Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 687.1: Hợp đồng vượt thời đại

.Hàn Nghệ vừa lên đến, liền cho thương nhân hai chợ một cái ra oai phủ đầu thật lớn, hơn nữa còn không có nửa điểm lướt nước nửa nọ nửa kia.
.Nhưng chỉ là vì cho cái ra oai phủ đầu sao?
.Đương nhiên không phải.
.Đây thật ra đều là điều mà Hàn Nghệ và Cao Lý Hành đã thương lượng xong.
.Bởi vì Cố Ngôn Thương người này, lớn tuổi, năng lực không đủ, nhưng dã tâm, lại cứ luôn thích cậy già lên mặt, ông ta không hy vọng hai chợ quá mức yên bình, bởi vì như thế này thì sẽ không thể hiện ra được quyền lực của ông ta, nắm trong tay người như thế thì không tốt lắm.
.Trải qua lần này, Hàn Nghệ cũng đã thấy rõ ràng người này, hơn nữa hắn cùng với Cố Ngôn Thương không trao đổi với nhau được, nếu phải hợp tác, hắn đương nhiên hy vọng cùng một người có quan hệ không tệ để giao lưu với mình, liền dứt khoát quyết định đuổi Cố Ngôn Thương xuống đài. Kính già yêu trẻ? Đầu tiên ngươi phải được người ta tôn kính đã.
.Hàn Nghệ đối với chuyện này cũng không hề nói nhiều, đây cũng là điểm không còn đường nào thương lượng, ho nhẹ một tiếng, tiếp tục nói:
.- Về chúng ta lại hợp tác lần nữa, chủ yếu là phiếu mua hàng sử dụng ở hai chợ, tin tưởng Hộ bộ bên kia cũng đã nói với các ngươi rồi? Không biết các ngươi đối với việc này có cách nhìn gì không?
.Hai bên hợp tác dù sao cũng phải có một phương án hợp tác, mà không phải nói hợp tác là liền hợp tác, sử dụng phiếu mua hàng, chính là sự kiện mang tính dấu hiệu của lần hợp tác này, lần trước đó là Giọng hát hay.
.Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn hắn, hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút lo lắng, nhưng xét thấy Hàn Nghệ mạnh mẽ, cứng rắn, lại không dám lên tiếng.
.Vạn Quý Xuân nghĩ thầm rằng ta vừa mới lên làm Tổng hành, vậy dù sao cũng phải vì mọi người mà lên nói vài câu, hơn nữa nếu Hàn Nghệ đề bạt ông ta đi lên, khẳng định ấn tượng đối với ông ta cũng không tệ lắm. Vì thế mang theo một tia sợ hãi nói: - Hàn tiểu ca, về phiếu mua hàng này, Hộ bộ nói rất ít, chúng ta cũng không hiểu rõ lắm, ngươi có thể nói rõ chi tiết với chúng ta hay không?
.Những người còn lại đều gật đầu.
.Hàn Nghệ khẽ cười nói: - Các ngươi cũng biết diệu dụng của phiếu mua hàng, một khi hai chợ có thể sử dụng phiếu mua hàng, như vậy nhất định sẽ thúc đẩy tiêu dùng của hai chợ, bây giờ ta cũng không muốn nói nhiều. Ta biết rằng điều các ngươi do dự chính là, dựa vào một trang giấy, liền bảo các ngươi xuất ra thương phẩm hàng thật giá thật, như vậy không giống với giao dịch dĩ vãng, bởi vậy các ngươi sẽ cảm thấy bất an, ta đây có thể lý giải.
.Dừng một chút, hắn lại nói:
.- Mà ta muốn nói chính là điều này về sau thành thói quen thì tốt rồi.
.- !
.Một đám thương nhân đều kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ. Ánh mắt kia tựa như đang nói, thế này con mẹ nó cũng có thể coi là lý do sao?
.- Đây là sự thật.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta cảm thấy phiếu mua hàng của ngõ Bắc chúng ta, đã cho khách hàng và thương hộ đủ nhiều cảm giác an toàn rồi. Bởi vì phiếu mua hàng của ngõ Bắc chúng ta có thể bất cứ lúc nào từ Tiền hào đổi ra tiền tệ, nếu các ngươi lo lắng ấy mà, có thể mỗi ngày đều đổi một lần, ta cũng không thể buổi sáng mở cửa, giữa trưa liền phá sản đi. Các ngươi lo lắng, là tới từ thói quen, cùng với sự không tín nhiệm đối với ta, cái này chỉ có thể để cho thời gian giải quyết mà thôi.
.Ngược lại là ta có vài điểm mạnh hơn, đầu tiên, đợi lát nữa ta sẽ sai người đem cách phân biệt phiếu mua hàng như thế nào nói cho các ngươi biết, cái này phân biệt dễ lắm, cho nên, nếu các ngươi thu phải phiếu giả, vậy chính là các ngươi không cẩn thận, chúng ta sẽ không bồi thường, trừ phi có người có thể làm ra phiếu mua hàng giả giống y như thật, nếu xảy ra tình huống như thế này, chúng ta sẽ đảm đương hết thảy tổn thất. Tiếp theo, ta cũng đã nói qua Hộ bộ thượng thư, tương lai Hộ bộ sẽ ra mặt giám thị Tiền hào, để cho mọi người càng thêm yên tâm. Cuối cùng, phiếu mua hàng này cần có giấy mực, là một loại sản phẩm có tính hao mòn, cho nên, hàng năm hai chợ nhất định phải trả tiền cho Tiền hào là năm mươi quan.
.Vừa nói đến tiền, không quan tâm là bao nhiêu, nhất định sẽ dẫn tới một mảnh xôn xao.
.Chu Phí kinh ngạc nói: - Còn muốn thu tiền sao, thương nhân ngõ Bắc các ngươi hình như cũng không trả a.
.Hộ bộ cũng không hề nói với bọn họ những chi tiết này.
.- Đó là bởi vì tiền này đều tính đến cả ở trong tiền thuê rồi.
.Hàn Nghệ khẽ mỉm cười, kỳ thật làm sao lại tính cả tiền thuê vào trong đó, đây là hắn và Thẩm Tiếu hợp tác mở ra, không có khả năng tính toán như vậy, đơn giản mà nói, người trong nhà đương nhiên phải ưu đãi nha, cái này cũng không có gì đáng trách cả. Nói: - Các vị, ta cũng không phải là người mà triều đình phái tới giúp đỡ các ngươi, cũng không phải lấy thân phận Hoàng gia Đặc phái sứ tới đây, ta lấy thân phận là chủ nhân ngõ Bắc đến cùng các ngươi nói chuyện hợp tác, ta không có khả năng giúp đỡ các ngươi một cách không ràng buộc, tuy rằng trước kia ta cũng chưa từng ràng buộc, nhưng sự thật chứng minh loại phương thức hợp tác này là không thể thực hiện được.
.Một năm mới trả năm mươi quan, đây quả thật là cái giá vô cùng rẻ đấy, bình quân hai chợ mà nói, thì chính là một năm hai mươi lăm quan, nhiều cửa hàng mặt tiền như vậy, tính xuống dưới, mỗi cửa tiệm mặt tiền hàng năm nhiều nhất cũng chưa cần nộp đến hai ba mươi văn tiền, đám ăn mày khả năng cũng còn nhiều tiền hơn so với số này, nhưng mà, phiếu mua hàng sẽ mang đến cho các ngươi lợi nhuận vô cùng to lớn, đừng có dùng cái lòng tham không đáy của các ngươi mà coi ta là một kẻ ngu xuẩn. Ta là một thương nhân, ta sẽ không làm vụ làm ăn nào lỗ vốn cả, kỳ thật năm mươi quan này còn mang theo cả tình người ở trong đó, bởi vậy ở bên trong khế ước, ta cũng chỉ viết rõ một năm, ta cũng phải xem, năm mươi quan này có đền bù nổi cho tiêu hao nhân lực vật lực của ta không, sau một năm chúng ta lại căn cứ tình huống mà nói chuyện.
.Đương nhiên, đây cũng không phải là ta cứng rắn bắt các ngươi phải đồng ý, mà là ta và Hộ bộ Thượng thư đã có thương lượng rồi, cảm thấy như vậy có thể giúp đỡ các ngươi khôi phục lại, nếu các ngươi cảm thấy làm như vậy không được coi là có tính toán, vậy cũng không có vấn đề gì, cái này cũng không ảnh hưởng đến những phương diện hợp tác khác của chúng ta.
.Các thương nhân liên quan đều bắt đầu tính toán trong lòng, Trương Khuê đột nhiên nói: - Cái này ta đồng ý.
.Ngụy Thanh cũng vội vàng nói: - Ta cũng cảm thấy tiền này cũng không nhiều.
.Lục tục rất nhiều người đều đáp ứng.
.Đột nhiên có một người nói: - Các ngươi đương nhiên là đáp ứng rồi, các ngươi buôn bán lớn như vậy, còn có rất nhiều cửa hàng mặt tiền nho nhỏ, một năm cũng kiếm không được bao nhiêu tiền, nếu bình quân ấy mà, thì quá không công bình rồi.
.- Vậy chiếu theo ngươi nói, nên tính như thế nào?
.- Ta!
.Người xung quanh lại nhìn về hướng Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ nói: - Đây là chuyện của nội bộ Hành hội các ngươi, ta không tiện can thiệp, tuy nhiên ta tin tưởng Vạn tổng hành nhất định có thể khiến cho tất cả mọi người vừa lòng.
.Cố Ngôn Thương nghe được "Vạn tổng hành" không khỏi co giật khóe miệng vài cái.
.Vạn Quý Xuân biết đây là Hàn Nghệ lại cho ông ta lập uy cơ hội, vội vàng nói: - Các vị, chúng ta đợi lát nữa lại trao đổi vấn đề này, hiện giờ Hàn tiểu ca đang ở đây, chúng ta chủ yếu vẫn là thương lượng một chút, đến tột cùng có cho phép phiếu mua hàng dùng ở hai chợ hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận