Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 965.2: Toàn diện báo cáo thắng lợi

..
.Thư đưa đi trong ngày hôm ấy, quốc chủ Thạch Quốc kia liền tự mình đưa Chân Châu Diệp Hộ trở lại, và mời Chu Trí Độ vào thành, nhiệt tình khoản đãi, còn tặng không ít trâu ngựa cho Chu Trí Độ.
.Thạch Quốc chỉ là một tiểu quốc, có thể nói là một tòa thành thị phiên quốc, y dựa vào cái gì mà gọi nhịp với Đại Đường, nghe thấy quân Đường đến đây, đã khẩn trương muốn chết rồi, nhưng lại thấy được quân Đường cũng không vượt biên giới, nếu quân Đường vì truy kích Chân Châu Diệp Hộ mà vi phạm biên giới, thì bọn họ cũng không có cách nào, chỉ cần không đánh đến mình là được rồi, vừa thấy quân Đường thân mật như vậy, cho y đủ mặt mũi, sao y còn không hiểu, khẩn trương có qua có lại mới toại lòng nhau, đem nhân mã của Chân Châu Diệp Hộ Khả Hãn, một kẻ cũng không thiếu tiễn trở về cho Chu Trí Độ.
.Chu Trí Độ vừa thấy, Đặc phái sứ thật sự là liệu sự như thần a!
.Thư gửi về chính là hỏi Hàn Nghệ có giết Chân Châu Diệp Hộ hay không.
.Hàn Nghệ hồi âm là không giết, dưới loại tình huống này mà giết người thì chính là không đúng, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của quân Đường, ý tứ của Hàn Nghệ là, hoặc là giết trên chiến trường, còn đã không giết, vậy liền không thể giết, nói khó nghe một chút thì, chính là vừa muốn làm kỹ nữ, lại muốn lập đền thờ, liền hồi âm phân phó Chu Trí Độ trông giữ Chân Châu Diệp Hộ cho cẩn thận, và chia binh đi giúp Bùi Hành Kiệm đả kích thế lực của Thổ Phiên ở vùng Thông Lĩnh.
.Trừ đó ra, phía nam Quy Tư cũng nhanh chóng bị Lưu Nhân Nguyện bình định, bởi vì A Sử Na Hạ Lỗ vừa ngã, không có một lãnh tụ nào, mỗi người đều tìm cách tự bảo vệ mình, không ai không hy vọng xa vời rằng bộ lạc khác sẽ đến giúp mình, bộ lạc ở phía trước đã đầu hàng trước, bộ lạc phía sau thấy như vậy, chỉ có nước đầu hàng theo, có mỗi thủ quân bên trong thành Quy Tư chống cự được một chút, nhưng rất nhanh đã bị quân Đường công phá rồi.
.Quân Đường càng đánh càng dũng cảm, công lao này tới thật sự quá là nhanh, hơn nữa sau khi bộ lạc đầu hàng, nhất định sẽ phái người đến giúp đỡ bọn họ cùng nhau đánh, lấy về danh trạng a! Càng đánh càng binh hùng tướng mạnh, Lưu Nhân Nguyện liền một đường xuôi nam, thế như chẻ tre, tình hình chiến đấu chính là quân Đường đi về phía nào, các bộ lạc phụ cận liền khẩn trương đến đầu hàng, đều không cần đi tìm, đánh tận tới biên giới Thổ Phiên, bộ lạc ở biên giới Thổ Phiên sợ tới mức khẩn trương phái người đi tìm Lưu Nhân Nguyện, các ngươi thế này là muốn làm gì? Thổ Phiên chúng ta và Đại Đường sớm đã biến thù thành bạn, nhiều thế hệ giao hảo, các ngươi cũng không thể phá hư giao tình giữa hai nước a.
.Nam lộ lúc này mới ngừng binh.
.Bùi Hành Kiệm tấn công một dải Thông Lĩnh tuy rằng cũng khá thuận lợi, nhưng không nhanh bằng hai lộ Tây, Nam, bởi vì đó là một mảnh đất giao hội, thế lực vô cùng phức tạp, nhất là có thế lực của Thổ Phiên thẩm thấu trong đó, bởi vì đây là biên giới Thổ Phiên, nhưng cách Trung Nguyên vô cùng xa, những bộ lạc này cũng sẽ không đầu hàng, phía sau bọn họ có chỗ dựa là chủ nhân, mà yêu cầu của Hàn Nghệ là chuyên đánh thế lực của Thổ Phiên, phải đuổi thế lực Thổ Phiên ra khỏi nơi này.
.Bùi Hành Kiệm văn võ song toàn cũng là người có bản lĩnh, cũng biết cách lừa gạt, dù sao cũng là người làm công tác văn hoá mà, đầu tiên ông ta lung lạc những bộ lạc hàng năm đã bị thế lực Thổ Phiên chèn ép, liên hợp những người này cùng nhau đánh thế lực Thổ Phiên, và chấp hành kế hoạch phân liệt của Hàn Nghệ.
.Chính là đồng thời với khi áp chế thế lực thân Thổ Phiên, bọn họ bồi dưỡng bên trong thế lực thân Đại Đường, tạo thành phân hóa trong nội bộ bọn họ, hơn nữa Chu Trí Độ lãnh binh tương trợ, thật sự là như hổ thêm cánh.
.Một lộ khó tấn công nhất, chính là Bắc lộ của Tô Định Phương, ông ta phụ trách tấn công một dải địa khu là A Nhĩ Thái Sơn của đời sau, nơi này chủ yếu là chỗ ở của tộc nhân Cát La Lộc, cũng là đại bản doanh của A Sử Na Hạ Lỗ, gã ta chính là ở trong này liên hiệp mười họ bộ lạc khởi binh tạo phản, những dân tộc này vô cùng hiếu chiến, hơn nữa bọn họ bởi vì liên hợp với A Sử Na Hạ Lỗ, lúc này đang rất là đoàn kết, không phải năm bè bảy mảng.
.Nhưng, mười họ bộ lạc ở trong trận chiến diệt A Sử Na Hạ Lỗ, đã tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, đó đều là người của bọn họ a, khi đang lúc nguyên khí đại thương, thì quân Đường đã tới rồi.
.Mà Tô Định Phương lại am hiểu nhất là đánh chó mù đường, tuyệt sẽ không cho bọn họ cơ hội ngơi nghỉ, kế hoãn binh gì gì đó, không đàm phán, cũng không có cái gì mà nhân nghĩa đạo đức để nói cả, cứ thế một kình vọt mạnh dồn sức đánh, dù sao bộ lạc nào yếu nhất, thì chuyên đánh bộ lạc đó, ông ta đã từ trong miệng tù binh biết được bộ lạc nào bị thương tổn lớn nhất, thật sự là phát huy phương pháp đánh chó mù đường tới cực hạn.
.Tiến quân thần tốc, bẻ gãy nghiền nát, đánh cho các bộ lạc địa phương này không còn biết phương hướng gì nữa. Đồng thời, Tô Định Phương cũng đang thi hành sách lược phân liệt của Hàn Nghệ, bồi dưỡng đảng phái thân Đường, trở thành thủ lĩnh mới của bộ lạc, mượn phái thân Đường này đi giết chết phái phản Đường kia, phải hoàn toàn thanh trừ phần tử phản Đường, bởi vì có rất nhiều người vẫn ôm giấc mộng phục hưng đế quốc Đột Quyết, những loại người này không thể giữ lại được.
.Những thế lực phản Đường này vô cùng giả dối, nhìn thấy không đánh thắng nổi rồi, liền khẩn trương đầu hàng, nhưng những loại người này là hay thay đổi thất thường nhất, trước kia nếu bọn họ đầu hàng, vậy thì đã không đánh bọn họ, mà áp dụng chính sách dụ dỗ, nhưng không may, lúc này Tô Định Phương đang bồi dưỡng thế lực thân Đường, nên không cần những người này nữa rồi. Những thế lực thân Đường và thế lực phản Đường vốn chính là đối địch trong chính trị, có vài thủ lĩnh là được Tô Định Phương trực tiếp từ nô lệ đề bạt làm thủ lĩnh, kỳ thật bọn họ vốn cũng là quý tộc, sau khi bị A Sử Na Hạ Lỗ đánh bại, liền trở thành đầy tớ, lúc này xoay người rồi, không báo thù rửa hận, vậy còn là người sao, hơn phân nửa đều có thù giết con đoạt vợ a, Tô Định Phương thì chỉ ở một bên nhìn bọn họ chém giết.
.Quân Đường chúng ta là chính nghĩa, không giết hàng binh, nhưng các ngươi có giết hay không, thì đó lại là vấn đề nội bộ của các ngươi, chúng ta không tiện tham dự.
.Tin chiến thắng giống như bông tuyết bay trở về thành Hằng Đốc, nhưng Hàn Nghệ gần như không thèm đi xem thế nào, lúc này rồi mà còn đánh không thắng được nữa, vậy còn không biết xấu hổ tự xưng là Thiên triều sao, chỉ cần là tin chiến thắng là được rồi, không cần phải xem. Hơn nữa lúc này bên ngoài cũng đang ầm ĩ lật trời, không có tâm tư xem những thứ đó, nghe thấy thanh âm ồn ào kia, thì không có một cái cổ họng nào là không khàn lạc giọng cả, có vài người thậm chí còn ú ớ nói không ra lời, còn phải tĩnh dưỡng một ngày, bởi vì người Hồ không giỏi đàm phán, bọn họ giỏi về dùng vũ lực để giải quyết vấn đề, một lời không hợp liền đấu võ, đàm phán như thế này đích thực là nghẹn khuất, nhưng không nói chuyện lại không được, mục tràng chính là mạng a, nhưng vừa nói đến là lại nổi giận, nhất là thủ lĩnh của những bộ lạc lớn này, đều sắp tức chết rồi, nếu không có quân Đường ở đây, bọn họ thật sự sẽ xét nhà diệt tộc những bộ lạc nhỏ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận