Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 866: Đây không phải là trò đùa

.Nguyên Mẫu Đơn thấy Hàn Nghệ thực không giống như đang đùa giỡn, mà là quyết tâm muốn cùng Thôi Lư Trịnh Vương đối nghịch, không khỏi hiếu kỳ nói: - Đại Đường nhật báo này không phải là chàng và bốn đại gia tộc hợp tác xử lý sao, vì sao chàng đột nhiên muốn trở mặt với bọn họ?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Không phải ta muốn trở mặt với bọn họ, mà căn bản là bọn họ khinh thường ta.
.Nguyên Mẫu Đơn mí mắt thoáng rũ xuống, về điểm này, trong lòng nàng cũng rất rõ ràng.
.Hàn Nghệ nhẹ nhàng cười, nói: - Tuy nhiên ngược lại ta phải cảm tạ bọn họ, bởi bọn họ như vậy, cũng làm cho ta hoàn toàn hiểu rõ một sự thật, sĩ thứ thiên cách, mặc kệ ta làm như thế nào, cũng đều không thể nhận được sự cùng nhận thức cùng với tôn trọng của bọn họ, một khi đã như vậy, ta đây cần gì cứ đi lấy lòng bọn họ.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Dù vậy, chàng cũng không cần đối địch với bọn họ, mọi người nước giếng không phạm nước sông là được rồi.
.- Đối địch với bọn họ, không phải ta muốn nhằm vào bọn họ, người khinh thường ta còn nhiều, rất nhiều, nàng thấy ta có thể nào nhất nhất đi tìm bọn họ tính sổ, người là vì chính mình mà sống, cho nên ta làm như vậy cũng là vì chính bản thân mình.
.- Lời này từ đâu mà nói lên?
.- Nếu ta chỉ là một tên nông dân Dương Châu, ta đây dĩ nhiên sẽ không đi theo chân bọn họ tranh giành, nhưng ta hiện giờ đã thân ở trên triều đình, và cuốn vào giữa các cuộc đấu tranh giai cấp, ta phải nghênh khó mà lên, bằng không mà nói, chỉ sợ sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
.Hàn Nghệ không khỏi cười khổ một tiếng, nói: - Nhưng xuất thân của ta từ đầu đến cuối vẫn là cả một vấn đề, ta phải giải quyết vấn đề này, bởi vậy ta tính toán tự thành lập một phái.
.- Tự thành lập một phái?
.- Ừ.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Dung hợp bách gia, căn cứ thế cục hiện tại, đề xuất tư tưởng và chủ trương mới. Có câu cửa miệng nói, không phá thì không xây được, bởi vậy bước đầu tiên ta muốn chính là đánh vỡ tập tục cũ của bọn họ, từ đó dẫn tư tưởng mới của ta vào. Khởi xướng đấu tranh với sĩ tộc Sơn Đông, hoàn toàn chính là vì theo đuổi lợi ích của bản thân ta, không có quan hệ gì với sĩ tộc Sơn Đông, chỉ có đấu tranh mới có thể tiến bộ, mới có thứ gì đó mới mẻ đi ra, không có gì càng thêm làm người khác chú ý so với việc giẫm lên sĩ tộc Sơn Đông để thượng vị.
.Nguyên Mẫu Đơn ngây ra như phỗng, nàng tuyệt đối không nghĩ đến Hàn Nghệ có dã tâm lớn như vậy, trước đó hắn nói hắn trở thành Khổng Tử, nàng nghĩ rằng đó chỉ là một câu nói vui đùa, căn bản cũng không có để ý, nhưng hiện giờ xem ra, dường như Hàn Nghệ không phải đang nói đùa. Nói: - Nhưng nhưng một mình chàng như thế nào đi khiêu chiến bốn đại gia tộc? Chàng cũng đừng khinh thường bọn họ, mặc dù hiện nay là thời điểm bốn đại gia tộc suy yếu nhất, nhưng gia tộc bọn họ vẫn có nhân tài đông đúc, không thể khinh thường.
.Hàn Nghệ cười nói: - Mấy lời này nàng không cần nói, phàm là việc gì cũng đều có hai mặt, gia tộc khổng lồ, luôn luôn có mấy người thông minh như vậy, nhưng ta tin tưởng kẻ ngu dốt nhất định nhiều hơn nhiền so với người thông minh, người xấu nhất định nhiều hơn người tốt, một khi ta phát động công kích, bốn đại gia tộc bề ngoài vinh quang xinh đẹp, tất nhiên sẽ trở thành lụn bại khắp nơi, mà ta chỉ có một người, thủ đoạn công kích mà bọn họ có thể với ta cũng chỉ có thể dùng đối với ta chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Chỉ cần ta có thể đủ để kéo bọn họ vào giữa tiết tấu của ta, thì bọn họ tất bại không thể nghi ngờ.
.Mặt khác, bất kể là giai cấp, hay là ân oán, ta cùng bọn họ sớm hay muộn cũng có một trận chiến. Trước đó nàng cũng đã nói, bọn họ có được đất vườn rộng lớn và nông nô sung túc, mà xưởng của chúng ta sau khi đi vào hoạt động, tất nhiên sẽ sinh ra lực tấn công rất lớn vào quy mô sản xuất của bọn họ, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp ngăn cản ta, nhưng ở trong phương diện kinh doanh, bốn đại gia tộc chung vào một chỗ cũng không đủ ta nhét kẽ răng.
.Nguyên Mẫu Đơn cau mày nói:
.- Chàng nghĩ như thế là đã lầm rồi, không riêng gì bốn đại gia tộc, quý tộc thiên hạ đều là như thế, nếu chúng ta công kích bốn đại gia tộc trên phương diện canh tác, chẳng khác gì là là địch với quý tộc cả thiên hạ.
.- Đây là chuyện không thể nào.
.Hàn Nghệ khẽ mỉm cười, nói: - Thương nhân cũng vậy, địa chủ cũng thế, cái luôn theo đuổi là ích lợi, chúng ta quật khởi, nhất định sẽ xúc phạm tới một nhóm người, nhưng đồng thời cũng sẽ tạo phúc một bộ phận khác, không có bất kỳ một thương nhân nào lại là địch với người trong thiên hạ, mặc dù hắn có muốn, thì hắn cũng làm không được, đạo lý rất đơn giản, thương nhân lấy ích lợi làm đầu, mà ích lợi là thuộc về quần thể, chứ không phải là cá nhân. Nhưng nàng yên tâm, ta sẽ không để cho Nguyên gia theo ta cùng cuốn vào trong đó, Nguyên gia sẽ chỉ là một phương thu lợi thôi.
.Trong lòng Nguyên Mẫu Đơn hơi có chút cảm động, mỉm cười nói: - Cho dù chàng muốn, cũng khó có thể thành công, đại bá ta bọn họ sống vài thập niên, có thể kinh doanh không bằng chàng, nhưng những đạo lí đối nhân xử thế này, sợ là chàng xa xa không bằng bọn họ.
.Nói xong, nàng nhẹ nhàng thở dài, nói: - Từ đầu đến cuối ta vẫn cảm thấy chàng quá liều lĩnh rồi, cũng giống như kế hoạch nam tiến vậy, lấy thế lực của hiện tại của chàng, đi khiêu chiến bốn đại gia tộc, thật sự là quá mạo hiểm rồi.
.Nàng không phải phái bảo thủ, nàng là phái cách tân, nhưng là kế hoạch của nàng vĩnh viễn là thận trọng, thà rằng lui một bước, cũng tuyệt không nguyện bốc đồng mà tiến thêm một bước.
.Nếu đổi lại là Tiêu Vô Y, tuy rằng cũng sẽ lo lắng, nhưng nhất định sẽ ủng hộ Hàn Nghệ làm như vậy, bản thân Tiêu Vô Y cũng là một người như vậy.
.Hàn Nghệ nói:
.- Mới vừa rồi nàng cũng nói Thôi Lư Trịnh Vương có mấy trăm năm bề dày, làm sao có thể một câu là đánh tan, đây là một trận đánh lâu dài, cũng giống như kế hoạch nam tiến, nếu phải hình dung quan hệ của ta cùng với tứ đại gia tộc, ta cho rằng có thể dùng quan hệ vợ chồng để hình dung.
.- Quan hệ vợ chồng?
.Nguyên Mẫu Đơn hơi sững sờ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bởi vì chúng ta dù ai cũng không cách nào rời khỏi người kia.
.Nguyên Mẫu Đơn càng nghe càng hoang mang.
.Hàn Nghệ cũng không nói tỉ mỉ, bởi vì hắn cũng nói không rõ ràng được, cao thâm cười nói: - Đến lúc đó nàng sẽ biết.
.Nhưng mà, Nguyên Mẫu Đơn không biết chính là, kỳ thật kèn chiến tranh đã thổi lên rồi, muốn ngăn cản thì cũng đã trễ, hối hận cũng không kịp rồi.
.Chỉ từ quyền cự tuyệt gì gì kia, cũng đã xúc phạm tới vảy ngược của sĩ tộc rồi.
.Bởi vì sĩ tộc vô cùng chú trọng lễ pháp, yêu cầu của lễ pháp là thuận theo, là giáo hóa, Hàn Nghệ nói ra chủ trương là cự tuyệt, là tự do, cái này hoàn toàn chính là một loại chủ trương tương phản hoàn toàn với tư tưởng Nho gia. Vẫn là câu nói kia, "Tin vào cái cũ", cha mẹ chi mệnh, lời mai mối, là tư tưởng đã kéo dài mấy trăm năm, đã là thứ tồn tại khách quan mà sĩ tộc, thậm chí người trong thiên hạ đều vô cùng tôn sùng, bây giờ Hàn Nghệ muốn đánh phá cái quy củ này, như vậy cũng ngang với việc đào gốc rễ của sĩ tộc, sĩ tộc đương nhiên sẽ không đồng ý.
.Mặt khác, Hàn Nghệ đề xuất tư tưởng còn hiền, tuy là tinh thần Nho gia, nhưng nếu thực sự làm như thế, liền phá hủy truyền thống còn họ, mặc kệ ngươi họ Thôi, hay là họ thổi, chỉ cần ngươi tài đức vẹn toàn, vì quốc gia làm ra cống hiến, vậy ngươi đã làm cho người khác tôn kính, ngược lại, sẽ không có gì tốt mà đáng để tôn kính cả, đây đồng dạng cũng là đang đào gốc rễ của sĩ tộc.
.Nhất định phải tổ chức, bởi vậy các đại sĩ tộc đã bắt đầu hoạt động, và lấy một tốc độ kinh người đạt thành "Đồng minh kháng Hàn", gần như người của thế gia vọng tộc Trường An đều gia nhập đồng minh này, đương nhiên, chỉ thế gia vọng tộc ở đây chính là dòng họ tôn quý, hơn phân nửa không làm quan viên ở trong triều, kỳ thật quan viên cũng không có mấy người tham dự vào, giống như đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ bọn họ đều không tham gia, hiển nhiên tất cả mọi người đang tránh cho việc này diễn biến thành đấu tranh trên triều đình, bởi vì một khi dụ dỗ được Lý Trị, vậy ngoại trừ Lý Trị ra, thì ai cũng không có cách nào khống chế được, mà Hàn Nghệ lại là tâm phúc của Lý Trị.
.Điều này làm người ta rất kinh ngạc, cho dù Hàn Nghệ có ngàn vạn cái không phải, nhưng Hàn Nghệ chỉ là một tiểu quan ngũ phẩm xuất thân nông dân, danh vọng cũng chỉ có nhiêu đó, không đến mức khiến nhiều đại sĩ tộc như vậy liên hợp lại đối phó một mình hắn, thế này thật sự là quá khoa trương, thậm chí còn không ít người đều chủ động gia nhập vào.
.Nhưng sự thật chính là như thế.
.Chỉ có một số ít người như vậy nhìn mới hiểu được đây là có chuyện gì.
.Không cần nghĩ cũng biết, nhất định là Thôi Lư Trịnh Vương đi đầu, bởi vì bọn họ là người bị hại lớn nhất, Hàn Nghệ nhằm vào cũng là bọn họ.
.Một vài đại học vấn gia của Thôi Lư Trịnh Vương đều rời núi, triệu tập đệ tử, bắt đầu mở màn luận đạo, làm giống như bán hàng đa cấp vậy, công kích Hàn Nghệ, xuất thân bần hàn, còn không tự ái, ngông đàm lễ pháp, nếu cứ để cho hắn tiếp tục như vậy, lễ nhạc chắc chắn tan vỡ, đến lúc đó thiên hạ chắc chắn đại loạn.
.Dù sao thì nói cũng rất hay, giống như nếu không khẩn trương ngăn cản Hàn Nghệ lại, Đại Đường sẽ bước rập khuôn theo Chu triêu, Hàn Nghệ chính là Bao Tự phiên bản nam, quả thực chính là hại nước hại dân, nên lôi ra lăng trì xử tử.
.Sau đó, đám người Trịnh Bá Ngung, Thôi Tư, Lư Thu Tử lại đứng ra, nói bị Hàn Nghệ lừa bịp một trận quá đau, cho là hắn muốn trợ giúp Nho gia, nhưng thật ra là vì ham ích lợi, tóm lại, chính là phủ định hết thảy trước đó mình đã từng nói, bốn phía công kích tinh thần chủ trương nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật Hàn Nghệ, mấy thứ của Hàn Nghệ, đều là một vài học thuyết giả.
.Còn nói Hàn Nghệ vừa là thương nhân, lại là quan viên, có vi phạm chế độ triều đình, hẳn nên từ bỏ chức quan của Hàn Nghệ. Còn nói là Hàn Nghệ đang tích trữ hàng giấy mực, vì cầu tư lợi, không để ý đến lợi lớn cho quốc gia, thật sự là một đại gian thương, vô đức vô năng, dựa vào cái gì mà làm quan. Còn có cái gì lúc trước Hàn Nghệ lợi dụng ca kỹ giả điên ngốc cướp đoạt địa bàn ngõ Bắc, cái này thì không có chứng cớ đấy, nhưng đám sĩ phu kia nói chuyện bình thường vẫn đều nhắm mắt mà nói cả.
.Còn có càng thêm khôi hài chính là, nói Hàn Nghệ sở dĩ đề xuất quyền cự tuyệt, chủ yếu là bởi vì giúp Hùng Đệ kết hôn với Thôi Oánh Oánh.
.Phàm là cái gì có thể công kích Hàn Nghệ, thì không quan tâm có chứng cớ hay không, cứ bày hết ra trước đã rồi nói sau.
.Trừ đó ra, các đại sĩ tộc liên kết bài xích Lan Lăng Tiêu thị, công kích Lan Lăng Tiêu thị thông hôn với nông dân, huyết mạch không hề tôn quý, cam chịu lẫn lộn, không còn là sĩ tộc. Những điều này ở đương đại mà nói, là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, một câu thơ của Lưu Vũ Tích cũng đã trình bày rất chuẩn hiện tượng này: "Trước đây Vương Tạ Đường trước yến, bay vào nhà dân chúng tầm thường", nói cách khác, đám hỏi giữa quý tộc và thứ tộc sẽ không còn tôn quý nữa rồi.
.Bọn họ còn nhấc lên quan điểm của Hứa Kính Tông, chỉ thay đổi sơ qua, nói trong Tiêu gia có một bộ phận vốn không đáp ứng cửa hôn sự này, chỉ có điều vì cầu tự bảo vệ mình, mới đáp ứng cửa hôn sự này.
.Bởi vì Hàn Nghệ là một tên nông dân, trong triều không có bất kỳ vây cánh nào, hơn nữa đều là địch nhân, lại là tiểu quan ngũ phẩm, vô cùng nhỏ bé, nhưng lại có Hoàng đế bảo vệ hắn, muốn động lại không động được vào hắn, duy nhất cùng hắn có quan hệ cũng chỉ có Lan Lăng Tiêu thị thôi, không tìm Lan Lăng Tiêu thị tìm ai.
.Lan Lăng Tiêu thị cũng xui xẻo tràn vào tận nhà, trong vòng một năm này, vốn không có ngày nào yên bình, trước đó là Tiêu Thục phi, sau lại có Hàn Nghệ, một đám người rất vô tội, chỉ có thể nói nhân sinh thay đổi quá nhanh, thật sự là quá kích thích.
.Rất nhanh, Tiêu Cự đã dẫn đầu anh dũng hy sinh rồi, mặc dù nói không có người nào thượng tấu đi buộc tội ông ta, nhưng luôn xa lánh ông ta, nói ra nói vào sau lưng ông ta, không nói chuyện với ông ta, cứ như thế này thì sao còn có thể tiếp tục đi làm được nữa, vì thế xin Lý Trị nghỉ dài hạn, về nhà tĩnh dưỡng.
.Tiêu Quân bọn họ cũng như thế.
.Thế lực của Lan Lăng Tiêu thị dường như trở nên không còn sót lại chút gì.
.Bây giờ so với lúc trước Hứa Kính Tông công kích bọn họ còn nghiêm trọng hơn một chút.
.Thật sự là bao vây toàn bộ các phương diện tiêu diệt Hàn Nghệ, thế công như dời non lấp biển.
.Nhưng duy chỉ có ngõ Bắc là không ai công kích, không đem việc này kéo đến vấn đề buôn bán, bảo mọi người đừng đi ngõ Bắc mua đồ ư, gần đây những sĩ tộc này khinh thường chuyện nói về mua bán. Thứ hai trước kia cũng từng có người làm như vậy, kết quả là đều biến thành chính mình mặt xám mày tro, bọn họ cảm thấy dùng buôn bán để đi đối phó Hàn Nghệ, không khác lấy sở đoản của mình đánh với sở trường của người khác, nên dứt khoát bỏ qua phương diện này.
....
Bạn cần đăng nhập để bình luận