Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 653: Bức thư gửi mọi người

.Đại trạch Nguyên gia!
.- Phát minh?
.Nguyên Triết nhìn phong thư trong tay, trầm ngâm.
.Nguyên Khánh bên cạnh nói: - Bức thư này là Mẫu Đơn nương tử vừa đưa tới, hơn nữa, ta nghe nói đến cả Phủ thái úy cũng nhận được thư mời của Phượng Phi lâu. Hàn Nghệ rốt cuộc là muốn làm cái gì đây?
.Nguyên Triết lắc đầu nói: - Ta không biết. A. Y đột nhiên lấy tay ôm trán, buồn bực rên rỉ một tiếng: - Ta sớm nên nghĩ ra rồi, ta sớm nên nghĩ ra rồi.
.Nguyên Khánh hiếu kỳ nói: - Công tử, ngươi nói gì vậy?
.Nguyên Triết nói: - Ta luôn nói Hàn Nghệ thông minh, thông minh, nhưng rốt cuộc hắn thông minh chỗ nào, ta chưa từng nghĩ kĩ, kỳ thực tổng kết lại, chính là hai chữ này, phát minh. Hàn Nghệ dựa vào hai chữ này mà lập nghiệp, mà vừa hay hai chữ này, Nguyên gia chúng ta không tài nào làm được, lần này chúng ta gặp phiền toái rồi.
.Nguyên Khánh âu sầu nói: - Công tử, vậy chúng ta phải làm sao đây?
.Nguyên Triết trầm ngâm một hồi, nói: - Xem đã rồi nói, chỉ mong hắn đừng phát minh ra cái gì long trời lở đất, bằng không----!
.Trước cửa Ngõ Bắc, không ít người đang đứng, đám người này chẳng phải ai xa lạ, chính là đám Tiền Đại Phương, hôm nay Hàn Nghệ lệnh một tiếng, phong tỏa toàn bộ Ngõ Bắc, bọn họ không thể vào trong, vì thế đành đứng bên ngoài cửa trông ngóng.
.- Ha ha!
.Tiền Đại Phương dương dương đắc ý cười ha ha nói: - Ha ha, các vị, ta không có nói sai chứ, chúng ta phải tin tưởng Hàn tiểu ca, hắn vẫn còn chưa xuất chiêu mà, các ngươi chờ đó mà xem, Hàn tiểu ca nhất định sẽ đòi lại hết những ngày tháng chúng ta chịu ấm ức tủi nhục.
.Triệu Tứ Giáp hiếu kỳ nói: - Tiền lão ca, vậy chắc ngươi biết Hàn tiểu ca rút cuộc đang làm cái gì?
.- Việc này ta cũng không rõ.
.Tiền Đại Phương lắc đầu, nói: - Nhưng ta nghe nói, đêm hôm trước, có đến cả trăm chiếc xe lừa chất đầy đồ đạc tiến vào trong Phượng Phi lâu, thế trận lớn đến mức nào đây chứ.
.Thực ra cũng không có tới trăm chiếc, sau khi người này đồn người kia, liền thêm vào đến cả tram chiếc/
.Bành Vạn Kim nói: - Ta còn nghe nói, đến cả Quốc Cữu Công cũng nhận được thư mời của Hàn Nghệ, xem ra lần này Hàn tiểu ca thực sự đã chi một khoản lớn lắm.
.Triệu Tứ Giáp hưng phấn dậm chân, nói: - Vậy thì quá tốt rồi, mấy ngày nay ta sắp nghẹn chết đến nơi rồi, nếu Hàn tiểu ca có thể giúp ta giải tỏa chuyện này, tiền thuê nhà tháng này, ta sẽ bù cho hắn.
.Tiền Đại Phương khẽ ho một tiếng, nói: - Ai ai ai! Lão Tứ, chớ kích động, hàn tiểu ca là chủ nhân Ngõ Bắc, đây đều là chuyện nên làm, việc tiền thuê nhà, ngươi không cần nói thêm nữa.
.Mọi người nghe xong bật cười ha ha.
.- Các ngươi có nghe nói không, Phượng Phi Lâu gần đây hình như có động tĩnh.
.- Sao ta không nghe nói, thư mời của hắn đều đưa tới Phủ thái úy rồi.
.- Hình như Hữu Phó Xạ, Hộ Bộ thượng thư, Lư Quốc Công đều nhận được thư mời của hắn.
.- Cha ta cũng nhận được rồi, ta có xem qua, hình như nói Hàn Nghệ lại bày ra cái trò gì mới.
.- Trò mới? Thế cha ngươi có đi không?
.- Ý cha ta là xem thái úy có đi không, nếu thái úy cũng đi, thì e là cũng sẽ đi.
.- Ai ai ai! các ngươi ai nhận được thư mời của Phượng Phi lâu?
.- Không có?
.- Ta cũng không có.
.- Ta nhận được rồi.
.- Cái gì? Lệnh Hồ, ngươi--- ngươi nhận được ư?
.- Đúng thế!
.- Đâu có thể thế được, chúng ta đều không nhận được, sao chỉ có mình ngươi nhận được, chẳng lẽ ngươi và Hàn Nghệ cấu kết với nhau?
.- Cấu kết cái gì, khó nghe quá rồi. Thật ra lúc đó ta cũng rất hiếu kỳ, sau đó hỏi ra mới biết, hóa ra những khách sở hữu thẻ khách quý, chi tiêu ở Ngõ Bắc tích lũy lên đến 50 quan mới có tư cách nhận được thư mời này.
.- Ta --- ta chi tiêu đâu chỉ có 50 quan, sao ta không nhận được?
.- Chuyện này ta cũng không rõ rồi.
.- Ai! Liễu huynh, ngươi nghe cho rõ, là khách có sở hữu thẻ khách quý, thẻ khách quý của chúng ta đều ném trả lại cho Ngõ Bắc rồi.
.- Chuyện này --! Lệnh Hồ, sao ngươi không làm thế?
.- À, ta định giữ lại để xem Khuynh Thành Chi Luyến, ngươi biết ta đây vẫn luôn nhớ nhung Cố Khuynh Thành mà, ha ha.
.- !
.Về phong thư gửi đến mọi người từ Phượng Phi Lâu, ngay lập tức tin đồn được lan truyền rất huyên náo, thật ra điều này rất bình thường, thư mời mà thôi, mấu chốt nằm ở chỗ những người mà Hàn Nghệ mời, hơn phân nửa đều là những người có danh tiếng trong xã hội, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương, Trình Giảo Kim, Cao Lý Hành, bao gồm cả những người tương đối sôi nổi trên triều đình như Thôi Nghĩa Huyền, Dương Tư Nột, Lý Nghĩa Phủ, Vương Đức Kiệm, chỉ duy nhất không mời Hứa Kính Tông, mà trong Trường An Thất Tử, ngoài Thôi Tập Nhận, Nguyên Liệt Hổ không nhận được thư ra, những người khác đều nhận được, đây đều là những người rất lợi hại đấy. Hàn Nghệ ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Không khỏi khiến người ta cảm thấy vô cùng tò mò.
.Ngược lại, những kẻ trước đó đã tiêu sạch thẻ khách quý, đám con cháu quý tộc ồn ào lắm lời thì lại không một tên nào nhận được, đây là điều khác biệt lớn nhất so với trước đây, ngày trước Hàn Nghệ khá coi trọng đám phá gia chi tử đó, mặc cho bọn chúng khinh bỉ Hàn Nghệ ra sao, Hàn Nghệ luôn coi như không thấy, nhưng lần này hắn hoàn toàn bỏ bọn chúng qua một bên.
.Dù không nói rõ ràng, nhưng ý tứ lại rất minh bạch, chính là các ngươi vẫn chưa đủ tư cách.
.Đại hội lần này, còn chưa bắt đầu, đã khiến quần chúng vô cùng chờ đợi.
.May là ngày đại hội được định vào hai ngày sau vào giữa trưa ngày mùng 1 tháng 5, cũng không phải đợi quá lâu, chuyện này so với những chuyện trước đây của Hàn Nghệ, vẫn được coi là rất nhân từ, trước đây Hàn Nghệ đều tuyên truyền tạo thanh thế từ sớm trước đó 1 tháng.
.Có thể thấy hắn bị Nguyên gia bức đến vô cùng thảm thương rồi.
.Ngày mùng 1 tháng 5, trời xanh thành toàn cho việc tốt, ánh dương rạng rỡ, gió thổi nhẹ nhàng khiến tâm tình con người vui vẻ.
.Bắt đầu từ buổi sáng, xung quanh Ngõ Bắc đã có rất nhiều người vây xem, khung cảnh vô cùng hùng vĩ.
.Đây đều là vì ngày trước Hàn Nghệ đã đem lại cho họ quá nhiều bất ngờ.
.Đúng giữa trưa.
.Bất chợt nghe thấy có người hoảng hốt la lên: - Đến rồi, đến rồi.
.Vừa bắt đầu đã tới chính là Tiền Đại Phương, Triệu Tứ Giáp, Đậu Nghĩa, Lạp Mỗ Hi Đức mấy người thương nhân Ngõ Bắc, một con đường gập ghềnh chẳng ra sao, mà bọn họ cũng bước đi chẳng khác nào đang bước trên thảm đỏ, dưới ánh nhìn của quần chúng, nghênh ngang đi về phía Ngõ Bắc, bước đi nhanh như gió, vẻ mặt đắc ý, bọn họ nghĩ rất đơn giản, hôm nay không thành công thì cũng thành nhân, lúc này không ra vẻ tinh tướng thì còn đợi đến lúc nào nữa.
.Theo ngay sau đó là Trường An Thất Tử những công tử danh vọng vang dội, trong đó còn bao gồm Thôi Hữu Du, Uất Trì Tu Tịch, Lư Khai Minh, bên cạnh còn có một kẻ rụt rè nhút nhát, y xuất thân binh lính, không hiểu vì sao lại được mời, vô cùng bất an, bước chân còn bé hơn so với nữ nhân, ngượng ngùng đến không xong nữa rồi.
.Tuy nhiên, vì quan niệm giai cấp bên trong trại huấn luyện đã hoàn toàn bị xóa bỏ, trong mắt đám Thôi Hữu Du, Ngôn Hào chính là bạn đồng môn, đương nhiên phải đi cùng nhau.
.Dương Mông Hạo không đi cùng bọn họ, tên nhãi này đang ở bên cạnh khoác lác với bằng hữu của mình, cầm bức thư mời Hàn Nghệ gửi cho y, huyênh hoang khoác lác, các ngươi đều không có, chỉ mình ta có, các ngươi có hâm mộ ta không?
.Cổng lớn Ngõ Bắc, có không ít người canh gác, bắt buộc phải có thư mời, mới được vào trong.
.Đến ngay sau đó là Lý Nghĩa Phủ, Vương Đức Kiệm và các đại thần xuất thân hàn môn, tuy Hàn Nghệ chẳng muốn dính dáng đến họ lắm, nhưng vấn đề là bọn họ ở cùng một phía, hơn nữa hắn lại mời đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ, không mời bọn họ thì có ăn nói được không, nói không chừng Lý Nghĩa Phủ còn hoài nghi có phải hắn làm phản rồi không.
.Tiếp sau đó là một số gia tộc danh tiếng thế lực đức cao vọng trọng, trong đó cũng bao gồm cả Thôi Nghĩa Huyền, tuy rằng Thôi Nghĩa Huyền và Lý Nghĩa Phủ bọn họ là cùng một bên, nhưng dù gì ông ta cũng xuất thân từ Thôi thị Thanh Hà, đương nhiên là đến cùng với giai cấp của mình. Tuy nhiên, ông ta kỳ thực không muốn tới, nhưng chẳng còn cách nào khác, bọn họ là người bên phía Lý Trị, Võ Mị Nương, không nhìn mặt sư cũng phải xem mặt phật.
.Tiếp đến là Tiêu Nhuệ, Dương Tư Nột, Dương Tư Huấn, Tiết Nhân Quý, Trình Xử Lượng những người có quan hệ với Hàn Nghệ cũng đã tới.
.Sau cùng tự nhiên là Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương, Trình Giảo Kim, Cao Lý Hành những đại thần trung tâm.
.Đương nhiên, theo sự có mặt của họ, hộ vệ xung quanh cũng càng trở nên nghiêm nghị, bọn họ cũng đâu thể đem an toàn tính mạng của bản thân giao vào trong tay Hàn Nghệ.
.Cho đến tận lúc này, mọi người mới hiểu ra rằng, Hàn Nghệ cũng không làm đơn giản qua loa, cho dù đối phương là Nguyên gia, buổi lễ này so với ngày khai trương của Nguyên gia, tuy số lượng không bằng, nhưng chất lượng lại cao hơn không chỉ một bậc.
.Kỳ thực không cần nói bọn họ nữa, rất nhiều khách quý trông thấy tình cảnh đó đều bị dọa cho, dưới chế độ giai cấp hà khắc này, ngươi khó mà tưởng tượng được một quan viên xuất thân hàn môn, có thể mở tiệc mời bao nhiêu quý tộc cho đến đại thần trong triều như vậy, đây quả là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
.Khi những vị khách quý này tới Ngõ Bắc, những cánh cửa trên con phố này đều đóng chặt, bao gồm cả Phượng Phi Lâu nằm ở phía trong cùng, ở giữa có không ít nha hoàn bưng trà nước đi lại giữa đoàn người.
.Tên này cừ thật!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ đều đã tới, đến cửa ngươi cũng không mở, e rằng đây là chuyện chỉ có Hàn Nghệ mới làm ra được.
.Tuy nhiên Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ cũng chẳng để tâm đến chuyện này, đứa mắt nhìn về hướng Phượng Phi Lâu, chỉ trông thấy trên mái hiên của Phượng Phi Lâu treo một tấm vải đỏ rất dài, phía bên trên có viết mấy chữ, không khỏi đọc lên: - Tri thức thay đổi vận mệnh.
.Cao Lý Hành haha nói: - Câu này nói quả không sai! Dùng trong khoa thi thì thích hợp nhất rồi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe xong liên tục gật đầu, nói: - Đúng là như vậy đấy!
.Chử Toại Lương lại giận dữ nói: - Ta biết ngay tên tiểu tử kia chắc chắn còn giấu nhiều thứ hay ho, các ngươi xem, ta không đoán sai chứ.
.Lúc trước ông ta còn đến hỏi xin Hàn Nghệ, Hàn Nghệ không cho, điều này ông ta vẫn luôn ghi nhớ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ đều cười ha ha.
.Bỗng nghe thấy một giọng nói thô kệch vang lên: - Ta nói Đăng Thiện à, ngươi cũng không khỏi quá bá đạo rồi, phải thì đã sao, đó cũng là đồ của Hàn Nghệ người ta, hắn không nói cho ngươi, chẳng lẽ cũng là đắc tội ư.
.Chử Toại Lương thấy đó là Trình Giảo Kim, thì không lên tiếng.
.Vương Đức Kiệm ở đằng xa e dè nhìn Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ, thầm thì với Lý Nghĩa Phủ đứng cạnh:
.- Lão Lý, con người tỉnh táo của ta thực càng nhìn càng không hiểu nổi, Hàn Nghệ này sao lại có thể mời cả Thái úy bọn họ tới, thực không thể tin được.
.Lý Nghĩa Phủ lắc đầu nói: - Ta cũng không rõ nữa, nhưng theo ta trông thấy, Hàn Nghệ đã dám công khai mời Thái úy đại nhân tới, bên trong sẽ không có âm mưu gì đâu. Đợi Hàn Nghệ xuất hiện, chúng ta tới hỏi hắn xem.
.Phía bên kia Lư Sư Quái đứng trước cửa tiệm thuốc của mình, nhìn đám người giàu có trước mắt, lòng đầy kinh hãi, cười nói với mấy bằng hữu tốt: - Hàn tiểu ca này thật là, bình thường chẳng biểu hiện ra điều gì, trong nháy mắt lại khiến người ta kinh ngạc.
.Trưởng Tôn Diên cười nói:
.- Sư quái ca không biết đó thôi, so với những chuyện Hàn Nghệ làm ở trại huấn luyện, thì đều chưa được coi là gì cả.
.Lư Sư Quái ồ lên 1 tiếng: - Ta từng nghe Liệt Hổ nói rồi, các ngươi đều ở trong trại huấn luyện không muốn ra ngoài.
.Trưởng Tôn Diên rụt đầu về, nói: - Sao ngươi không đi hỏi chính đệ đệ của mình ấy.
.Lư Sư Quái ngoái nhìn lại, chỉ trông thấy Lư Khai Minh đi tới, hưng phấn vẫy tay nói: - Đại ca, đại ca.
.Lư Sư Quái gật đầu nói: - Đệ cũng tới rồi.
.Lư Khai Minh hưng phấn cười nói: - Phó Đốc sát cũng mời đệ. Nói rồi y lại hành lễ với Vương Huyền Đạo, Trịnh Thiện Hành mọi người, bỗng nhiên, y ngó đầu về phía sau, nói: - Đại ca, tẩu tẩu không ở đây ư?
.Lư Sư Quái, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo đều ngạc nhiên.
.Từ đầu đến cuối, Lư gia đều không chịu thừa nhận cô con dâu Liễu Cầm này, bao gồm cả Lư Khai Minh, hắn cũng chưa từng mở miệng gọi 1 tiếng chị dâu, Lư Sư Quái cũng từ bỏ chuyện này rồi, nhưng hôm nay y lại gọi tự nhiên như thế, khiến người ta có chút không kịp phản ứng.
.Lư Khai Minh lại hỏi: - Đại ca, tẩu tẩu không ở nhà à?
.Lư Sư Quái ngẩn người, gật đầu: - Có --- !
.Câu trên còn chưa nói xong, Lư Khai Minh đã tiếp: - Vậy đệ đi gặp tẩu tẩu đã. Nói rồi y liền chạy vào trong.
.Lư Sư Quái chớp chớp mắt nhìn, hoàn toàn chẳng hiểu gì, không khỏi nhìn về phía Trưởng Tôn Diên.
.Trưởng Tôn Diên cười nói: - Không hay Sư Quái ca có hứng thứ tới trại huấn luyện của chúng ta học tập không?
.Lư Sư Quái gật đầu nói: - Như vậy nhất định phải đi rồi.
.Trịnh Thiện Hành cười ha ha nói: - Trưởng Tôn, ngươi đừng giấu diếm nữa, mau nói với y đi.
.Hậu viện Phượng Phi lâu.
.- Hàn Nghệ, các ngươi đứng lại cho ta.
.Lưu Nga chỉ vào Hàn Nghệ, lên tiếng bảo hắn đứng lại.
.Hàn Nghệ sợ đến nhảy dựng lên, quay đầu, vẻ mặt buồn bực nói: - Lưu tỷ, tỷ lại làm gì đó?
.Lưu Nga đi tới, đánh giá Hàn Nghệ một lượt từ trên xuống dưới, chỉ thấy Hàn Nghệ mặc một mặc một chiếc áo dài màu trắng đã ố vàng, vừa nhìn đã thấy là mới giặt không lâu, không thể bình thường hơn được nữa, nói: - Ngươi --- ngươi đi làm cái gì?
.Hàn Nghệ nói: - Ta là chủ nhân, đương nhiên phải ra ngoài tiếp đãi khách khứa, Quốc Hữu Công cũng tới rồi, ta không đi mà được ư?
.- Mặc như thế ư?
.- Không phải vậy thì còn làm gì?
.- Ngươi như vậy sao mà được, ngươi tốt xấu gì cũng mặc một bộ quần áo ra dáng chút đi chứ! Lưu Nga kích động nói, nàng là người xuất thân từ trong cung, vô cùng để tâm tới dáng vẻ bên ngoài.
.Hàn Nghệ trợn tròn mắt, bỗng nghe thấy bên cạnh vang lên một thanh âm nghe như tiếng chuông bạc, - Lưu tỷ, ta xem Hàn Nghệ là sợ diện mạo anh tuấn của mình cướp luôn cả sự nổi bật của những thứ hay ho kia, vì thế mới để bản thân mình ăn vận tầm thường một chút.
.Mẹ kiếp! Câu này nói quá hay rồi! Phải thưởng! Hàn Nghệ quay đầu nhìn, chỉ trông thấy đôi mắt xinh đẹp kiều diễm của Cố Khuynh Thành đang nhìn mình, cười hh nói: - Đúng là người sinh ta ra là phụ mẫu, người hiểu ta là Khuynh Thành. Nói rồi hắn vội vàng tiếp: - Được rồi, ta ra ngoài trước nhé.
.Thừa dịp Lưu Nga không chú ý, Hàn Nghệ liền kéo theo Tiểu Mập ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận