Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 819.2: Mục tiêu--- Tập đoàn Quan Lũng

.Hàn Nghệ nói: - Chỉ cần Thái úy ngồi ở vị trí này, đối với Bệ hạ mà nói là một thứ áp lực vô hình. Bệ hạ buộc phải việc gì cũng tham vấn ý kiến của Thái úy. Đây là thứ trái ngược với những gì trong lòng Bệ hạ muốn. Nếu như --- nếu như Thái úy có thể chủ động thoái vị thì có thể tránh được cơn bão tố này.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười khổ nói: - Cái kiểu việc thế này không phải là lần đầu xuất hiện nữa, nhưng nó đâu có đơn giản như thế. Cho dù lão phu có tình nguyện thoái vị, thì chừng nào lão phu còn sống, bọn Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ vẫn ăn ngủ không yên, nếu như để bọn họ nắm quyền, ha ha, lão phu càng khó lòng thoát chết.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Mục đích của Bệ hạ là muốn tự mình nắm quyền. Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông chẳng qua cũng chỉ là quân cờ trong tay Bệ hạ mà thôi. Nếu như lại để bọn họ nắm quyền, thì Bệ hạ hà tất phải tuyệt tình với Thái úy làm gì. Nếu như Thái úy thoái vị, người duy nhất có thể bảo vệ Thái úy chính là Bệ hạ. Thêm nữa, lúc đầu, nếu như không có sự trợ giúp đắc lực của Thái úy, thì Bệ hạ e rằng cũng khó mà ngồi được vào vị trí này. Cho nên theo ta thấy, nếu như Thái úy có thể chủ động nhận sai với Bệ hạ, đồng thời khuyên nhủ những lão thần khác dần dần rút khỏi triều dã, dâng quyền lực cho Bệ hạ, ta tin rằng Bệ hạ không những không trách tội Thái úy, mà còn cảm kích Thái úy, Bệ hạ tuyệt đối sẽ không động thủ đối với người cậu chẳng còn quyền thế, lại đã từng tận tình giúp đỡ mình như vậy đâu.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Nếu như lão phu mất đi tất cả, thì chẳng phải là cam chịu để kẻ khác chém giết. Lão phu quá hiểu bọn Lý Nghĩa Phủ rồi, bọn chúng tuyệt đối sẽ không tha cho lão phu, cũng giống như lão phu cũng không bao giờ tha cho bọn chúng vậy.
.Hàn Nghệ nói:
.- Việc Thái úy thoái vị, không có nghĩa là mất đi tất cả, ngược lại còn bảo toàn được thế lực. Thái úy chỉ cần cùng với mấy vị nguyên lão đại thần có uy vọng cao lùi xuống tuyến hai, để Bệ hạ ở trong triều không còn phải kiêng dè bất kì thế lực nào nữa, có thể mặc sức thực hiện hoài bão, nhưng cùng với đó, Thái úy lại có thể âm thầm đề bạt những nhân tài mới lên, lấy đó làm thế đối trọng với bọn Lý Nghĩa Phủ.
.Về điểm này, Thái úy có thể tham khảo sĩ tộc Sơn Đông. Gia tộc bọ họ đời đời thịnh vượng bất suy, đó là bởi không ngừng bồi dưỡng ra nhân tài mới, lớp cũ nghỉ, lại có một lớp mới lên thay, điều này có thể tránh khỏi hiện tượng vua triều nào, thần triều nấy. Chẳng giấu gì Thái úy, thực ra ta cũng chẳng có cảm tình gì với đám Lý Nghĩa Phủ, bởi bọn họ là những kẻ chẳng có chút nguyên tắc nào, nếu như để bọn họ khống chế triều dã, thỏa sức thao túng, thì đối với Đại Đường và bách tính mà nói, sẽ là một điều tồi tệ, còn cả Võ Chiêu Nghi, cô ta lao tâm khổ tứ mới lên được chức vị Hoàng hậu, để bảo đảm việc này không có lần thứ hai xảy ra, nhất định sẽ vươn cánh tay ra bên ngoài, nếu như Thái úy còn, thì có thể phòng ngừa bọn họ làm loạn Đại Đường.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cau mày trầm ngâm, sau đó mới nói: - Đề bạt những nhân tài mới?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Không sai, ta thấy Trường An thất tử bao gồm cả Trưởng Tôn công tử trong đó là rất thích hợp, bởi 7 người bọn họ có hoài bão rất lớn, đồng thời lại còn có phẩm cách cao thượng. Nếu như bọn họ được đề bạt, thì chẳng cần phải nói, nhất định sẽ trở thành kẻ thù của bọn Lý Nghĩa Phủ. Đương nhiên, bọn họ cũng chưa hẳn sẽ trung thành với Thái úy, nhưng bọn họ có thể trợ giúp cho Bệ hạ được tốt hơn, dẫn dắt Đại Đường đi tới cường thịnh. Đặc biệt là Trưởng Tôn công tử. Ta cũng đã từng hợp tác với công tử, trình độ am hiểu luật pháp của công tử e rằng còn vượt qua cả Thái úy rồi, hơn nữa công tử trong lòng mang hoài bão và lí tưởng lớn, cá nhân ta cũng rất ngưỡng mộ tài hoa của Trưởng Tôn công tử.
.Nói tới Trưởng Tôn Diên, Trưởng Tôn Vô Kỵ lúc này mới lộ vẻ cười mỉm, đứa cháu này đúng là niềm kiêu hãnh trong lòng ông ta, nhưng đồng thời trong lòng cũng có chút lo lắng, nếu như ông ta thua, thì Trưởng Tôn Diên chắc chắn cũng bỏ mạng. Đoạn đột nhiên cười ha hả rồi nói: - Ngươi hình như còn bỏ sót một người, người này có lẽ còn thích hợp hơn cả Diên nhi.
.Hàn Nghệ ngẩn người ra rồi nói: - Chẳng giấu gì Thái úy, kì thực ra cũng đã từng nghĩ tới việc tự giới thiệu chính mình. Nhưng ta xuất thân bần hàn, lại trẻ tuổi như vậy, e rằng khó mà khiến mọi người nể phục. Ngoài ra, Thái úy tin tưởng ta hay là tin tưởng Trưởng Tôn công tử? Đã nghi thì không dùng, đã dùng thì không nghi, từ điểm đó có thể thấy, ta hoàn toàn không phải là lựa chọn tốt nhất, ta muốn âm thầm phò trợ Trưởng Tôn công tử hơn.
.Câu nói này cũng có thể hiểu rằng, nếu như ngươi hoàn toàn tin tưởng ta, thì ta cũng sẵn sàng thôi.
.Hàn Nghệ chưa bao giờ che giấu dã tâm của mình, ngay từ đầu đã so mình với Hàn Tín.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cau mày trầm tư.
.Nếu như ông ta chọn cách lùi về tuyến hai, bảo toàn thế lực của mình, đồng thời đề bạt nhân tài mới lên lãnh đạo tập đoàn Quan Lũng, thì Hàn Nghệ rõ ràng là lựa chọn tốt nhất.
.Điểm đầu tiên, Hàn Nghệ bề ngoài thì là người của Lý Trị, vậy thì hắn chỉ cần sử dụng chút thủ đoạn là có thể làm được, hơn nữa cũng không để ai phát hiện ra, nếu như ông ta đề bạt Trưởng Tôn Diên, thì Lý Trị hiểu ngay rằng đây là bình mới rượu cũ, đám Lý Nghĩa Phủ càng không thể đồng ý, âm thầm ủng hộ Hàn Nghệ thì có thể tránh được mọi thứ xảy ra.
.Hơn nữa, chẳng ai hiểu con hơn cha, Trưởng Tôn Diên mặc dù thông minh, nhưng tương đối hướng nội, hơn nữa tính nguyên tắc lại lớn quá, không thích nghi nhanh nhạy, ít ra thì trước mắt cũng không phải là một lãnh đạo phù hợp, y chẳng thế nắm được đại cục, cũng chẳng phải đối thủ của đám Lý Nghĩa Phủ, còn Hàn Nghệ mặc dù tuổi đời còn trẻ, nhưng đã thể hiện ra tài năng phi phàm, hắn có thể lo cho đại cục, có thể đấu lại với đám Lý Nghĩa Phủ, nếu như thêm sự ủng hộ của ông ta thì ít ra cũng không bị yếu thế.
.Bất luận là nhìn từ góc độ nào, Hàn Nghệ vẫn là lựa chọn hoàn hảo.
.Nhưng đúng như những gì Hàn Nghệ nói, ông ta liệu có thể tin tưởng được Hàn Nghệ không, có thể ông ta lúc này tin tưởng, nhưng một khi Hàn Nghệ một bước lên mây, thỏa sức bay nhảy, thì ông ta liệu còn có thể khống chế được hắn? Ngoài ra, Hàn Nghệ đi rồi, Lý Tích sẽ lập tức đứng ra ngay. Mặc dù ông ta hiểu rằng Hàn Nghệ không thể ủng hộ Lý Tích, đây chắc chắn vẫn là chủ ý của Lý Tích, nhưng điều này vẫn cứ khiến ông ta sinh lòng hoài nghi đối với Hàn Nghệ, chỉ là ông ta chưa bộc lộ ra mà thôi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ suy nghĩ một hồi lâu rồi đột nhiên nói: - Nói chuyện lâu như vậy, ngươi cũng khát rồi, trà đã nguội cả.
.- À? Vâng.
.Hàn Nghệ bưng chén trà lên uống một hớp, cuộc bàn bạc cũng kết thúc tại đây, chớ thấy Hàn Nghệ chẳng một chút biểu cảm nào, nhưng ở thời khắc đó, tim hắn đang đập nhanh chưa từng thấy, bởi thứ lợi ích mà hắn muốn có được chính là --- toàn bộ tập đoàn Quan Lũng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận