Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1231: Huấn luyện trí thông minh hóa

.Đây thật không phải là nói đùa, Hàn Nghệ nói đi là đi, vung ống tay áo một cái, không để lại nửa giọt mồ hôi.
.Để lại Lý Kính Nghiệp và một đám học viên ngây như phỗng.
.Bọn họ còn muốn so chiêu với Hàn Nghệ, muốn chứng minh bản thân mình mạnh mẽ hơn so với Uất Trì Tu Tịch bọn họ, lần này hay rồi, Hàn Nghệ cũng không chơi cùng bọn họ.
.Đây là khinh thường chúng ta sao?
.Lý Kính Nghiệp bọn họ khó tránh khỏi sẽ xem đây là miệt thị.
.Nhưng nói gì thì nói, bọn họ ban đầu thiết nghĩ không tự mình đi trêu chọc Hàn Nghệ, dụ Hàn Nghệ đến trêu chọc mình, nhìn từ điểm này, Hàn Nghệ lại cao hơn một bậc, ta cũng không trêu chọc các ngươi, ta trực tiếp né người, các ngươi có tuyệt ta không.
.Qua nửa ngày, những học viên này rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần, nhìn năm mươi giáo quan thần sắc lạnh lùng, dáng người cao lớn kia, âm thanh bất mãn bị bóp nghẹt trong cổ họng.
.- Hàn Nghệ, Hàn Nghệ, chờ chúng ta với!
.Trình Xử Lượng, Lý Tư Văn ra đến cửa chính, mới đuổi theo Hàn Nghệ, có thể thấy vừa nãy bọn họ sửng sốt bao lâu.
.Hàn Nghệ quay đầu, nói: - Thật là ngại quá, vừa rồi cố ra vẻ tinh tướng, quên mất các ngươi.
.Ra vẻ tinh tướng?
.Lý Tư Văn nghe thấy không hiểu lắm, nhưng cũng không rảnh nghĩ lại, hoang mang nói: - Ngươi ngươi cứ như vậy mà đi ư?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Hộ Bộ ta nhiều chuyện như vậy, ta làm sao có thể ở đây cả ngày, cho nên các ngươi luôn dùng ánh mắt tà ác đối đãi với ta, ta thật sự vô cùng ấm ức.
.Lý Tư Văn sửng sốt vô cùng, cảm thấy mình thật đúng là trách nhầm Hàn Nghệ. Còn Trình Xử Lượng bỗng nhiên kinh sợ kêu lên một tiếng: - Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi.
.Lý Tư Văn hiếu kỳ nói: - Ngươi hiểu cái gì.
.Trình Xử Lượng đầu tiên là nuốt ực một cái, không nói một lời, chỉ là sợ hãi nhìn Hàn Nghệ.
.- Tổng cảnh ti, ta vừa mới nói đấy, ngươi lại dùng ánh mắt này nhìn ta, ta thật sự vô cùng ấm ức. Hàn Nghệ lắc đầu thở dài.
.Trình Xử Lượng thở hổn hển nói:
.- Hàn Nghệ, ngươi đừng làm như ta ngốc lắm, ngươi đây rõ ràng chính là làm trầm trọng thêm a! Lý Tư Văn nghe như rơi vào sương mù, nói: - Trình Nhị, rốt cuộc ngươi đang nói gì thế?
.Trình Xử Lượng nói: - Tư Văn, ta hỏi ngươi, nếu trong đó một giáo quan nào đó đánh gãy tay của Kính Nghiệp, ngươi sẽ làm sao?
.Lý Tư Văn căm tức nói: - Ngươi nói gì vậy?
.Trình Xử Lượng nói: - Ngươi trả lời ta trước.
.Lý Tư Văn nói: - Ta không tin ai có lá gan này.
.Trình Xử Lượng nói: - Mấy giáo quan này.
.- Bọn họ dám.
.- Nhưng họ chỉ là phụng mệnh hành sự.
.Lý Tư Văn đột nhiên nhìn về phía Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Làm ơn! Ta chỉ là dặn dò họ làm việc theo quy củ, chẳng lẽ cái này cũng là sai.
.- Đây là ác độc nhất đấy! Trình Xử Lượng nói: - Ngươi dặn dò thế không sai, nhưng vấn đề là, mấy học viên đó sẽ nghe lời vậy sao? Nếu chẳng may ai làm sai, mấy giáo quan này sẽ chỉ làm việc theo quy củ, dù cho bọn họ làm gì, đều là phụng mệnh hành sự, vậy dù sao cũng không thể trách tội lên đầu họ, mà ngươi chỉ là dặn dò làm việc theo quy củ, cũng không thể trách ngươi. Ây ây ây, ngươi thật là ác độc quá nha!
.Lý Tư Văn lúc này toát mồ hôi lạnh khắp người: - Hàn Nghệ, thật là như thế sao?
.Hàn Nghệ nhún nhún vai nói:
.- Chỉ cần bọn họ không phạm sai lầm, vậy là được rồi!
.Làm sao có thể không phạm sai lầm?
.Lý Tư Văn nghĩ nghĩ thôi rất đáng sợ, rung giọng nói: - Mấy giáo quan này chắc không vô tri như vậy đâu.
.Trình Xử Lượng kích động nói: - Mấy giáo quan này ta đều biết, lúc trước huấn luyện cảnh sát hoàng gia trong trại huấn luyện, nhưng, họ đã bị thằng nhãi Hàn Nghệ này và Vô Nguyệt dạy dỗ thành giáo quan máu lạnh chỉ biết phục tùng mệnh lệnh, chỉ cần Hàn Nghệ ra lệnh cho bọn họ, vậy nếu ai dám phạm sai lầm, bọn họ nhất định sẽ trừng phạt, không có bất kỳ đường sống nào quay về.
.Kỳ thực từ việc năm mươi giáo quan này không chút do dự cắt tóc, là có thể thấy được bọn họ là một đám người như thế nào.
.Hàn Nghệ buồn bực nói: - Ta nói này Tổng cảnh ti, rốt cuộc ngươi muốn ta thế nào, ta ở lại, ngươi cũng muốn ở lại, ta nói phải đi, ngươi lại không cho ta đi.
.Trình Xử Lượng nói: - Ngươi bớt phá ta đi, ngươi một bụng chủ ý xấu, dù ở hay đi, đều tàng trữ sát chiêu.
.Lý Tư Văn khổ khuyên nhủ: - Hàn Nghệ, ngươi làm như vậy không được nha, nếu chẳng may xảy ra việc gì ngoài ý muốn, làm sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Chính như lời Tổng cảnh ti nói, nếu ta không ở đây, mắc mớ gì tới ta, ta còn giúp bọn họ tìm lang trung, ta cảm thấy đã làm đến chí nhân tận nghĩa rồi.
.Kiểu huấn luyện này tương đương chính là huấn luyện trình thức hóa, Hàn Nghệ đưa ra trình tự trước, làm như thế nào thế nào, sau đó hắn sẽ đi làm việc khác, toàn bộ trí năng hóa, vậy không tồn tại tình huống không nghe theo rồi, nếu số hiệu nào đó có sai xót gì, vậy không ngừng tuần hoàn chấp hành ở số hiệu này, đến khi số hiệu này biến thành chính xác, mới tiếp tục chấp hành tiếp, bởi vì đã không có ai thao tác rồi.
.Trình Xử Lượng, Lý Tư Văn biết rõ Hàn Nghệ ẩn chứa lòng xấu xa, nhưng cũng không có cách gì, càng quan trọng hơn là, trình tự này đã khởi động rồi, họ muốn về cũng không về được, chỉ có thể cầu nguyện cho con trai, cháu trai mình hiểu chuyện một chút, nhẫn nại chút, đừng nhìn không hiểu tình hình, với bầu không khí này, nếu ai dám gây rối, vậy đúng là tự chuốc lấy khổ cực rồi.
.Không thể không nói, một chiêu này của Hàn Nghệ thực sự là quá ti tiện rồi.
.Lúc trước khi ở trại huấn luyện, Hàn Nghệ tự mình ra mặt, hắn nhất định là có điều kiêng kỵ, việc gì cũng lưu lại đường sống, còn phải thiết kế đối phương nhảy vào trong bẫy, dù sao hắn cũng thân ở quan trường, nếu thật làm Uất Trì Tu Tịch, Thôi Hữu Du tàn tạ, vậy không cần biết ngươi đúng hay không, trưởng bối của họ cũng sẽ đến tìm ngươi liều mạng, như giờ thì hay rồi, Hàn Nghệ sớm đã gạt bỏ trách nhiệm rồi, mà còn có hai người họ làm chứng.
.Hàn Nghệ có phong cách của riêng mình, dù sao từng tự xưng là Hiệp đạo, đồng thời rất ít dùng lại một chiêu thức, trừ phi gặp chút rắc rối, nhưng trong tình huống bình thường, là chiêu này hiểm hơn chiêu kia.
.Ba người trở lại Cục Dân An, Trình Xử Lượng trực tiếp đóng cửa phòng làm việc lại, cũng không biết Hàn Nghệ tức giận, vẫn là vội vã cầu nguyện vì con, cháu mình.
.Vừa lúc Trưởng Tôn Diên từ bên cạnh đi qua, nhìn thấy Hàn Nghệ đang đứng ngoài cửa, cười nói: - Ngươi lại chọc giận Tổng cảnh ti à?
.- Ta nào có, có lẽ là đến kỳ mãn kinh rồi! Hàn Nghệ cười khổ một tiếng: - Qua phòng làm việc của ngươi ngồi một lát đi.
.Trưởng Tôn Diên gật đầu nói: - Vừa hay, ta cũng có chuyện muốn nói với ngươi.
.Kỳ thật Hàn Nghệ không muốn đến phòng làm việc của Trưởng Tôn Diên ngồi lắm, quá chật chội, khắp nơi đều là sách, nếu không thu dọn chút, ngồi đối diện bàn làm việc, đều không nhìn thấy nhau, nhưng dù sao phòng làm việc đó của gã ta cũng thoải mái hơn nhiều so với nhà xí chật hẹp.
.- Đúng rồi! Học viện quân sự này không phải mới vừa khai giảng sao, sao ngươi lại về rồi. Trưởng Tôn Diên vừa ngồi xuống, đột nhiên nhớ đến việc này.
.Hàn Nghệ thở dài, nói: - Ngươi cũng biết lần trước ta tự mình huấn luyện mấy học viên kia, kết quả rất náo động quá lớn, mấy công huân kia thiếu chút nữa ăn tươi nuốt sống ta rồi, bị một lần như thế rồi, lần này làm sao ta còn dám chính thức đi huấn luyện bọn họ, ta mời một vài giáo quan đi huấn luyện bọn họ.
.- Vậy cũng tốt! Trưởng Tôn Diên gật gật đầu, cảm thấy Hàn Nghệ cuối cùng trưởng thành rồi, chứ ngươi cứ làm gắt, sớm hay muộn sẽ xảy ra chuyện, không hề biết chiêu này của Hàn Nghệ càng thêm hiểm: - Thứ cho ta nói thẳng, ngươi là vì muốn tốt cho bọn họ, mà bọn họ cũng không phải là một đám ăn chơi trác táng không thuốc chữa, kỳ thực nguyên nhân vẫn là xuất thân của ngươi, nếu ngươi không ở đó, bọn họ cũng sẽ không làm loạn, với ngươi với bọn họ đều tốt.
.- Chính là đạo lý này!
.Hàn Nghệ vỗ bàn một cái, vẻ mặt ảo não nói: - Ôi đạo lý đơn giản như thế, sao ta nghĩ không thông thế nhỉ.
.Trưởng Tôn Diên cười cười, ngươi không hiểu, chỉ sợ ngươi còn rõ hơn ai hết.
.Hàn Nghệ lại nói: - Vừa rồi không phải ngươi nói có việc muốn trao đổi với ta sao?
.- Đúng.
.Trưởng Tôn Diên nghiêm mặt nói: - Ta đã thương lượng xong với nha huyện xung quanh rồi, cũng là lúc để cảnh sát hoàng gia đi ra ngoài rồi, nhưng dù sao nhân lực cảnh sát hoàng gia cũng có hạn, giờ Trường An cũng chê ít, hơn nữa Tu Tịch bọn họ còn phải phụ trách việc của trại huấn luyện hoàng gia, thành ra ta định để cảnh sát hoàng gia đi phối hợp với một số Lại, làm vài việc lặt vặt.
.Hàn Nghệ do dự trong chốc lát, nói: - Nói thật, ta cũng không muốn làm như vậy, ngươi cũng biết nếu là Lại, đều là mấy người hèn mọn, nếu an bài như vậy, sẽ tạo thành thói quen khoa tay múa chân cho cảnh sát hoàng gia, ta vẫn hy vọng cảnh sát hoàng gia có thể độc lập, có thể một mình đảm đương một mặt, nhưng bây giờ quả thực không đủ nhân sự, cũng chỉ có thể làm vậy. Nhưng trước tiên chúng ta bắt buộc phải phân chia chức trách rõ ràng cho họ, để họ ai thực hiện nhiệm vụ của người nấy, đừng để Cục Dân An hình thành khái niệm tôn ti.
.Trưởng Tôn Diên gật gật đầu nói: - Ngươi nói rất có lý, nên phòng ngừa điểm này.
.Hàn Nghệ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nói: - Ngoài ra, lúc bố trí nhân viên, tận lực để một vài cảnh sát hoàng gia xuất thân quý tộc đi, đồng thời tính cách cũng phải điềm đạm chắc chắn, người giống như Vi Phương là không được.
.Trưởng Tôn Diên sửng sốt, nói: - Vì sao?
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Quan có chính pháp, dân theo lệ làng, nha dịch trước đây đều là bị động, mà cảnh sát hoàng gia là chủ động xuất kích, ta sợ bọn họ sẽ phát sinh xung đột với sĩ thân địa phương, nếu là Thôi Hữu Du bọn họ đi, sẽ càng dễ nói chuyện hơn.
.- Kỳ thật điểm này ta cũng từng lo nghĩ.
.Trưởng Tôn Diên cau mày nói: - Nhưng ta vẫn luôn cho rằng luật pháp của quốc gia là lớn, nếu có ngươi có thể tự lập luật pháp, đây sẽ bất lợi với trị an, thành ra ta lại hi vọng cảnh sát hoàng gia có thể phá vỡ quy củ dân theo lệ làng.
.- Tuy nói thế! Hàn Nghệ lại lắc đầu: - Nhưng loại sự tình này còn phải đi từng bước một, theo ta biết, những sĩ thân này cũng không phải dễ chọc vào, nhất là lúc mới bắt đầu, vẫn là tận lực tránh xảy ra xung đột với họ, chúng ta thử nghĩ xem, có cách nào có thể để hai bên dung hòa thành một không.
.Trưởng Tôn Diên cười nói: - Ta thật không ngờ ngươi lại còn kiêng kỵ bọn họ như vậy, người ngươi đắc tội ở kinh thành còn lợi hại hơn so với họ nhiều a!
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Chính vì ở Trường An ta đã đắc tội với không ít quý tộc, cho nên ta sợ bọn họ âm thầm xử lý ta, hơn nữa, rồng mạnh không đè được rắn địa phương, ta có thể đè được họ một lúc, nhưng ta không thể từng giây từng phút quan sát chằm chằm họ, họ trước sau đều ở nơi đó, đây là hiện thực, nếu thật sự cứng với họ quá, họ lại ở dưới giở trò, ta lại bận chết đi được, còn chưa chắc sẽ thắng được họ, thành ra ta vẫn là tranh thủ hợp tác với họ, chứ không phải đối địch.
.Trưởng Tôn Diên cười ha hả nói: - Ngươi luôn gây ngạc nhiên, nhưng ta cảm thấy luật pháp có tính đặc thù của nó, nhất định phải cẩn thận tỉ mỉ, thuật viên thông này không thể dùng luật pháp, ta không cho rằng ngươi có thể cân bằng hai bên, ta thậm chí cho rằng nếu cân bằng được, vậy Cục Dân An có khả năng sẽ mất đi ý nghĩa của nó.
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Nếu ta không nhớ lầm, Trưởng Tôn gia các ngươi ở địa khu Quan Trung, có thể coi là một gia tộc lớn a!
.Trưởng Tôn Diên nói: - Nhưng ở đây là Cục Dân An, chứ không phải nhà ta, công tư ta vẫn phân chia rõ ràng.
.Tư tưởng gia pháp này thật đúng là không hợp tình người. Hàn Nghệ nói: - Nhưng ta cho rằng chỉ cần cố gắng, thì nhất định có thể nghĩ ra cách, bất cứ chuyện gì.
.- Chỉ mong là thế.
.Trưởng Tôn Diên dường như vẫn không có hi vọng với việc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận