Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 481.2: Quan hệ thật là loạn

.Dương Phi Tuyết nghe được "Cười khúc khích".
.Nguyên Liệt Hổ liếc nhìn Dương Phi Tuyết. Khuôn mặt lập tức xụ xuống, nói: - Hàn Nghệ, ngươi đây là lừa gạt a!
.Dương Phi Tuyết cười dài nói: - Binh bất yếm trá (chiến tranh không ngại dối lừa).
.Nguyên Liệt Hổ khó chịu nói: - Dương Bát muội, muội liền đừng ở chỗ này mà làm loạn thêm.
.Dương Phi Tuyết liền làm mặt quỷ.
.Lư Sư Quái ánh mắt chợt lóe, cười nói: - Lần này tỷ thí vốn là Nguyên thúc phụ thúc đẩy đấy, hơn nữa nơi này cũng là Nguyên thúc phụ bối phận cao nhất, về lý nên do Nguyên thúc phụ chủ trì công đạo.
.Nguyên Ưng hắc một tiếng: - Sư Quái, nhiều năm như vậy không gặp. Tiểu tử ngươi càng ngày càng giả dối rồi.
.Lư Sư Quái vuốt cằm nói:
.- Nguyên thúc phụ nói đúng, vãn bối ở bên ngoài du đãng vài năm, tính tình này cũng bị mài đến khéo đưa đẩy một một chút.
.Nguyên Ưng cười ha hả nói: - Sư Quái ngươi khá lắm, vẫn là giống như trước kia, lời nói, hành động, cử chỉ đều là cẩn thận tỉ mỉ. Tuy nhiên yêu cầu này của Hàn Nghệ quá khó rồi, ta làm con cháu Nguyên gia, đương nhiên phải vâng theo tổ huấn, không có khả năng để tiểu Hổ đi làm quan. Nói tới đây, ông ta xoay chuyển lời nói: - Nhưng ta làm phụ thân của tiểu Hổ, ta càng thêm không hy vọng nó làm một người nói không giữlời.
.Nguyên Liệt Hổ mờ mịt nói: - Phụ thân. Vậy người đến tột cùng là có ý tứ gì?
.Nguyên Ưng suy tư nửa ngày, nói: - Tiểu Hổ, việc này mặc kệ con làm như thế nào, thì cũng sai, một khi đã như vậy, con liền tự mình quyết định đi.
.- Hả?
.Nguyên Liệt Hổ vẻ mặt buồn bực.
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên nói:
.- Tiểu Hổ, năm đó chúng ta tổ tiên định ra cái điều quy định này, đều vì tình huống lúc đó, nhưng lúc này không giống ngày xưa, quy củ này cũng phải thích hợp buông lỏng một chút, còn nữa, Dân An cục chỉ là bảo vệ dân chúng. Chỉ cần ngươi làm tròn bổn phận, một mực ở trong Dân An cục. Thì cũng sẽ không cuốn vào việc tranh chấp chính trị.
.Nguyên Ưng gật đầu nói: - Vẫn là tiểu muội thông minh, nói rất hay. Nói rất hay.
.Nguyên Liệt Hổ rối rắm hai cái thô lông mày đều xoay thành quẩy xoắn, kỳ thật y không muốn làm quan, không hoàn toàn bởi vì tổ huấn, bản thân y cũng không quá muốn làm quan, đi ra ngoài đánh đánh giặc, trở về liền hưởng thụ nhân sinh, dù sao là có tiền, cũng đủ khiến y cả đời ăn uống chơi gái đánh bạc, loại cuộc sống này sảng khoái hơn nha. Trong lúc nhất thời thật đúng là do dự, hướng tới Hàn Nghệ nói: - Hàn Nghệ, không bằng ngươi để ta suy nghĩ đã.
.Hàn Nghệ gật đầu cười nói: - Đương nhiên có thể.
.- A !
.Nguyên Liệt Hổ đột nhiên quát to một tiếng, chỉ vào Hàn Nghệ nói: - Đều tại tiểu từ ngươi, thật quá giảo hoạt rồi.
.Hàn Nghệ không phản bác được, chỉ có cười khổ.
.Tiêu Vô Y đột nhiên cười dài nói: - Mẫu Đơn tỷ, tiểu muội đa tạ ủng hộ của tỷ rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên nói: - Chỉ mong chỗ tiền này có thể ở trong tay muội lâu một chút.
.Tiêu Vô Y hừ nói: - Ít xem thường người khác đi, ta từng nói qua, sở dĩ tất cả mọi người nói Nguyên gia các ngươi buôn bán lợi hại, đều là vì bản quận chúa không buôn bán thôi.
.Nguyên Liệt Hổ nói: - Nữ ma đầu, ngươi thật đúng là không biết xấu hổ.
.Tiêu Vô Y âm thanh lạnh lùng nói: - Bại tướng dưới tay, vẫn còn mạnh mồm.
.Nguyên Ưng ha ha nói: - Tiểu Vô Y, ta mặc dù họ Nguyên, nhưng ta tin tưởng cháu nhất định có thể thành công.
.Tiêu Vô Y không nể chút mặt mũi nào, nói: - Ông hãy ít đi ở đây lừa gạt ta thôi, không chừng trong lòng ông đang có cái chủ ý quái quỷ gì.
.Nguyên Ưng lập tức vẻ mặt xấu hổ.
.Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Mạo muội hỏi một câu, các ngươi đang nói cái gì?
.Trịnh Thiện Hành lập tức đem việc Tiêu Vô Y và Nguyên Mẫu Đơn đánh cuộc nói với Hàn Nghệ.
.Hoá ra nàng mới vừa rồi đều là vì chính mình mà cảm thấy hưng phấn, hóa ra ta còn cảm động một phen. Hàn Nghệ nghe được lập tức cảm thấy tức giận, giận quá thành cười nói: - Ta cảm thấy lần này tỷ thí quá không công bình.
.Tiêu Vô Y kinh ngạc nói: - Chỉ giáo cho?
.Hàn Nghệ tự tin nói: - Nếu không phải là bởi vì Nguyên công tử là cháu trai của Mẫu Đơn nương tử, ta tin tưởng Mẫu Đơn nương tử nhất định sẽ chọn ta đây, dù sao chúng ta có hợp tác cũng vài ngày rồi, Mẫu Đơn nương tử không có lý nào lại hoài nghi năng lực của ta.
.Tiêu Vô Y vừa nghe vậy, lập tức nổi trận lôi đình, ngươi thằng nhãi này không ngờ công nhiên ngay trước mặt ta, đi thông đồng nữ nhân khác, thật sự là buồn cười.
.Hàn Nghệ nhìn thấy, trong lòng âm thầm cảm thấy sảng khoái.
.Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên nói: - Cái này cùng với Nguyên Liệt Hổ có phải thân nhân của ta hay không cũng không có quan hệ, nếu như là chuyện mua bán, ta nhất định sẽ tuyển ngươi, nhưng nói về săn bắn, cho dù có lần sau, ta vẫn sẽ chọn tiểu Hổ.
.Tiêu Vô Y đột nhiên đôi mắt vừa chuyển, ngược lại hì hì cười nói: - Mẫu Đơn tỷ, tỷ cũng đừng che dấu, tỷ không tuyển chọn Hàn Nghệ, đơn giản chính là ở giấu đầu hở đuôi, sợ làm người khác biết rằng tỷ thích Hàn Nghệ.
.Bà Nương này muốn làm gì?
.Hàn Nghệ lập tức cả kinh.
.Tiêu Vô Y đồng dạng nhìn ở trong mắt, đây chính là chàng nhắc nhở ta đấy, không oán ta được.
.Trịnh Thiện Hành, Lư Sư Quái cũng là vẻ mặt không thể tin nổi.
.Nguyên Liệt Hổ liền nhảy dựng lên, nói: - Ngươi nữ ma đầu này nói bậy bạ gì đó, cô cô ta làm sao có thể sẽ thích thằng nhãi Hàn Nghệ này.
.- Ai ai ai, tiểu Hổ, ngươi trước tiên đừng ồn ào.
.Nguyên Ưng đột nhiên khoát tay, cười ha hả hướng Tiêu Vô Y hỏi: - Tiểu Vô Y, cháu nói chuyện thì cũng nên dựa vào bằng chứng à, có gì chứng minh không?
.Tiêu Vô Y cười nói: - Nguyên thúc thúc, ông không biết đó thôi, năm đó ở Vạn Niên Cung, bất ngờ có lũ quét, Hàn Nghệ không để ý an nguy bản thân, cứu Mẫu Đơn tỷ một mạng, nếu không phải là hai bên đều có tình cảm, ta thật sự là không thể tưởng được còn có lý do gì, có thể làm cho Hàn Nghệ không để ý tính mạng của bản thân chạy tới cứu Mẫu Đơn tỷ.
.Hàn Nghệ nghe được nộ khí xung thiên, thầm mắng, Tiêu Vô Y khá lắm, không ngờ dám làm thật, được, lần tới ta không đùa giỡn nàng xoay quanh, ta cũng không phải là chồng nàng.
.- Còn có chuyện này sao.
.Nguyên Ưng nhìn Nguyên Mẫu Đơn nói: - Tiểu muội, đại sự như thế, không ngờ muội lại không nói cho ta, đây chính là muội không đúng. Nói xong, ông ta lại nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, tuy rằng xuất thân của ngươi có chút bần hàn, nhưng ngươi tốt xấu gì cũng đã cứu tiểu muội ta một mạng, cái này triệt tiêu đi, ngươi mau đem sính lễ chuẩn bị đầy đủ, ta ở nhà chờ ngươi, tốt nhất liền là hôm nay, ngày mai ta cũng không biết có thời gian hay không.
.Sính lễ? ta chờ muội ngươi, không không không, thằng nhãi này là đầu óc hỏng rồi đi. Hàn Nghệ si ngốc, cuống quít nói: - Nguyên bảo chủ, ngươi đã hiểu lầm, chuyện không phải như vậy.
.Nguyên Ưng nói: - Chẳng có lẽ nào người chê tiểu muội của ta?
.- Đương nhiên không phải.
.- Vậy là được rồi a!
.- Nhàm chán!
.Nguyên Mẫu Đơn ném xuống hai chữ, liền xoay người bỏ đi.
.- Tiểu muội, tiểu muội.
.Nguyên Ưng kêu hai tiếng, đột nhiên quay đầu, căm tức nhìn Hàn Nghệ, nói: - Cái này đều tại tên tiểu tử người, cũng quá nhỏ mọn đi, đến sính lễ cũng không muốn chuẩn bị, nếu tiểu muội ta vì chuyện này mà nghĩ không thông, ta liền cho ngươi đẹp mặt. Dứt lời, ông ta liền đuổi theo.
.Không phải chứ? Cái này trách ta? Không phải là do ngươi nói sao?
.Hàn Nghệ chỉ cảm thấy oan uổng muốn chết, không khỏi trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây ra chuyện này, nhưng tên đầu sỏ gây chuyện này mặt lại hiện lên nụ cười có ý bỡn cợt.
.Nguyên Liệt Hổ nhìn trái, ngó phải, vẻ mặt hoang mang, tiến đến trước mặt Hàn Nghệ, buồn bực nói: - Hàn Nghệ, lẽ nào ngươi theo đuổi cô cô ta.
.Hàn Nghệ kích động nói: - A đù! Đương nhiên không đúng a! Ta tuổi nhỏ như thế, làm sao có thể làm cô phụ (chồng của cô) của Nguyên công tử, chuyện này rõ ràng là không có khả năng à!
.Nguyên Liệt Hổ gật gật đầu nói: - Điều này cũng đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận