Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 231.2: Xuất tuyệt chiêu..

.Sr mọi người tết nhất bận quá mình ko post điều mỗi ngày được. Nhưng thiếu ngày nào mình bù ngày đó Chúc AE đón những ngày cuối năm vui vẻ
.Nguyên Liệt Hổ liếc nhìn Nguyên Mẫu Đơn, lại liếc nhìn Hàn Nghệ, một mặt hồ nghi.
.Nguyên Mẫu Đơn cũng không có lập tức vạch trần Hàn Nghệ, nhìn cung không giống là nang bảo Nguyên Liệt Hổ đến. Chỉ cần một câu nói của Nguyên Mẫu Đơn, phỏng chừng Nguyên Liệt Hổ sẽ nhào lên, căn bản không cần bất kỳ lý do gì.
.Trong thơi gian ngăn Hàn Nghệ cung đoán không ra tâm tư của nàng. Thầm nghĩ, nếu như nang muốn đụng đến ta, ngày đó tại Nữ Sĩ các chắc đã động thủ rồi, không có đạo lý hiện tại mới tìm đến ta tính sổ, hơn nữa chuyện Nguyên Liệt Hổ tới đây hẳn không phải là nang trong bóng tối thao túng. Ừ. Đã như thế, vậy ta vẫn còn có cơ hội, nhưng ma, vì sao nang lại dễ dàng buông tha ta đây? Ta có phải là quên mất cái gì không? Ồ, ta nghĩ ra rồi, ai u, chuyện trọng yếu như vậy mà suýt chút nữa liền quên đi mất.
.- Ha ha!
.Hàn Nghệ đột nhiên cười to hai tiếng, nói: - Mẫu Đơn cô nương tới thật đúng lúc, ta còn đang định chuẩn bị đi tìm cô đây.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Tìm ta? Tìm ta làm gì?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đương nhiên là tìm cô thương lượng, làm sao để cho nữ nhân cung có thể quang minh chính đại đến xem kịch nha. Lẽ nào Mẫu Đơn cô nương đã quên rồi sao.
.- Thì ra ngươi vẫn còn nhớ nha!
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ mỉm cười, tựa như đang nói, coi như tiểu tử ngươi thức thời.
.Nguyên Liệt Hổ vẫn mang một mặt mê man, nhìn qua giống như làm gì có chuyện Hàn Nghệ từng đùa giỡn Nguyên Mẫu Đơn nha.
.Mẹ kiếp, xem ra vừa rồi là nang cố ý bắt ta đi vào khuôn phép đây, được lắm, xem như ngươi lợi hại, lần này coi như "nể mặt" Nguyên Liệt Hổ, ta liền không tính toán với cô. Hàn Nghệ đưa tay ra lần nữa nói: - Mời ngồi. Mời ngồi.
.Nguyên Mẫu Đơn lúc này mới ngồi xuống.
.Nguyên Liệt Hổ thấy tình huống này, trong lòng càng la chột dạ muốn chết, thầm mắng, ta xem như là bị mấy con mụ kia hại thảm rồi. Nếu như Hàn Nghệ đã từng đùa giỡn qua Nguyên Mẫu Đơn, Nguyên Mẫu Đơn sao lại có thể hữu hảo như vậy, một mặt cười nịnh nói:
.- Cô cô, việc nhỏ cơ nay, đâu cần làm phiền cô cô tự mình chạy tới, cô cô gọi ta đến liền được a, ta cũng khá là quen thuộc với Hàn Nghệ mà.
.Hàn Nghệ thấy thế cũng sững sờ. đây không phải Nguyên Liệt Hổ nha, rõ ràng chính là Lý Liên Anh mà! Trong lòng cung là nói thầm, xem ra Nguyên Mẫu Đơn này cũng không phải là một cô gái yếu đuối, sau này tuyệt đồi nên ít chọc giận nàng mới tốt.
.Nguyên Mẫu Đơn nhàn nhạt liếc nhìn Nguyên Liệt Hổ một chút, nói: - Bảo ngươi tới? Cứ với cái tính tình kích động này của ngươi, đã làm chuyện gì nên hồn chưa. Nghiễm nhiên là một bộ khẩu khí của trưởng bối.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức lộ ra vẻ xấu hổ, không nói tiếng nào.
.Ta đây nhưng thật ra khá là đồng ý. Hàn Nghệ lặng lẽ tự nói với mình.
.Nguyên Mẫu Đơn chỉ tay sang bên cạnh, nói: - Ngồi đi, đừng đứng đực ra đấy.
.- Vâng.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức ngồi xuống tựa như một học sinh tiểu học, hai tay phóng tới sau lưng, ngồi nghiêm chỉnh chờ mong lão sư khích lệ chính mình, thực sự là ngoan đến không thể ngoan hơn.
.Hàn Nghệ đều nhìn ở trong mắt, con ngươi hơi chuyển, nghĩ thầm, xem ra Nguyên Liệt Hổ rất sợ Nguyên Mẫu Đơn, mà lão tử lại tương đối sợ tên điên có vũ lực dũng mãnh nhưng lại kích động này. Tuy nhiên đối phó nữ nhân, lại là điểm mạnh của ta, ách, tiền đề là ngoại trừ Tiêu Vân ra, nói cách khác, ta chỉ cần thu phục, không, hàng phục được Nguyên Mẫu Đơn chứ, như vậy Nguyên Liệt Hổ liền không còn dám ở trước mặt ta diễu võ dương oai nữa.
.Nghĩ tới đây, hắn ha hả cười, mặt dày ngồi ở bên cạnh Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Liệt Hổ vừa thấy, vội vàng nói: - Hàn Nghệ, sao ngươi dám ngồi nơi đó, ngồi sang một bên đi.
.Giao tình rõ ràng như thế, ngươi không thấy được sao. Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Ta phải đàm luận cùng Mẫu Đơn cô nương, ngồi quá xa sẽ không dễ đàm luận.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Không sao.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức cụt hứng, lại nói: - Hàn Nghệ, ngươi đừng cứ luôn mồm Mẫu Đơn cô nương Mẫu Đơn cô nương, đây chính là cô cô của ta, ngươi hãy tôn trọng một chút.
.Hàn Nghệ trong mắt loé ra một vệt giảo hoạt, nói: - Nguyên công tử, ngươi sao lại có thể nói như vậy, Mẫu Đơn cô nương còn trẻ như vậy, ngươi cũng không thể bắt ta xem nàng là trưởng bối mà xưng hô đi, cái này là không thể nào, ta thật sự không làm được, bởi vì việc này quá che giấu lương tâm.
.Nguyên Liệt Hổ vừa nghe được, cảm thấy trong lời nói này có cạm bẫy, liền cẩn thận liếc nhìn Nguyên Mẫu Đơn một chút.
.- Cái này cũng không trọng yếu.
.Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên nói.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức minh bạch, cái đề tài này không thể nói tiếp rồi.
.Không có nữ nhân nào hy vọng bị người kêu là già, cổ đại và hiện đại đều là như thế.
.Nguyên Mẫu Đơn lại hướng về Hàn Nghệ nói: - Hàn Nghệ, lần trước ngươi đáp ứng ta sẽ nghĩ biện pháp để nữ nhân chúng ta cung có thể xem kịch nói, nhưng la đã qua mấy ngày rồi, một chút động tĩnh cung không có, xem ra ngươi căn bản không có đem chuyện này để ở trong lòng.
.- Lẽ nào lại có lí đó.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức hung thần ác sát nói: - Hàn Nghệ, tiểu tử ngươi còn muốn tiếp tục sống ở Trường An này nữa hay không? Ngay cả lời nói của cô cô ta ngươi cũng dám không để ở trong lòng à.
.Nguyên Mẫu Đơn cũng không có lên tiếng.
.Nguyên Liệt Hổ vừa thấy chính mình cuối cùng cũng coi như nói đúng một câu, lập tức lại nói: - Cô cô, nếu cô cô muốn xem kịch, nói với ta là được, ta trực tiếp bảo bọn họ đến vườn nhà chúng ta diễn cho cô cô xem.
.Chậc chậc, nghe giọng điệu này của ngươi, thật giống như ta là tôi tớ của ngươi vậy. Hàn Nghệ khoát tay một cái nói: - Cũng không phải, cũng không phải, Nguyên công tử, lời ấy sai rồi. Ta chỉ là hứa hẹn để nữ nhân có thể tới xem kịch của ta, mà không phải là để Mẫu Đơn cô nương đến xem kịch.
.Nguyên Liệt Hổ nói: - Vậy thì có gì khác biệt, cô cô ta chăng lẽ lai còn là nam nhân à?
.Hàn Nghệ cười nói: - Khác nhau rất lớn nhà, nếu như chỉ là để Mẫu Đơn cô nương đến xem kịch mà thôi, chuyện này cũng không khó, liền giống như hiện tại, nếu như Mẫu Đơn cô nương muốn xem, ta hiện tại có thể dẫn Mẫu Đơn cô nương từ phía sau đi vào, đứng ở sau đài quan sát. Thế nhưng nếu như muốn cho nữ nhân cùng nhau tới xem, vậy thì không phải một chuyện đơn giản rồi.
.Nguyên Liệt Hổ nói: - Chuyện này thì có khó khăn gì, nhà ta có vườn, ngươi trực tiếp đến đấy diễn kịch là được, ta cũng sẽ không đòi tiền của ngươi, hơn nữa vườn nhà ta có thể so với nơi này của ngươi còn tốt hơn.
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu nói: - Tiểu Hổ nói không sai, cái này cũng là mục đích ta tới đây hôm nay, ta có thể cho ngươi mượn một khu vườn, ừm, ngươi cung có thể thu lấy tiền tài, sẽ không để cho các ngươi chạy không.
.Quý phụ, thiên kim Trường An đều rất muốn xem kịch nói, nhưng Bình Khang Lý lại thật không thích hợp nữ nhân đi vào, vẫn luôn kìm nén, Nguyên Mẫu Đơn đồng dạng cũng là như thế, mỗi ngày nghe thấy người khác nói về kịch nói này, thế nhưng kịch nói rốt cục ra sao, nang cung chưa từng thấy.
.Tiểu Hổ?
.Hàn Nghệ sững sờ, con hổ này có chỗ nào nhỏ chứ, rõ ràng chính là nguyên con hổ to đùng nha, còn là một con lão hổ thích tinh tướng nữa chứ, ta biêt nhà ngươi là cường hào, nhưng cung không cần mỗi ngày đều treo ở trên miệng chứ.
.Nguyên Liệt Hổ nghe thấy thế càng la kích động không thôi, nói: - Được rồi, liền quyết định như vậy, ngày mai ngươi kêu đám Mộng nhi đến vườn nhà ta diễn là được.
.Quyết định con em ngươi, không, quyết định cô cô ngươi. Hàn Nghệ cũng không thích bị người bài bố, dù sao hắn cũng là người theo trường phái tự do, thế nhưng cứng đối cứng khẳng định cung không phải cử chỉ sáng suốt, dù sao chênh lệch thực lực vẫn ở đó, gật gật đầu cười nói:
.- Cái này xác thực là một ý tưởng vô cùng tốt, ta hoàn toàn không có lý do gì từ chối chuyện tốt như vậy.
.Nói tới chỗ này, hắn dừng một chút, ra vẻ cao thâm cười một tiếng nói: - Thế nhưng ta cho rằng đây chỉ là biện pháp trị ngọn không trị gốc.
.Trong lời nói lộ ra một luồng ý vị làm hàng nhàn nhạt.
.Nhưng dường như tìm lầm đối tượng rồi.
.Nguyên Liệt Hổ nghe thấy thế liền buồn bực, không chút lưu tình đâm thủng nói: - Tiểu tử ngươi cũng thật là lắm chuyện, không phải chỉ là xem một vở kịch nói thôi sao, còn trị ngọn với chả trị gốc, lừa gạt ai thế.
.Chỉ cho phép ngươi tinh tướng, lại không cho ta tinh tướng, đúng là không có vương pháp mà. Hàn Nghệ một mặt lúng túng.
.- Ngươi câm miệng cho ta.
.Nguyên Mẫu Đơn khó chịu liếc nhìn Nguyên Liệt Hổ, tên kia lập tức bé ngoan ngậm mồm lại, nang lại nhìn Hàn Nghệ nói: - Ngươi rốt cục muốn nói cái gì?
.Xem ra chỉ có thể xuất tuyệt chiêu rồi. Hàn Nghệ khe khẽ thở dài, nói: - Không dối gạt nhị vị, kỳ thật ta vẫn có một giấc mộng vĩ đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận