Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 429.1: Năm đầu sỏ của Dân An cục

.Nếu Hàn Nghệ lựa chọn chính thức đối kháng với hai chợ, vậy chắc chắn không có hy vọng giành thắng lợi, thực lực hai bên chênh lệch quá nhiều, nhưng nếu lợi dụng những thủ đoạn thương nghiệp của hậu thế, vậy thì nhất định phải kiếm tẩu thiên phong, xuất kỳ chế thắng, nhưng đây nhất định phải tiến công, nắm quyền chủ động trong tay mình, nhưng tình hình trước mắt, Hàn Nghệ vẫn phải cầu cạnh những thương nhân đó, đánh cũng không đánh được, vậy thì chỉ có lấy thủ để công.
.Nhưng nếu thủ, vậy thì nhất định phải có thực lực, nếu không thì cũng không có hy vọng giành thắng lợi, cho nên phải đảm bảo thực lực của mình đủ để ngăn chặn sự tiến công của hai chợ.
.Mà quy mô thương nghiệp của Đường Triều, vừa nhìn là biết, chỉ hai chợ và Bình Khang Lý, duy chỉ có Bình Khang Lý là nằm ngoài hai chợ, ngõ Trung, ngõ Nam cũng là đồng minh duy nhất Hàn Nghệ có thể lôi kéo, nhưng thế lực của ngõ Trung, ngõ Nam cũng rắc rối phức tạp, có những người đã có chỗ dựa, Hàn Nghệ không thân quen lắm, đi tìm từng nhà từng nhà thì quá phiền phức, bắt giặc thì phải bắt vua trước mà, Tào Tú đã kinh doanh ở đây nhiều năm như vậy, nếu như có nàng ta trợ giúp, vậy thì chuyện này dễ xử lý nhiều rồi.
.Nếu sớm chấp nhận hợp tác cùng Tào Tú thì chuyện này đã là nước chảy thành sông rồi, nhưng bên phía Lưu Nga lại chậm trễ một trận, cơ hội cũng trôi qua tức thì.
.Đương nhiên, đây là sự hậu Gia Cát Lượng rồi, trời biết hai chợ sẽ làm gì.
.Mà Hàn Nghệ cũng không biết Tào Tú có ý thức được rằng hiện giờ nàng ta là đồng minh duy nhất hắn có thể tìm hay không, bởi vì điểm này thật không phải ai ai cũng có thể nghĩ đến, có lẽ Nguyên Mẫu Đơn cũng không nghĩ đến, vì vậy trước đó hắn cũng không vội vào Hoa Nguyệt Lâu, mà đứng ngoài cửa đợi một lát, nếu như Tào Tú không nhận ra, vậy thì nhất định đích thân ra ngoài đón tiếp, hai lần trước hắn còn chưa đến cửa, Tào Tú đã ra ngoài nghênh đón, nhưng nếu Tào Tú nhận ra được, vậy thì chắc chắn sẽ tự cao tự đại, kết quả cho thấy Tào Tú chắc chắn đã ý thức được điểm này.
.Bởi vì đây là một thứ hoàn toàn không tồn tại, chỉ có thể nói là một kiểu nhìn xa, dù sao cũng không có sinh, Tào Tú cũng không dám khẳng định, Hàn Nghệ đến đây chính là vì tìm kiếm sự giúp đỡ để đối phó hai chợ.
.Vì vậy, cứ xem ai không nén được tức giận, mở miệng nói trước.
.Đây chẳng khác gì một kiểu thăm dò lẫn nhau, xem xem ai khát vọng hợp tác với đối phương hơn.
.Đây cũng là vì sao Hàn Nghệ nhìn thấy Tào Tú, đã thao thao bất tuyệt, nghe nhìn lẫn lộn, dù sao chính là không nhắc đến chuyện hợp tác, lấy đây để làm loạn bố trí của Tào Tú, còn giả vờ muốn đi, một chút diễn xuất này, Hàn Nghệ vẫn là hạ bút thành văn.
.Tào Tú tuy thiết phòng khắp nơi, nhưng vẫn trúng quỷ kế của Hàn Nghệ, lời kia vừa thốt ra, là đã hoàn toàn rơi vào tiết tấu của Hàn Nghệ.
.Còn về phần Thảo Nhi, Hàn Nghệ kiếp trước tán gái vô số, lời hứa hẹn đưa ra sợ là còn nhiều hơn cả sao, nhưng không thực hiện lời nào, đã không nhớ Thảo Nhi người này nữa rồi, đây là Cố Khuynh Thành yêu cầu, để Thảo Nhi đến làm nha hoàn hầu hạ bên cạnh nàng. Hàn Nghệ cũng cảm thấy là lẽ đương nhiên, ở nhà không cần tôi tớ gì, nhưng một khi ra ngoài thì vẫn là cần có, lại thêm người theo đuổi nàng nhiều như vậy, cũng phải kiếm một người quản lý cho nàng chứ. Đương nhiên, hắn sẽ không nói như vậy với Thảo Nhi.
.Bởi vì Hàn Nghệ không phải là hợp tác với duy nhất Tào Tú, mà là bao trùm cả Bình Khang Lý, bên phía Tào Tú vẫn phải đi liên hệ chưởng quỹ của các thanh lâu khác, thương lượng việc này, vì vậy muốn trong một ngày đạt thành hợp tác, đó cũng là điều không thể.
.Cũng may một chốc một lát còn không thành được, bằng không Hàn Nghệ thật sự là không có phép phân thân, bởi vì chuyện Dân An cục đã định ra rồi. Triều sáng hôm nay, Lý Trị liền khẩn cấp tuyên bố việc này trên đại điện, đây tuyệt đối được coi là nhanh, thành lập một bộ ngành mới quyền lực không nhỏ, từ đề xuất đến quyết định, đến thời gian một tháng cũng không có. Thật sự là Lý Trị không chờ được, bởi vì hiện nay trên triều đình bền chắc như thép, bất cứ chuyện gì đại thần cũng đã tự thương lượng riêng xong rồi, đến chỗ y chỉ là đi theo quy trình, y thực không có chuyện gì làm, y bức thiết cần một thứ mới xuất hiện.
.Vì thế y không tiếc ngày ngày đến Tam Tỉnh tuần thị, tuy rằng ngoài mặt chưa nói, nhưng quan viên Tam Tỉnh đều biết, hoàng đế đang hối thúc việc này. Hàn Viện, Lai Tể bọn họ cũng khó chịu a, hoàng đế ngày ngày quan sát họ, ánh mắt khát khao kia, khiến bọn họ thực sự không phản bác được, trong lòng áy náy cực kỳ, khẩn trương làm xong, tiễn pho tượng bồ tát này đi, nếu như đến cả tháng trời, vậy thì không phải là luộc sống người ta hay sao, chính là vì Lý Trị mặt dày mày dạn, vì vậy quy trình của việc này đi vô cùng nhanh, quan viên Tam Tỉnh cũng tăng giờ làm việc, làm cho xong chuyện này.
.Bởi vì đại thần trung tâm đều đã đồng ý, cũng cùng với Lục Bộ đang làm công tác, vì vậy cũng không gợn lên sóng gió gì, chỉ là có một số người nhằm vào Hàn Nghệ, đưa ra ý kiến phản đối, nhưng rất nhanh đã bị bác bỏ, Lý Trị chính là muốn đề bạt Hàn Nghệ, ngươi nói gì cũng vô dụng, ta là hoàng đế, ta cho hắn danh hiệu của hoàng gia, ta đồng ý, ta vui vẻ, liên quan quái gì đến các ngươi a, dù sao Lý Trị cảm thấy làm hoàng đế thế này cũng đủ mất mặt rồi, ta vẫn phải giữ chút thể diện này.
.Bất luận bọn họ nói có lẽ đến đâu, dù sao Lý Trị cũng hàm hồ suy đoán, làm bộ như không có nghe thấy.
.Nhưng Lý Trị cũng không dám để cho Hàn Nghệ lộ diện, để tránh lại nảy sinh rắc rối, chỉ là triệu Trịnh Thiện Hành vào cung, rồi bảo Trịnh Thiện Hành đem cương lĩnh Dân An cục đưa cho Hàn Nghệ.
.Trịnh Thiện Hành mang theo cương lĩnh liền đi thẳng tới ngõ Bắc, Lư Sư Quái, Vương Huyền Đạo đã sớm nhận được tin tức, cũng đã sớm chờ ở đây.
.Bởi hậu viện Phượng Phi Lâu đông người, lại rất ồn ào, sợ tai vách mạch rừng, vì thế bọn họ vẫn đến hiệu thuốc Lư gia.
.Bản cương lĩnh này Hàn Nghệ cũng không rõ, bởi vì chưa chắc Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ sẽ hoàn toàn chiếu theo bản tấu chương kia của hắn mà làm.
.Kết quả cũng đúng là như thế, điểm đầu tiên, chức quyền Dân An cục suy yếu rất nhiều so với trong dự tính của Hàn Nghệ, đối với định nghĩa của Dân An cục, chỉ là đả kích tất cả những việc phạm pháp, giữ gìn trật tự, bảo vệ luật pháp, không giống cục cảnh sát của hậu thế, những việc làm chứng minh nhân dân đều phải thông qua cục cảnh sát, đây vẫn là Lại Bộ quản lý, nhưng nếu như có người ngụy tạo thân phận, vậy thì thuộc Dân An cục quản lý, Dân An cục đương nhiên cũng có thể tiến hành điều tra việc này.
.Tường thành, cổng thành cũng hoàn toàn là quân của mười sáu vệ canh gác, không có bất cứ quan hệ nào với Dân An cục.
.Còn một điều, chính là để tránh cho Dân An cục và Ngự Sử Đài chức quyền trùng lặp, hoặc là nói giữ gìn quyền lực của Ngự Sử Đài, vì vậy Dân An cục trọng điểm vẫn là ở bách tính, vụ án trọng đại, cũng chính là đề cập đến đại thần trong triều, Dân An cục có thể có quyền tiến hành điều tra, nhưng nhất định phải chuyển giao cho Ngự Sử Đài, không có quyền thẩm lý, thụ lý tố tụng.
.Ở phương diện quyền lực, nhỏ hơn nhiều so với cục cảnh sát của hậu thế.
.Mặt khác ngoại trừ Tổng cục Dân An cục ra, còn bố trí hai phủ cảnh vệ, chia thành hai phía Đông - Tây, còn có bốn phủ tuần vệ, lần lượt bố trí ở ngoại ô, cũng chính là đông tây nam bắc mỗi hướng một cái.
.Nhân số định ở hai trăm người, trong đó năm mươi quan viên, một trăm năm mươi lại.
.Lại này có thể xem là kiểu dân phòng, không thuộc biên chế chính thức của triều đình, hiện giờ lại thông thường chính là bách tính, chạy việc vặt gì đó, thù lao cũng thấp đến đáng thương, nhưng Lý Trị vì làm tốt Dân An cục này, đã đưa ra bổng lộc hậu hĩnh, giống như Mười sáu vệ quân, hơn nữa mỗi năm còn cho danh ngạch thăng tiến quan viên nhất định.
.Đây không phải là ưu đãi bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận