Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1415.2: Chạy show.

.Trải qua suốt một ngày ở Hiền giả Lục Viện, Hàn Nghệ lại cưỡi ngựa không ngừng vó chạy đến Cục Dân An.
.- Đặc phái sứ!
.Vừa mới vào cửa, Hàn Nghệ liền cảm thấy bị một khí thế mạnh mẽ vây quanh, ngửa đầu nhìn, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh:
.- Các hạ là?
.Chỉ nghe được một thanh âm đè thấp:
.- Cô phụ! Sao cả ta mà người cũng không nhận ra vậy?
.Người này chính là Nguyên Liệt Hồ, tuy nhiên thằng nhãi này hiện để tóc ngắn, ngay cả râu cũng cạo rồi, thân vận chế phục bó sát người của cảnh sát hoàng gia, chân mang ủng da ống cao, hoàn toàn một người hiện đại a!
.- Tóc ngươi sao lại----!
.Hàn Nghệ kinh ngạc chỉ vào tóc của Nguyên Liệt Hổ.
.Nguyên Liệt Hổ giơ tay lên vuốt tóc một cái, rất là bỉ bựa nói:
.- Có phải nhìn rất đẹp không?
.- Ách.
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt, đúng là không nói, Nguyên Liệt Hổ một thân trang phục đầu tóc này, đùng thật là đẹp hơn trước nhiều, kỳ thực Nguyên Liệt Hổ dáng vẻ cũng không kém, mặc dù không có đẹp trai như cha của gã ta, nhưng nói thế nào đi nữa lúc Nguyên Ưng còn trẻ đã nổi danh cao suất phú (cao- đẹp-giàu), Nguyên Liệt Hổ hiển nhiên cũng không kém tới đâu, chỉ là tạo hình của gã ta lúc trước, chính là Mãng Trương Phi điển hình kia, hiện giờ đầu tóc cắt ngắn rồi, mắt to mày đậm này, góc cạnh rõ ràng, lại cộng thêm thân người hơn hai mét của gã ta, quả thực là quá man rồi, cũng có thể đi làm minh tinh rồi. Nói:
.- Đúng---- đúng là đẹp hơn nhiều, nhưng thân thể tóc da là từ phụ mẫu.
.Lúc nói lời này, chính bản thân Hàn Nghệ lại chột dạ trước.
.Nguyên Liệt Hồ cười ha hả nói:
.- Ta đây là cạo đầu thề trung thành.
.Được! Nói tiếp nữa, lại đổ lên đầu ta nữa, Hàn Nghệ vừa nghe liền thấy phiền chán.
.Quả nhiên, Nguyên Liệt Hồ một tay ôm Hàn Nghệ lại, nói:
.- Đây cũng toàn nhờ cô phụ người, ta chính là nhìn thấy mấy tộc đệ của ta, cắt tóc ngắn, trông rất có tinh thần, hơn nữa bọn chúng đều nói thoải mái nhẹ nhàng hơn nhiều. Điều này lúc trước ở nhà cũng không cảm thấy, dù sao đều có người hầu giúp ta gội đầu, nhưng mà suốt năm ngoái ta đều ở bên ngoài, đâu rảnh gội đầu, bình thường ngứa muốn chết, vì thế ta cũng cắt tóc ngắn, đúng là không nói, tóc ngắn này đúng là thoải mái cực đấy, hơn nữa, ta đến Hoa Nguyệt Lâu, Nha Nương bọn họ đều nói ta cắt tóc ngắn này so với lúc trước càng tuấn tú hơn. Đáng tiếc mấy tên tiểu tử Tập Nhận đó rất cổ hủ, ta khuyên bảo bọn họ cắt tóc ngắn mấy lần, bọn họ đều không để ý đến ta.
.Thằng nhãi này vừa nói vừa nghịch tóc của mình, bựa muốn chết.
.Hàn Nghệ trước là gạt tay của gã ta ra, lại nói:
.- Nhưng mà cha ngươi, còn cả đại bá bọn họ đều không nói gì ngươi sao?
.Nguyên Liệt Hổ nói:
.- Đại gia gia bọn họ đều một lòng lo kiếm tiền, đâu rảnh mà quản ta, còn về cha ta, không những không có quản ta, còn rất ngưỡng mộ ta, ông ấy cũng động tâm muốn cắt tóc ngắn.
.Kỳ thật huyết thống chủ yếu của Nguyên gia chính là huyết thống Tiên Ti, trước kia bọn họ đều là họ Thác Bạt, bọn họ không quá để tâm đến tập tục Trung Nguyên, luật pháp cũng không có nói quy định không được cắt tóc, chủ yếu chính là lễ pháp quy định, lễ pháp thứ này ở trước mặt Nguyên Liệt Hổ, căn bản là bỏ qua.
.Hàn Nghệ cười lắc đầu, lại nói:
.- Năm ngoái thật là vất vả cho ngươi rồi.
.Năm ngoái vì mở rộng Cục Dân An, Nguyên Liệt Hổ vẫn luôn đến từng huyện thành xung quanh, vốn là gã ta cùng với Độc Cô Vô Nguyệt hai người, hiện giờ Độc Cô Vô Nguyệt đã đi Sơn Đông, ở đây tất cả dựa vào Nguyên Liệt Hổ, đừng nhìn thằng nhãi Nguyên Liệt Hổ này rất lỗ mãng, nhưng mà gã ta thân là Trường An thất tử, làm sao có thể một chút bản lãnh cũng không có, Cục Dân An ở Kinh Kỳ lan rộng ra nhanh chóng, không thể không nhờ công lao của Nguyên Liệt Hổ, chỉ là hiện giờ Thôi Hữu Du, Tiêu Hiểu, Bùi Thiếu Phong mấy người ưu tú nhất của cảnh sát hoàng gia này đều đi ra ngoài rồi, Nguyên Liệt Hổ mới luân ban trở về nghỉ ngơi.
.- Không sao! Không sao!
.Nguyên Liệt Hổ vuốt tóc của mình, nói:
.- Chỉ cần người đối xử tốt một chút với cô cô ta là được rồi.
.Thì ra là ngươi đang giúp ta làm việc, Hàn Nghệ cười khổ một tiếng:
.- Đi đi đi, đến chỗ lão tổng nói chuyện.
.Hai người đến đại sảnh, mấy cảnh sát hoàng gia thấy Hàn Nghệ đến đều nhao nhao vây tới.
.Hàn Nghệ cùng bọn họ trò chuyện mấy câu, và còn biểu thị bữa cơm tối hắn đãi khách, sau đó liền đi đến văn phòng tổng cảnh ti.
.- Oa! Đều ở đây à!
.Hàn Nghệ thấy bốn tên đầu sỏ đều ngồi trong đó.
.- Có thể không ở đây sao? Có thể đóng cửa lại, đóng cửa.
.Nguyên Liệt Hổ thuận tay đóng cửa lại, lại cùng Hàn Nghệ ngồi xuống.
.Lý Tư Văn nói:
.- Hàn tiểu ca, ngươi đây cũng hơi nhẫn tâm đấy, trực tiếp điều Chu Đạo Hành và Đổng Anh đến Tây Bắc.
.Hàn Nghệ nói:
.- Kì lạ, không phải các ngươi nói hai người họ vướng tay vướng chân sao? Sao giờ ngược lại lại chất vấn ta đây.
.Vi Đãi Giới vội nói:
.- Bọn ta không có nói như vậy.
.Hàn Nghệ nói:
.- Ngươi nói lại những lời hôm đó nói xem.
.- Ta ----!
.Vi Đãi Giới buồn bực nói:
.- Nếu như biết ngươi sẽ làm như vậy thì ta sẽ không nói như thế, ngươi biết không, quan hệ giữa Chu gia với Vi gia ta vốn rất tốt, hôm qua Chu gia liền tìm đến cửa, biến ta thành kẻ bên trong bên ngoài đều không phải là người, việc này ngươi làm hơi quá tuyệt tình rồi.
.Trịnh Xử Lượng cẩn thận nói:
.- Ta nói Hàn Nghệ, có phải là ngươi bị Lộc Đông Tán đùa bỡn một phen, bèn trút lửa giận lên người bọn họ không.
.Không phải đùa bỡn, mà là giáo dục, Hàn Nghệ hỏi ngược lại:
.- Lúc bọn họ cản trở Cục Dân An của chúng ta, các ngươi không có tìm Chu gia bọn họ nói chuyện sao?
.Vi Đãi Giới nói:
.- Đây chỉ là việc công mà thôi.
.Hàn Nghệ hừ nói:
.- Ngươi cũng nói là việc công, vậy việc công thì giải quyết theo việc công, Chu gia bọn họ tìm Vi gia các ngươi làm gì? Nhàn rỗi không có việc gì làm.
.Nguyên Liệt Hổ la lên:
.- Ta tán thành cách làm của Hàn Nghệ, ta đã nói chuyện mấy lần với Chu Đạo Hành rồi, thằng cha đó dầu muối không hợp, thậm chí ám chỉ chúng ta, trừ phi Cục Dân An thuần phục sự sắp xếp của y, bằng không, y quyết sẽ không đồng ý cho phép Cục Dân An tác oai tác quái ở huyện Vĩnh Ninh của bọn họ.
.Trưởng Tôn Diên chau mày nói:
.- Ngươi nhìn bộ dạng hiện giờ của ngươi xem, bớt nói hai câu đi.
.- Sao?
.Nguyên Liệt Hổ lại vuốt tóc của mình, nói:
.- Tên béo ngươi thì hiểu cái gì, mỗi ngày ngươi phải tốn bao nhiêu công sức làm kiểu tóc búi khó coi kia, mà ta lại dùng công sức nàyvào công vụ, ngươi còn dám nói ta.
.Trưởng Tôn Diên không phản bác được, giận nghiêng đầu sang một bên.
.Trịnh Xử Lượng chớp mắt nói:
.- Tiểu Hổ, kiểu tóc này thật sự thoải mái?
.Nguyên Liệt Hổ nói:
.- Quả thực thoải mái cực kỳ, không phải nhi tử của ông cũng cắt rồi sao, ông đi hỏi hỏi bọn họ thì biết thôi.
.- Ta đã hỏi qua, bọn chúng giờ đây đều không chịu để lại búi tóc nữa.
.Trịnh Xử Lượng không kìm lòng nổi sờ sờ búi tóc của mình
.Vi Đãi Giới phiền muộn nói:
.- Tổng cảnh ti, hiện giờ ta đang bàn công sự, ngươi nói sang đầu tóc làm gì?
.Nguyên Liệt Hổ nói:
.- Là do tên Trưởng Tôn béo mở đầu.
.Trưởng Tôn Diên hận không thể tuyệt giao với thằng nhãi này.
.Trịnh Xử Lượng phục hồi lại tinh thần, gãi gãi sau gáy, hướng tới Hàn Nghệ nói:
.- Hàn Nghệ, cơn giận này ta thấy cũng đủ rồi đấy, Chu gia bên đó cũng biết được ngươi không phải loại dễ động vào, sao không thu tay lại lúc này, ta tin tưởng Chu Đạo Hành cũng không dám lại làm loạn nữa.
.Bọn họ đều là thế gia đại tộc đại danh đỉnh đỉnh của Trường An, Chu gia cũng vậy, đều có một chút giao tình, việc này lại xảy ra vì Cục Dân An, bọn họ cũng không muốn làm tuyệt tình, dù sao ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu gặp.
.Hàn Nghệ thu hồi biểu cảm trêu đùa, một vẻ nghiêm túc nói:
.- Chu Đạo Hành bọn họ chỉ là một sự khởi đầu, tương lai chúng ta sẽ gặp phải rất nhiều rất nhiều vấn đề như thế này, nếu như mỗi lần gặp phải vấn đề thế này, chúng ta đều phải hao tốn tâm tư, vậy Cục Dân An của chúng ta việc gì cũng không cần làm nữa, ngày ngày xử lý việc này được rồi, hơn nữa tương lai Cục Dân An sẽ càng tiến càng xa hơn, mà ra ngoài đều là cảnh sát hoàng gia, không phải những đại thần chúng ta, bọn họ chưa chắc đã áp chế được, chúng ta cần phải tăng thêm một chiếc ô bảo vệ cho bọn họ, phải làm chủ cho bọn họ, như vậy bọn họ mới có thể đủ dũng khí tự tin đối mặt với những vấn đề này.
.Trịnh Xử Lượng và Vi Đãi Giới nhìn nhau một cái, trong lòng cũng cảm thấy lời này của Hàn Nghệ không phải không có lý.
.Hàn Nghệ lại nói:
.- Người đáng thương ắt có chỗ đáng hận, ngay cả Trường An cũng đã chấp nhận Cục Dân An rồi, huyện Vĩnh Ninh dựa vào cái gì mà kiêu ngạo như vậy, trước kia là ta hơi quá ôn hòa, làm cho một huyện lệnh nho nhỏ cũng lại dám đối đầu với ta, lần này thế nào cũng phải cho bọn họ nếm thử đau khổ, đập chứa nước này là bọn họ trông coi chắc rồi.
.Trình Xử Lượng thấy Hàn Nghệ tâm ý đã quyết, bọn họ cũng không thể can thiệp, dù sao trên sự việc này Hàn Nghệ sử dụng quyền lực của Tể tướng, chứ không phải Hoàng gia đặc phái sứ, chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo nói:
.- Này này này, ngươi cũng đừng nói là chúng ta giật giây ngươi làm như vậy đấy.
.Hàn Nghệ nói:
.- Vừa nãy ta đã hứa mời mọi người ăn bữa cơm, nhưng ta lại không có mang tiền ——!
.- Ta mời, ta mời!
.- Thành giao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận