Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 639.1: Thời gian thuộc về Nguyên gia.

.Hậu cung!
.- Bệ hạ, như thế nào rồi?
.Võ Mị Nương thấy Lý Trị đến đây, vội vàng tiến lên tiếp đón.
.Lý Trị nhìn thấy Võ Mị Nương, trong lòng cảm thấy có chút áy náy, ngay cả một câu cũng không nói, mà chỉ lắc đầu thở dài.
.Võ Mị Nương lập tức thất vọng đầy mặt, ngay sau đó phẫn nộ quát: - Bọn họ thật sự là khinh người quá đáng.
.Lý Trị hơi hơi nhíu mày nói: - Đây đều do trẫm không suy xét chu đáo, nghe thấy Lý Nghĩa Phủ nói như vậy, liền muốn đánh cho bọn họ không kịp trở tay, kết quả ngược lại là biến khéo thành vụng.
.Võ Mị Nương hoang mang nói: - Lời này của Bệ hạ có ý gì?
.Lý Trị buồn rầu nói: - Lúc ấy khi trẫm đề xuất, cữu cữu và Chử Toại Lương đều vẫn chưa phản đối rõ ràng, có vẻ có chút do dự, nào biết được Hàn Viện, Lai Tể hai người này đứng dậy tỏ vẻ phản đối trước, lúc này Chử Toại Lương mới tỏ thái độ tán thành, nhưng cũng không nói thêm gì, cữu cữu thấy ba người bọn họ đều phản đối, cũng liền không nói gì nữa, nhưng trẫm nhìn ra, kỳ thật cữu cữu cũng không phải là phản đối.
.Võ Mị Nương sau khi nghe xong, ngay lập tức nói: - Bệ hạ chớ để bọn họ lừa gạt, bọn họ rõ ràng là đã thỏa thuận trước với nhau hết rồi.
.Lý Trị cả kinh nói: - Nàng làm thế nào mà biết được?
.Võ Mị Nương liền nói:
.- Bọn họ vốn là một bên đấy, đây nhất định là bọn họ đã thỏa thuận trước với nhau hết rồi.
.Lý Trị nhíu nhíu mày, nói: - Nhưng việc này chỉ có nàng, ta, còn có Hàn Nghệ, Lý Nghĩa Phủ biết, bọn họ trước đó cũng không biết, tại sao lại có thể thỏa thuận với nhau trước được chứ.
.Võ Mị Nương nói: - Nhất định là có người để lộ phong thanh?
.Lý Trị nói:
.- Nàng nói Hàn Nghệ hoặc là Lý Nghĩa Phủ để lộ phong thanh?
.Võ Mị Nương lắc đầu nói: - Hai người bọn họ chắc chắn sẽ không, ta nghĩ đích thị là người trong cung gây nên.
.Lý Trị hơi kinh hãi, - Người trong cung? Tóc gáy không khỏi dựng đứng lên, ngày phòng đêm phòng, cướp nhà khó phòng a!
.Không cần phải nói rõ ràng, cũng biết Võ Mị Nương ám chỉ Vương hoàng hậu.
.Kỳ thật Võ Mị Nương nào biết đâu rằng Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ có phải đã thỏa thuận với nhau trước hết rồi hay không, lúc ấy nàng cũng không ở tại đó, Lý Trị cũng không nói tỉ mỉ, nàng còn không thông minh đến cái mức độ kia, nhưng nàng biết rằng không thể nào làm Thần Phi được, một khi đã như vậy, không bằng đem kết quả này dẫn hướng tới một mặt có lợi đối với chính mình, thật giả đều không sao cả, mấu chốt là phải có lợi đối với chính mình, ở phương diện vu oan giá họa này, Võ Mị Nương vẫn vô cùng quyết đoán.
.Tuy nhiên mục đích của nàng thật đúng là đạt được rồi, Lý Trị cũng nghĩ đến vấn đề này, Vương hoàng hậu cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ là một bên, tương đương trong nhà còn ngồi một thân tín của Trưởng Tôn Vô Kỵ, hậu cung không hề có bí mật gì đáng nói, đây đối với y thật sự là rất bất lợi
.Bên trong xe ngựa.
.- Thái úy, may mắn ngươi trước đó đã biết được việc này, bằng không hồi nãy chúng ta có thể sẽ trở tay không kịp. Tuy nhiên Thái úy, ngươi làm như thế nào biết được tin tức này vậy?
.Hàn Viện nhẹ nhàng nhẹ nhàng thở ra, hiện tại chỉ có ông ta cùng với Trưởng Tôn Vô Kỵ ngồi trong xe ngựa, bởi vậy không cần e dè cái gì.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ khẽ cười nói: - Lý Nghĩa Phủ tiểu nhân đắc chí, việc này cũng còn chưa thành, y liền vội ở bên ngoài khoe khoang chính mình, trùng hợp bị ta biết được.
.Hàn Viện ngược lại cũng không hề hoài nghi, nói: - Thì ra là thế.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Tuy nhiên việc này không được nói ra, nếu không sau khi bệ hạ biết được, chắc chắn cảm thấy phẫn nộ, bao gồm Đăng Thiện cũng không được nói cho ông ta biết.
.- Cái này hạ quan biết.
.Hàn Viện gật gật đầu, lại nói: - Tuy nhiên Thái úy, Lý Nghĩa Phủ này làm người gian trá, hay đầu cơ trục lợi, không dễ đối phó, ta nghe nói hai ngày này gã có động tác liên tiếp, dường như muốn lôi kéo càng nhiều người ủng hộ Võ Chiêu nghi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ thản nhiên nói:
.- Những người này đều là tôm tép nhãi nhép, không đáng để lo nghĩ, chỉ có điều chúng ta hiện tại nhất định phải lấy đại cục làm trọng, vả lại làm cho bọn họ đắc ý nhất thời, đợi việc này qua đi, lão phu lại nhất nhất tìm bọn họ tính sổ.
.Bởi vì có Hàn Nghệ làm nội ứng ở đó, làm cho kế sách của Lý Nghĩa Phủ vẫn chưa hiệu quả, kỳ thật nói cho cùng, chuyện về Thần Phi này, không ít người đều cho rằng, có đồng ý hay không đồng ý, cũng không hề xúc phạm đến trung tâm ích lợi của bọn họ, tốt xấu người ta cũng là một Hoàng đế, hơn nữa cũng làm ra nhượng bộ, nhưng đối với Trưởng Tôn Vô Kỵ mà nói, ông ta nhất định phải duy trì hiện trạng, nhất là với những chuyện gì có liên quan đến Võ Chiêu nghi, bất luận ngươi có yêu cầu cái gì, ta cũng đều sẽ không đồng ý.
.Một khi có biến, biến số liền nhiều hơn rồi.
.Mặt khác, nếu để cho kế sách của Lý Nghĩa Phủ thực hiện được rồi, vậy Lý Nghĩa Phủ tất nhiên sẽ càng được coi trọng, Trưởng Tôn Vô Kỵ rất chán ghét người này, không có khả năng để cho y một bước lên trời, hành động này cũng có ý tứ áp chế Lý Nghĩa Phủ.
.Tuy nhiên Lý Nghĩa Phủ này thật đúng là không phải người lương thiện, tuy rằng một chuyện Thần Phi đã thất bại, nhưng y cũng không buông bỏ, trở nên càng thêm tích cực, thậm chí trực tiếp tuyên bố muốn lập Võ Chiêu nghi làm hậu, ba ngày hai đầu chạy tới chỗ Lý Trị nơi đó bày mưu tính kế, gần như mỗi ngày đều gặp mặt Lý Trị, báo cáo tình huống trên triều đình, lại bẩm báo với Lý Trị, những người nào thì đáng giá tranh thủ.
.Nhưng cũng phải nói, chính là vì Lý Nghĩa Phủ tích cực, khiến đại thần trong triều cảm thấy Lý Nghĩa Phủ bây giờ là đồng lõa số một của Lý Trị, thái độ của rất nhiều người đối với Lý Nghĩa Phủ đều sinh ra chuyển biến.
.Điều này đã thỏa mãn rất lớn lòng hư vinh của Lý Nghĩa Phủ.
.Tương phản chính là Hàn Nghệ mà trước kia Lý Trị tín nhiệm nhất, chậm rãi mờ nhạt dần trước tầm mắt triều dã, đem trọng tâm đặt vào ngõ Bắc, không cùng với Lý Nghĩa Phủ ở trên triều đình nhảy lên nhảy xuống, mặt khác, Lý Trị có được Lý Nghĩa Phủ ngoại viện, cũng có người thương lượng, không cần động một chút là lại tìm Hàn Nghệ.
.Phượng Phi Lâu!
.- Chậc chậc! Cái chén này thật sự là tinh mỹ vô cùng nha, chén đẹp, chén đẹp.
.Hàn Nghệ ngồi trong phòng, vuốt vuốt một chén trà vô cùng đơn giản, nhưng trong mắt hắn, lại giống như được bảo bối vậy, nhìn trái, nhìn phải, khen không dứt miệng.
.Tang Mộc đứng bên cạnh nghe cũng cảm thấy đỏ mặt, nói: - Ân công, đừng nói đến cái chén này nữa được không!
.- Sao ngươi có thể nói như vậy.
.Hàn Nghệ bất mãn liếc nhìn Tang Mộc, nói: - Dựa vào mấy chữ trên cái chén này, đây tuyệt đối là bảo vật vô giá a!
.Chỉ thấy trên cái chén kia viết mấy chữ ngõ Bắc, và chữ Phượng Phi Lâu.
.Trừ đó ra, trên bàn còn có một vài dụng cụ sinh hoạt, như chậu rửa mặt, chậu rửa chân, ô che, vân vân và mây mây, mặt trên đều viết một câu khẩu hiệu, "Giá tiền thấp nhất, giá trị hưởng thụ cao nhất!" Mặt khác, khắp nơi đều là chữ "Ngõ Bắc", và "Phượng Phi Lâu", dù sao ngươi vừa nhìn thấy những đồ gia dụng này, những chữ này liền đập thẳng vào mắt ngươi không chạy đi đâu được, càng thêm thái quá chính là, còn có một chút văn tự Tây Vực bên kia.
.Tang Mộc xấu hổ thẳng gật đầu:
.- Dạ dạ dạ! Không biết ân công bước tiếp theo định làm như thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Đây còn phải nói, đương nhiên là đưa những thứ này đến dịch trạm rồi, bệ hạ đã ân chuẩn rồi, sẽ phái người đem mấy thứ này mang đến những dịch trạm kia, chúng ta ngay cả phí chuyên chở cũng đều giảm đi, đến lúc đó bất kể là thiên nam địa bắc, chỉ cần là thương nhân đến Trường An, tất nhiên sẽ biết được ngõ Bắc chúng ta, ngõ Bắc chúng ta lập tức sẽ đi đến danh chấn thế giới ngày.
.Tang Mộc nói:
.- Nhưng ân công, cái này thật sự có tác dụng sao?
.Dù sao đầu năm nay tuyên truyền thật sự là quá keo kiệt, Hàn Nghệ lập tức liền đầu tư vào hơn một ngàn quan, đó là một khái niệm gì nha.
.Hàn Nghệ nói: - Yên tâm, nhất định hữu dụng, nhìn khẩu hiệu của chúng ta, giá tiền thấp nhất, giá trị hưởng thụ cao nhất, là một thương nhân thì đều sẽ mắc mưu nha, không, đều sẽ tới cửa nha.
.Đang lúc lúc này, chợt nghe ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa: - Tiểu Nghệ ca, Tào giả mẫu cầu kiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận