Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 781.1: Nội trợ hiềnt.

.Nguyên Mẫu Đơn dậm chân nói: - Đương nhiên là hai thùng a!
.- Ah.
.Đóa Lạp giật mình lè lè lưỡi, sau đó bước nhanh rời đi.
.Hàn Nghệ cười ha hả, nói: - Đóa Lạp này thật sự là càng ngày càng đáng yêu.
.Nguyên Mẫu Đơn hung hăng trừng mắt lườm thằng nhãi này một cái, sau đó đi vào trong nhà.
.- Phù!
.Sau khi hai người ngồi xuống vô cùng ăn ý thở dài một hơi, lại liếc mắt nhìn lẫn nhau một cái, đều cùng cười khổ.
.Bọn họ có thể nói là phú thương số một số hai Trường An rồi, nhưng lại bận chẳng khác gì cẩu, thế này thật sự quá châm chọc mà, ở cổ đại này thật ra là vô cùng hiếm thấy, phú thương cổ đại bình thường đều là tôi tớ đi làm, nhưng giờ bọn họ đang trong tình trạng kinh doanh lúc giao thời, nhất định phải tự mình ra tay.
.Nguyên Mẫu Đơn rót một cho hắn chén trà, lại rót cho mình một chén trà, hỏi: - Bên chàng đã bàn bạc thỏa đáng rồi sao?
.Hàn Nghệ gật gật đầu, nói: - Cái này còn phải đa tạ đại bá ủng hộ. Ha hả, nói thật, trước kia ta ngược lại thật sự là khinh thường đại bá, cho là ông ấy chính là một người gia chủ có uy vọng, có thể chủ trì đại cục mà thôi, nhưng kỳ thật người cực kỳ có quyết đoán trong Nguyên gia các người chính là đại bá, ông ấy vô cùng rõ ràng bắt đầu dùng ta, chính là vì tìm kiếm thay đổi, cho nên đối với việc này ông ấy đã có chuẩn bị tâm lý, nếu không phải có ông ấy ở trên hội nghị kiên quyết ủng hộ ta, xem ra ta còn phải tốn nhiều trắc trở a!
.Nguyên Mẫu Đơn ừ một tiếng, nói: - Con người Đại bá tuy rằng vô cùng nghiêm túc, nhưng khi đánh giá việc gì so với bất kỳ ai khác thì đều rõ ràng thấu triệt hơn một chút, kỳ thật để cho chàng đến làm người chủ quản Nguyên gia chúng ta, thì cần phải có quyết tâm và quyết đoán vô cùng lớn, bởi vì chuyện này chưa bao giờ từng xuất hiện ở Nguyên gia chúng ta.
.- Cho nên mới nói, gừng càng già càng cay nha!
.Hàn Nghệ cười cười, lại nói: - Bên nàng thì bàn bạc đến đâu rồi?
.Nói tới kinh doanh, Nguyên Mẫu Đơn lập tức lại biến trở về hình tượng nữ Chủ tịch nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán kia, nói: - Nguyên Triết và Nguyên Phỉ, Nguyên Thịnh bọn họ đều cho rằng, nếu ước nguyện ban đầu của việc áp dụng chế độ thuê mướn, là vì sắp xếp thống nhất tốt hơn, như vậy nên nghĩ hết biện pháp, khiến dân chúng càng thêm dựa vào Nguyên gia chúng ta, cho nên bọn họ quyết định chọn dùng song song cả hai phương thức trao đổi và thôn tính.... Về trao đổi đất đai, bọn họ vẫn có khuynh hướng trao đổi với địa chủ, như vậy sẽ lược bỏ đi được rất nhiều việc, bách tính lại càng coi trọng đất đai. Còn đối với dân chúng, thì lại chọn dùng phương thức thôn tính, nhất định phải cam đoan tá điền, cố nông không được có bất kỳ chút đất vườn nào, như vậy bọn họ mới không rời khỏi Nguyên gia chúng ta, như thế mới có thể thu xếp thống nhất càng tốt hơn.
.Chúng ta đã thảo luận kế hoạch thôn tính bước đầu, là nhằm vào những dân chúng có đồng ruộng nhưng không đủ để nuôi sống cả nhà, khế ước của chúng ta nhất định phải thành lập khi bọn họ đem đất đai của mình bán cho chúng ta, nhưng chúng ta sẽ không bỏ tiền ra mua, mà sẽ lấy các vật tư cần thiết trong cuộc sống hàng ngày như quần áo, than củi, thậm chí còn phòng ốc trả cho bọn họ.
.Trong ngôn ngữ, tràn đầy tư tưởng tư bản chủ nghĩa đặc sệt.
.Kế hoạch này chính là chặt đứt hết thảy nguồn cần thiết cho cuộc sống của dân chúng trước, khiến cho sức sản xuất và tư liệu sản xuất hoàn toàn bị chia lìa, thậm chí ngay cả tiền cũng không cho ngươi, mỗi tháng ngươi cần nhiêu đó tiền, cam đoan nuôi sống cả nhà ngươi, nhưng nhiều hơn thì không có, nếu là như vậy, khi ngươi rời khỏi Nguyên gia chúng ta thì sẽ chết đói, như vậy cố nông nhất định sẽ phải nghe lời.
.Hàn Nghệ nói: - Nàng cũng đồng ý?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ta cảm thấy cái này cũng nên như thế, nói cách khác, chúng ta dùng cái gì để cam đoan bọn họ sẽ nghe theo sắp xếp, sẽ cố gắng làm việc. Chẳng lẽ chàng không đồng ý?
.Kỳ thật ở điểm này, Hàn Nghệ và Nguyên Mẫu Đơn vẫn còn có chút lệch pha nhau, dù sao hoàn cảnh cuộc sống từ nhỏ của bọn họ không giống nhau, Hàn Nghệ cho rằng chỉ cần cho dân chúng ưu đãi, dân chúng tất nhiên sẽ nghe lời, phục tùng an bài.
.Nhưng Nguyên Mẫu Đơn, Nguyên Triết bọn họ từ nhỏ thì đã sinh hoạt ở trong xã hội có chế độ giai cấp vô cùng nghiêm khắc này rồi, bọn họ cho rằng địa chủ vẫn sẽ có sức uy hiếp nhất định đối với tá điền, không có khả năng giống như ngõ Bắc, Nguyên gia cũng không có được loại văn hóa giống như của ngõ Bắc, tôi tớ chính là tôi tớ, chủ nhân chính là chủ nhân, giai cấp vô cùng rõ ràng, còn cái kiểu kia của Hàn Nghệ, bọn họ không chơi được, cũng sẽ không làm như vậy, bọn họ không thể nào làm được giống như Hàn Nghệ, dễ dàng đi về phía một hạ nhân nói "Cảm ơn".
.Cái này không liên quan đến đạo đức, mà có liên quan tới toàn bộ bối cảnh xã hội.
.Hàn Nghệ trong lòng cũng hiểu được, nói:
.- Nhưng dân chúng không cần thiết và nguyện ý đem đất đai của mình bán cho chúng ta.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Theo việc tử đệ quý tộc càng ngày càng nhiều, nhu cầu về đất đai của quý tộc cũng càng lúc càng lớn, ở Trường An, Lạc Dương, Thái Nguyên và những nơi khác, có rất nhiều dân chúng bọn họ chỉ có hơn mười hai mươi mẫu đất, nhưng bọn họ có tới mấy miệng ăn, căn bản không đủ để nuôi sống.
.Hàn Nghệ suy tư nửa ngày, nói: - Về điểm này, các người quyết định đi, nhưng khế ước thuê nhất định phải do ta định ra, ta không tán thành khế ước mổ gà lấy trứng.
.Hắn cảm thấy làm như vậy ngược lại cũng không phải không được, chỉ có điều phải cam đoan quyền lợi của cố nông, không thể một mặt áp bách, như vậy sẽ chỉ khiến cho kết quả hoàn toàn ngược lại.
.- Chàng là người chủ quản, nên đương nhiên là do chàng quyết định mới được tính. Nguyên Mẫu Đơn lại nói: - Mặt khác, chúng ta cho rằng việc chuyển người tới Lĩnh Nam, tất cả đều phải dùng gia nô.
.Hàn Nghệ nói: - Vì sao?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Đầu tiên, nếu như là gia nô, sẽ bớt đi được rất nhiều phiền toái, không cần một đám đi du thuyết, kế hoạch nam tiến có thể nhanh hơn. Tiếp theo, gia nô Nguyên gia chúng ta đều vô cùng trung tâm, mà kế hoạch nam tiến đối với Nguyên gia chúng ta mà vô cùng quan trọng, nếu dùng gia nô, chúng ta cũng càng thêm yên tâm. Cuối cùng, căn cứ kế hoạch của chàng, những người này đi đến Lĩnh Nam, thì phải làm chủ nô đấy, chỉ có điều trước đắng sau ngọt, nên chúng ta đương nhiên có khuynh hướng dùng người trong nhà.
.Hàn Nghệ cười nói: - Thật sự không nghĩ rằng thành quả một ngày của các người lại lớn như vậy.
.Nguyên Mẫu Đơn hỏi: - Vậy chàng nghĩ thế nào?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Về phương diện nhân sự, nàng quyết định là được, dù sao ta cũng không quá quen thuộc đối với Nguyên gia các người. Nói xong, hắn ha hả cười nói: - Có nàng tương trợ, ta thực là có thể tiết kiệm được rất nhiều khí lực.
.Nguyên Mẫu Đơn đỏ ửng hai gò má, thản nhiên nói: - Ta là đang giúp đỡ cho Nguyên gia chúng ta.
.- Đều giống nhau, đều giống nhau!
.Hàn Nghệ cười ha hả nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận