Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 622.1: Công và thương

.Công và thương?
.Nói những chuyện này trước mặt một đám quý tộc được không?
.Chử Toại Lương bọn họ lại không khỏi mặt hiện ra vẻ buồn rầu.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Ý của khanh không phải là để bọn họ đi tòng thương, đi vụ công chứ?
.- Đương nhiên không phải.
.Hàn Nghệ nói: - Thật ra những lão nho phụ ấu này có đủ ruộng đất, so với nhiều người còn hạnh phúc hơn nhiều, nhưng sở dĩ chỗ mà bọn họ khiến người khác cảm thấy đồng tình là vì cơ thể của bọn họ không đủ sức để gánh vác việc nông nặng nề, nhưng điều này thì không có cách nào để có thể bù lấp, chỉ có cách đợi đời sau của bọn họ trưởng thành mới có thể giúp bọn họ chia sẻ áp lực, nhưng bọn họ có thể chống đỡ đến lúc đó hay không.
.Mà bộ phận tổ thành việc nông, người là chủ yếu, sau đó chính là công cụ, nếu đã không thể thay đổi nhân lực, vậy thì chỉ có thể thay đổi công cụ, một công cụ tốt có thể khiến việc nông trở nên nhẹ nhàng một chút, ví dụ như bò, nếu như bọn họ có bò thì e rằng sẽ không khó khăn như vậy rồi. Công mà vi thần nói, là công cụ, chứ không phải là thợ thủ công.
.Lý Trị nghe vậy liên tục gật đầu, cười nói: - Nói đến chuyện này, trẫm lại nhớ lúc nãy trẫm cũng đang đàm luận về khanh với Thái úy bọn họ.
.Hàn Nghệ sửng sốt, nhìn Lý Trị vẻ khó hiểu.
.Lý Trị nói: - Trước đó khi trẫm thị sát, hiện gần như tất cả nông phu đều đang sử dụng cày Hùng Phi, trẫm cùng từng nói chuyện với bọn họ, bọn họ cũng khen ngợi cày Hùng Phi này không ngớt, nói cày Hùng Phi này vừa nhanh vừa tiện, đặc biệt là đối với ruộng nhỏ mà nói, việc mà trước đây ba ngày mới có thể làm xong thì bây giờ hai ngày là có thể làm xong. Nói xong, y cười ha ha nói: - Đây đều nhờ lúc trước Hữu Phó Xạ tuệ nhãn thức châu (tinh mắt biết nhìn người) a, cực lực thúc đẩy triều đình phổ cập loại cày Hùng Phi này, nếu không thì vụ xuân năm nay e rằng làm không kịp rồi.
.Chử Toại Lương vội nói: - Bệ hạ quá khen, công lao lần này, thần nhận mà hổ thẹn, thần chẳng qua chỉ là mượn hoa hiến Phật, đây vẫn là nhờ Hàn Nghệ có thể sáng tạo ra loại cày Hùng Phi này.
.Hàn Nghệ nhìn thấy vẻ mặt có vẻ hơi xấu hổ Chử Toại Lương, suýt nữa đã bật cười ra tiếng, Lý Trị nói như vậy, rõ ràng chính là có ý muốn để Chử Toại Lương khen Hàn Nghệ, trong lòng Chử Toại Lương cũng hiểu được, nhưng việc này nhất định phải khen.
.- Nhị vị đều là ái khanh tốt của trẫm.
.Câu này của Lý Trị đã nâng cao Hàn Nghệ lên cùng một bậc với Chử Toại Lương, sau đó nói:
.- Điều khanh nói vô cùng đúng, tốt xấu của công cụ có thể giúp bách tính giảm nhẹ gánh nặng vô cùng lớn, Đại Đường ta nhân khẩu quá ít, rất nhiều nơi suốt cả trăm dặm đều là hoang tàn vắng vẻ, nếu có thể có được công cụ tốt đẹp thì Đại Đường ta có thể khai khẩn thêm nhiều ruộng đất nữa, cũng có nuôi sống thêm nhiều người hơn nữa.
.Nói tới đây, y thở dài: - Nhưng công cụ này có thể gặp được mà không thể cầu được.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ nói có lý, nhưng triều đình nên coi trọng việc sản xuất công cụ hơn nữa, như vậy mới có hy vọng xuất hiện nhiều công cụ tốt hơn.
.Lý Trị gật gật đầu dường như có suy nghĩ, chợt nhớ tới luật độc quyền mà Hàn Nghệ đề cập trước đây, thầm nghĩ, lúc này đề xuất thì nhất định sẽ dẫn đến sóng to gió lớn, sẽ không thể thành công, không khỏi có chút lo lắng, trước tiên liếc nhìn Hàn Nghệ, sau đó hỏi: - Vậy khanh cho rằng triều đình nên coi trọng như thế nào?
.Đương nhiên Hàn Nghệ sẽ không ngu xuẩn đề xuất đến dự luật độc quyền, cũng không cần thiết phải làm vậy, nói: - Chuyện này rất đơn giản, nếu có người sáng tạo ra công cụ có thể ban ơn cho thiên hạ, bệ hạ ban thưởng chức quan cho người đó để khích lệ.
.- Không thể!
.Chử Toại Lương lập tức nói: - Chức quan sao có thể tùy tiện phong thưởng, nếu người không có đức làm quan, chẳng những sẽ ảnh hưởng không khí triều đình mà sẽ còn gây họa cho bách tính, việc này tuyệt đối không thể.
.Trước đó ông ta nghe thấy Hàn Nghệ nói đến công cụ còn thở phào nhẹ nhõm, kết quả lại vây quanh vấn đề thợ thủ công. Hàn Nghệ cười nói: - Dám hỏi Hữu phó xạ một câu, dựa vào đâu để phán đoán tốt xấu của một quan viên?
.Chử Toại Lương nói: - Chức vụ của quan viên tuy là phụ quân trị quốc, nhưng đạo đức làm đầu, kế đó mới là năng lực.
.Hàn Nghệ lắc đầu.
.Chử Toại Lương nói: - Vậy ngươi nói là gì?
.Hàn Nghệ nói: - Nếu ta nói tốt xấu của quan viên này là ở chỗ ông ta đã có cống hiến chừng nào cho quốc gia này cùng với bách tính, cho dù có khiếm khuyết về đạo đức, nhưng nếu như ông ta có cống hiến cực lớn cho quốc gia hoặc là bách tính, vậy cũng được coi là một vị quan tốt, chẳng có ai hoàn mỹ, mỗi một người đều có thiếu hụt về tính cách, công tư nên tách ra mà nhìn.
.Chử Toại Lương nghe cũng có lý, gật gật đầu, nói: - Ngươi nói cũng không sai, nhưng điều này có quan hệ gì với việc này?
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Có người thi đỗ tiến sĩ làm quan, cũng có người nhận tổ ấm làm quan, nhưng bọn họ đã có bao nhiêu cống hiến cho Đại Đường ta? Trong đó bọn họ chỉ cần có thể trị lý tốt một thủy thổ một phương là đã đủ để khiến người khác vui mừng không ngừng, chứng tỏ bệ hạ không chọn nhầm người. Như vậy nói lại, cứ lấy hạ quan ra nói, hạ quan không có xuất thân tiến sĩ, cũng không có xuất thân quý tộc, nhưng cày Hùng Phi do hạ quan sáng tác lại có cống hiện cực lớn cho bách tính thiên hạ và quốc gia, điều này thì mọi người đều rõ như ban ngày, nhìn từ cống hiến cho quốc gia, cho bách tính, cho quân chủ, hạ quan tự nhận còn mạnh hơn nhiều so với đa số quan viên có xuất thân tiến sĩ, vậy thì tại sao hạ quan không thể làm quan? Đây không phải là cân bằng tiêu chuẩn của quan viên sao?
.Nếu một chức quan có thể đổi được ngàn vạn lương thực, giảm được trăm vạn lao lực, vậy thì tại sao triều đình không trao đổi chứ? Hạ quan cho rằng, chỉ cần có thể khiến quốc gia tốt, bách tính tốt, quân chủ tốt, vậy thì không đáng phải băn khoăn, cứ làm là được rồi.
.Chử Toại Lương bật cười không nói gì. Kỳ thật căn bản vẫn là ở chế độ giai cấp, công cụ khó tránh khỏi sẽ khiến người ta nghĩ đến thợ thủ công, thợ thủ công đến khoa cử còn không thể tham gia, nếu còn làm quan, đó không phải là làm tổn hại lợi ích của giai cấp thống trị quý tộc sao.
.Nhưng đây không tổn hại đến lợi ích quân chủ, quốc gia và bách tính mới là lợi ích quân chủ, bọn họ tốt thì hoàng vị này mới ngồi vững được.
.Hàn Viện nói: - Tuy ngươi nói có lý, nhưng người sáng tạo công cụ chưa chắc đã có thể làm quan, có những người đến chữ cũng không biết, ngươi để hắn làm quan, chẳng phải là đầu đuôi lẫn lộn sao.
.Hàn Nghệ nói: - Hàn trung thư nói không sai, nhưng Hàn trung thư có từng nghĩ tới hay không, Đại Đường ta nhân khẩu khan hiếm, không bằng một nửa tiền triều, nhưng bản đồ lại lớn hơn tiền triều rất nhiều, tiềm lực vô hạn, nhân khẩu nhất thời không tăng trưởng kịp, vậy thì sáng tạo công cụ mới nên là vấn đề mà triều đình coi trọng, vậy thì tại sao triều đình không thiếp lập một nha thự, chuyên môn dùng để sáng tạo công cụ làm nông mới, tập trung người trí huệ thiên hạ, để tạo phúc bách tính thiên hạ.
.Hàn Viện nghe xong, chớp mắt vài cái, sau đó nói: - Bệ hạ, vi thần cho rằng lời Hàn Nghệ nói có thể đáng để suy xét.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng nói: - Tạo công cụ mới không những có thể giảm bớt gánh bớt của bách tính, còn có thể bù đắp yếu thế trời sinh nhân khẩu khan hiếm của Đại Đường ta, đáng để thử.
.Nếu như thành lập một nha thự hơn, tập trung những thợ thủ công này ở đây, không có thực quyền, có phải quan viên hay không, đó đều sẽ không tổn hại đến quý tộc thống trị, lão ta chỉ sợ ai ai cũng giống như Hàn Nghệ, vậy thì còn được. Chử Toại Lương cũng tỉnh ngộ, khẩn trương nói: - Bệ hạ, là lão thần hồ đồ rồi, chuyện Hàn Nghệ nói là lợi quốc lợi dân, nên tiếp thu lời Hàn Nghệ nói.
.Bởi vì đây quả thực là một vấn đề vô cùng lớn của triều Đường. Tại sao triều Đường cho đến những năm Khai Nguyên mới đạt đến đỉnh cao, đó chính là bởi vì nhân khẩu không đủ, tạo thành sức sản xuất không đủ, hiện giờ triều Đường rất nhiều nơi còn hoang tàn vắng vẻ, người đều chết hết rồi, có những nơi khai khẩn rất khó, không giống triều Tống, có khoa học kỹ thuật, khai khẩn lên tận núi, một vùng Nam Tống Giang Nam, nuôi sống hơn một trăm triệu người, đây là khái niệm gì, bởi vậy mọi người đều thích ở nơi trù phú, kết quả lại tạo thành bách tính không có địa canh.
.Đây là chuyện vương triều Đường rất phiền muộn, đã tốn nhiều nhân lực như vậy để tìm một cương thổ lớn như vậy, kết quả không có người đi khai khẩn, hoặc là cũng không có cách khai khẩn. Nếu như thật sự có sự xuất hiện của khoa học kỹ thuật đen, vậy thì Đại Đường có thể sẽ thay đổi sinh chất, bởi vì người ít đất nhiều, hơn nữa xung quanh lại không có cường địch, Đột Quyết đã không còn gì, Cao Cú Lệ cũng không có đường phản công, chỉ còn lại một Thổ Phiên, tiềm lực thật sự là quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận