Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 458.2: Dẫn ngươi đi ra vẻ, dẫn ngươi bay

.- Trương Minh sắp xếp người khác đi thị sát, nhưng giữa bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì ta không biết.
.Hàn Nghệ cười nói: - Như vậy là tốt nhất, ta sợ Tưởng Hiến quá mức xung động, chỉ cần có thể trấn an được Tưởng Hiến, đến lúc đó Khổng Đại Phu vừa chết, những vấn đề này đều sẽ bộc lộ ra.
.Lư Sư Quái không vui nói: - Khổng Đại Phu người ta không có chọc ngươi, ngươi cần gì nguyền rủa ông ấy như vậy.
.Hàn Nghệ lập tức nói:
.- Xin lỗi, xin lỗi, nhất thời lỡ lời.
.Hộ Bộ.
.- Các ngươi còn mặt mũi tìm đến đây sao. Các ngươi coi các ngươi đã làm ra những chuyện mục nát gì, ngay cả Cao Thượng Thư của chúng ta cũng bị các ngươi liên lụy, thậm chí quan phục trên người ta suýt chút bị thu lại rồi. Đều là bởi vì các ngươi, Hộ Bộ chúng ta mới mất sạch mặt mũi trước mặt bệ hạ, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.
.Đới Kế điên cuồng trút giận vào hai người Cố Ngôn Thương, Ngụy Thanh, oán khí đầy bụng toàn bộ trút lên đầu bọn họ.
.Vẻ mặt Ngụy Thanh đưa đám nói:
.- Đới Thị Lang, lần này thật sự không liên quan gì tiểu nhân cả, đều trách thằng nhãi Hàn Nghệ quá giải hoạt.
.- Đủ rồi.
.Đới Kế nói: - Các ngươi còn ở đây giảo biện, các ngươi trên ngàn thương nhân bị một mình người ta làm cho suýt chút ngay cả chợ Tây cũng phải đóng cửa, sớm biết như vậy, ta đã không bảo vệ các ngươi rồi.
.Cố Ngôn Thương vội nói: - Phải phải phải, Đới Thị Lang nói phải, ngàn sai vạn sai đều là tiểu nhân sai, kính mong Đới Thị Lang lượng thứ nhiều hơn.
.- Nếu không nể ngươi lớn tuổi, ta thể nào cũng sai người đuổi các ngươi ra ngoài, thật là giận chết ta mà.
.Đới Kế tức giận hừ một tiếng, há miệng thở hổn hển mấy hơi, nói: - Được rồi, được rồi, ta không nói nhảm với các ngươi nữa. Nhìn thấy mấy người các ngươi là một bụng lửa giận mà, dù sao thì những thương nhân đã ký hợp đồng với ngõ Bắc, các ngươi cũng không giữ lại được, cứ để bọn họ đi đi. Còn những chuyện khác, triều đình có thể làm được chỉ là tranh thủ được một cơ hội đàm phán với Hàn Nghệ cho các ngươi.
.- Hả?
.Vẻ mặt Cố Ngôn Thương kinh ngạc nhìn Đới Kế.
.- Ngươi hả cái gì?
.Đới Kế vừa giận vừa buồn cười nhìn Cố Ngôn Thương, nói: - Ta muốn hỏi ngươi còn muốn thế nào hả? Các ngươi ngại chưa đủ mất mặt sao, bệ hạ nghe được chuyện này đã bị đám bao cỏ các ngươi chọc cho bật cười. Trong ngoài Trường An, tiền là các ngươi kiếm nhiều nhất, nhưng trợ giúp cho triều đình còn không bằng những nông hộ kia, chỉ biết ở đây thêm phiền. Việc này ta nói rõ ràng cho các ngươi biết, có thể hòa giải được hay không thì phải coi bản thân các ngươi, triều đình đã coi như là chiếu cố các ngươi đủ rồi. Ta cũng không sợ nói cho các ngươi biết, phía Hàn Nghệ đã chuẩn bị ba trăm phần hợp đồng, nếu không phải Thượng Thư chúng ta kịp thời ra mặt, các ngươi đợi đóng cửa đi.
.Y đương nhiên là hù dọa đám người Cố Ngôn Thương, bởi vì chính sách của triều đình là phải là tốt chợ đêm, thử nghiệm xem có thể lợi dụng thương nghiệp để giúp đỡ những dân chúng bần cùng hay không, đây mới là chuyện quan trọng nhất, mà việc này là do Hàn Nghệ làm chủ, nếu còn khơi dậy mâu thuẫn giữa hai chợ và ngõ Bắc nữa, vậy Hàn Nghệ khó tránh sẽ bị cản trở khi chấp hành chức quyền. Việc này phải bảo bọn họ cầu Hàn Nghệ, như vậy Hàn Nghệ mới có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ được.
.Cố Ngôn Thương thấy Đới Kế giống như ăn phải thuốc nổ vậy, lại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngay cả Hoàng đế cũng kinh động đến, trong lòng thật sự sợ hãi, bởi vì triều đình cho phép những thương nhân kia đến ngõ Bắc, rất rõ ràng là đứng về phía ngõ Bắc, lần này thật sự là họa vô đơn chí mà.
.Đến ngày hôm nay cũng nên là lúc kết thúc rồi.
.Sáng sớm hôm nay, Hàn Nghệ vừa sáng thì đã bò dậy, thay một bộ quần áo sạch sẽ, hôm nay hắn phải đến đàm phán với thương nhân hai chợ.
.Dưới sự bức ép hai tầng của triều đình và ngõ Bắc, đám người Cố Ngôn Thương triệt để cúi đầu xưng thần, không dám làm loạn thêm nữa, trong lòng cũng càng thêm sợ hãi, làm gì còn muốn tiếp tục kéo dài, thế là dưới sự bắc cầu của Hộ Bộ, hai bên quyết định hôm nay đàm phán.
.Lưu Nga cũng phải đi chung. Mấy ngày nay nàng chịu không ít uất ức, bây giờ là lúc nên phong quang, chắc chắn phải lộ diện, nhưng nàng hình như có chút bất mãn, nói: - Hàn tiểu ca, chúng ta cần gì phải đi sớm như vậy, để bọn họ chờ một lát cũng tốt.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Bỏ đi, ta là quan, bọn họ là dân, quá ức hiếp người ta, cũng không tốt lắm. Đi thôi, đi thôi.
.Hai người đến ngoài viện, phát hiện có bốn người đứng ngoài cửa Phượng Phi Lâu, là Tiền Đại Phương, Triệu Tứ Giáp, Lạp Mỗ Hi Đức, Từ Cửu.
.Dù sao đây cũng không phải chuyện hai người, mà là tranh đấu của hai chợ, dù sao cũng phải phái ra mấy đại diện. Tiền Đại Phương và Triệu Tứ Giáp hôm qua vừa khóc vừa la đòi đi, suýt chút là ôm bắp đùi của Hàn Nghệ rồi, dù sao cũng là loại không biết xấu hổ, Hàn Nghệ bị bọn họ làm phiền đến nhức đầu, chỉ có thể đồng ý, nhưng Lạp Mỗ Hi Đức và Từ Cửu chắc chắn phải đi, dù sao thì hai người bọn họ vẫn luôn đứng về phía Hàn Nghệ, vào lúc ngửa mặt hãnh diện này mà bỏ lại bọn họ thì nói sao cũng không được.
.- Hàn tiểu ca, Lưu giả mẫu.
.Mấy người thấy Hàn Nghệ đi ra, đều chắp tay.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Các ngươi đứng đây làm gì, sao không vào nhà ngồi?
.- Bên trong quá nhiều nữ quyến, không thích hợp lắm. Từ Cửu đáp.
.- Vậy cũng phải nha. Hàn Nghệ cười gật đầu, đột nhiên phát hiện Triệu Tứ Giáp và Tiền Đại Phương đều mới từ đầu đến chân: - Oa! Tiền Đại, Triệu lão tứ, các ngươi còn mặc cả y phục mới đến nữa nha!
.Tiền Đại Phương ha ha nói: - Chúng ta không phải đại diện ngõ Bắc sao, không thể ăn mặc quá khó coi được.
.Mấy ngày trước, bọn họ chịu đủ châm biếm ở Hàng Hội, lần này đương nhiên phải đi diễu võ dương oai một phen.
.Trong lòng Hàn Nghệ hiểu rõ, ha ha nói: - Các ngươi vui vẻ là được.
.Mấy người chia nhau ngồi phương tiện giao thông của mình đi đến chợ Tây, bởi vì địa vị của chợ Đông khá đặc thù, không khí thương nghiệp không dày đặc như chợ Tây, là chỗ quý tộc vui chơi, chuyện làm ăn này vẫn là đến chợ Tây bàn thì tốt hơn. Vốn dĩ Lưu Nga đề nghị bảo bọn họ đến ngõ Bắc bàn, nhưng mục đích của Hàn Nghệ là chợ đêm, hơn nữa chợ Tây có Thị sở, thích hợp hơn ngõ Bắc một chút.
.Vừa vào cửa chợ, gần như tất cả thương nhân đều xuất môn chào hỏi đám người Hàn Nghệ, tuy bọn họ không có tư cách tham gia hội nghị lần này, nhưng bọn họ bức thiết hi vọng đạt được kết quả, do vậy sáng sớm đã chạy đến.
.Hàn Nghệ cũng không nhận ra những người này, chỉ có thể chắp tay ứng phó.
.Đám người Tiền Đại Phương sung sướng, may mà cuối cùng lạc đường biết quay lại, lựa chọn ngõ Bắc, bằng không, hôm nay đứng đây nịnh nọt vuốt ve chính là bọn họ.
.Đi đến Thị sở, từ xa nhìn lại, có một đám người đứng trước cửa, chính là đám người Cố Ngôn Thương.
.Tiền Đại Phương, Triệu Tứ Giáp lập tức ưỡn thẳng lưng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận