Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1381.1: Dứt khoát quyết đoán

.Theo Lộc Đông Tán thấy, ván cờ này của lão ta và Hàn Nghệ kết thúc với thế hòa nhau, nhưng theo Hàn Nghệ thấy, là Lộc Đông Tán đại thắng cuối cùng. Thổ Dục Hồn vốn là Lý Thế Dân lấy ra để cân bằng với Thổ Phiên, hiện giờ Thổ Dục Hồn đã mất đi công lao này, tất cả những gì hắn làm, chỉ là tận lực cứu vãn tổn thất, quyết không thể nói đến thắng lợi. Thật ra Thổ Dục Hồn dưới sự thống trị của Nặc Hạt Bát là có lợi đối với Đại Đường nhất.
.Bởi vì Thổ Dục Hồn khi đó không có thế lực đối địch với Đại Đường, nhưng lại có thể tự bảo vệ mình, cộng thêm Đại Đường ở phía sau ủng hộ, vẫn có thể chống cự Thổ Phiên. Hiện giờ Đại Đường còn phải dốc toàn lực cứu sống Thổ Dục Hồn.
.Công chúa Hoằng Hóa sau khi lên ngôi, việc đầu tiên cần phải làm tất nhiên chính là tổ chức lại triều đình, chính biến của Tố Hòa Quý gần như đã phá hủy toàn bộ triều đình trước kia, hoặc là đã giết, hoặc là mang đi, không tổ chức lại triều đình thì không thể nào truyền đạt nhiệm vụ.
.Bởi vậy thánh chỉ đầu tiên của công chúa Hoằng Hóa chính là phong quan thưởng tước.
.Đạc Phục được phong làm Quốc trụ kiêm phó xạ, xác định là người đứng đầu triều đình.
.Không chỉ có như thế, phàm là tù trưởng, tướng quân đến đây, và còn ủng hộ công chúa Hoằng Hóa đều được phong quan thưởng tước. Còn Mộ Dung thị huân quý trước đây thì hoàn toàn rời khỏi triều đình, đại thần trung tâm, cùng với đại thần nắm giữ thực quyền không có ai là xuất thân từ Mộ Dung thị cả.
.Mộ Dung thị trong lòng cũng hiểu, đại thế đã mất, tân quý khẳng định là không tha cho bọn họ, dù sao trước kia bọn họ đã làm không ít chuyện ác, đắc tội với không ít người, không ít người đã thượng tấu xin từ chức.
.Công chúa Hoằng Hóa phê chuẩn toàn bộ.
.Đồng thời công chúa Hoằng Hóa điều phái một số đại thần có năng lực đến các nơi làm quan.
.Một chiêu này chơi thật là đẹp, ngay cả Hàn Nghệ cũng không kìm nổi mà khen ngợi.
.Đồng thời công chúa Hoằng Hóa mà nhìn, đại thần có năng lực thông thường thăng tiến ở trung ương, nhưng công chúa Hoằng Hóa lại hoàn toàn tương phản, điều toàn bộ người có tài năng thực sự đến địa phương, giống như những tù trưởng một chữ cũng không biết thì tấn thăng hết đến trung ương, cả triều đình đều là một đám mãng phu, chỉ có mất đại thần trung tâm là còn có chút tài cán.
.Những người này hoàn toàn không có tư cách của đại thần triều đình, chữ còn không biết viết, sao mà phê công văn.
.Nhưng không có vấn đề gì, các ngươi ngồi hưởng quan cao lộc hậu là được rồi, không cần phải có đầu óc, việc động não cứ giao cho ta làm hết toàn bộ, các ngươi chỉ cần chấp hành mệnh lệnh của ta là được rồi.
.Sở dĩ công chúa Hoằng Hóa làm như vậy, chính là để tăng cường trung ương tập quyền. Những tù trưởng đó ở địa phương có thế lực tương đối lớn, chẳng khác nào là hoàng đế làng, thông thường đều không nghe lời trung ương, xuất binh còn phải cầu đến bọn họ, nhưng điều này đối với Thổ Dục Hồn hiện nay mà nói là điểm trí mạng. Thổ Dục Hồn hiện giờ nhất định phải đoàn kết một lòng, mới có thể thoát khỏi khốn cảnh, nếu giữ bọn họ ở trung ương, không những có thể làm suy yếu quyền lực của bọn họ, còn có thể lợi dụng uy tín của bọn họ, khiến địa phương chấp hành chính sách của trung ương.
.Về phần có cấu thành uy hiếp đối với công chúa Hoằng Hóa hay không, chuyện đó nói sao được đây. Chính quyền đi ra từ chiến tranh, lực lượng quân sự của Thổ Dục Hồn hiện giờ đã tổn thất hầu như không còn gì, ngay cả năng lực tự bảo vệ cũng không có, nội bộ chỉ là Đạc Phục có thế lực nhất, chủ yếu vẫn phải cần đến sự bảo hộ của Đại Đường, mà hai bên đều đứng về phía công chúa Hoằng Hóa, công chúa Hoằng Hóa giữ bọn họ ở trung ương, cũng không sợ bọn họ dám làm loạn.
.Những tù trưởng này đều là mãng phu thô thiển, ở phương diện này đâu phải là đối thủ của công chúa Hoằng Hóa, trước đây bọn họ đều là thấp hèn, không có ai xuất thân quý tộc, bọn họ cũng đều hy vọng có một ngày có thể làm quan lớn, bởi vì hồ Thanh Hải là nơi tốt nhất của Thổ Dục Hồn, nơi bọn họ ở trước đây quả thực là thâm sơn cùng cốc, chưa được khai hóa, không phải quá giàu có, bởi vì nơi tốt thì đều bị quý tộc chiếm hết rồi. Công chúa Hoằng Hóa hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu của bọn họ, không những quan cao lộc hậu, còn ban thưởng phủ đệ của các đại thần trước kia cho bọn họ, bọn họ vội vã đón người nhà đến ở, thời điểm hưởng thụ cuộc đời đến rồi.
.Những tù trưởng này cũng thật dễ thương, cũng thật sự viết thư về, bảo vợ con mau chóng đến ở nhà lớn, đừng ở lều trại nữa, ta thăng quan rồi.
.Sau khi tổ chức lại triều đình, công chúa Hoằng Hóa liền lập tức triệu tập đại thần trung tâm, thảo luận bước tiếp theo nên làm gì?
.- Chúng thần tham kiến khả hãn!
.Tám đại thần trung tâm đứng trong điện, nhất tề hành đại lễ với công chúa Hoằng Hóa ở trên bậc.
.Tuy nói công chúa Hoằng Hóa là bọn họ ủng hộ lên đài, nhưng thật sự nhìn thấy người đang ngồi bên trên là một nữ nhân, cũng không khỏi cảm thấy hơi quái lạ.
.- Quốc trụ, các vị ái khanh mời ngồi.
.Công chúa Hoằng Hóa duỗi cánh tay ngọc ra, biểu hiện nho nhã lễ độ, bởi vì nàng ta mang huyết thống người Hán, trước đây trong một khoảng thời gian rất dài, tể tướng hành lễ với hoàng đế, hoàng đế cũng phải đáp lễ, chỉ là thời kỳ Tùy Đường, tể tướng phân thành n người, vậy thì lễ nghĩa này cũng dần dần lơi lỏng đi.
.Đợi sau khi Đạc Phục và đại thần trung tâm ngồi xuống, công chúa Hoằng Hóa liền mở miệng nói: - Ta nghĩ sở dĩ Thổ Dục Hồn chúng ta có thảm bại ngày hôm nay, đều là sự trừng phạt của ông trời đối với chúng ta, bởi vì trước đây triều đình chỉ lo tranh quyền đoạt lợi với nhau, không màng cuộc sống của bách tính, rất nhiều bách tính đều lang thang vất vưởng, không có chỗ ở cố định, thậm chí còn bị chết đói, có kiếp nạn này, cũng không thể oán trách ai được.
.Các đại thần trung tâm hết sức tán đồng, nhất định phải phê bình triều đình trước kia, nhưng bọn họ vừa mới nhậm chức, sẽ không quá nịnh bợ, ngay cả hô to khả hãn thánh minh cũng không có, bên dưới trầm mặc yên tĩnh.
.Công chúa Hoằng Hóa cũng không thèm để ý, tiếp tục nói: - Bởi vậy chúng ta nhất định phải tiếp thu bài học trước đó, đặt bách tính lên trước nhất. Dừng một chút, nàng ta lại nói: - Hiện giờ mặc dù đại quân Thổ Phiên đã lui đi, nhưng lại để lại cho chúng ta tổn hại vô cùng lớn, các bách tính đều còn sống trong nước sôi lửa bỏng, chỉ dựa vào một mình ta thì không thể nào cứu vớt bọn họ khỏi nước lửa, việc này vẫn cần đến sự ủng hộ to lớn của các vị ái khanh.
.Lúc này Đạc Phục kịp phản ứng, vội vàng nói: - Chúng thần nguyện tận hết sức mọn vì khả hãn.
.Mấy người còn lại tất nhiên là cũng học theo.
.- Chúng thần nguyện tận hết sức mọn vì khả hãn.
.- Có thể có được sự ủng hộ của các vị ái khanh, ta thật sự cảm thấy rất vui mừng.
.Công chúa Hoằng Hóa cười gật gật đầu, sau đó nghiêm mặt nói: - Nếu đã lấy bách tính làm đầu, vậy thì trước tiên phải nhanh chóng để bách tính khôi phục sản xuất, cho bách tính cày cấy, chăn nuôi, tự cung tự cấp, ta cho rằng liên quan đến điều này thì có thể tham khảo một số chính sách của Đại Đường thời kỳ đầu kiến quốc. Chia đất đai cho bách tính, để bách tính có thể duy trì cuộc sống của mình.
.Đạc Phục nói: - Chắc đó là chế quân điền?
.Công chúa Hoằng Hóa gật gật đầu, nói:
.- Trong chiến tranh lần này, nhân khẩu của Thổ Dục Hồn chúng ta giảm mạnh, bỏ trống ra một lượng lớn đất đai, chúng ta có thể chia số đất đai này cho bách tính, khuyến khích bọn họ cày cấy, chăn nuôi, hơn nữa, hoàng thất sẽ lấy mình làm gương, lấy chín phần bãi cỏ cùng với đất ruộng của hoàng thất chia cho bách tính.
.Lời này vừa nói ra, những đại thần trung tâm này ngơ ngác nhìn nhau, cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận