Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 971.1: Chiến lược văn hóa

..
.Trên bữa tiệc ăn mừng, Lý Trị vung tay lên, ban thưởng cho các tướng quân, tiền bạc, đất vườn, nô tì, dù sao đều là thưởng lớn thưởng đặc biệt, tất cả đều vui vẻ!
.Nhưng vẫn chưa thưởng chức quan, bởi vì còn phải đi theo trình tự chính quy nữa, hơn nữa lần này Lý Trị còn nhiều thứ phải suy xét, dù sao thì đây cũng là lần phong thưởng đầu tiên từ khi y đương gia làm chủ, trước kia đều do Trưởng Tôn Vô Kỵ làm chủ, bởi vậy y cũng chưa vội thưởng quan phong tước, nhưng nhất định sẽ thăng chức, bởi vậy các tướng lĩnh cũng không sốt ruột.
.Sau khi tiệc ăn mừng chấm dứt, các đại thần đều đi trở về.
.Lý Trị chỉ lưu lại một mình Hàn Nghệ, rất nhiều chuyện chỉ dựa vào ăn ý là không được, mà còn cần đối mặt giao lưu nữa.
.- Vi thần giả truyền chiếu lệnh, kính xin bệ hạ thưởng tội.
.Đợi cho đám thái giám, cung nữ lui ra hết, Hàn Nghệ lập tức hành lễ tạ tội.
.Việc này hai người họ là rõ nhất đấy, nên đương nhiên không cần giả vờ giả vịt rồi.
.- Ngươi có tội gì! Lý Trị vội vàng đỡ Hàn Nghệ lên, trong lòng còn sợ hãi nói: - May mà ngươi đi, nếu không, trẫm chỉ sợ sẽ thành trò cười của cả triều văn võ đấy.
.Nói tới đây, trên mặt y cũng có chút buồn bực, nói cũng không muốn nhắc tới nữa, bèn bảo: - Ngồi đi!
.Y lôi kéo Hàn Nghệ ngồi vây quanh tiểu hỏa lò, ở triều Đường quân thần sóng vai cùng ngồi, cũng là cực kỳ bình thường, cũng không có quá nhiều quy củ gì.
.Lý Trị thở dài: - Kỳ thật trẫm cũng không muốn, nhưng tình huống lúc đó ngươi cũng biết đấy, ai ----!
.Ngươi nghĩ như thế nào, đó cũng chỉ có tự ngươi biết. Hàn Nghệ kỳ thật cũng không rõ trong lòng Lý Trị đến tột cùng nghĩ như thế nào, Trình Giảo Kim giao quân quyền ra, đây tuyệt đối là điều y mong muốn, làm hoàng đế tự hỏi về quyền lực, nếu không ngồi trên chiếc ghế này, ngươi rất khó nghiền ngẫm thấu triệt được, hắn nói: - Vi thần có thể lý giải bệ hạ, chỉ do nhờ vả không đúng người. Cũng chính vì vi thần biết đó không phải chủ ý của bệ hạ, nên mới dám giả mạo ý chỉ đấy.
.Lý Trị ho nhẹ một tiếng, nói: - Ngươi cũng không phải là giả mạo ý chỉ, ngươi chỉ là đánh mất chiếu lệnh mà thôi.
.- Vâng vâng vâng!
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần chỉ là đánh mất chiếu lệnh mà thôi.
.- Được rồi! Việc này hãy dừng ở đây thôi!
.Lý Trị cũng không có mặt mũi nói tiếp, y liếc nhìn Hàn Nghệ, cười ha ha nói: - Trẫm cho ngươi đi đưa lương thảo, vốn cũng là tính toán cho ngươi tích góp công lao từng chút một, nhưng ngươi lại lập phần công lao lớn nhất về cho trẫm, hiện tại trẫm đều không biết nên thưởng cho ngươi như thế nào nữa.
.Hàn Nghệ vội nói: - Vì con đường làm quan của vi thần, bên hạ đã lo lắng cố sức, vi thần luôn khắc vào trong tâm, công lao lần này, cũng không thể hồi báo được một phần tâm ý đó.
.- Đủ rồi! Đủ rồi!
.Lý Trị cười cười, tiểu tử này thật sự là rất biết ăn nói: - Ngươi có thể nghĩ như vậy, trẫm thật sự cực kỳ vui mừng, có thể thấy được trẫm không có nhìn lầm người. Yên tâm, lần này trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, bất cứ kẻ nào cũng không thể ngăn cản hết.
.Trước kia y nhiều lần phong thưởng cho Hàn Nghệ, lại luôn bị các đại thần cản lại, lúc này Hàn Nghệ cho y một lý do tốt như vậy, y sẽ không thể nào buông tha rồi, bởi vậy trong giọng nói cực kỳ kiên quyết.
.Hàn Nghệ nói: - Đa tạ bệ hạ.
.Lý Trị lại bảo: - Trẫm còn nghe nói, là ngươi hạ lệnh bắt về Chân Châu Diệp Hộ Khả Hãn nữa.
.- Đúng vậy.
.- Vì sao phải làm như vậy, Chân Châu Diệp Hộ Khả Hãn là do trẫm sắc phong đấy, ngươi nên biết điều này.
.- Nguyên nhân vi thần làm vậy rất đơn giản, chính là vì một núi không thể chứa hai hổ, nước không thể có hai vua. Nếu lần này bệ hạ xuất binh, là vì bình định, như vậy hẳn là thuộc loại chiến tranh đối nội, nói khác đi là mảnh đất kia là của Đại Đường ta đấy, một khi đã như vậy, thì không nên tồn tại Khả Hãn gì nữa. Hàn Nghệ giải thích.
.Lý Trị cười khổ: - Ngươi nói ngược lại đơn giản, nhưng nếu không thống trị tốt vùng tây bắc, thì Trung Nguyên cũng sẽ không được sống yên, đây chính là chuyện đại sự quốc gia, không thể xằng bậy được. Lúc trước Hán Vũ Đế phái binh viễn chinh Hung Nô, khiến cho Mạc Bắc không có Vương đình, nhưng thì làm được gì đâu, sau trăm năm, mảnh đất kia lại tới thêm một Đột Quyết hùng mạnh, năm đó phụ hoàng cũng đã nói, Hán Vũ Đế dùng binh hơn ba mươi năm, kéo cả Trung Quốc mệt mỏi, cũng không dư được gì. Đến tận bây giờ, tuy đức, sử cùng phát, lại đổi lại được gì? Lời này trẫm vẫn luôn khắc trong tâm khảm a!
.Lý Thế Dân đương nhiên phải phê bình Hán Vũ Đế rồi, bằng không sao có thể cho thấy chiến công của mình, mà ông ta cũng có tư cách này, nhất là ở chính sách dân tộc. Hán Vũ Đế về sau cực kỳ hiếu chiến, đắc giặc không còn đánh vì quốc dân nữ, mà là vì thỏa mãn dục vọng của mình, điều này tuyệt đối là không đúng, Lý Thế Dân tiêu diệt Đột Quyết, người ta còn tôn xưng ông ta là Thiên Khả Hãn, lấy đức thu phục người, đây mới là thượng binh phạt mưu, cảnh giới cao nhất. Đương nhiên, lấy sử làm kinh nghiệm, cũng biết biến báo, nếu không có Hán Vũ Đế ví dụ trước đó, thì Lý Thế Dân có làm thế không, thì cũng không biết được.
.Mà tại sao Lý Trị phải nói như vậy, cũng là bởi vì sách lược của Hàn Nghệ phá hủy chính sách nhất quán của triều Đường với người Hồ, nói như vậy, hẳn là di chuyển quý tộc Tây Đột Quyết đến Trung Nguyên, sau đó ngay tại chỗ bồi dưỡng một ít tướng lĩnh người Hồ quản lý địa phương, áp dụng phương thức lấy di chế di, Lý Trị cũng muốn làm như vậy, lăn lộn lấy chức vị Thiên Khả Hãn, nhưng Hàn Nghệ lại chế giễu, giết chết hết quý tộc, không giết cũng ấn lên tội danh tội phạm chiến tranh, vài đại bộ lạc đều sắp bị diệt rồi, ngay cả Chân Châu Diệp Hộ do y sắc phong cũng bị bắt lại, hơn nữa còn dùng xe tù binh vận chuyển trở về, điều này trái với chính sách của triều Đường với nước Hồ. Y nhất định muốn biết rõ nguyên do trong chuyện này, đây chính là chuyện lớn, nếu chẳng may kích khỏi người Hồ phản kháng, vậy thì đúng là cái được không đủ bù cái mất.
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, sách lược của Thái Tông Thánh Thượng đích xác hơn xa Hán Vũ, một khi đã như vậy, thì sách lược của bệ hạ nên cao hơn Thái Tông Thánh Thượng, cứ rập theo khuôn cũ thì vĩnh viễn cũng không thể có đột phá được.
.Lý Trị nghe vậy trong mắt sáng ngời, lời này nói cũng có đạo lý, hơn nữa trúng tâm tư của y, y đương nhiên muốn vượt qua Lý Thế Dân rồi, thậm chí là hoàn toàn thoát khỏi Lý Thế Dân, y đã chịu đủ sự giáo dục của Trưởng Tôn Vô Kỵ và đám lão thần tử rồi, y phải có chủ trương và chính sách của riêng mình, bởi vậy bèn hỏi: - Vậy ngươi hãy nói ra cái nhìn của mình xem?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, sách lược của Thái Tông Thánh Thượng, có một khiếm khuyết cực lớn, đó chính là sùng bái cá nhân.
.- Sùng bái cá nhân?
.Lý Trị hơi hơi nhíu mày hỏi.
.- Không sai!
.Hàn Nghệ nói: - Dân chúng Đột Quyết phục ai? Không phải là Đại Đường, cũng không phải bệ hạ, mà là Thái Tông Thánh Thượng, bởi vì Thái Tông Thánh Thượng quá vĩ đại, nhưng đó là uy vọng và sức hấp dẫn cá nhân của Thái Tông Thánh Thượng, vì sao khi Thái Tông Thánh Thượng vừa mất, A Sử Na Hạ Lỗ đã tạo phản, nguyên nhân chính bởi như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận