Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 266.2: Giận rồi.

.Đám người Thôi Tập Nhận cũng không tiếp lời này, nhìn bên trái rồi nhìn bên phải, nhìn lên trên rồi lại nhìn bên dưới.
.- Đúng là không có nghĩa khí. Tiêu Vô Y tỏ vẻ hơi xấu hổ, đột nhiên nhìn chung quanh, nói: - Chuyện gì vậy? Tại sao đã đến chính ngọ rồi, kịch này vẫn còn chưa bắt đầu diễn.
.Bốn người không hẹn mà cùng nhìn về phía Hàn Nghệ.
.Tiêu Vô Y quay đầu, lãnh đạm nhìn Hàn Nghệ, nói: - Tiểu quỷ. Ngươi là?
.Con mẹ nó, lão tử là chồng cô, tiểu quỷ, tiểu quỷ, cô... cô giỏi, ta không thể đụng tới cô. Hàn Nghệ không vui, nói: - Ta là đông chủ của Phượng Phi Lâu này.
.- Hóa ra ngươi chính là Thanh lâu bá chủ Hàn tiểu ca đại danh đỉnh đỉnh à! Thất kính, thất kính.
.- Không dám, không dám.
.Hàn Nghệ thể hiện toàn bộ vẻ xấu hổ trên mặt.
.Tiêu Vô Y bí mật trừng mắt nhìn hắn, lại nói: - Vậy kịch của ngươi khi nào thì diễn?
.Hàn Nghệ nói chỉ vào Thôi Tập Nhận nói: - Cô hỏi gã đi?
.Tiêu Vô Y lại nhìn về phía Thôi Tập Nhận.
.Thôi Tập Nhận nói: - Việc này lát nữa ta giải thích với cô.
.Tiêu Vô Y hừ một tiếng - Ta nói Tập Nhận, ngươi cũng thật là càng sống càng thấp hèn rồi, người ta một người mở thanh lâu, thân không có mấy lạng thịt, tay trói gà không chặt, ngươi đường đường là thế tôn Thôi gia, cũng không biết xấu hổ chạy đến bắt nặt người ta, thật là khiến tỷ mở rộng tầm mắt a.
.Thôi Tập Nhận buồn bực nói: - Chuyện này cô không biết... dù sao đây cũng là chuyện không liên quan đến cô. Cô đừng xen vào chuyện của người khác.
.Tiêu Vô Y nói: - Ta lại cứ muốn xen vào, Tiêu Vô Y ta thích bao đồng chuyện bất bình của thiên hạ, bốn đại quý tộc các ngươi liên hợp lại, ức hiếp một người mở thanh lâu người ta, lẽ nào các ngươi không cảm thấy hổ thẹn sao.
.Trịnh Thiện Hành vội vàng phủi sạch quan hệ, nói: - Chuyện này không liên quan đến chúng ta, là ân oán giữa Tập Nhận và Hàn Nghệ bọn họ, chúng ta chỉ là thuận tiện qua xem thôi.
.Vương Huyền Đạo, Nguyên Liệt Hổ ra sức gật đầu.
.Thôi Tập Nhận nhìn Tiêu Vô Y nói: - Việc này cô muốn quản cũng không quản nổi.
.Tiêu Vô Y nói: - Ta lại không tin trò này, hôm nay ta cứ muốn quản, bây giờ ngươi đi gọi Thôi thúc thúc đến, ta cũng muốn xem xem ông ấy dạy con trai đi ức hiếp một người mở thanh lâu ra sao, mặt mũi của Thôi gia các ngươi đều bị tiểu quỷ ngươi đây làm mất sạch rồi.
.Hàn Nghệ nghe thấy vậy mồ hôi ướt đẫm. Cô vợ này một câu người mở thanh lâu, hai câu người mở thanh lâu, rõ ràng là đã tức giận rồi.
.Thôi Tập Nhận tức đến nỗi trợn trắng mắt, cắn răng nói: - Cô đừng có đem cha ta ra ép ta, hôm nay cho dù cô quản, ngày mai cô cũng không quản được, chuyện này đã không còn đường quay lại nữa rồi. Khi nói, y trở nên kích động dị thường, vung tay lên: - Vô Y tỷ, cho dù cô lợi hại đến đâu, hiện giờ cô mới trở về, ta đây không tin cô lại dám gây ra chuyện gì lớn nữa.
.- Đây... ta đã nói, trong đám thất tiểu quỷ này, vẫn chỉ có ngươi có chút đầu óc.
.Tiêu Vô Y tỏ vẻ hơi quẫn bách, nhưng sau đó lại nói: - Bất kể như thế nào, hôm nay nếu đã để ta đụng phải rồi, bằng giá nào ta cũng phải ra, ngày mai ngươi muốn thế nào thì ta không quản, nhưng hôm nay thì không được, ngươi muốn động thủ sao?
.Thôi Tập Nhận chỉ cảm thấy thật là mất mặt, đương nhiên y không dám động thủ, quay đầu đi, cũng không lên tiếng.
.Vậy chính là chịu thua rồi.
.Tiêu Vô Y thình lình nói: - Đúng rồi, ta nghe nói gần đây ngươi cứ ức hiếp Vô Nguyệt nhà ta.
.Thôi Tập Nhận vừa nghe vậy, lập tức nổi trận lôi đình, nói: - Cô còn mặt mũi nhắc đến chuyện này?
.Tiêu Vô Y nói: - Sao ta không có mặt mũi nhắc đến, ta cũng là có ý tốt, cho dù muốn trách, lẽ nào ngươi không có trách nhiệm sao?
.Thôi Tập Nhận trực tiếp ngửa mặt lên trời, thở mạnh từng hơi.
.Tiêu Vô Y khẽ thở dài, nói: - Đi đi, đừng ở đây làm mất mặt nữa.
.Trịnh Thiện Hành kinh ngạc nói: - Đi đâu?
.- Đi tìm Hồng Lăng.
.Tiêu Vô Y nói xong liền đi ra phía cửa, cũng không đi quan tâm bốn người bọn họ.
.Nguyên Liệt Hổ vội vàng nói:
.- Tập Nhận, không thể đi cùng cô ta được, không thì chẳng khác gì lần trước.
.Vương Huyền Đạo yên lặng gật đầu.
.Trịnh Thiện Hành nhíu mày nói với Thôi Tập Nhận: - Tập Nhận...
.Thôi Tập Nhận nắm chặt tay, hối hận khẽ gầm một tiếng, nói với Hàn Nghệ: - Nhớ đấy, sau ba ngày.
.Sau đó liền cùng đi ra ngoài.
.Trịnh Thiện Hành và Vương Huyền Đạo cũng lập tức cúi đầu cùng đi.
.- Nữ nhân này đúng là quá xảo quyệt. Nguyên Liệt Hổ vỗ mạnh một cái vào gáy, tỏ vẻ vô cùng khổ não, vừa chuẩn bị bước tới, đột nhiên lại quay người lại, chạy đến bên cạnh Hàn Nghệ, hung thần ác sát mà uy hiếp, nói: - Hàn tiểu ca, chuyện hôm nay, nếu ngươi dám nói ra ngoài, oa a a, ta...
.Hàn Nghệ rất bình thản căt ngang lời y, nói: - Đại ca, ta sắp phải cút khỏi Trường An rồi.
.Nguyên Liệt Hổ sửng sốt: - Vậy cũng phải nhỉ. Vậy thì không sao rồi. Nói xong, y liền đuổi theo mấy người kia.
.Hàn Nghệ nhìn bọn họ từng người một rời đi, đến giờ vẫn chẳng hiểu ra sao, cái gì với cái gì đó, Tiêu Vô Y? Lẽ nào... Lẽ nào vợ ta chính là khổ chủ của Trường An Thất Tử, oh sệt, chuyện này vui rồi đây.
.- He he!
.- Khà khà!
.Chợt nghe phía sau truyền đến hai giọng nhỏ, Hàn Nghệ quay đầu nhìn, chỉ thấy Hùng Đệ và Tiểu Dã từ hậu đài rón rén đi ra như kẻ trộm.
.Hàn Nghệ hơi hơi nhíu mày, nói: - Hai người các đệ qua đây.
.Hai tên tiểu tử này lập tức chạy đến.
.Hùng Đệ nhướn hai vai lên, cực kỳ hưng phấn, nói: - Hàn đại ca, lúc nãy đại tỷ tỷ thật uy phong nhỉ!
.Hàn Nghệ nói: - Xem ra đệ đã gặp cô ấy lâu rồi.
.Tiểu Dã lắc đầu nói: - Bọn đệ cũng là vừa nãy mới gặp.
.Hùng Đệ gật gật đầu, nói: - Lúc nãy bọn đệ từ bên ngoài về, đột nhiên gặp đại tỷ tỷ, tỷ liền gọi bọn đệ ra phía sau.
.Hàn Nghệ hỏi:
.- Cô ấy gọi các đệ đi làm gì?
.Hùng Đệ dương dương đắc ý nói: - Đương nhiên là kiểm tra xem đệ có chăm chỉ đọc sách học chữ không a!
.- À?
.Hàn Nghệ không dám tin nói: - Đệ đang nói đùa à.
.Hùng Đệ lắc đầu.
.Tiểu Dã nói: - Tiểu Mập thật lợi hại, lời Tiêu tỷ tỷ nói, huynh ấy đều viết ra hết rồi.
.Xem ra vẫn là thật. Đây là ngày chó má gì vậy, lúc tính mạng ta nguy hiểm, vậy mà cô ta vẫn còn công sức đi kiểm tra bài tập của Tiểu Mập! Hàn Nghệ giận run người, nói: - Đại tỷ tỷ đệ không... không có nhắc đến ta sao?
.Hùng Đệ nói: - Đệ có nói có cần gọi huynh không, nhưng đại tỷ tỷ nói không quan tâm đến huynh.... chuyện này... chuyện này...
.Nói đến phần sau, Hùng Đệ cúi đầu xuống.
.Hàn Nghệ nói: - Có phải là không quan tâm ta mở thanh lâu này không?
.Hùng Đệ gật gật đầu, ừ một tiếng.
.Đã biết là như vậy mà. Hàn Nghệ nói: - Vậy cô ấy còn nói gì không?
.Hùng Đệ nói: - Đại tỷ tỷ còn nói chúng ta làm bộ không quen tỷ ấy trước mặt người ngoài.
.Hàn Nghệ nói: - Không còn gì nữa.
.Hai tiểu tử kia đều lắc đầu.
.Trời ạ! Cô vợ này rốt cuộc là đang làm trò gì vậy! Hàn Nghệ trợn trắng mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận