Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 724: Chân liên giả nhân

.Ý, không phải là đến xem mặt sao, sao lại nói đến vấn đề này.
.Hàn Nghệ hơi sững sờ, lại nghĩ, cũng đúng, đây mới là căn nguyên của cả câu chuyện, hơi trầm ngâm, nói: - Nói thẳng ra, lúc mới bắt đầu, ta cho rằng ta có thể giành được thắng lợi cuối cùng, nhưng sau khi gặp Nguyên bảo chủ, ta cho rằng đây là một cuộc đấu tranh lưỡng bại câu thương.
.Thật ra là hắn muốn nói, nếu cạnh tranh thương nghiệp chính đáng, Nguyên gia các người không đấu thắng được ta, nhưng nếu các người muốn chơi xấu thì ta cũng không đấu lại các người.
.Nguyên Mẫu Đơn cũng không có bất cứ phản bác nào đối với điều này, sự thật đã bày ra trước mắt rồi, nói: - Vậy ngươi cảm thấy chúng ta có nên tiếp tục đấu nữa không?
.- Cô đừng quên, là Nguyên gia các cô khơi mào, thật ra từ trước đến giờ ta đều đồng ý hợp tác cùng Nguyên gia các cô, điều này thì cô cũng biết, để củng cố quan hệ giữa chúng ta, ta cho cô nhập cổ phần vào Vẻ đẹp tự do, còn dự định để Giọng hát hay ở tửu lầu của cô ở chợ Tây, vậy đã đủ thể hiện thành ý của ta, chỉ đáng tiếc Nguyên gia các cô cũng không lĩnh tình. Hàn Nghệ nhún nhún vai nói với vẻ bất đắc dĩ.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nhưng hiện giờ chuyện đã xảy ra rồi, nên giải quyết chuyện này như thế nào mới là việc cấp bách, không biết ngươi có suy nghĩ gì về việc này?
.Xem ra cô ta cũng không muốn liên hôn, mà là muốn tìm lối thoát, như thế cũng tốt, bớt cho ta rất nhiều phiền toái. Hàn Nghệ suy nghĩ một chút, nói: - Đương nhiên ta không muốn nhìn thấy tình cảnh lưỡng bại câu thương xảy ra, nếu như Nguyên gia các cô chấp nhân, ta có thể bỏ qua chuyện cũ mà tiếp tục hợp tác với Nguyên gia các cô, bởi vì ta cho rằng đối với chúng ta mà nói hợp tác là một cục diện cùng thắng, tốt cho cả hai bên.
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu, nói: - Không giấu ngươi, ta cũng nghĩ như vậy, nhưng ngươi có từng nghĩ hay không, tại sao trước đây Nguyên gia chúng ta lại ngừng hợp tác với ngươi giữa chừng, mà còn muốn đè sập Ngõ Bắc của ngươi?
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Đương nhiên là sợ ta uy hiếp địa vị và lợi ích của Nguyên gia các cô.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nếu như chúng ta hợp tác lần nữa, vậy ngươi không lo lắng có một ngày, tình huống này sẽ lại xuất hiện nữa sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Chúng ta có thể ký kết khế ước hợp tác chặt chẽ hơn, đảm bảo tình huống như này không xảy ra lần nữa.
.Nguyên Mẫu Đơn cười khổ nói: - Ta đã xem khế sước ngươi và hai chợ ký kết, Nguyên gia chúng ta không thể nào đồng ý ký kết khế ước như vậy với ngươi, bởi vì như vậy thì hai chợ sẽ do Ngõ Bắc các ngươi làm chủ đạo.
.Người phụ nữ này cũng thật là thông minh lanh lợi! Hàn Nghệ nói thầm một tiếng. Khế ước này là do hắn định, như vậy thì quy tắc cũng là do hắn định ra, tương đương chính là do hắn đang chủ đạo cả thị trường. Hắn tuyệt sẽ không có bất cứ thỏa hiệp nào đối với Nguyên gia ở phương diện này, bởi vì đây là mục tiêu của hắn. Nói: - Nhưng ngoại trừ cái này ra, còn có cách nào khác sao? Ta cũng không thể chấp nhận hiệp nghị bằng miệng, liền từ bỏ thế cục tốt đẹp này, lỡ như các cô trì hoãn, lại thêm một lần nữa, ta cũng không tự đại đến mức cho rằng lần nào cũng có thể chuyển bại thành thắng.
.- Điều này ta hiểu!
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ thở dài, nói: - Về việc này, ta cũng đã nghĩ rất lâu, suy xét đến cùng, vẫn là chúng ta không có cơ sở tín nhiệm lẫn nhau, Nguyên gia chúng ta không thể trơ mắt nhìn ngươi giẫm lên đầu chúng ta, ngươi cũng không thể nào dễ dàng hợp tác với chúng ta lần nữa. Ta từng cho rằng ngươi có cách có thể giải quyết vấn đề này, nhưng không ngờ rằng, ngươi vẫn còn vọng tưởng muốn giẫm lên đầu chúng ta.
.Nếu ta không muốn thâu tóm thị trường, vậy ta việc gì phải sáng lập Ngõ Bắc, ta tập trung cực lực làm nước hoa, e rằng tiền kiếm được còn nhiều hơn hiện giờ nhiều. Hàn Nghệ cau mày nói: - Cô nói không sai, một núi không thể chứa hai cọp, đây quả thực là một vấn đề hết sức khó giải quyết.
.Nguyên gia và Ngõ Bắc đều có ưu thế, nhìn bề ngoài, e rằng không ai có thể hoàn toàn phá hủy đối phương, chỉ có thể làm suy yếu đối phương, nhưng nếu nói hy vọng chiến thắng của ai lớn hơn một chút, e rằng vẫn là Nguyên gia. Nếu Nguyên gia giở trò thì Hàn Nghệ sẽ hết sức đau đầu, đương nhiên, chắc chắn hắn cũng có phòng bị, vậy thì vẫn sẽ xuất hiện cục diện lưỡng bại câu thương, nhưng Nguyên gia có căn cơ vững chắc, còn Ngõ Bắc không có. Nhưng vấn đề là, bọn họ lại không thể nào tín nhiệm lẫn nhau, muốn hợp tác cũng là chuyện cực khó.
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên thở dài: - Xem ra chỉ có biện pháp này thôi.
.Hàn Nghệ vội nói: - Biện pháp gì?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Tại sao hôm nay ngươi đến đây?
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt, ngạc nhiên nói: - Liên hôn?
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ ừ một tiếng, màu đỏ ửng trên má vốn dĩ đã biến mất lại dần dần hiện lên, nhưng lại càng kiều diễm hơn, đúng là người cũng như tên mà còn hơn cả tên.
.Một núi quả thực không thể chứa hai hổ, nhưng nếu là một đực một cái thì sao?
.Cao thủ! Đúng là cao thủ xem mặt a!
.Hàn Nghệ không khỏi thầm khen một tiếng.
.Vốn dĩ thời đại này việc trực tiếp xem mặt gần như là không thể, cho dù đã xảy ra thì chắc chắn cũng là hết sức xấu hổ, đến ngay cả một người ngoại lai như Hàn Nghệ cũng cảm thấy ngượng ngùng, ngươi bắt hắn đi xem mặt ở hậu thế thì rất đơn giản, tuyệt sẽ không ngượng nghịu, nhưng Nguyên Mẫu Đơn lại có thể dùng một phương thức hết sức đứng đắn mà không xấu hổ, hơn nữa còn không phải nói thẳng ra, hướng kết quả đến liên hôn, có thể thấy nói chuyện đúng là một môn nghệ thuật.
.Lẽ nào đây là cô ta che giấu sự thật thích mình sao? Hàn Nghệ không khỏi bắt đầu căng não.
.Nguyên Mẫu Đơn liếc nhìn hắn một cái, nói: - Ngươi đừng nghĩ nhiều, ý của ta là lấy khế ước liên hôn của chúng ta làm thành khế ước hợp tác của chúng ta.
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Cô nói là chúng ta liên hôn giả, hợp tác thật?
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu nói
.- Liên hôn chẳng qua là cở sở mang lại sự tín nhiệm cho việc chúng ta hợp tác, để tránh cục diện lưỡng bại câu thương, duy chỉ có như vậy, hội nghị của gia tộc chúng ta mới đồng ý hợp tác cùng ngươi. Nhưng, chỉ như vậy mà thôi.
.Đây cũng là một cách hay! Hàn Nghệ mắt lóe sáng, thật ra hắn vẫn luôn băn khoăn về việc liên hôn với Nguyên gia, bởi vì đây chỉ là một hiện tượng bị lợi ích trói buộc, hai người cũng đều không phải xuất phát từ sự thật lòng, đây cũng không quá giống với tình huống của Dương Phi Tuyết, bởi vậy hắn chưa từng hạ quyết tâm, đồng ý với hôn sự này, hắn chỉ yêu cầu nói chuyện với Nguyên Mẫu Đơn, phương thức liên hôn giả, hợp tác thật này, vô cùng phù hợp với suy nghĩ trong lòng hắn, nói: - Cái này ta cũng tán đồng, nhưng có thể nó sẽ tạo thành tổn hại đối với danh dự của cô.
.Nguyên Mẫu Đơn lạnh lùng nói:
.- Ta quan tâm đến chân thực, chứ không phải hư vô, hơn nữa, trong giai đoạn ban đầu, chuyện hôn sự này chắc chắn sẽ không để lộ ra ngoài dù sao ngươi cũng là người đã có thê tử, hiện giờ ngươi còn đang ở trong cơn bão chính trị, đợi đến khi tất cả đều lắng xuống, ta tin là lợi ích mà sự hợp tác của chúng ta mang đã đủ khiến tờ hôn khế kia trở nên cố cũng như không.
.Thời đại này cũng không có cục Dân chính, hơn nữa đây chắc chắn là ẩn hôn, chỉ cần không để lộ ra ngoài thì không có ảnh hưởng bao nhiêu đối với danh dự của Nguyên Mẫu Đơn.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Nếu cô đã không ngại, ta nghĩ ta cũng sẽ không phản đối.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Trước tiên ngươi đừng vội đồng ý, ta còn có hai điều kiện.
.- Điều kiện gì? Hàn Nghệ hỏi.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Đầu tiên, ta muốn gặp mặt thê tử ngươi một lần, đích thân giải thích rõ ràng với cô ta.
.Nếu cô thật sự gặp rồi, sợ rằng chẳng cần phải giải thích nữa mà sẽ trực tiếp khai chiến. Hàn Nghệ nói: - Chuyện này e rằng còn phải đợi vài ngày nữa cô ấy mới đến Trường An, nhưng ta không biết ca cô nhờ người liên hệ với cô ấy như thế nào, mà còn thuyết phục cô ấy đồng ý, cô ấy đã gửi thư cho ta, tỏ vẻ tán thành, nhưng cô yên tâm, chắc chắn ta vẫn sẽ giải thích với cô ấy, nói cho cô ấy biết chi tiết cụ thể, bởi vì ta vô cùng yêu thê tử của ta, cô ấy không đồng ý thì chắc chắn ta cũng sẽ không đồng ý.
.Nguyên Mẫu Đơn trầm ngâm hồi lâu, nói: - Ta hy vọng sau này thê tử ngươi sẽ không đến tìm ta làm phiền.
.Chỉ sợ cô sẽ đi tìm nàng làm phiền. Hàn Nghệ nói: - Việc này ta có thể đảm bảo, tuyệt sẽ không làm hỏng sự trong sạch của cô.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Điều kiện thứ hai chính là, theo như ta hiểu thì có thể Nguyên gia sẽ để ngươi đảm nhiệm người chủ quản mới, ta hy vọng ngươi đừng từ chối, nhưng mà, quyền khống chế thực tế nhất định phải giao cho ta.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Chuyện này là đương nhiên, cho dù cô không nói, ta cũng sẽ làm như vậy, chúng ta là quan hệ hợp tác, chứ không phải là thôn tính, ta cũng không hy vọng cô can dự vào Ngõ Bắc, về điểm này thì chúng ta có thể lập khế ước bảo chứng.
.Nguyên Mẫu Đơn ừ một tiếng, hỏi: - Ngươi có điều kiện gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Thật ra chuyện này thiệt thòi cho Mẫu Đơn nương tử rồi, để tác thành Nguyên gia và Ngõ Bắc, về chuyện này thì ta không có bất cứ điều kiện gì, nhưng đợi đến khi chúng ta bàn chuyện hợp tác cụ thể, nhất định ta sẽ đề xuất không ít điều kiện, cô phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
.- Cũng vậy. Cũng vậy.
.Nguyên Mẫu Đơn nói cười nói.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy chứ?
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu, đột nhiên nói: - Ồ, còn một chuyện riêng, ta muốn thương lượng với ngươi một chút.
.Hàn Nghệ ngẩn người, nói: - Chuyện gì?
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Ta phát hiện cả sự kiện có người ở giữa gây khó dễ.
.Hàn Nghệ sửng sốt, cười nói: - Điều này ta biết, Nguyên bảo chủ sao?
.Nguyên Mẫu Đơn lắc đầu, nói: - Ta nói là cả sự kiện.
.Hàn Nghệ chớp mắt, nói: - Cả sự kiện?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Từ lúc mới bắt đầu hội nghị thay đổi ta, giữa chừng là cuộc đấu tranh của Nguyên gia và hai chợ, đến bây giờ chúng ta ngồi ở đây.
.Hàn Nghệ cũng thật sự không nghĩ đến điều này, hắn cho rằng Nguyên Ưng chỉ là giữa đường giết ra, nhân thế lợi đạo, nhân cơ hội ép hắn làm muội phu của mình, dù sao thì cũng không phải lần đầu tiên Nguyên Ưng đề cập đến chuyện này, nhưng nếu như từ khi bắt đầu đã là Nguyên Ưng đứng phía sau bày ra, vậy thì tên đó đúng là đủ cmn ác, nói: - Cô có chứng cứ?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Huynh ấy sẽ không thể nào lưu lại chứng cứ, nhưng ta cũng tra được một ít manh mối, tất cả là huynh ấy liên hợp với Nguyên Triết đứng đằng sau giở trò quỷ, tám chín phần mười là không sai.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Nhưng tại sao ông ta phải làm như vậy?
.Nhưng nói vừa xong, hắn liền lập tức hối hận, Nguyên Ưng làm tất cả chuyện này, thứ duy nhất ông ta có được chính là một muội phu.
.Nguyên Mẫu Đơn hai má ửng đỏ, nhưng từ đầu đến cuối cùng không biểu hiện ra thần thái một nữ tử đi xem mặt nên có, lông mày kẻ đen nhíu lại, nói: - Bất luận huynh ấy vì cái gì, tóm lại lần này ta tuyệt sẽ không dễ dàng tha cho huynh ấy, nhưng huynh ấy hết sức giảo hoạt, một mình ta không đối phó được với huynh ấy, ta cần sự giúp đỡ của ngươi.
.Lần này nàng thật sự nổi giận rồi.
.Hàn Nghệ hồ nghi nói: - Không phải là cô đang thăm dò ta chứ?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Chuyện này tại sao ta phải thăm dò ngươi?
.Hàn Nghệ ngẫm lại cũng đúng, cười ha hả nói: - Không giấu cô, ta cũng rất muốn cho ông ta một bài học nhỏ.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Vậy là ngươi chấp nhận chứ?
.- Tuyệt đối chấp nhận.
.- Vậy thì chắc ngươi có cách? Nguyên Mẫu Đơn hỏi.
.- Hả?
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Cô không có cách?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nếu ta có, ta còn tìm ngươi làm gì?
.Nàng là một người hết sức tuân thủ quy tắc, chỉnh người đúng là không phải điểm mạnh của nàng, trong phương diện này, Tiêu Vô Y mạnh hơn nàng nhiều.
.Hàn Nghệ suy nghĩ một lát, nói: - Bình thường Nguyên bảo chủ có sở thích gì? Tư duy của kẻ lừa đảo chính là đầu kỳ sở hảo. (mỗi một người đều có sở thích của mình, nắm được đặc điểm này của người đó để lừa người đó, đạt được mục đích của mình)
.- Huynh ấy vô cùng thích ưng khuyển hổ báo.
.Thứ đồ chơi này ta cũng sợ a! Hàn Nghệ nói: - Vậy ngoài cái này ra?
.Nguyên Mẫu Đơn suy nghĩ, nói: - Nữ nhân.
.- Nữ nhân?
.- Ừ! Huynh ấy có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, trong đó còn có rất nhiều nữ tử là người xuất thân danh môn vọng tộc.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Nguyên bảo chủ thật sự phong lưu như vậy? Làm sao ông ấy làm được điều đó? Chuyện này hắn từng nghe qua, nhưng hắn vẫn luôn không chịu tin.
.- Cái đó và chuyện này có liên quan gì?
.- Biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Huynh ấy tinh thông cầm kỳ thư họa, võ nghệ siêu quần, từ nhỏ lại vào nam ra bắc, kiến thức rộng rãi, với lại gia tài vạn quan... !
.- Hiểu!
.Hàn Nghệ khoát tay, cắt ngang lời nàng ta, nếu còn nói tiếp, hắn thật không muốn sống nữa, thầm nghĩ, nữ nhân? Hừ hừ, ta chính là bạn của phụ nữ, đây không phải chính là đồ ăn trong bát sao, nếu có thể Nguyên Mẫu Đơn tương trợ, nội ứng ngoại hợp, lần này nếu còn không chỉnh được ông ta, ta dứt khoát tự sát cho xong. Hỏi: - Vậy cô định cho ông ta bao nhiêu thống khổ?
.- Không chết không tàn phế là được.
.Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên nói.
.Một giọt mồ hôi cỡ hạt đậu chảy từ trên trán Hàn Nghệ xuống, thà đắc tội với Diêm Vương cũng chớ có đắc tội với nữ nhân a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận