Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 599.1: Kiên trì nỗ lực

.Sau khi trải qua giai đoạn huấn luyện thứ nhất, Hàn Nghệ phát hiện ra một vấn đề vô cùng quan trọng, đó là sự phân biệt quan dân quá sâu đậm. Hắn nói bất kể điều gì, cho dù là đúng thì cũng không có được sự ủng hộ của học viên, mà hắn lại phải quan tâm đến rất nhiều phương diện, không có sức đâu mà cả ngày để tâm đến bọn họ, dùng một vài thủ đoạn đặc biệt để trừng phạt bọn họ, những ngày qua hắn luôn suy ngẫm làm thế nào để thay đổi tư tưởng của đám học viên này.
.Rốt cuộc, trong khi nói chuyện với Tiêu Vô Y, nhắc tới tứ đại gia tộc Thôi Lư Trịnh Vương, vô tình đã được nghe về nguồn gốc của tứ đại gia tộc này, điều này khiến hắn đã nghĩ ra cách dùng tiên tổ của bọn họ để thay đổi tư tưởng của bọn họ.
.Các ngươi chẳng phải là sùng bái quý tộc sao, vậy thì dùng chính tiên tổ của quý tộc để đối phó với các ngươi.
.Chiêu này thật là có hiệu quả.
.Thủy tổ ra mặt, tiểu quỷ thần phục.
.Sự thay đổi của Trịnh Hưởng càng làm cho Hàn Nghệ có nhiều tự tin hơn.
.Trong giai đoạn huấn luyện thứ hai, Hàn Nghệ bắt đầu huấn luyện mang tính trọng điểm. Đám sĩ binh kia thân thể cường tráng, lại chịu khó chịu khổ, nhưng trình độ văn hóa lại quá yếu, vì thế Hàn Nghệ miễn trừ đa số các hạng mục huấn luyện ban ngày cho họ, bọn họ chủ yếu ở trong giảng đường đọc sách học chữ, đạo lí lớn thì không cần dạy, chủ yếu là học cho biết chữ cái đã.
.Còn tử đệ quý tộc có trình độ văn hóa cao, nhưng tố chất sức khỏe lại không tốt, vì thế Hàn Nghệ tập trung huấn luyện bọn họ trên sân tập.
.Buổi sáng tiến hành tập luyện ngoài trời, buổi chiều vào phòng tập luyện tập trong nhà, hơn nữa thực đơn của bọn họ cũng thịnh soạn hơn, nhằm bổ sung dinh dưỡng cho bọn họ.
.Sau một ngày luyện tập, bất luận là quý tộc hay người nghèo, đều mệt đến đầu óc quay cuồng, quý tộc thì mệt nhoài chân tay, người nghèo thì đọc sách đến choáng váng đầu óc.
.- Xin chào mọi người!
.Hàn Nghệ mỗi lần đi vào, đều mang một nụ cười mỉm chào hỏi mọi người.
.Tuy nhiên đổi lại thì là sự im lặng của đám học viên.
.Hàn Nghệ đứng trên bục giảng, cười nói: - Các vị quý tộc thân mến, ta đột nhiên vô cùng tò mò, ở nhà các vị hàng ngày có được dạy dỗ về kiến thức lễ nghi không, nếu như chưa, ta có thể mời từ trong cung mấy vị giáo viên lễ nghi đến dạy cho các ngươi.
.Hoàng cung?
.Giáo viên lễ nghi trong hoàng cung chưa chắc đã tốt bằng nhà ta.
.Liễu Hàm Ngọc vẻ tức giận nói: - Phó Đốc Sát có thể nói những lời này, âu cũng là lẽ thường, chắc rằng Phó Đốc Sát hồi nhỏ cũng chưa từng được học lễ nghi.
.- Chưa từng!
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Đúng như những gì hôm qua nói, ta luôn nỗ lực trở thành Thôi Lư Trịnh Vương, vì thế cá nhân ta vô cùng chú trọng các vấn đề trong phương diện lễ nghi, từ nhỏ đã quan sát học hỏi quý tộc Dương Châu, có gì học nấy, khiến bản thân trở nên nho nhã lễ độ, khi gặp mặt người khác, đều chào hỏi trước, khi người khác chào hỏi ta, ta nhất định sẽ đáp lễ, cũng giống như mỗi lần ta vào phòng học, đều chào hỏi các ngươi trước vậy.
.Tuy nhiên bây giờ ta phát hiện ra lễ nghi của quý tộc đã không còn như vậy nữa, thế nên ta mới hỏi các ngươi là có từng được học lễ nghi không, đành rằng các ngươi đã từng học, vậy thì chắc là ta đã học sai, gặp người không nên chào hỏi, mà là ánh mắt lạnh lùng, khi người ta chào hỏi mình, ta nên mím chặt môi để hưởng thụ tất cả là được. Xem ra quý tộc Dương Châu còn thiếu cái kiến thức này, ngay cả lễ nghi cũng học sai, làm ta bắt chước bừa rồi, mong mọi người thứ lỗi.
.- Ha ha!
.Lại là Nguyên Liệt Hồ trà trộn vào bên trong, nghe xong cười ha hả nói:
.- Hàn Nghệ, ngươi nói vậy đả kích ghê gớm quá đó, nếu mà truyền ra bên ngoài, quý tộc Trường An lẽ nào không bị người đời cười rơi nước mắt.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Nguyên công tử nói vậy là sao? Lẽ nào lại là ta hiểu sai rồi?
.Nguyên Liệt Hổ xua tay cười ha hả nói: - Ta cũng không rõ lắm, nhưng Nguyên gia ta cũng giống với quý tộc Dương Châu các ngươi, vừa rồi ta chỉ nghĩ đây là lễ nghi trong trại huấn luyện của các ngươi, xin lỗi, xin lỗi! Xin chào, xin chào!
.- Ra là như vậy !
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Xem ra lễ nghi của mỗi quý tộc lại không giống nhau cho lắm.
.- Chào Phó Đốc Sát!
.Trong phòng học đột nhiên vang lên những tiếng chào không đồng thanh.
.Điều này đã động chạm tới vấn đề lễ nghi của quý tộc, đó là thứ mà quý tộc vô cùng trọng thị, cũng là sự khác biệt vô cùng lớn giữa quý tộc và dân thường.
.Đám học viên ngày ngày tỏ ra nguy hiểm chỉ còn cách ngoan ngoãn mà chào hỏi Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, không tiếp tục chế nhạo bọn họ nữa, nói: - Đầu tiên, ta muốn xin lỗi các vị, hôm qua ta chỉ đề cập tới Thôi Lư Trịnh Vương, có rất nhiều người cảm thấy gia tộc của mình đã bị người khác mạo phạm, trên đời này không chỉ có tứ đại quý tộc Thôi Lư Trịnh Vương.
.Nói tới đây, liền nhìn xung quanh, ai nấy trong lòng đều thấy mờ mịt, vì thế ai nấy cũng đều nghĩ đến sự diễn kịch của đối phương.
.Hàn Nghệ khẽ nhếch mép nói: - Vì thế ta muốn dùng bài giảng hôm nay để bù đắp sơ xuất hôm qua, mỗi vị học viên hãy lên nói về nguồn gốcvà sự tích của những danh nhân gia tộc mình, để mọi người có thể hiểu nhau hơn, cũng là để một thường dân như ta có cơ hội được học hỏi tư tưởng và đạo đức của quý tộc.
.Phía dưới lặng thinh như tờ.
.Có âm mưu!
.Mọi người cùng lúc đều nghĩ như vậy, hôm qua đã bị mắc lừa một lần, hôm nay ai còn muốn lên nói.
.Tuy nhiên chỗ lợi hại nhất của Hàn Nghệ chính là ngươi biết rõ là sẽ bị mắc lừa, nhưng ngươi vẫn cứ nhảy vào trong đó, đoạn nói: - Đương nhiên, nếu như các vị cảm thấy gia tộc của mình, tổ tông của mình không có gì đáng để nói thì không cần nói, bắt đầu từ Bùi Thiếu Phong bên trái đi. Nói rồi đi xuống dưới bục giảng.
.Bùi Thiếu Phong đột nhiên bị điểm danh, nhất thời cũng thấy trong lòng sợ hãi, lên trên kia nói hay là không lên đây.
.Đúng lúc y còn đang do dự, Hàn Nghệ đã đi tới phía sau, quay người lại chẳng thấy bục giảng có ai, thế là liền nói: - Hóa ra Hà Đông Bùi thị chẳng có gì đáng để nói, thì Liễu Hàm Ngọc lên nói đi.
.Lần này thì không nói cũng phải nói rồi.
.Bùi Thiếu Phong lập tức nói: - Khoan đã. Nói rồi mắt nhìn quanh, thầm nghĩ, ngươi giảo hoạt lắm, định vùi dập quang vinh của Hà Đông Bùi thị ta chắc. Đoạn hít một hơi thật sâu, rồi ngẩng cao đầu ưỡn ngực đi lên trên.
.Trưởng Tôn Diên đứng cạnh Hàn Nghệ khẽ nói: - Hàn Nghệ, mưu ma chước quỷ của ngươi cũng lắm nhỉ!
.Hàn Nghệ vẻ khiêm tốn nói: - Vẫn là câu cũ, ta còn chưa bắt đầu đâu.
.Độc Cô Vô Nguyệt thản nhiên nói: - Nhưng sao ngươi lại làm như vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
.- Thì ra là vậy!
.Hễ nói tới thuật ngữ binh pháp, Độc Cô Vô Nguyệt liền hiểu ngay.
.Không muốn nói thì cũng đã lên bục rồi, Bùi Thiếu Phong cũng chẳng còn câu nệ gì nữa, bắt đầu kể về những sự tích quang vinh của Hà Đông Bùi thị, thực ra Hà Đông Bùi thị chẳng kém gì Sơn Đông sĩ tộc, đương thời thậm chí còn mạnh hơn đôi chút, là một đại thế gia vang danh một thời trong xã hội phong kiến Trung Quốc, nguồn gốc của dòng tộc này phải tìm đến nhà Chu, xứng danh là Tể Tướng thế gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận