mới là biện pháp tốt nhất để tự giải quyết vấn đề
.Đại học chi đạo, ở chỗ quang minh chính đại, ở sự thân dân, ở sự vươn về cái thiện.
.Nói thật là hay!
.Đáng tiếc, mấy ngàn năm nay, đại đa số người vẫn còn bồi hồi ngoài cửa, mọi người từ trước chỉ biết chỉ trích lẫn nhau, oán giận lẫn nhau, chửi rủa lẫn nhau, lại khó ai biết cần phải tự ngẫm cùng hoàn thiện lại chính bản thân mình, đề cao tu dưỡng của chính mình, đó mới là biện pháp tốt nhất để giải quyết vẫn đề.
.Rất nhiều đệ tử đều cảm thấy rất hưng phấn và suy tư, những lời đó của Hàn Nghệ giống như một đạo ánh sáng chiếu nhập vào trong đáy lòng của bọn họ, khiến bọn họ hiểu chỉ cần kiên định một niềm tin, hết thảy hoang mang đều sẽ được giải quyết dễ dàng. Không chỉ là giữ vững chữ tín, điều đó còn làm cho bọn họ suy nghĩ minh bạch rất nhiều đạo lý, bởi vậy bọn họ cảm thấy rất hưng phấn.
.Mấy người Lư Sư Quái đến cũng chưa quấy nhiễu đến Hàn Nghệ, hắn tiếp tục nói:
.- Nếu nói dối định nghĩa chính là sai lầm, như vậy nó nguy hại tới bao nhiêu người đây? Chúng ta đầu tiên phải hiểu mất đi chữ tín thì sẽ gặp phải những điều gì.
.- Sẽ bị người mắng
.- Thất tín khó có thể sống yên ở trong thế gian này, không một ai nguyện ý kết giao bằng hữu với một kẻ không giữ chữ tín cả, hắn sẽ bị cô lập.
.Mọi người bắt đầu phát biểu ý kiến của riêng mình.
.Hàn Nghệ nghe trong chốc lát, đột nhiên xoay người viết một hàng chữ lên trên tấm bảng gỗ.
.Mọi người đọc nó, không khỏi hoảng sợ.
.Dương Mông Hạo đọc từng chữ một lên:
.- Thất tín tương đương mất nước.
.- Đúng vậy, thất tín tương đương mất nước.
.Hàn Nghệ nói.
.- Về điểm này, lịch sử đã chứng minh cho chúng ta rất nhiều, ngẫm xưa kia Chu U Vương khói lửa diễn chư hầu, tuy rằng chiếm được nụ cười của Bao Tự nhưng lại tự tay mai táng vương triều Đại Chu. Ngược lại với nó chính là Thương Ưởng lập mộc vi tín, lập tức đổi được một vương triều Tần hùng mạnh, đặt nền móng cho việc Tần quốc thống nhất sáu nước. Một quốc gia ngập tràn nói dối nguy hiểm hơn nhiều một quốc gia không có lương thực, do đó, chúng ta nhất định phải cố gắng khiến quốc gia của chúng ta trở nên càng thêm giữ chữ tín, mà không phải là khắp nơi đều là nói dối. Chúng ta dựa vào cái gì để giữ vững chữ tín đây? Ta cho rằng chúng ta phải dựa vào hai điểm, một là đạo đức, hai là pháp luật.
.Nói xong, hắn viết ba tổ từ lên trên chiếc bảng gỗ, thành tín ở trên, đạo đức và luật pháp ở dưới, dùng đường gạch thẳng nói ba từ đó lại với nhau, hình thành một hình tam giác.
.Hàn Nghệ lại nói:
.- Hai cột trụ chống đỡ cho thành tín là đạo đức và luật pháp. Đạo đức ta liền không nói nhiều, ta tin tưởng từ nhỏ cha mẹ các ngươi đã giáo dục các ngươi phải làm một người thành thật, phải hiểu được giữ chữ tín. Chúng ta nhấn mạnh về mặt luật pháp. Trước đó ta đã nói, thất tín tương đương mất nước, này cũng không phải đang nói chuyện giật gân. Lịch sử đã chứng minh cho chúng ta thấy điều đó. Có câu là biết người biết ta, bách chiến bách thắng. Muốn chiến thắng nói dối, đầu tiên phải hiểu nguồn gốc ban đầu của nói dối, vậy vì sao mọi người lại muốn nói dối?
.Bùi Thiếu Phong nói:
.- Hơn phân nửa là vì hại người lợi mình.
.- Nói rất đúng!
.Hàn Nghệ nói:
.- Ích lợi mới là căn nguyên khởi đầu của nói dối, nếu như nói nói dối mang đến không phải ích lợi, mà là thương tổn, ta tin tưởng khắp thiên hạ, chỉ có những kẻ luẩn quẩn trong lòng mới sẽ nói dối. Nghĩ như thế thì khi muốn tiêu diệt nói dối, đầu tiên ta phải tiêu diệt ích lợi mà việc nói dối mang lại, nhưng đó là việc có thể làm được sao?
.Không ít đệ tử đều lắc đầu.
.- Ta cũng cho rằng không thể.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nhưng mà chúng ta có thể gia tăng lợi thế. Đã có ích lợi, như vậy khẳng định sẽ có phí tổn. Cũng giống như, nếu ngươi trộm một đồng tiền, vốn ngươi bỏ ra duy nhất chính là vươn tay ra, như vậy thì đại đa số mọi người sẽ theo cái nghề ăn trộm. Nếu như nói trộm một đồng tiền, sẽ bị người mắng, trả giá phí tổn danh dự, như vậy sẽ có một số người có khả năng sẽ e dè thanh danh của mình mà không đi làm tên trộm. Nếu trộm một đồng tiền, sẽ bị tịch thu tài sản cả nhà, giết kẻ phạm tội, vậy thì lấy tính mạng cả nhà chỉ để đổi một đồng tiền, đó đương nhiên là một vụ mua bán lỗ lã nghiêm trọng. Ta tin tưởng trên đời này không ai sẽ đi trộm một đồng tiền ấy. Nếu không nói phí tổn của việc giữ lời hứa cao, như vậy tiền lời của việc giữ lời hứa cũng sẽ lớn. Như vậy cái này cần luật pháp
.Thôi Hữu Du nói:
.- Phó đốc sát muốn nói về khế ước quân tử thần thánh kia sao?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói:
.- Không sai! Chúng ta mới vừa rồi đã trình bày nguyên nhân mà khế ước quân tử thần thánh được sinh ra cùng với mục đích của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận