Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 746.1: Ta vốn tâm hướng minh nguyệti

.Hàn Nghệ biết bảo hiểm của mình sắp quá hạn rồi, vì thế đẩy nhanh tập luyện Khổng Tử, dù sao thời đại này tất cả những gì liên quan đến Khổng Tử đều là thứ rất nhạy cảm, nếu như đợi đến khi bảo hiểm quá hạn rồi, trời mới biết trong triều có ai mượn chuyện này để làm khó dễ hắn không, bởi vậy bất luận như thế nào, bất cứ vấn đề nhạy cảm nào, chỉ cần không liên quan đến đại cục, thả ra khoảng thời gian này thì lực cản cũng nhỏ hơn rất nhiều.
.Bởi vì hai người mạnh nhất trong triều đang so tài, nhưng không ai dám tùy tiện ra tay, không khí lại bạt kiếm giương cung, thử hỏi ai muốn bị cuốn vào trong đó, hoặc giả dẫn ngòi nổ khai chiến vì một tên nông dân, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
.Tên đại lừa đảo Hàn Nghệ này nhất định sẽ lấy công mưu tư.
.Nhưng lúc vở kịch này còn chưa tập luyện xong, tin tức này đã truyền ra ngoài rồi, nói Phượng Phi Lâu đang tập luyện vở kịch liên quan đến Khổng Tử.
.Hơn nữa còn đều không phải tin tức tốt gì, nói cái gì mà Hàn Nghệ muốn mượn đại danh của Khổng Tử kiếm tiền của nho sinh, lại nói cái gì mà Hàn Nghệ muốn mượn Khổng Tử để nâng cao địa vị xã hội của mình, cũng chính là nói thật ra Hàn Nghệ tâm hướng Phật giáo hoặc Đạo giáo, vì vậy muốn bôi nhọ Nho giáo, càng vô lý hơn là nói Hàn Nghệ muốn diễn chuyện ái tình của Khổng Tử gì đó, dù sao cũng là đủ mọi tin tức truyền đi ồn ào huyên náo.
.Nguy hơn là, tin tức Phượng Phi Lâu đang tập kịch Khổng Tử còn được chứng thực.
.Đây đúng là đất rung núi chuyển a!
.Trước đây Hàn Nghệ mượn Bạch sắc sinh tử luyến để châm chọc Thôi gia, nói toạc ra cũng chỉ là ân oán của một người với một người, Thôi gia giỏi đến đến thì cũng là người a. Khổng Tử là ai, đó là thánh nhân a, là người sáng lập đệ nhất học phái Nho gia, vùng cấm tuyệt đối, nếu ai dám hô một câu Khổng Tử là tiểu nhân trên đường thì hậu quả sẽ còn thảm hơn cả việc ngươi chửi hoàng đế, dù sao triều Đường rất thoáng, chửi hoàng đế cũng là chuyện rất quen thuộc, Lý Thế Dân còn bị chửi không ít lần.
.Nhưng nếu ngươi chửi Khổng Tử thì ngươi sẽ thật sự bị đánh chết tươi, thiên hạ hiện giờ ai người dám nói Khổng Tử không đúng a!
.Cho dù trước đây khi Hàn Nghệ đề xuất tinh thần nghi ngờ, đó cũng chỉ là giải thích lời Khổng Tử nói từ một góc độ khá, vẫn còn là khen ngợi.
.Bỏi vậy đem Khổng Tử thần thánh gắn với kịch nói giải trí, việc này liền trở nên vô cùng quái dị.
.Từ triều Hán tới nay, Nho học đã đứng sừng sững không ngã, mặc dù để dát vàng lên mặt mình, Lý Đường vương triều nói mình là hậu nhân của Lão Tử, tôn sùng Đạo giáo, nhưng trị quốc vẫn hết sức ỷ lại Nho gia, Phòng Huyền Linh chính là đại nho đương thời.
.Như vậy là kết quả đã rõ ràng rồi.
.- Các vị, các vị, gian tặc Hàn Nghệ, vọng tưởng lợi dụng Khổng thánh nhân để mưu lợi cho mình, đây quả thực là miệt thị Khổng thánh nhân, làm nhục Nho gia chúng ta thì có thể nhịn, chứ việc này thì không thể, chúng ta quyết không thể để hắn bại hoại danh tiếng của Khổng thánh nhân.
.- Hàn Nghệ ác bá này chiếm đoạt Tứ Mộng và Khuynh Thành, ngay cả Lưu Nga cũng không buông tha, cả ngày nội dâm. Loạn, đúng là một tên đại dâm tặc, thử hỏi loại người này sao có thể làm quan.
.- Đả đảo ác tặc Hàn Nghệ.
.- Đả đảo gian thương Hàn Nghệ.
.- Đả đảo dâm tặc Hàn Nghệ.
.Chỉ thấy trước Phượng Phi Lâu đông nghịt người là người, một màu xanh của áo nho, từ xa nhìn lại, cực kỳ hoành tráng.
.Đây cũng không phải là người khác, mà là Khổng thánh nhân, là thần tượng nho sinh trong thiên hạ sùng bái nhất, là tín ngưỡng của bọn họ, bởi vậy sau khi biết tin tức này, bọn họ hỏa tốc tập kết, đi đến Phượng Phi Lâu, khẩu tru bút phạt mà thảo phạt Hàn Nghệ. Bọn họ cũng chỉ hô khẩu hiệu, dán đầy tội trạng của Hàn Nghệ trước Phượng Phi Lâu, may mà bọn họ là nho sinh, không phải võ sinh, nếu không thì cửa này đã bị bọn họ đập nát bét rồi.
.- Ta nói Hàn tiểu ca đây lại muốn làm gì, không làm ăn yên lành, đi chọc vào Khổng thánh nhân gì đó, đây đúng là tự tìm tội chịu a!
.Triệu Tứ Giáp đứng trước cửa hàng, đủ mọi lo lắng, hiện giờ ông ta đã muốn kéo xa quan hệ với Hàn Nghệ rồi, trò này chơi lớn quá rồi.
.Tiền Đại Phương ưỡn cái bụng to, cười ha hả nói: - Lão Tứ à, sao ông còn lo lắng chuyện này, Hàn tiểu ca cũng đâu phải là lần đầu chơi trò này, ông nghĩ thử xem, có lần nào mà hắn không dẫn dụ quần chúng phẫn nộ trước, sau đó lại chuyển ngược lại, ông cứ đợi mà xem là được, không bao lâu nữa những nho sinh này sẽ cảm ơn Hàn tiểu ca, đây đều là chiêu bài cũ rồi, ha ha, ta đã quen rồi.
.Triệu Tứ Giáp trầm ngâm một lát, nói: - Cũng đúng là như vậy a!
.Tiền Đại Phương cười ha hả nói: - Chúng ta cứ đợi xem kịch hay đi.
.- Tiền bàn tử, ngươi cười cái gì? Buồn cười lắm hả?
.Một nho sinh phẫn nộ nhìn thấy Tiền Đại Phương một mặt cười gian, không khỏi tức giận giáo huấn.
.Tiền Đại Phương sợ đến mức khẽ run, khẩn trương gật đầu nói: - Xin lỗi, xin lỗi, tại hạ đang cùng Triệu chưởng quỹ tán gẫu chuyện trong nhà. Địa vị của thương nhân đâu có thể đánh đồng với những nho sinh này.
.Triệu Tứ Giáp vội vàng nói: - Phải phải phải, chuyện nhà, chuyện nhà.
.- Chính là vì gian thương các ngươi, làm cho Trường An chướng khí mù mịt, lát nữa chúng ta lại đến tìm các ngươi tính sổ.
.Tiền Đại Phương, Triệu Tứ Giáp nghe vậy khóc không ra nước mắt, đây đúng là đang nằm cũng trúng đòn a!
.- Cái gì mà độc chiếm, thiệt cho các ngươi là thánh hiền đọc sách, mà lại hạ lưu vô sỉ như vậy.
.Mộng Nhi nấp ở sau Phương Phi Lâu nghe thấy từng trận hò hét bên ngoài, giậm chân thật mạnh, tức giận nói.
.Hàn Nghệ gật đầu cái rụp, nói: - Chính xác, chính xác, cái gì mà độc chiếm, thật vô lý, rõ ràng chính là một dám đoán mò, thanh mai trúc mã, không văn hóa thật đáng sợ. Ha ha!
.- Ai ôi! Ta nói Hàn tiểu ca, đã đến lúc này rồi, ngươi thật vẫn còn tâm trạng nói đùa, ta đã sớm khuyên ngươi, đừng đụng đến Khổng thánh nhân, ngươi lại cứ không nghe lời, giờ thì tốt rồi, gây ra rối loạn lớn rồi đấy.
.Lưu Nga ở trong đi tới đi lui, một mực oán trách Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ vẻ mặt ủy khuất nói: - Ta cũng không biết là sẽ ầm ĩ lớn như vậy.
.Cố Khuynh Thành hồ nghi nói: - Nhưng mà những tin đồn này là ai tung ra ngoài? Phượng Phi Lâu chúng ta chưa từng xuất hiện tình huống kiểu này, không chừng chúng ta có nội gián bên trong.
.Trà Ngũ đứng bên cạnh lén lau mồ hôi.
.Lưu Nga cau mày nói: - Đúng rồi! Những tin tức này là ai tung ra ngoài? Nội gian thì không thể nào, nói không chừng là người muốn mượn thời cơ đối phó với chúng ta.
.Tang Mộc nói: - Nhưng hiện giờ hai chợ và Nguyên gia đều hợp tác với chúng ta rồi, ai lại còn khó dễ với chúng ta.
.Lưu Nga đột nhiên nhìn về phía Hàn Nghệ, nói: - Hàn tiểu ca, ngươi nói liệu có phải người trong triều gây nên hay không? Hàn Nghệ nói: - Lời này tỷ đừng có nói lung tung.
.Lưu Nga sợ tới mức ngẩn người ra, nói:
.- Nhưng... nhưng bây giờ làm thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Bây giờ tâm trạng bọn họ đang kích động như vậy, nếu ta ra ngoài, lỡ như xuất hiện chuyện giẫm đạp thì ta chết thật oan uổng, đợi sau khi tâm trạng của bọn họ bình phục rồi hãy nói đi. Mọi người gấp cái gì, bọn họ cũng chỉ hò hét thôi, bách vô nhất dụng là sinh a!
.Sở trường của hắn là lừa, tình huống này thì thông thường kẻ lừa đảo sẽ không lộ diện, xác suất phát sinh sự cố quá lớn.
.- Tiểu Nghệ ca, tiểu Nghệ ca, không hay rồi, những nho sinh kia nói... nói huynh còn không ra, bọn họ sẽ phá cửa.
.Thình lình, một tôi tớ lo lắng chạy vào. Hàn Nghệ hừ nói: - Ngươi sợ cái gì, bọn họ dọa ngươi đấy.
.Rầm!
.Rầm!
.Hắn vừa dứt lời, từng tràng tiếng xô cửa liền vang lên.
.Hùng Đệ nhỏ giọng nói: - Hàn đại ca, hình như không phải bọn họ dọa người đâu.
.Cố Khuynh Thành che miệng cười nói:
.- Tiểu Mập, Hàn đại ca đệ đã làm nhiều chuyện xấu như vậy, sớm đã đoán được ngày hôm nay rồi, đệ nhìn cửa lớn của chúng ta, sợ là kiên cố hơn cổng thành một chút, nếu bọn họ có thể xô cửa mở ra thì đó là chuyện lạ rồi.- Khụ khụ khụ! Khuynh Thành, thân thì thân, cô nói lung tung thì ta cũng sẽ kiện cô tội phỉ báng.
.Hàn Nghệ chột dạ liếc nhìn Cố Khuynh Thành, nói: - Ta làm cái cửa lớn kia là vì người ái mộ các cô quá nhiều, ta đã làm chuyện xấu khi nào, các người thật là không biết lòng người tốt.
.Trà Ngũ nói: - Nhưng Tiểu Nghệ ca, lỡ như bọn họ trèo tường vào thì làm sao?
.Hàn Nghệ khinh thường hừ một tiếng, nói:
.- Nếu bọn họ có đầu óc này thì sớm đã đi làm Tể tướng rồi, đâu có thời gian đến đây gây chuyện. Hùng Đệ đột nhiên run giọng nói: - Hàn... Hàn đại ca, người trèo tường vào rồi.
.Hàn Nghệ nhìn lên, đầu người thập thò trên bờ tường: - Đệt! Cũng đúng là trèo tường thật, Trà Ngũ, mau mau đi ngăn lại.
.- Vâng! Khi Trà Ngũ đang muốn trung tâm hộ chủ, bỗng nhiên sửng sốt, nói: - Ồ? Hình như là Trịnh công tử bọn họ. Hàn Nghệ định thần lại, nói: - Cũng đúng là bọn họ a! Ha ha, mấy người bọn họ đúng là có tài Tể tướng.
.Chỉ thấy ba người từ trên tường leo xuống, chính là Lư Sư Quái, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo ba người.
.Nhưng nhìn từ mức độ trèo tường thuần thục của ba người bọn họ, chắc là đã luyện qua. Hàn Nghệ biết đây nhất định là thành quả Tiêu Vô Y huấn luyện ra, đứng dậy bước ra đón, oa một tiếng: - Ba vị, các ngươi làm hiệp đạo khi nào vậy.
.Trịnh Thiện Hành nhìn Hàn Nghệ, lập tức vẻ mặt oán khí, nói: - Chắc ngươi cũng biết tình hình bên ngoài là gì, nếu chúng ta vào được thì còn phải trèo tường sao.
.Vương Huyền Đạo cau mày, nghiêm mặt nói:
.- Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ thấy y mặt sắc mặt ngưng trọng, khẩn trương nói: - Sao vậy? Vương Huyền Đạo nói: - Làm phiền người lấy ít nước đến, ta muốn rửa tay. Lúc nói chuyện, trên trán y đã đang đổ mồ hôi rồi.
.Yêu cầu vô lễ như vậy, ngươi cũng nhắc đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận