Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 988.1: Hận quý tộc

.Thật ra nếu đổi lại là một người khác cũng làm như vậy thì nhất quyết không thể dẫn đến tiếng vang lớn như vậy, đây đều là uy tín và danh dự của bản thân Hàn Nghệ trong lĩnh vực kinh doanh từ trước đến nay, đi theo Hàn Nghệ kiếm sống thì sẽ phát tài, cho dù Hàn Nghệ chỉ cho một trăm văn tiền, bách tính cũng đều sẽ đến, chỉ với tên tuổi của Hàn Nghệ đã chiến thắng tất cả, đây chính là một thứ của cải vô hình mà lại cực lớn.
.Đệ Nhất Lâu!
.Hầu hết các thương nhân lớn của hai chợ đều đã tề tựu.
.- Hàn tiểu ca, ngươi không thể làm như vậy a! Lão Tiền ta ngày thường tuy nhỏ mọn nhưng ta vẫn luôn theo ngươi, sóng to gió lớn ập đến ta cũng không rời ngươi nửa bước, bây giờ ngươi lấy hết tá điền của ta đi rồi, rốt cuộc ta làm thế nào để tiếp tục buôn bán nữa a! Hàn tiểu ca a!
.Tiền Đại Phương khóc lóc đến xé ruột xé gan, ỷ vào cơ thể tròn vo của mình, lăn qua lăn lại trên bàn rất trơn tru, người khác không biết chắc còn tưởng là cha mẹ ông ta chết.
.Ông ta là người bán lương thực, đương nhiên có không ít tá điền, tá điền mà đi, ông ta còn bán gạo con khỉ gì a!
.Người buôn bán lương thực như Đậu Nghĩa, Ngụy Thanh cũng đều chuẩn bị từng giây từng phút, một khi Tiền Đại Phương rút hết thể lực thì lập tức thay thế, thật ra thương nhân bây giờ cũng đều là xuất phát từ địa chủ, bởi vì bọn họ kiếm được tiền rồi thì mua đất a, thời đại này chỉ có đất đáng giá tiền, thứ duy nhất có thể đầu tư cũng chính là đất, đương nhiên, hậu thế cũng không khá hơn gì, nhưng mua đất thì phải cần có tá điền để trồng trọt, thương nhân thuần chủng chỉ là số ít, như Lạp Mỗ Hy Đức không mua đất nên ông ta không sốt ruột.
.Hàn Nghệ xem một lát, sau khi khẳng định kỹ năng diễn xuất của ông ta mới nói: - Được rồi, được rồi, kêu gào làm ta đau cả đầu, ta không nói một câu nào, để cho các ngươi nói hết đi.
.Tiền Đại Phương lập tức dừng lại, gạt nước mắt nói: - Ta cũng không muốn như vậy, nhưng ngươi đây thực sự muốn cái mạng già của ta a!
.Hàn Nghệ hơi trừng mắt, lại quét mắt một lượt, nói: - Ta biết các ngươi muốn nói gì, nhưng các ngươi phải nhớ, các ngươi là chủ hàng của Ngõ Bắc ta, sao ta có thể để các ngươi sụp đổ, không phải ta vẫn luôn giúp các ngươi kiếm tiền sao?
.Đậu Nghĩa dè dặt nói:
.- Ý của Hàn tiểu ca là, sẽ không tuyển tá điền của chúng ta?
.- Đây không phải việc ta có thể khống chế.
.Hàn Nghệ lắc đầu, lại nói: - Ta đã nói rõ ràng với các ngươi rồi đúng không, chuyện của Kim Hành, chắc các ngươi cũng đã nghe nói, là ai đứng đằng sau giở trò quỷ, trong lòng các ngươi cũng đều biết, ta vô cùng phẫn nộ về chuyện này, bởi vì bọn họ đã làm tổn hại nghiêm trọng danh dự của Kim Hành, ta nhất định muốn bọn họ phải trả cái giá gấp mười lần, đây cũng là nguyên nhân tại sao ta làm như vậy. Bởi vậy việc cấp bách trước mắt là ta phải trả thù bọn họ, đợi sau khi chuyện này trôi qua, ta sẽ cho các ngươi một lời giải thích, tuyệt sẽ không để cho các ngươi chịu tổn thất.
.Ngụy Thanh vội hỏi: - Vậy còn thương nhân của hai chợ chúng ta thì sao?
.Hàn Nghệ nói: - Đều giống nhau, đây là chuyện giữa thương nhân chúng ta, ta không muốn dính dáng vào quá nhiều lợi ích, tóm lại, sau khi chuyện này qua đi, tự ta sẽ cho mọi người một lời giải thích, ta hy vọng mọi người có thể hiểu sự phẫn nộ của ta lúc này.
.Mọi người thấy Hàn Nghệ sắc mặt kiên quyết, chính là không chịu bỏ qua, không thể hiểu cũng phải hiểu, bởi vì bọn họ cũng không thể làm gì quá nhiều đối với cách làm của Hàn Nghệ, hơn nữa Hàn Nghệ cũng đã cho họ sự đảm bảo, căn cứ vào uy tín của Hàn Nghệ thì vẫn đáng để tin tưởng.
.Hàn Nghệ lại nói: - Hay là chúng ta nói chuyện thương nhân nên nói đi.
.Mọi người lại hoang mang nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười nói: - Còn nhớ hai năm trước, ta từng nói với các ngươi qua một năm nữa, việc buôn bán của Ngõ Bắc ít nhất sẽ tăng ba thành, không biết các ngươi còn nhớ không.
.- Nhớ! Nhớ!
.Lạp Mỗ Hy Đức lập tức nói: - Lúc đó ta còn tưởng Hàn tiểu ca nói về nước hoa, giấy mực của ngươi, nhưng không ngờ rằng, xưởng mới của ngươi còn chưa bắt đầu hoạt động, việc làm ăn của chúng ta đã tốt lên không ít.
.Tiền Đại Phương lập tức quệt nước mắt rẻ tiền, trong mắt tràn đầy sự tham lam, nói:
.- Ta cũng vẫn luôn nhớ chuyện này, trong lòng cũng vạn phần tò mò, Hàn tiểu ca, rốt cuộc là tại sao?
.Tất cả mọi người nhìn Hàn Nghệ với vẻ tò mò.
.Theo như bọn họ thấy, điều này thật sự là quá thần kỳ, bọn họ chẳng làm gì cả, Hàn Nghệ cũng không có ở đây, việc buôn bán tự nhiên tốt hơn nhiều.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bởi vì thị trường của chúng ta càng ngày càng lớn!
.Tiền Đại Phương nghi hoặc nói: - Nhưng bên phía chợ mới sớm đã xây xong rồi, ngoài thị trường của chợ mới chúng ta ra cũng không có thay đổi lớn a.
.- Không không không!
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Thị trường mà ta nói, không phải là nơi lớn nhỏ, mà là bao nhiêu người.
.- Bao nhiêu người?
.- Không sai!
.Hàn Nghệ nói: - Bách tính Đại Đường chúng ta hơn nửa đều là tự cung tự cấp, một năm hiếm hoi đến chợ một lần, hơn một nửa người đến cũng chỉ là bán đồ, chứ không phải là mua đồ, chỉ có mấy người là thường xuyên đến chợ. Nhưng trong hai năm qua, chỉ riêng Phượng Phi Lâu chúng ta đã chiêu nạp rất nhiều thợ thủ công, ngoài ra, còn có Tự Do Chi Mỹ, chợ lớn Đào Bảo, và còn sự xuất hiện của chợ mới, điều này biểu thị phải chiêu nạp thêm nhiều công nhân nữa. Những công nhân này hơn nửa là người không có đất đai, bọn họ cũng chỉ lấy được tiền công, bọn họ sẽ cần phải mua sắm, cộng thêm sự xuất hiện của Kim Hành đã giúp đỡ rất nhiều người bán hàng rong, bọn họ đã dần dần trở thành thương nhân, bọn họ cũng cần mua sắm, từ đó, người cần mua sắm sẽ càng ngày càng nhiều, bởi vậy thị trường của chúng ta cũng càng lúc càng lớn.
.- Thì ra là thế!
.Lạp Mỗ Hy Đức gật gật đầu, đột nhiên nói: - Nói như thế, lần này Hàn tiểu ca ngươi lại tuyển dụng năm ngàn người, vậy thì thị trường của chúng ta sẽ trở nên lớn hơn nữa.
.- Lạp Mỗ tiên sinh quả nhiên thông minh, mới nói đã hiểu! Hàn Nghệ cười nói:
.- Thương nhân không chỉ là đầu cơ trục lợi, đó chỉ là một loại thương nhân, thương nhân cần có là sản xuất, sản xuất thì cần có người, mà công nhân kiếm được tiền rồi thì cần phải mua sắm, tiền đồng lại là thứ không thể ăn được, mà mà mua sắm sẽ thúc đẩy sự tăng trưởng của sản xuất, muốn tăng trưởng sản xuất thì cần phải tuyển dụng thêm nhiều công nhân, cứ tuần hoàn như vậy, thị trường của chúng ta mới có thể càng ngày càng lớn.
.Ta sớm đã nói với các ngươi, đừng chỉ nhìn Trường An này, phải nhìn ra toàn quốc, hiện giờ Đại Đường chúng ta lại đã diệt Tây Đột Quyết, bản đồ đã lớn hơn, có rất nhiều thị trường đang đợi chúng ta đến khai thác, chỉ cần các ngươi giỏi việc buôn bán của mình, giỏi sáng tạo, lấy tiền đầu tư vào sản xuất, chứ không phải chỉ biết mua đất, các ngươi đều sẽ trở thành phú hào đỉnh cao, tuyệt sẽ không giống như hiện giờ, vì mấy tên tá điền mà đến chỗ ta khóc lóc sướt mướt, đây chỉ có thể vì việc buôn bán của các ngươi quá nhỏ, quá nhẹ nên không chịu nổi đả kích. Tất cả thương nhân trao đổi ánh mắt với nhau, thật ra bọn họ cũng đã mở rộng việc buôn bán của mình, nhưng đó là vì Hàn Nghệ đã tạo ra thị trường lớn hơn cho bọn họ, kỳ thực bọn họ cũng có thể phát huy năng lực còn lại của mình, đi theo Hàn Nghệ sáng tạo thị trường lớn hơn, như vậy thì điều trước tiên chính là sản xuất, nhưng việc này có vi phạm lý luận kinh thương từ trước đến nay, trước đây chỉ là mua đất, mua đất thì có thể đảm bảo rủi ro, đầu tư sản xuất, nguy cơ rủi ro là quá lớn.
.- Thằng ranh Hàn Nghệ, thằng ranh Hàn Nghệ, ngươi cút ra đây cho lão tử!
.Một trận ồn ào dưới lầu đã cắt đứt cuộc nói chuyện của bọn họ.
.Mọi người khẩn trương đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới lầu, chỉ thấy một đám người đứng trước Phượng Phi Lâu, ai nấy cũng thân mặc cẩm y hoa phục, một nam tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi cầm đầu đang hướng vào Phượng Phi Lâu lớn tiếng gào hét. Khách hàng xung quanh đều sợ hãi tránh sang một bên.
.Hàn Nghệ không biết nam tử trung niên ầm ĩ kia, nhưng hắn biết đám người Lý Sùng Giang, Khuất Bản Thiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận